Chương 1: Nghỉ Hè

Hôm nay là ngày thi cuối cùng trong kì thi vào lớp 10 của tôi. Và môn thi cuối cùng cũng chính là môn Toán môn học mà tôi ghét nhất. Bước ra khỏi phòng thi mà tôi vẫn còn chưa hoàn hồn thì từ đâu vọng lại tiếng hét:

"Phạm Hoàng Ngọc Ánh."

Vâng đó là tiếng hét thất thanh của Trần Quỳnh Trang - con bạn thân của tôi. Nó chạy tới lay mạnh bả vai tôi rồi tức tưởi nói:

"Tao trượt rồi mày ơi".

" Tao cũng giống mày. Toán không làm được bài nào. " Tôi bình thản trả lời.

"Huhu tao chưa làm xong bài cuối thì hết giờ, tiếc chết đi được. Danh hiệu thủ khoa của tao."

" Thế mà còn tiếc gì tao còn không làm được bài nào đây này. " Tôi bất lực nhìn nó.

Trong khi tôi với cái Trang đang buồn rầu thì từ đâu nghe thấy tiếng hò hét của đám con gái

"Đẹp trai quá. "

"Anh ơi cho em xin in4."

"Anh mặc áo màu xanh đẹp hơn."

Tôi nhìn thoáng qua đã thấy tâm điểm của sự chú ý chính là hai thằng bạn trời đánh của tôi là Nguyễn Huỳnh Nhật Minh và Đặng Trần Gia Long. Tôi với Trang mặc kệ sự hò hét của bọn con gái mà tạm biệt nhau ra về. Ra đến cổng thì tôi thấy chú Thành - lái xe nhà tôi đang dừng trước cổng trường. Tôi bước vào xe lẽ phép chào chú :

" Cháu chào chú ."

" Làm bài thế nào hả cháu."

"Cũng tạm ổn ạ. Mình về thôi chú " .

" À. Chờ Nhật Minh rồi mình về luôn".

"Sao phải chờ nó vậy ạ. Cháu còn phải về dọn đồ để lát về quê nữa ."

"Không phải lo. Đồ của cháu và Nhật Minh sau cốp xe rồi. Cháu không phải lo."

"Vâng ạ. "

Sau đó thì chú đưa cho tôi một ly trà đào mát lạnh. Ôi! Giữa cái hè oi ả của Hà Nội mà được uống một ly trà đào mát lạnh thì còn gì bằng. Cắm ống hút tôi tu một hơi cảm giác lạnh kết hợp vị ngọt của đào, trời ơi nó đã. Đang uống nước ngon lành thì tôi nghe một tiếng rầm, à thì là thằng Minh vừa lên xe. Mặt nó đúng kiểu như vừa mất sổ gạo thấy vậy tôi quay qua hỏi:

"Mày sao vậy. Được gái vây quanh thì mặt phải vui lên chứ sao mà cái mặt như mất sổ gạo vậy ".

" Mày chưa thấy đâu tao với thằng Long bị đám con gái đó vây quanh không tài nào thoát được, lấy gì mà vui ".

" Tao có thấy ". Tôi trả lời

" Vậy mà mày không tới giải cứu tao khỏi đám đấy ư. Mày không quan tâm tao nữa ư ". Nó quay phắt qua phía tôi , nói với giọng đầy rủi thân.

" Mày có một đám em gái quan tâm còn cần tao quan tâm mày nữa à?".

" Mà mày làm bài được không. Chứ tao là không làm được bài nào hết, tao còn không nhớ tao ra khỏi phòng thi bằng cách nào luôn ".Tôi than vãn với nó.

" Mày không làm được bài thì uổng công một tuần tao ôn bài cho mày đấy Ánh à ". Nó vừa cười vừa trả lời.

" Mày cũng chuẩn bị đi điểm văn mày mà thấp thì cũng uổng công một tuần tao dạy văn cho mày đấy ".

" Mà kệ đi cuối cùng cũng được nghỉ hè rồi đừng có nhắc lại việc học nữa. Mà năm này chỉ có tao với mày về thôi ". Tôi nói tiếp.

"Thế cũng tốt bây giờ có thể tự do chơi đùa thoải mái được rồi. Mày có vui không Ánh? ".Nó cười rồi nhìn tôi.

"Tất nhiên là vui rồi. Tao muốn hè năm này phải chơi thật vui mới được"

Tôi và Minh ngồi trên xe nói về những dự định trong hè mà chúng tôi muốn thực hiện. Khoảng 12h chú Thành dừng xe tại một quán phở để chúng tôi ăn trưa và nghỉ ngơi một chút. Hơn 4h chiều thì chúng tôi về đến nhà. Nhà nội Minh cạnh nhà nội tôi và đó cũng là lý do mà bố tôi và bố Minh là bạn thân từ nhỏ. Chú Thành giúp chúng tôi đưa hành lý vào nhà còn chú thì trở về quê thăm bố mẹ .

Quên mất chưa giới thiệu với mọi người mình cùng quê với vị lãnh tụ vĩ đại của Việt Nam Hồ Chí Minh đấy nghe oách không. Nghệ An quê mình hơi bị đẹp luôn đấy, không chỉ cảnh đẹp mà còn có rất nhiều đồ ăn ngon đấy, nào là súp lươn , xôi Vinh ,nhắc tới Nghệ An là mọi người thường nhớ tới câu " Nhút Thanh Chương, Tương Nam Đàn" hai món này được xem là đặc sản của Nghệ An đấy nhá , với lại nhà bố mẹ chú Thành ở Thanh Chương ,chỗ đó tôi nghe nói có đảo Chè siêu đẹp luôn, chú hứa một ngày nào đó sẽ đưa tôi đến đó và ngày đó chính là ngày mai.

Xách vali vào nhà thì con Lu - con chó mà ông bà nội tôi nuôi - liền chạy ra hớn hở chạy xung quanh tôi, sau đó thì ông bà cũng ra gặp đứa cháu gái thân yêu.

" Cái Ánh về rồi à! Vào đây ông xem nào." Ông tôi vẫy tay gọi tôi vào nhà.

" Thôi ông để cho cháu nó nghỉ ngơi đi. Đi xe có mệt không cháu, qua đây để bà xem cháu có lớn hơn chút nào không nào ".

" Bà thì có khác gì tôi đâu. Thôi cháu lên phòng cất đồ rồi xuống tắm rửa rồi ăn cơm ". Ông tôi bất lực nhìn bà.

" Biết hôm nay cháu về bà nấu toàn mấy món cháu thích thôi đó". Bà tôi với nụ cười hiền hậu nói với tôi.

" Vâng ạ!".Tôi vui vẻ đáp lại sự quan tâm của ông bà.

Tắm xong thì tôi xuống nhà ăn cơm. Đúng là hôm nay bà tôi toàn nấu mấy món tôi thích như là cá chép chiên giòn, lươn om chuối, canh trứng cá chua ,..... . Ăn xong tôi lôi trong vali ra những loại thuốc bổ mà bố mẹ tôi chuẩn bị cho ông bà. Xong xuôi mọi việc tôi lăn ra chiếc giường êm ái tôi nghĩ mình sẽ đi ngủ sớm để mai còn đi chơi ấy thế mà tụi con nít trong làng nghe tin tôi và Minh về quê thì ồ ạt đến rủ tôi chơi game và kèm theo đó là thằng Minh.

Mấy đứa nó rủ tôi chơi Liên Quân nghe tới vậy tôi liền chạy xuống nhà để mà leo rank với tụi nó. Đội chúng tôi gồm: thằng Minh, thằng Khang con bác An ,thằng Đức với thằng Trung con bác Hoàng, và tôi. Vì mình tôi là con gái nên tụi nó đẩy cho tôi vị trí sp , mọi người nghĩ tôi sẽ cầm alice hay aya sp ư không nha tôi cầm hẳn maloch sp đó. Chúng nó rất ngạc nhiên trước sự lựa chọn của tôi .

" Chị chọn cái éo gì vậy Ánh?" Thằng Khang quay qua hỏi tôi

" Kệ chị ai bảo mấy đứa đẩy chị đi sp. Vậy đành phải cho mấy đứa xem sức mạnh của maloch rồi " Tôi vừa cười vừa trả lời Khang.

" Hầy. Lại mất một sao nữa rồi anh Trung à." Đức quay qua nói với Trung

" Anh cũng thấy vậy ".Trung trả lời.

" Sao mấy đứa không tin chị vậy. Maloch là tướng tủ của chị đấy. Chơi với anh Minh chị toàn chơi maloch không đấy không tin mấy đứa hỏi anh Minh xem" Tôi ngay lập tức thanh minh cho bản thân.

" Thôi được rồi lo tập trung chơi là được, có gì anh gánh chúng mày".bây giờ Nhật Minh mới lên tiếng.

Nghe xong 3 đứa tụi nó cũng yên tâm chơi game . Cuối game người được MVP cũng là tôi, hứ ai bảo không tin tôi. Đám chúng tôi chơi game đến 11h thì phải về ngủ bởi vì hai ông nội của đám chúng tôi bắt mỗi đứa phải về ngủ. Không cãi được nên đành ngậm ngùi về phòng đi ngủ. Về phòng tôi mới nhớ là mình quên nói với Nhật Minh ngày mai sẽ đi chơi đảo Chè nên phải nhắn thông báo cho Nhật Minh

Nấm lùn * : Mai đi đảo Chè chơi với tao nha.

Boy chảnh dog *: Chỉ có tao với mày à.

Nấm lùn :Chỉ có hai đứa mình thôi. Bộ mày muốn có người khác đi cùng nữa à

Boy chảnh dog: Vậy thì được. Mà mấy giờ thì đi.

Nấm lùn : 8h đi khoảng 10h đến nhà chú Thành ăn cơm ở đấy rồi chiều mới đi.

Boy chảnh dog: ok.

* biệt danh mess của hai ẻm

Đúng 7h sáng tôi thức dậy vệ sinh ăn sáng sau đó thì lên make up nhẹ nhàng rồi lên thay đồ . Tôi mặc một chiếc váy hoa nhí màu be dài qua đầu gối khoác thêm chiếc áo cardigan cùng màu đi thêm đôi giày sandal nữ, tóc tết lệch 1 bên làm tôi giống như một nàng thơ vậy.

Bước xuống nhà tôi thấy Minh đã đứng đấy có vẻ là đã đợi khá lâu. Cậu ấy mặc chiếc áo sơ mi cùng màu với váy của tôi kết hợp với chiếc quần kaki càng làm nổi bật đôi chân dài của Minh.

Chúng tôi ra đầu ngõ thì đã có taxi đến đón trước đó chúng tôi đã mua một ít trái cây. Khoảng 2 tiếng đi xe thì chúng tôi đã đến trước nhà chú Thành. Nhà chú ấy đơn giản theo kiểu ngày xưa nhưng mà cũng có phần hiện đại. Chú mời chúng tôi vào nhà , Minh đem một ít trái cây mà chúng tôi đã mua đặt giữa bàn vừa hay bố mẹ của chú từ trong phòng bước ra . Theo tôi đoán thì họ khoảng 70 tuổi.

" Chào hai bác ạ " Chúng tôi đồng thanh chào.

" Hai cháu ngồi xuống đi " Bác trai mời chúng tôi ngồi xuống uống nước .

Ngồi nói chuyện với hai bác một lúc thì bác mời chúng tôi vào ăn cơm. Sau bữa cơm tôi có giúp bác gái rửa bát. Trong lúc rửa bát bác gái có hỏi tôi.

" Răng mà cháu đẹp gái rứa hầy. Cháu là ngài ở mô?"

" Cháu ngài Nghệ An luôn ạ. Mà cháu ở TP.Vinh ".

Hai bác cháu vừa rửa bát vừa nói chuyện vui vẻ. Xong việc tôi vào nhà thấy Minh đang đánh cờ tướng với bác trai rất vui vẻ bởi vì ở nhà không có ai chơi cờ với Minh cả mặc dù ông nội Minh là một kỳ thủ cực kì giỏi nhưng mà ông nội Minh toàn đánh với ông nội tôi nên là Minh không có ai để đánh, hôm nay gặp được một người có khải năng chơi cờ tốt thì Minh nhất định phải chơi với bác trai cho bằng được.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro