Chương 9
Chương thứ 9
Trên người tôi có cuộn mấy loài rắn, kinh xà là loài rắn độc nhưng rất nhút nhát, nọc độc có thể khiến người ta bị câm, song thấy động là nó lập tức bỏ chạy, vô cùng khó bắt và thuần dưỡng, loài rắn này đối với bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn cảnh giác tới các biến đổi xấu.
Tôi không biết trùng trong bình này khiến nó cảm thấy thế nào, nhưng cảnh báo của nó không thể coi thường được, mà loài rắn này lại vô cùng nhút nhát, nếu như có chuyện gì cũng nghe nó thì chắc buổi tối cũng chẳng dám đi tiểu nữa.
Tôi thận trọng nhấc bình gốm lên, đặt xuống chỗ rộng rãi dưới sàn nhà, phần eo kinh xà lại càng phản ứng mạnh, nó rúc thẳng vào trong thủy giáp của tôi.
Tôi nghiến răng vài cái, thính giác của rắn rất kém, nhưng đối với rung động của xương cốt lại vô cùng mẫn cảm, người múa rắn thường dùng cách nghiến răng để chỉ huy các động tác trên thân rắn. Đây cũng là nguyên nhân mà người múa rắn có thể hạn chế được những trường hợp xấu, không ai biết khi nào thì chúng tấn công. Giống như gặp phải một kẻ dạy rắn trên giang hồ, phải cẩn thận những hành động nhỏ trên người hắn. Nơi càng thấp, như lòng bàn tay, nếu có thể thấy xương cốt ở đó rung động nhè nhẹ thì chính là hiệu lệnh để chỉ huy con rắn đang lẩn núp.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao phải rắn phải giấu sát bên người.
Tôi nghiến răng, bên hông có một con rắn màu xanh biếc có phần trong suốt trườn xuống, bò đến trước bình gốm. Tay tôi rút từ trong sọt bên cạnh ra một cành mây, gẩy cái nắp bình ra.
Con kinh xà bên hông quấn càng chặt, cùng lúc tôi thấy trong bình gốm có một đống thứ kỳ quái như là lông chim.
Tôi không biết đó là cái gì, nhưng rõ ràng là Xà Tổ vô cùng sợ hãi, thân thể tôi lập tức lùi ra phía sau chỗ gần cửa sổ, hàm răng cắn chặt, cùng lúc có rất nhiều rắn lục từ bên hông trườn ra. Bao quanh cái bình gốm, tôi mở ván cửa sổ, đầu lưỡi huýt còi, thổi liền ba bốn tiếng dồn dập.
Đây là cảnh báo vô cùng nguy hiểm. Khi nghe thấy tiếng huýt còi đáp lại, tôi đặt tay xuống sàn nhà, đồng thời tay cầm cành mây vung lên đập vào trên bình gốm. Gần như trong tích tắc, từ giữa đống lông chim có một con trùng ngũ sắc cầu vồng kỳ quái bò ra.
Con này to như con rết, nhưng chân trước vô cùng dài, đầu xòe ra một cái chóp như mào, có thể thấy hai bên thân nó bạnh ra, bên dưới nhìn rất giống rết, nhưng lại mảnh hơn so với rết, mỗi khúc trên người lại mang một màu khác nhau. Còn đẹp như là được photoshop phối màu vậy.
Thiên nhiên còn sinh ra loài trùng như vậy sao, tôi vẫn còn đang kinh ngạc chợt thấy con trùng kia dựng đứng nửa thân trên lên, chân trên nửa thân đó đồng loạt giương rộng ra, trông giống như khổng tước xòe đuôi vậy. Mà nó lại lớn như cái quạt hương bồ ấy.
Trong một khắc đó tôi bỗng cảm giác như người mình nhũn ra, rõ ràng là đây không phải sinh vật thuộc về nhân gian này. Loài trùng này hẳn là phải từ địa ngục chui ra.
Vì với tư cách là một loài côn trùng, nó quá tự tin, làm ra vẻ như đang coi thường tất cả những loài sinh vật khác, không còn là một trạng thái mà "trùng" có thể làm được. Nó giống như một loài sinh vật cấp cao vậy.
Nhất định là nó cảm giác được lũ rắn lục xung quanh đang uy hiếp mình, nên mới có phản ứng như thế, rắn lục xung quanh bị khí thế kia kích thích, tất cả cùng ngóc đầu lên.
Tôi còn tưởng thứ trùng trong bình gốm kia chỉ cần dùng mấy con rắn lục là có thể khống chế được, đây là tin tưởng vào chuyên môn của loài rắn, tốc độ nhanh nhất, có thể lao lên tiêm lọc độc vào con côn trùng đó, nhưng giờ nhìn lại thì với con trùng lớn như này, một hồi ác chiến là không thể tránh được.
Xà Tổ rõ ràng đã biết đây là loài trùng gì, không dám tiến tới gần, con kinh xà trên người vẫn không ngừng giãy dụa, tôi lôi ra từ bên hông thủy giáp một cái bình nhỏ giống bình rượu, bắt đầu lắc lên liên tục.
Trong ảo giác tôi bỗng ý thưc được, mình sắp được chứng kiến một màn dụ rắn ngàn năm có một, biệt hiệu Xà Tổ này cơ bản không phải là tên người, mà là tên một nghề thần bí của Trung Hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro