Chương 4
Đến khi y tỉnh lại đã là trưa hôm sau , y mở mắt ra người bên cạnh đã biến mất từ lúc nào , y thở dài từ từ ngồi dậy , nhưng không thể ngăn cảm giác đau đớn chạy dọc sống lưng , khiến người y run lên từng hồi , khó khăn lắm mới ngồi thẳng được , nhìn mớ hỗn độn trên giường , rồi nhìn lại thân thể mình khiến y không khỏi tức giận tay nắm chặt ,
Cơ thể y đầy những vết tím đỏ , cùng với vết cắn , trong vô cùng tã tơi , nếu không trải qua đêm hôm qua y thật không dám tin người sư huynh mà y luôn kính trọng lại đối xử như vậy với mình
Nhìn bộ quần áo rách nát nằm rải rác trên sàn y không khỏi thở dài , hắn đúng thật là vô tâm hành hạ y ra nông nỗi này mà còn không hề chuẩn bị cho y một bộ quần áo để mặc
Y đành kéo chăn khoát lên người , rồi cố gắng đứng dậy đi đến tủ đồ , nhưng vừa đứng dậy thì chân y đã mềm nhũn , run rẩy có thể ngã bất kì lúc nào , bên dưới đêm qua bị hắn hung hăng mà càn quét , giờ đã sưng lên khiến y đau đớn , nhíu mày chỉ có thể bám lấy thành giường để ổn định ,
Đang định bước đi thì một dòng chất lỏng mát lạnh,từ từ chảy từ giữa hai đùi , khiến y bất ngác cứng đờ người , mất thăng bằng mà ngã sõng soài trên sàn
Cú ngã khiến y đau đớn khôn cùng vết thương chồng lên vết thương , khiến y như có cảm giác xương mình như nứt ra vậy , mồ hôi đổ đằm đìa , y cũng thở hỗn hển , chất lỏng phía đã bắt đầu chảy ra , khiến y xấu hổ không nguôi chỉ có thể cố gắng đứng dậy , nhưng sức lực không đủ , cứ chống tay đứng lên thì lại ngã xuống , khiến y không khỏi bất lực, trách bản thân mình đúng là vô dụng , đôi mắt cũng đỏ lên
Đúng lúc này đạo Huyền từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, nhìn thấy một màn này khiến y hoảng hốt , chạy nhanh đến chỗ y
" sư đệ"
Hắn vội vàng bế y trở lại giường , dùng phép chữa trị cho y , vừa làm hắn vừa nói
" sao đệ lại không biết bảo vệ bản thân mình như vậy"
" có biết ta lo lắng thế nào không"
Đáp lại hắn chính là cái nhìn đầy khinh bỉ của y
" ngươi xem thử ai là người khiến ta thành ra thế này"
" mà lại hỏi ta , thật không biết đâu mới là con người thật của ngươi nữa"
Vừa nói y cũng vừa quay đi không muốn nhìn vào hắn , nhìn thái độ lòi lõm của y khiến hắn không khỏi chua xót ,đột nhiên hắn mạnh tay quay đầu y lại buộc y phải nhìn thẳng vào hắn
" vậy thì phải xem người đêm qua khóc lóc cầu ta tha cho "
" còn gọi ta một tiếng tướng công đêm qua là ai"
Y tức giận đưa tay định tát hắn
" vô sỉ"
Thì bị hắn bắt được tay y , rồi nhẹ nhàng hôn một cái , gương mặt đắc ý nhìn y, nhìn vào y lúc này khiến hắn không khỏi thỏa mãn dù thế nào đi nữa thì cũng không thể phủ nhận y và hắn đã là đạo lữ, và đêm qua là đêm xuân của hắn và y
Y điên cuồng vùng vẫy muốn thoát khỏi hắn
" tránh xa, tên khốn ,tránh ra"
Đối mặt với sự phản kháng kịch liệt trước mặt , hắn rất bình tĩnh , y vốn đã mất gần hết tu vi , hơn nữa còn đang bị thương đối với hắn , y bây giờ chẳng khác nào một chú mèo cả , nhưng cứ thế này cũng thật phiền phức
" đệ đây là muốn khiêu khích ta sao "
" xem ra chổ này của đệ lại nhớ ta rồi"
Hắn đưa tay sờ vào bụng dưới của y. Khiến y không khỏi rùn mình , ngừng lại không ngừng lùi ta sau đến khi không không còn chỗ nào để lui nữa , y mới thận trọng nhìn hắn
Thì thấy hắn không nhìn y mà , ánh mắt lại rơi xuống dưới , y cũng bắt giác nhìn xuống , khiến y hiểu được là hắn đang nhìn
lúc này chân y vì di chuyển mà banh ra hai bên , vì thế mà y cũng nhìn thấy được bên dưới mình như thế nào, hậu huyệt của y sưng tấy , bầm tím ,dòng chất lỏng màu trắng đục xen lẫn chút màu đỏ cũng vì vậy mà trào ra không ngừng , đến ước cả chỗ y đang ngồi , nhận thức được y liền nhanh chóng khép chân lại , kéo chăn che chắn cho mình trước ánh mắt mê hắn
Đây là ánh mắt của Đạo Huyền nhìn y 🙂
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro