Chap 5

Chúa nguyền cứ thế hiên ngang bế cậu mang đi. Không một ai hay biết, không một ai nhìn thấy. Nụ cười trên môi hắn nhếch lên cao hơn như thỏa mãn vì thứ mình đã đạt được

Gojo-sensei ở nơi nào đó đột nhiên lóe lên một dự cảm chẳng lành

Đi đến nơi rừng sâu hẻo lánh, nhìn xuống người trong lòng, hắn lạnh nhạt lên tiếng:

"Triển khai lãnh địa"

Để đảm bảo cậu sau khi tỉnh dậy sẽ không trốn hoặc báo tin ngầm cho ai khác, hắn đành phải đưa cậu đến tận lãnh địa của mình thôi. Mặc dù Megumi muốn trốn cũng không được nhưng thời gian bên bảo bối của hắn là vàng bạc. Không thể lãng phí thời gian được

"Megumi, hôm nay, tại lãnh địa của ta. Em sẽ chính thức thuộc về ta"
Bước từng bước lên bậc thang bằng đầu lâu xương sọ trắng phớ, hắn cực kì vui vẻ với thứ mình đạt được. Chỉ chờ cho Megumi tỉnh dậy, cậu sẽ phải phục tùng hắn

"Hừm...trước hết phải làm một chút gì đó với em chứ nhỉ? Megumi-chan" - tay siết lấy cái ôm rồi thả lỏng
Hắn búng tay, một sợi dây từ chú lực hình thành, trói hai tay cậu lại rồi nâng lên cao giữa không trung. Đủ để hai chân cậu quỳ gối xuống. Chỉ nghĩ đến cảnh Megumi vì hắn mà rên rỉ, bày ra khuôn mặt câu dẫn khi bị hắn ra vào lỗ nhỏ là hắn hưng phấn không chịu nổi

Hắn nghĩ thầm "có nên bịt mắt em lại không nhỉ!? Giác quan của con người đều sẽ cực kì nhạy cảm khi ở trong bóng tối Megumi à. Em cũng không loại lệ nhưng ta muốn nhìn thấy đôi mắt của em tràn ngập sự tuyệt vọng khi mà kẻ em vừa ghét vừa sợ lại chơi em đến sung sướng rên rỉ". Cái nhếch mép thật cao rồi hắn bật cười. Thật mong chờ mà

Hắn dẫm đạp lên đống xương tàn cao vút mà an tọa trên cái ghế của vương nhìn xuống. Tay hắn chống lên thái dương chờ đợi cục cưng của hắn tỉnh dậy, không biết cục cưng sẽ phản ứng ra sao đây

"Hn..." - một tiếng rên nhẹ báo hiệu cho hắn là cậu đã tỉnh. Đầu cậu có chút choáng váng. Trước mắt cậu lờ mờ cảnh Sukuna ngồi trên thứ gọi là ngai vàng của hắn. Cậu lắc lắc đầu rồi chớp mắt để cố tỉnh táo lên nhưng vẫn là cảnh đó. Tay cậu cử động muốn dụi mắt để chắc chắn hơn nhưng....có gì đó không đúng??!

Mở miệng nói ra suy nghĩ còn mơ hồ của cậu trong vô thức: "sao...không cử động được?? Mình bị trói sao??"
"Phải! Làm sao mà em có thể cử động được chứ Megumi-channn" - giọng nói bỡn cợt cố tình kéo dài đến đáng ghét đó ngoại trừ ông thầy cợt nhả Gojo ra thì chỉ có tên Sukuna kia. Không, giọng nói này không phải của Gojo-sensei, ông thầy sẽ không nói với giọng đầy sự khinh bỉ và cao ngạo như này. Đồng tử cậu co rút
"Su...sukuna?" - run rẩy mà thốt lên lại tên mà cả giới chú thuật đều phải khiếp sợ. Kéo lại cái lí trí còn đang mờ ảo của cậu để nhìn cho rõ tình cảnh trước mắt. Lập tức sự ghét bỏ cậu dành cho hắn trỗi dậy. Dè trừng nhìn hắn

Như hài lòng vì bảo bối đã nhận ra hắn, hắn cười cười lên tiếng:
"Em cuối cùng cũng tỉnh. Ta chờ em cũng lâu đó Megumi-channn"_ bước đến gần, dùng tay nâng cằm cậu lên, mỉm cười nhìn cậu, ánh mất hắn hiện lên sự ham muốn và dâm tà
Cậu rùng mình, ngoảnh mặt đi không nhìn hắn. Trong đầu đã bắt đầu quan sát tình hình xung quanh mà tìm lối thoát. Dường như đọc được suy nghĩ của cậu, hắn chỉ bật cười:
"Em sẽ không thể thoát khỏi đây. Nghe cho kĩ đây Fushiguro Megumi, nếu hôm nay em dám chạy trốn, hay phản kháng, ta sẽ hủy diệt thế giới này và bắt em nhốt lại" - nụ cười sâu xa đầy đáng sợ của hẳn như cảnh tỉnh cho cậu

"Em biết ta nói được làm được mà Megumi -chan. Là một đứa trẻ thông minh và tài năng về mọi mặt, em hiểu mình nên làm gì rồi chứ? Ta rồi sẽ tách ra khỏi tên nhãi này để ở bên em. Sẽ không để em chạy mất"

Hắn biết điểm yếu của Megumi. Đó là cậu quá coi trọng tình bạn, cậu muốn bảo vệ tất cả người vô tội và không muốn lũ rác rưởi đó phải chết. Và hắn sẽ lợi dụng triệt để điểm này để khống chế cậu. Quả nhiên hắn thấy Megumi cả người run lên, ánh mặt cậu chứ đựng sự tức giận, không cam chịu nhưng không dám đáp trả hắn. Hắn hài lòng với điều đó

"Và giờ chúng ta vào chuyện chính chứ nhỉ? Megumi?" - vừa nói hắn vừa dùng ngón tay có bộ móng nhọn hoắt lướt trên má cậu, rồi luôn vào trong khuôn miệng ấm nóng của cậu

Megumi cảm thấy buồn nôn, ngón tay hắn cứ mày mò mọi ngóc ngách trong khoang miệng cậu, dây dưa với chiếc lưỡi dẻo dai. Còn cậu thì cứ cố né tránh, chiếc lưỡi tự thu vào trong không để hắn bắt được. Hắn nắm tóc cậu giật ngửa ra sau để lộ cần cộ trắng ngần không tì vết. Cậu nuốt nước bọt khiến cho điểm gồ lên nơi cổ họng chuyển động trở nên quyến rũ lạ thường. Trong một khắc, hắn muốn cắn vào nó. Cắn vào để lại dấu vết không thể xóa nhòa cho cậu. Hắn muốn uống dòng máu đỏ tươi chảy ra từ mạch máu trên người bảo bối của hẳn. Điều ấy làm hắn cảm giác chinh phục được con mèo xinh đẹp mang tên Fushiguro Megumi này

Nhân cơ hội cậu bất ngờ trước hàng động của hắn, tên nguyền vương chết tiệt đã bắt lấy được cái lưỡi của cậu , dùng ngón tay kẹp lấy nó, trêu đùa nó làm cậu cảm thấy khó chịu, nhộn nhạo. Rồi hắn đút thêm một ngón tay nữa vào. Cái miệng nhỏ xinh chen chúc 3 ngón tay sắc nhọn và to lớn của hắn làm miệng cậu bị kéo căng. Cậu nhíu chặt mày và cắn vào tay hắn thật mạnh đến chảy máu. Có vẻ như "Chúa nguyền" rất không hài lòng với hành động của cậu, Sukuna rút tay ra, nhìn giọt máu rơi tõng xuống đất, vết cắn nhanh chóng lành lại. Chỉ thấy hắn giơ tay lên, "BỐP" cái tát chát chúa vang lên vang dội cả lãnh địa. Mặt cậu lệch sang một bên, miệng hộc máu. Hắn thô bạo nắm lấy cằm cậu ép cậu nhìn thẳng vào hắn, móng tay sắc nhọn bấu vào má cậu khiến cậu phát đau, lạnh nhạt tỏa ra sát khí:

"Thật không ngoan. Ta đã nói gì Megumi. Nếu em làm trái ý ta, ta sẽ giết lũ rác rưởi kia"

Megumi dao động. Cậu biết nếu để hắn nói lần thứ 3 chắc chắn thế giới này sẽ biến mất. Hắn thả cằm cậu ra, giải thoát hai tay cho cậu.

Hắn búng tay. Tức khắc một căn phòng rộng rãi, khang trang sạch sẽ xuất hiện. Trên sàn nhà có một bộ futon. Chậm rãi mà đi đến ngồi xuống futon, hắn vỗ tay vào chỗ trống bên cạnh tỏ ý "Lại đây" , cậu hiện tại ngoài nghe lời hắn cũng không còn cách nào khác chỉ có thể đi đến ngồi xuống cạnh hắn
"Cởi quần áo ra. Cởi hết không chừa một kiện" - Đôi mắt hắn híp lại nhìn cậu đầy dâm dục: "và giúp ta cởi"
"Ngươi...ta..." Cậu đơ người
Thật muốn cho ngọc khuyển cắn nát cái bản mặt đáng ghét này của hắn. Nếu cậu phản kháng thêm, hắn nhất định sẽ giết người mất. Thân thể cậu run nhẹ, đứng dậy cởi từng kiện đồ ra. Đầu tiên là chiếc áo, mỗi một chiếc cúc được gỡ ra là làn da trắng ngần của cậu lại lồ lộ trước mặt hắn, từ cổ cho đến xương quai xanh tinh tế, xuống hai điểm nhỏ nhô lên vô cùng đáng yêu rồi, cuối cùng là cái rốn nhỏ và vòng eo thon thả nhưng dẻo dai hữu lực của Megumi. Tất cả đều được Nguyền Vương thu gọn hết trong tầm mắt không bỏ sót tấc nào. Tiếp theo là chiếc quần dài đặc trưng và quần lót màu trắng. Ngay khi cậu tụt xuống mắt hắn đã sáng quoắc lên như bắt được vàng. Đôi chân dài, trắng trẻo, nơi tư mật nhỏ nhắn đang ngoan ngoãn nằm im. Hắn thèm khát nhìn cậu, hắn không chờ được nữa, vội vàng đẩy cậu nằm xuống giường, đè lên ngấu nghiến lấy cái cần cổ kia. Hắn sẽ "ăn" sạch cậu. Từ từ chậm rãi để cậu cảm thụ rõ sự xâm phạm của hắn

Đôi chân mê người của cậu sẽ quắp vào hông hắn mà rên rỉ trong sung sướng. Không nghĩ nhiều, hắn trực tiếp hành động. Không thể chờ đợi để Megumi cởi cho mình hắn cấp tốc xé phăng bộ quần áo bản thân. Hắn thấy Megumi đang lấy tay che đi đôi mắt vì xấu hổ, mặt cậu đỏ bừng như trái cà chua, không những là mặt, đến cả cơ thể cậu cũng trở nên phớt hồng trông quá ngon mắt

Vừa rê lưỡi từ cằm xuống đến cơ bụng của cậu hắn vừa nói:

"Thật ra ta có tin tốt cho em nhưng tạm thời ta sẽ không nói. Ta biết tình cảm đặc biệt mà em giành cho tên nhãi kia. Không sao, ta sẽ dần làm cho em nhận ra tình cảm, trái tim, tâm trí của em chỉ thuộc về ta. Dù phải bắt ép em, ta cũng sẵn sàng" - Cậu bỏ tay mình ra khỏi mắt,  nhíu mày khó hiểu thăm dò Sukuna. Giờ đây dưới sự động chạm của Sukuna, cậu cảm thấy vừa nhục nhã lại vừa bất lực, cậu không thể chống đối hắn, mặc hắn sờ soạng, dùng ánh mắt dâm dục lướt trên cơ thể cậu

Hắn nâng đôi chân ngọc ngà của cậu lên, hít ngửi mùi thơm nhè nhẹ vốn có của cậu, đột nhiên cắn mạnh bạo lên đùi trong làm nó rướm máu, in hằn dấu răng của hắn

"Đôi chân này, ta có nên xích chúng lại? Hay chặt đi hả Megumi? Nó sẽ khiến em rời khỏi ta mất"

Đồng tử cậu mở lớn, trong tâm tư dấy lên một nỗi sợ lớn "hắn là...đang muốn..." Megumi rùng mình không dám nghĩ đến thảm cảnh tiếp theo mà lên tiếng:

"Ngươi dám!!!" - phải cố cao giọng che đi nỗi sợ của mình nhưng có vẻ nó đã bị Sukuna nhìn thấu rồi. Hắn cười nhếch mép đểu cáng

"Thế thì phải xem thái độ của em rồi. Em biết ta có thể làm gì mà Megumi-chan. Nhân tiện ta cũng cảnh báo em. Tên nhãi Itadori đã nuốt ngón tay thứ 15 của ta rồi. Chỉ còn 5 ngón nữa thôi Megumi. Lúc thích hợp ta sẽ nói cho em tin tốt. Còn giờ chúng ta làm chuyện chính nhé!!" - Hắn cười mỉm đem theo sự bỉ ổi mà nhìn vào mắt cậu

Cúi xuống cắn mút hai hạt đậu nhỏ đang cứng lên trước ngực Megumi. Hắn day nhẹ khiến cậu phải ưỡn ngực lên vì kích thích, ngón tay Sukuna lần mò xuống lỗ nhỏ chưa từng bị khai phá của cậu mà vẽ vòng tròn quanh nó khiêu khích. Chỉ 3s sau không có bất cứ màn dạo đầu nào, hay chất bôi trơn, hắn cứ thế đẩy hai ngón tay sắc nhọn của mình vào cái lỗ nhỏ chật hẹp của cậu. Megumi lập tức hét lớn

"Ahh...a....đ...ừ...ng...đau..."_bàn tay cậu vịn lên vai hắn muốn đẩy hắn ra nhưng không được. Hắn như một bức tượng đồng không thể nào dịch chuyển. Nhếch mép nhìn cậu đau đớn, hắn hưng phấn muốn chết, không chờ cậu thích ứng, Sukuna đã di chuyển ngón tay mình. Lỗ hẹp theo phản ứng của chủ nhân mà co rút, ép chặt lấy hắn không để hắn tiến sâu vào trong thêm nữa. Hắn thốt lên:

"Trời ạ!!! Mềm mại thật đấy. Cũng rất chặt. Em quả là một báu vật tuyệt vời mà tạo hóa ban cho loài người"

Cậu khó chịu khi bị ngón tay hắn xâm nhập, móng tay dài nhọn cứ không ngừng khuấy đảo các ngóc ngách bên trong. Một ít chất lỏng ấm nóng chảy ra, có vẻ đó là máu của cậu, hắn không định dừng lại mà tiếp tục tiến sâu vào trong. Trời ạ!! Megumi cảm giác như ngón tay hắn đã chạm đến ruột của cậu mất rồi. Sukuna mò mẫm rồi đột nhiên hắn chạm đến điểm gồ lên bên trong cậu. Cậu thấy hắn cong môi cười bỉ ổi, thô bạo ấn mạnh vào đó. Nó thành công làm cơ thể Megumi giật nảy lên, cong người mà rên lớn, dù cứng đầu, kiên cương đến đâu thì khi Sukuna ấn vào nơi đó cậu không thể ngăn được tiếng rên rỉ của mình thoát ra.

Hắn hài lòng, rút ngón tay nhiễm máu và chất dịch huyệt động của cậu tiết ra, giơ chúng lên nhìn mà cười thích thú. Lại nhìn xuống vật nhỏ nằm giữa hai chân cậu, sau sự kích thích bên trong Megumi, nơi đó cũng đã cương cứng lên, hắn không thể chịu được nữa. Mỹ nhân ngay trước mặt câu dẫn như này, làm sao mà nguyền vương có thể cưỡng lại được chứ

Từ đâu hai cánh nữa vốn có của hắn đã mọc ra,  lật người cậu để cậu quay lưng với mình, hai tay nắm lấy tay cậu kéo ra sau, hai tay còn lại giữ lấy eo cậu, dương vật to lớn của hắn sớm đã đặt trước cửa huyệt mà đâm mạnh vào. Cậu hét lên đau đớn, lỗ nhỏ bị kéo căng đến cực hạn bởi dị vật thô to, máu theo đó mà chảy ra dính ở nơi giao hợp của hai người, cả thân thể không có sức chống đỡ mà gục xuống nhưng hai tay đã bị Sukuna giữ chặt, để cả người trên của cậu lơ lửng giữa không trung

Không đợi nổi nữa, Sukuna bắt đầu đẩy hông ra vào lỗ huyệt. Lý trí hoàn toàn bị áp đảo, trong đầu Megumi giờ còn chừa lại đúng 1 chữ đó là "Đau". Vô thức mà thốt ra trước mặt hắn

"Đ...au quá, dừng...ưm...lại đi...ah..."
Cậu giãy giụa muốn thoát khỏi sự kìm cặp của hắn. Cậu muốn chạy, đó là lần đầu tiên khi đối mặt với lời nguyền mà cậu muốn chạy. Bụng Megumi gồ lên một cục cho thấy phân thân to lớn của hắn đã đâm lên đến ruột rồi. "Thật đáng sợ!! Có phải cậu sẽ bị hắn làm chết không"

"Đêm còn dài lắm bảo bối của ta" - Hắn cúi xuống ghé sát tai cậu thì thầm, rồi cắn nhẹ làm cậu khẽ rên lên "ưm" một tiếng. Nơi giao hợp của hai người dưới sự đưa đẩy mạnh bạo của Sukuna mà máu cùng dịch tiết chảy ra không ngừng, nhiễm ướt cặp đùi mê người cùng chiếc futon. Một tay của hắn bỏ cánh tay Megumi ra, nắm lấy cằm cậu ép cậu quay ra nhìn mình, mắt cậu hiện tại đã phủ một tầng sương mờ, mặt đỏ ửng, miệng thì phát ra những tiếng rên rỉ mê người, Sukuna hôn môi cậu, cái lưỡi dài càn quét mọi thứ bên trong, quấn quít lấy lưỡi cậu, rồi thọc sâu vào họng cậu

"Ưm...ư...ngô..."

Cậu nhắm mắt chịu đựng, cảm giác nhộn nhạo dưới bụng cộng với sự xâm phạm từ chiếc lưỡi của hắn trong họng làm cậu khó thở và buồn nôn, nước bọt không nuốt được chảy dọc xuống cằm đến cổ cậu

Bên dưới dương vật Sukuna lại bắt đầu đâm rút bên trong cậu.  Đau quá!! Thật lớn.  Miệng cậu dù cứng đến đâu cũng không thể không bật ra tiếng rên rỉ mê người

"Ah...hưm......n..hẹ... " những lời van nài của Megumi chỉ khiến cho Sukuna càng thêm kích thích mà đưa đẩy nhanh hơn
Rời môi ra khỏi môi cậu hắn cười đắc thắng

"Megumi gọi tên ta!  Tên của ta! "
Vừa nói hắn vừa mạnh bạo đâm vào nơi sâu nhất bên trong cậu, dương vật hắn cọ vách thịt của cậu khiến nó ngứa khó tả.  Cậu khó khăn lắc đầu nhất quyết không muốn gọi tên hắn, giò phút này cậu không thể khuất phục được

"Đừ..ng..có mơ... " - gằn giọng từng chữ ánh mắt cậu cương quyết nhìn hắn
Chỉ thấy mặt hắn trầm xuống nắm chân cậu mà bẻ gãy nó , Sukuna rút phân thân ra đặt trước cửa huyệt,  không nói hai lời lập tức đâm lút cán vào trong lỗ huyệt của Megumi.  Cậu cong người hét lớn, thần trí cậu mơ hồ,  ánh mắt thất thần vì đau đớn sau đó dần nhắm lại ngất đi
Nhưng chúa nguyền nào đã tha cho cậu,  hắn liên tục giày vò hậu huyệt cậu mà không có ý định tha cho nó,  đâm nhấp vào trong thêm một lúc,  hắn bắn dòng tinh dịch nóng ấm vào lỗ của cậu,  nhiều đến nỗi nó dọc theo dương vật hắn mà tràn ra ngoài. Hắn rút ra hài lòng nhìn khung cảnh trước mắt

"Hừm lỡ tay bẻ gãy chân em ấy mất rồi" - hắn nghĩ nghĩ gì đó rồi bế cậu lên, phá bỏ kết giới lãnh địa,  đi đến bờ sông gần đó mà tắm rửa sạch sẽ cho cậu. Sukuna cũng không có ý định làm lành chân cho Megumi,  hắn muốn khi tên Itadori đó tỉnh dậy Megumi định sẽ giải thích ra sao

Giờ đã là buổi đêm  ánh trăng sáng chiếu rọi lên làn da trắng sứ của Megumi,  những đường nét gương mặt sắc sảo cùng với cơ thể nhìn mềm yếu nhưng săn chắc của cậu làm hắn say mê. Hắn hôn lên từng tấc da thịt cậu sau là đôi môi đỏ mọng kia. Lấy ra một bộ yukata từ tốn mặc cho cậu,  đặt cậu nằm lên bờ. Hắn cứ ngồi với cậu như thế đến rạng sáng cũng nằm xuống nhắm mắt trả lại thân thể cho Itadori

--------------------------------------------------------------

Chap này author bí bách quá nên viết linh tinh chứ không biết viết sao nữa rồi🤣🤣 bạn nào có ý kiến cho mình xin tí nào

Author:   YiXiaoHongChen






Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro