Chương 32: Chiến Tinh La 2
Dục Hỏa Phượng Hoàng, Phượng Dực Thiên Tường, hai đại hồn kĩ đồng thời từ trên người Mã Hồng Tuấn thoáng hiện, đã đến lúc hắn biểu diễn.
Thân thể mập mạp giữa mênh mông hỏa diễm bao phủ lao đi, để lại trên không trung một vầng sáng.
Khi Mã Hồng Tuấn sắp rơi xuống, Lam Ngân Đột Thứ trong nháy mắt biến mất. Mà vị trí Mã Hồng Tuấn lựa chọn cũng rất chuẩn xác, rơi vào trung tâm sáu người Đới Duy Tư. Tà Hỏa Phượng Hoàng đệ tứ hồn kĩ, Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích, phát động.
Ầm một tiếng nổ vang, hồn kỹ có nhiều hạn chế này thể hiện ra hiệu quả kinh khủng.
Mặc dù hồn kỹ có nhiều hạn chế này rất khó để sinh ra tác dụng, bởi vì phạm vi bao trùm nhỏ, mà lại phải gần người, tóm lại đối thủ hoàn toàn có thể kịp thời tránh đi.
Chỉ khi nào đánh trúng mục tiêu, thì tác dụng của hồn kỹ này mới thật lớn.
Bộ phận thứ nhất của đệ tứ hồn kỹ Phượng Hoàng Khiếu Thiên kích trong nháy mắt bộc phát, làm Đới Duy Tư cùng mấy người khác vừa từ mê muội sắp tỉnh táo lại rơi vào tình cảnh mê muội càng mạnh hơn.
Ngay sau đó hai lực lượng từ mặt đất cùng không trung đồng thời bộc phát.
Ong ——
Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ cùng Lam Vũ đồng thời xuất hiện. Vốn dĩ, Lam Vũ số lượng là sẽ so Lưu Tinh Vũ nhiều hơn, nhưng ở Mạc Thiên khống chế, lam sắc lông chim cùng màu trắng quang đoàn số lượng hoàn toàn tương đồng, mỗi căn Lam Vũ bên cạnh nhất định sẽ có một đoàn Lưu Tinh Vũ.
Hồn Kỹ hoàn toàn thi triển ra tới lúc sau, khán giả kinh ngạc nhìn đến màu trắng quang đoàn thế nhưng cùng Lam Vũ dung hợp ở cùng nhau, màu trắng quang đoàn dung nhập lông chim bên trong, thuần màu lam lông chim biến thành màu băng lam, lập loè dính ngân quang mang. Ở hai người khống chế dưới triều đám người rơi đi.
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, mập mạp ngọn lửa tan đi, mọi người mới có thể đủ thấy rõ ràng tình huống bên trong.
Trên mặt đất vết máu đã bị mất, nhưng vẫn là có thể từ người trên người nhìn ra manh mối, cơ hồ mỗi người trên người đều có bốn năm cái sáng trong động, nhưng đều không phải địa phương nguy hiểm, Mạc Thiên cùng Đới Mộc Bạch vẫn là rất rõ ràng, không thể giết người. Bọn họ đã cùng thủ hạ lưu tình, đã không có xuyên thấu yếu hại, lại không có làm hai cái Hồn Kỹ dung hợp lông chim ở bọn họ trong cơ thể nổ tung.
Từ thi đấu bắt đầu đến bây giờ mấy chục giây công phu, Tinh La hoàng gia cao cấp Hồn Sư học viện đại bộ phận người còn không có động thủ, cũng đã mất đi năng lực chiến đấu.
Bất quá, mặc kệ là Mã Hồng Tuấn vẫn là Đới Mộc Bạch hai người, đều không có động hai người.
"Đứng lên đi, dùng ra các ngươi Võ Hồn dung hợp kỹ, miễn cho nói chúng ta thắng chi không võ, không cho các ngươi cơ hội!" Đới Mộc Bạch lạnh lùng nói.
Đới duy tư cùng lục lộ từ trên mặt đất bò dậy, nhìn về phía Đới Mộc Bạch bọn họ ánh mắt đã hoàn toàn thay đổi, vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới chính mình đội ngũ thế nhưng cứ như vậy bị giải quyết. Chưa từng có nhiều do dự, Đới duy tư lôi kéo lục lộ, hai người thân ảnh dung hợp ở bên nhau, Võ Hồn dung hợp kỹ, đây là bọn họ hiện tại cuối cùng dựa vào.
Mãnh liệt hồn lực dao động trung, hai người thân ảnh biến mất, thay thế chính là một con chiều cao mười mét, cao hai mét thật lớn Bạch Hổ, U Minh Bạch Hổ.
Đới Mộc Bạch cùng Mạc Thiên, hai người tay cầm ở bên nhau, nồng đậm quang mang phát ra mà ra.
Hai người thân ảnh mơ hồ lên, mơ hồ gian phảng phất nhìn đến bọn họ thân ảnh trùng hợp, ngay sau đó, khiến cho toàn bộ nơi sân đều vì này run rẩy thật lớn gầm truyền ra tới.
Một con thật lớn ngân sắc Bạch Long đứng ở trên sân, mặt trên hoa văn vải rồng không phải màu đen, mà là đạm kim, thân thể chung quanh lập loè kim quang đồng thời có gió mạnh xoay quanh mà ra, ngẩng đầu bễ nghễ nhìn về phía U Minh Bạch Hổ.
Bọn họ cũng có Võ Hồn dung hợp kỹ?
Đới Duy Tư cùng Lục Lộ sửng sốt nhưng ngạc nhiên hơn là Đới Mộc Bạch vũ hồn dung hợp kỹ không phải với Chu Trúc Thanh mà lại là Mạc Thiên.
Đới duy tư trong lòng khiếp sợ, nhưng hắn lại không có tạm dừng, lập tức hướng cự long vọt qua.
Điếc tai tiếng gầm gừ trung, cự long cùng cự hổ va chạm ở bên nhau, kết quả ở Sử Lai Khắc đoán trước bên trong, cũng ở người khác đoán trước ở ngoài, ngân sắc Bạch Long vững vàng mà đứng ở tại chỗ, U Minh Bạch Hổ bay ngược ra ngoài.
Đới Mộc Bạch sẽ không cho bọn hắn thở dốc thời gian, quang nhận( lưỡi dao ánh sáng) không lưu tình chút nào oanh ở U Minh Bạch Hổ trên người. Phảng phất không cần tiêu hao hồn lực giống nhau dày đặc công kích, bên ngoài người xem cơ hồ đều phải thấy không rõ U Minh Bạch Hổ thân hình.
Mà ở công kích sau khi chấm dứt, U Minh Bạch Hổ cũng đã biến mất, một lần nữa hóa thành đái duy tư cùng lục lộ, sắc mặt trắng bệch đến nằm liệt ngồi dưới đất.
"Các ngươi thua." Giải trừ Võ Hồn dung hợp kỹ, Đới Mộc Bạch âm thanh lạnh lùng nói, "Chúng ta trướng, trở về lại tính!"
Đương trọng tài tuyên bố thắng lợi thời điểm, Sử Lai Khắc học viện nghỉ ngơi khu nội đã là một mảnh hoan hô, cho dù là Đại Sư, trên mặt đều toát ra vui mừng tươi cười. Tái hảo chiến thuật cũng cần phải có người đi chấp hành. Nếu không có này đó kinh tài tuyệt diễm hài tử, hắn chiến thuật lại như thế nào có thể phát huy như vậy hoàn mỹ đâu?
Đối mặt sáu cái Hồn Tông Tinh La Đế Quốc hạt giống chiến đội, Sử Lai Khắc lấy thắng tuyệt đối tư thái tuyên bố vương giả buông xuống, từ đầu tới đuôi chưa cho đối thủ một chút phản kháng cơ hội. Cuối cùng Võ Hồn dung hợp kỹ, là người là có thể nhìn ra tới, là Sử Lai Khắc cố ý phóng thủy làm cho bọn họ dùng đến.
Đây mới là bọn họ chân chính thực lực sao? Hỏa Vũ thân hình lay động, nguyên bản cho rằng cùng Thần Phong học viện xác nhập lúc sau nhất định có thể đánh bại Sử Lai Khắc, hiện tại, lại muốn một cái dấu chấm hỏi.
Tiếp theo tràng, Thiên Đấu Đế Quốc hạt giống chiến đội, cũng chính là trước kia hoàng đấu chiến đội, đối chiến Võ Hồn điện chiến đội. Sử Lai Khắc nhất phải chú ý một hồi chiến đấu.
Trong trận chiến đấu này, thượng một hồi không có lộ mặt người đều đã ra tới, bao gồm, kia ba cái Hồn Vương.
Tà Nguyệt, 53 cấp cường công hệ chiến Hồn Vương, Võ Hồn là nguyệt nhận, là một người khí Hồn Sư.
Diễm, 53 cấp hỏa thuộc tính cường công hệ chiến Hồn Vương, Võ Hồn là ngọn lửa lĩnh chủ.
Hồ Liệt Na, 53 cấp khống chế hệ chiến Hồn Vương, Võ Hồn là hồ ly.
Vốn dĩ muốn thông qua trận này hai chỉ hạt giống chiến đội đối chiến quan sát một chút bọn họ chân chính thực lực, nhưng Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na mở màn liền dùng ra Võ Hồn dung hợp kỹ, nồng đậm màu đỏ quầng sáng che đậy hơn phân nửa nơi sân, làm cho bọn họ cái gì đều nhìn không thấy.
Lại là một hồi thắng tuyệt đối, một cái Võ Hồn dung hợp kỹ liền tan rã hoàng đấu chiến đội.
Cái này Võ Hồn dung hợp kỹ...... Mạc Thiên nheo nheo mắt, theo sau nở nụ cười, có điểm ý tứ a.
.....................
Vòng thứ ba chấm dứt, cả đại tái chỉ còn lại sáu đội. Ba đội hạt giống trong trận đấu ngày hôm nay đã có hai đội bị loại. Chỉ còn lại có Võ Hồn điện chiến đội.
Không thể nghi ngờ, trong sáu chiến đội còn lại, thực lực của Võ Hồn điện chiến đội là đứng đầu. Theo sát phía sau là Sử Lai Khắc học viện chiến đội cùng Thần Phong học viện chiến đội. Ba chiến đội còn lại mặc dù cũng lọt vào lục cường, nhưng cũng chỉ là bồi sấn mà thôi (ý nói chỉ là theo vào không được đánh giá cao).
Ngày mai rút thăm sẽ quyết định rất nhiều sự tình, không ai muốn sẽ gặp Võ hồn điện chiến đội đầu tiên, gặp họ như là đụng phải tường cứng vậy.
Toàn bộ đại lục cao cấp Hồn Sư học viện tinh anh đại tái vòng thứ tư thi đấu ở nghỉ ngơi một ngày sau bắt đầu rồi.
Ngoài dự đoán chính là, thượng một vòng thảm thiết lúc sau, này một vòng lại trở nên bình thường lên. Cuối cùng sáu chi đội ngũ thông qua rút thăm quyết định đối thủ.
Trong đó, chiến đội của Võ Hồn điện, Sử Lai Khắc học viện chiến đội, Thần Phong học viện chiến đội xếp dưới một chút. Cuối cùng là ba chiến đội còn lại, thực lực tuy rất mạnh nhưng cũng khó sánh được với ba chiến đội phía trên.
Những trận đấu trong vòng bốn không có bất kì bất ngờ nào xảy ra. Ba chiến đội mạnh nhất dĩ nhiên đã tiến vào vòng đấu cuối cùng.
Chiến lực của cả ba chiến đội cơ bản vẫn bảo toàn đầy đủ.
Chung kết quyết tái đã ở trước mắt. Khoảng cách của bọn họ đến chức quán quân chỉ còn có một bước.
Những tia nắng rực rỡ của mùa xuân chiếu xuống khiến giáo hoàng điện có một màu bích kim huy hoàng. Trước giáo hoàng điện, hai hàng hộ điện kỵ sĩ xếp từ cửa điện ra đến dưới chân núi. Áo giáp màu bạc sáng lóe, cự đại kiếm kỵ sĩ khiến Giáo Hoàng Sơn càng trở nên uy nghiêm.
Những chiến đội bị loại đều đã rời đi, thậm chí còn không được phép xem những ngày chiến đầu cuối cùng này. Chỉ có cường giả chính thức mới có tư cách được bước trên phiến sân rộng này của Giáo Hoàng điện.
Sáng sớm, ba đội ngũ tiến vào tam cường quyết tái cũng đã xuất hiện trước giáo hoàng điện lẳng lặng chờ đợi. Sư phụ của tam đại học viện cũng không được phép đứng ở trước sân, chỉ có thể đứng ở khu vực bên ngoài chờ.
Tổng cộng hai mươi mốt đội viên tham gia quyết tái đứng sừng sững trên sân rộng. Thời khắc bọn họ chờ đợi lâu nay cuối cùng đã tới.
Tà Nguyệt cầm đầu Võ Hồn điện chiến đội, trong mắt từng đội viên lóe lên sự sùng bái tín ngưỡng đối với Võ Hồn điện cũng như với Giáo hoàng.
Sử Lai Khắc học viện lại bảo trì tư thái trầm mặc. Tám người xếp thành một một chữ nhất, từ trái sang phải lần lượt là Đới Mộc Bạch, Mạc Thiên, Đường Tam, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh.
Phiến sân rộng trước Giáo Hoàng điện không nhỏ hơn chút nào so với sân thi đấu trước kia. Mặt sân hình vuông được lát bởi vô số tảng đá, nếu cẩn thận quan sát có thể phát hiện ra từng hòn đá đều mang theo một tầng ánh sáng nhàn nhạt màu bạch ngọc. Mặc dù không phải là ngọc thạch thật sự nhưng cũng không phải loại đá bình thường có thể so sánh. Từ đó có thể thấy được tài lực của Võ Hồn điện đáng sợ như thế nào?
Một nhóm người từ hai bên sườn Giáo Hoàng điện đi ra, tổng cộng có mười hai vị Hồng Y giáo chủ địa vị chỉ thấp hơn Bạch Y giáo chủ chậm rãi đi tới. Bọn họ tiến tới trước cửa điện rồi đứng thành hai hàng hai bên, mỗi bên sáu người.
Một người đứng đầu hàng cao giọng nói:" Giáo hoàng bệ hạ giá lâm."
"Vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế!" Ba tiếng hô to như trời long đất lở vang lên trên bầu trời Võ Hồn thành.
Đây không chỉ là thanh âm của bọn hộ điện kỵ sĩ đứng thành hai hàng chỉnh tề trên núi mà đồng thời cũng là của tất cả hồn sư đang đứng trong Võ Hồn thành không được tới Giáo Hoàng sơn hô lên. Đối với bọn họ mà nói, Giáo hoàng chính là tín ngưỡng cao nhất.
Cửa điện khổng lồ từ từ mở ra, biểu tượng trên hai cánh cửa lớn dần lệch khỏi quỹ đạo.
Ánh mắt mọi người đều không tự giác nhìn về phía sau hai cánh cửa đó. Cho dù là bảy tên đội viên của Võ Hồn điện chiến đội trống ngực lúc này cũng đã không ngừng đập nhanh hơn.
Dù là một thế hệ hoàng kim của Võ Hồn điện, bọn họ cũng chỉ được gặp qua Giáo hoàng một lần khi nhận Tử Lục huân chương mà thôi.
Mang bộ lễ phục màu vàng chói từ đầu đến chân, đầu đội tử kim quan, tay cầm quyền trượng, Bỉ Bỉ Đông vẻ mặt uy nghiêm dẫn đầu đi ra khỏi Giáo Hoàng điện. Trên người nàng có một loại cảm giác hư ảo tựa hồ vô cùng to lớn khiến người ta phải kính ngưỡng.
Thậm chí cũng chẳng có người nào chú ý đến dung nhan tuyệt mỹ của nàng. Ngay lúc này họ chỉ chú ý đến uy nghi của một đời giáo hoàng mà thôi.
Bộ lễ phục ánh kim cực kì phù hợp với thân thể, bảo quang huyễn lệ trên lễ phục lóe lên, mặt ngoài có hơn trăm khối bảo thạch gồm ba màu: hồng, lam, vàng. Tử kim quan trên đỉnh đầu lại càng có vạn tia quang thải. Tất cả quang mang trong một khắc này chỉ ngưng tụ trên một người duy nhất, Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông.
Trước cửa Giáo Hoàng điện, toàn bộ mọi người đều quỳ một đầu gối xuống đất, hô to: "Tham kiến Giáo hoàng miện hạ!"
"Từ trên người các ngươi, ta có thể thấy được hy vọng vào tương lai. Trước Giáo Hoàng điện, ta lại càng hy vọng chứng kiến được toàn bộ thiên phú cùng thực lực của các ngươi. Người chiến thắng cuối cùng sẽ có được phần thưởng rất lớn từ Võ Hồn điện." Vừa nói nàng vừa huy động quyền trượng trong tay.
Không người nào thấy rõ nàng làm như thế nào, chỉ thấy có ba điểm quang mang trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Bỉ Bỉ Đông, sau đó lớn dần lên, trôi nổi giữa không trung.
Đó là ba vật thể khác nhau, thể tích cũng không lớn, hình như là bộ xương, phân biệt là một cái xương cánh tay phải, một cái xương sọ cùng một cái xương chân trái. Mặt ngoài lóe lên ba màu khác nhau gồm đỏ hồng, lam nhạt cùng xanh sẫm.
Hồn cốt, đó chính là ba khối hồn cốt.
Cho dù là dưới chân núi cũng có thể thấy được quang mang của ba khối hồn cốt. Trong lúc nhất thời, bên trong Võ Hồn thành đã hoàn toàn sôi trào.
Ngoại trừ những người đã biết trước, ai có thể nghĩ được đó lại là ba khối hồn cốt chứ? Từ quang mang là có thể nhận ra cả ba khối hồn cốt này đều có phẩm chất phi phàm, cho dù là những người trong Võ Hồn điện cũng lộ ra quang mang tham lam trong ánh mắt.
Nếu như nơi này không phải là Giáo Hoàng điện, nếu như nơi này không có mấy vị Phong Hào Đấu La uy hiếp sợ rằng đã có người không kiềm chế được lòng tham mà xông lên cướp đoạt rồi.
Giọng nói trầm thấp của Quỷ đấu la đang đứng sau lưng Giáo hoàng vang lên:" Ba khối hồn cốt phân biệt là Trí tuệ đầu cốt tinh thần ngưng tụ, Hỏa diễm cánh tay phải bạo liệt phần thiêu cùng với Truy phong chân trái cấp tốc di chuyển. Ba khối hồn cốt này đều đến từ vạn năm hồn thú, trong đó Trí tuệ hồn cốt tinh thần ngưng tụ xuất hiện trên hồn thú năm vạn năm, chính là Giáo hoàng bệ hạ tự mình giết chết đạt được, là cực phẩm trong hồn cốt, giá trị cũng chỉ thua có ngoại phụ hồn cốt cùng mười vạn năm hồn cốt mà thôi.
Giáo hoàng thản nhiên nói: "Người thắng vĩnh viễn chỉ có một, quán quân cũng thế. Bởi vậy ba khối hồn cốt này cũng chỉ có thể thuộc về một chiến đội duy nhất. Hy vọng các ngươi tham gia tam cường quyết tái có thể dùng toàn lực để thi đấu, đoạt lấy vinh quang này."
Bất luận cấp bậc hồn sư là bao nhiêu khi chứng kiến hồn cốt con mắt cũng không khỏi đỏ lên. Càng huống chi là tới ba khối hồn cốt. Chiến ý mãnh liệt cơ hồ nổ bùng ra từ hai mươi mốt đội viên của ba chiến đội.
Giáo hoàng tiếp tục: "Hôm nay vào lúc giữa trưa ba đội sẽ xuất ra bảy người tham gia cá nhân đấu loại tái. Đội thắng cuộc sẽ được vào thẳng trận chung kết tranh chức quán quân vào ngày mai. Hai đội bị thua vào buổi chiều sẽ thi đấu tiếp chọn một đội ngày mai sẽ tranh đoạt chức quán quân. Hiện tại, các ngươi đã có thể phái ra đội viên đầu tiên thượng trận."
Cũng giống với tấn cấp tái, nhưng lúc này chỉ có ba đội tham gia. Mặc dù không phải trận tranh đoạt chức quán quân nhưng cũng vô cùng trọng yếu.
Nếu chiến thắng không những có thể tiến thẳng vào trận chung kết mà còn dĩ dật đãi lao, bảo toàn được thực lực không phải đánh thêm một trận, tranh thủ dưỡng sức chờ ngày mai tranh đoạt ngôi vị quán quân.
Tới cấp độ của tam cường, thực lực của mọi người không khác nhau mấy, một ngày liên tục thi đấu mấy trận không nghi ngờ gì hồn lực sẽ bị tiêu hao trên diện rộng, thậm chí bị thương. Ngày mai thi đấu trận cuối cùng, cơ hồ khó có khả năng khôi phục đến trạng thái tốt nhất. Bởi vậy đội ngũ thi đấu chiến thắng trong cá nhân tái có thể chính là quán quân cuối cùng.
Võ Hồn điện xuất ra ba khối hồn cốt không nghi ngờ gì sẽ khiến các trận đấu càng thêm kịch liệt. Mặc dù từ bên ngoài nhìn vào Võ Hồn điện tựa hồ là chí công vô tư, nhưng người sáng suốt tự nhiên có thể nhìn ra ba khối hồn cốt này căn bản là chuẩn bị cho Võ Hồn điện chiến đội.
Ba học viện chiến đội lần lượt phái ra đội viên thứ nhất thượng trận. Trong đó Thần Phong học viện phái xuất ra đội viên chính là đội trưởng lúc đầu của Sí Hỏa học viện, Hỏa Vô Song. Võ Hồn điện chiến đội phái ra một gã đội viên hơn bốn mươi cấp. Bên này, người mà đại sư phái ra đầu tiên lại không phải bất kì ai trong Sử Lai Khắc thất quái.
Trong Sử Lai Khắc thất quái, hai người là phụ trợ hệ hồn sư đương nhiên không thể tham gia loại cá nhân tái này. Mà đại sư phái người đầu tiên cũng không phải Thái Long, đội viên cực mạnh trong số những người dự bị mà là Kinh Linh, người còn không đến bốn mươi cấp.
Rút thăm do ba người tiến hành, quyết định xem người của hai đội nào phải chiến đấu với nhau đầu tiên. Người thắng lại tiếp tục chiến đấu với người của đội còn lại, cứ thế xoay tròn.
Vận khí của Sử Lai Khắc học viện cũng vô cùng tốt, Kinh Linh lên rút thăm không ngờ lại bắt được thẻ số không, tức không phải thi đấu trận đầu tiên.
Có thể nghỉ không cần thi đấu ở lượt trận đầu tiên không có ý nghĩa mấy về mặt bảo tồn hồn lực bởi vì rốt cuộc cũng phải thi đấu số trận giống nhau. Cái có lợi nhất chính là quan sát được thực lực của đối phương, từ đó đem ra phương án tác chiến thích hợp nhất.
Nhưng làm mọi người ngoài ý muốn là, sau khi rút thăm chấm dứt, Hỏa Vô Song cùng tên đội viên của Võ Hồn điện chiến đội đi tới giữa sân, tên đó đột nhiên xoay người hướng đến Giáo hoàng đang ở trên cửa điện khom người hành lễ nói: "Trận này ta bỏ cuộc."
Hồng y giáo chủ phụ trách công việc trọng tài sau giây phút ngắn ngủi sững sờ liền lập tức công bố trận đầu Hỏa Vô Song giành được thắng lợi. Trận thứ hai Hỏa Vô Song sẽ thi đấu với Kinh Linh, đội viên của Sử Lai Khắc học viện.
Lúc này, đại sư cùng Đường Tam bên này cơ hồ cùng nhíu mày, thầy trò hai người liếc mắt nhìn nau, không nhịn được toát ra một tia phẫn nộ.
Mà khi ánh mắt bọn họ nhìn về phía Thần Phong học viện, cả Phong Tiếu Thiên cùng Hỏa Vũ đều không dám nhìn bọn họ, rõ ràng trong mắt có chút chột dạ.
"Có thực lực còn muốn làm âm, Võ Hồn điện, hảo thủ bút a." Mạc Thiên âm trắc trắc nói, trong mắt hàn quang lập loè. Vốn dĩ Sí Hỏa học viện chiến đội cùng Thần Phong học viện chiến đội xác nhập liền có Võ Hồn điện duy trì, chỉ là không rõ có cái gì mục đích, đến bây giờ mới thể hiện ra tới a.
"Trận thi đấu này, chúng ta bỏ quyền đi." Đại Sư trầm giọng nói.
"Vì cái gì?" Mã Hồng Tuấn khó hiểu hỏi.
Đại Sư cứng đờ khuôn mặt thượng hiện ra một tầng ửng hồng chi sắc, sắc bén quang mang từ trong mắt chợt lóe mà không, "Liền ta cũng không nghĩ tới, Võ Hồn điện ở như thế ưu thế dưới cư nhiên còn sẽ sử dụng như vậy đê tiện thủ đoạn. Tiểu tam, ngươi giải thích cho đại gia nghe đi."
Đường tam gật gật đầu, trầm giọng nói: "Chúng ta cái thứ nhất lên sân khấu đội viên là kinh linh. Kinh linh trừu đến phi thường tốt thiêm, làm chúng ta ở cá nhân tái trung bảo trì chuẩn bị ở sau vị trí, có thể càng tốt quan sát đối thủ hướng đi. Nhưng lúc này, Võ Hồn điện học viện chiến đội lên sân khấu đội viên lại đột nhiên tỏ vẻ nhận thua. Này liền sinh ra hai cái hiệu quả, một cái là Võ Hồn điện học viện chiến đội tên kia đội viên bảo trì hoàn chỉnh sức chiến đấu, không có bất luận cái gì tiêu hao. Một cái khác, chính là hỏa vô song cũng bảo trì hoàn chỉnh sức chiến đấu tới đối phó kinh linh. Nếu ta đoán không lầm, đương hỏa vô song đánh bại kinh linh lúc sau, lại đối mặt Võ Hồn điện đệ nhị danh đội viên khi, hắn cũng sẽ lập tức nhận thua. Cứ như vậy, liền tương đương với là bọn họ hai cái học viện liên thủ tới đối phó chúng ta. Ở cá nhân tái thượng, chúng ta căn bản không có khả năng có thắng lợi cơ hội. Mỗi một hồi bị thua còn hảo thuyết, nếu thắng lợi, khẳng định liền sẽ gặp bọn họ xa luân chiến."
"Vì cái gì muốn bỏ quyền a?" Mạc Thiên trên mặt lộ ra tàn khốc tươi cười, "Lão sư, kết cục ta lên đi, dám chơi loại này thủ đoạn, liền phải trả giá đại giới."
"Ngươi muốn......" Đại Sư đoán được Mạc Thiên ý tưởng.
"Ân, lúc này, dùng cũng không cái gọi là đi." Mạc Thiên nhún nhún vai, "Chỉ cần không trực tiếp bị mất mạng, liền không tính vi phạm quy định, đúng không?"
"đúng." Đại Sư hít sâu một hơi, gật gật đầu, "Đừng làm quá mức."
"Vậy là tốt rồi, lão sư yên tâm đi, ta có chừng mực." Mạc Thiên hoạt động một chút thân mình, nhếch miệng cười nói, "Ta có thời gian rất lâu không gặp người huyết."
"Mạc Thiên cố lên!" Ninh Vinh Vinh cùng Tiểu Vũ huy ta nắm tay làm nổi giận. Các nàng biết chưa từng có ở đối chiến trung toàn lực đánh quá Mạc Thiên muốn phát uy.
"Trận đầu chúng ta nhận thua." Đại Sư đứng lên, thả ra thanh âm nói.
..............................
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro