bão.
thở dài, em nín khóc, nhưng không ngừng đau khổ. quá dỗi đau khổ, để em đủ thể hiện.
em khóc, muốn được vỗ về. nhưng không biết khi nào mới có thể khóc cho hết tâm này. em đau khổ dường nào? không ai biết.
em bây giờ là đau khổ đến từng hơi thở, cay nghiệt, dằn xéo.
nó chì mạt em đến chết.
cô gái bé nhỏ, em chết trong ký ức em từng nghĩ là hạnh phúc.
em có trái tim, em có đáy lòng, em muốn che giấu.
nhưng em quá nhỏ bé.
khốn nạn, tiếng bão rền vang từng hồi,
em lịm đi một phần,
em có thể chết, chỉ là em chưa sẵn sàng.
tất cả đều đã ổn thoả, chỉ cần em sẵn sàng.
nào cô bé!
làm gì để em không còn nghe?
làm gì để em không còn thấy?
làm gì để em ngừng được tất cả?
hôm nay, ngày mai, về sau...chừng nào em có thể kết thúc?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro