10,
Máu bắn ra trong không trung khi cánh tay của Sera bị chém lìa. Cô ngã xuống sàn, nén một tiếng hét đau đớn, đôi mắt mở to vì sốc. Cả căn phòng dường như ngừng lại trong khoảnh khắc kinh hoàng đó. Noctis đứng đó, bao quanh bởi năng lượng rực sáng, cười ngạo nghễ.
"Ta đã nói, các người không bao giờ thắng được ta!"
Không gian chìm trong sự ngột ngạt, ánh sáng từ lõi năng lượng trên ngực Noctis rực lên, làm cả căn phòng bị nhuộm trong sắc đỏ ghê rợn. Sera nằm gục trên sàn, máu từ vết thương chảy thành vũng dưới chân, nhưng cô vẫn cố giữ ánh mắt kiên định, dõi theo bóng lưng của Noctis khi hắn tiến gần đến Minjeong và Jimin.
Minjeong đang ở đó, đôi tay run rẩy ôm lấy Jimin. Mắt cô nhòe nước, hơi thở bị nén chặt trong lồng ngực. Trái tim Minjeong như bị xé toạc khi nhìn thấy Jimin trong tình trạng này, những vết thương sâu hoắm vẫn còn chảy máu, nhưng cô không thể làm gì.
Bước chân nặng nề của Noctis vang lên từng tiếng dứt khoát, mỗi bước lại mang theo áp lực đáng sợ. Hắn cúi xuống, đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Minjeong và Jimin đang bất lực dưới chân mình.
"Nhìn ngươi kìa, Minjeong," Noctis nói, giọng hắn đầy chế giễu nhưng cũng xen lẫn chút tiếc nuối giả tạo. "Đáng ra ngươi phải là một thành tựu vĩ đại của ta. Một dị nhân hoàn hảo với lõi năng lượng mạnh nhất. Nhưng giờ, ngươi chỉ là thứ vô dụng."
Minjeong cắn chặt răng, ánh mắt ngẩng lên, tràn đầy căm phẫn.
"Ngươi sẽ không bao giờ có được thứ ngươi muốn từ tôi."
Noctis nở nụ cười nhếch mép, tiếp tục bước lại gần hơn. "Ngươi nghĩ mình có thể thay đổi điều gì sao? Mọi thứ thuộc về ta, cả sức mạnh, cả số phận của các ngươi."
Hắn nhìn vào Jimin đang nằm thoi thóp trên sàn, rồi quay lại Minjeong với vẻ mặt giả tạo: "Thật tiếc cho cận vệ trung thành 1 thời - Karina của ta. Đánh đổi mạng sống để bảo vệ một kẻ như ngươi... thật ngu ngốc."
Minjeong run rẩy, siết chặt tay Jimin, như thể sự chạm vào ấy là nguồn sức mạnh duy nhất còn lại của cô.
Noctis nhìn cô, rồi cười nhạt, một nụ cười đầy khinh miệt. "Ngươi nghĩ có thể bảo vệ được cô ta sao? Ngươi chỉ là một con người yếu đuối. Ngươi chẳng có sức mạnh nào ngoài cái vẻ ngoài yếu đuối đó. Cho dù ngươi có cố gắng, ngươi vẫn không thể thoát khỏi số phận."
Hắn cúi xuống, gần như ghé sát vào tai Minjeong, thì thầm cười nhạo. "Nếu ngươi chịu chết cùng cô ta, ít nhất cũng là một cái kết tốt đẹp. Nhưng nếu ngươi còn cố cản ta, ta sẽ khiến ngươi phải chứng kiến cái chết của cô ta lần nữa."
"Ta sẽ không để bất cứ ai tổn thương chị ấy nữa". Minjeong ngập tràn căm phẫn nhìn vào Noctis, cô quát lên, như một lời tuyên chiến, ánh sáng từ đôi mắt cô như bùng lên, như muốn xuyên thủng cả bóng tối trong phòng.
Noctis đứng thẳng người, đôi mắt đỏ rực của hắn nhìn chằm chằm vào Minjeong, vẻ mặt đầy sự thích thú. "Thật sự, ta rất muốn chứng kiến ngươi phản kháng đến đâu, Minjeong." Hắn bắt đầu giơ tay lên, một luồng năng lượng đen tối bùng phát từ lòng bàn tay, tỏa ra như những tia chớp, nhắm thẳng vào Jimin.
"Khônggg" Minjeong không nghĩ ngợi nhiều, cô lập tức quay lưng lại, lấy thân mình phủ lấy Jimin đang yếu ớt nằm bên dưới.
Đúng lúc đó, một luồng năng lượng mạnh mẽ đột ngột phát ra từ cơ thể Minjeong. Cả không gian xung quanh bỗng chốc trở nên sáng rực, như thể toàn bộ năng lượng trong cô đã được giải phóng. Một bức tường năng lượng bao quanh Minjeong và Jimin, bảo vệ họ khỏi sự tấn công của Noctis. Các tia năng lượng từ bàn tay Noctis lao thẳng vào bức tường đó, nhưng chúng như vỡ vụn, bị đánh bật ra ngay lập tức.
Minjeong cảm nhận rõ ràng từng nhịp thở của mình, cô cảm nhận được một cơn dao động kỳ lạ từ trong người mình. Ban đầu chỉ là một cảm giác nhẹ nhàng, như một làn sóng nhẹ nhàng lướt qua cơ thể. Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cảm giác đó dâng lên mạnh mẽ như một con sóng dữ dội.
Minjeong hoang mang, cơ thể cô trở nên căng thẳng. Cảm giác như một phần trong con người mình đã thức tỉnh, nhưng đồng thời cũng mang lại cảm giác sợ hãi. Cô không biết đó là gì, nhưng nó không thể bị ngừng lại. Năng lượng này bốc lên mạnh mẽ, tràn ngập cơ thể cô và ép buộc cô phải đối diện với thứ gì đó ngoài tầm kiểm soát.
Noctis đứng đối diện, ánh mắt lấp lánh sự vui mừng khi thấy năng lượng của Minjeong sắp bùng nổ. "Đúng rồi, ngươi không thể kiểm soát được nó, phải không?" Hắn cười sảng khoái, tự mãn, đôi mắt sáng rực. "Hãy để ta xem ngươi có thể bùng nổ như thế nào, Minjeong."
Minjeong nghe thấy từng lời nói của Noctis, nhưng chúng không thể ngừng lại cơn sóng năng lượng trong cô. Nó ngày càng mạnh mẽ, tràn ngập và lấn át tất cả mọi thứ xung quanh. Cô cảm thấy cơ thể mình như sắp vỡ tung ra, và những cảm xúc không thể kiểm soát, sự tức giận, nỗi sợ hãi, và sự bất lực tràn ngập trong cô. "Không...không thể..dừng lại..." Cô lẩm bẩm, đôi tay siết chặt lại, cơ thể run lên trong đau đớn.
Ngay lúc đó, một bàn tay yếu ớt vươn lên chạm vào khuôn mặt của Minjeong. Cảm giác mềm mại và ấm áp của bàn tay đó như xoa dịu nỗi đau trong cô. Minjeong quay lại, và nhìn thấy ánh mắt đầy dịu dàng và yêu thương của Jimin.
"Minjeong... đừng... đừng để cơn giận dẫn lối em..." Jimin khẽ thì thầm, cố gắng dùng hết sức gượng dậy. Với tất cả sức lực còn lại, ôm lấy Minjeong, không cho cô bị sức mạnh trong mình cuốn đi. "Chị ở đây với Minjeong...Minjeong bình tĩnh lại nhé..."
Noctis từ xa nhìn thấy Jimin cố gắng ngăn cản cảm xúc của Minjeong, và điều đó khiến hắn càng trở nên điên cuồng. Một nụ cười tàn ác nở trên môi hắn, và ngay lập tức, hắn giơ tay, phóng ra một luồng điện năng cực mạnh khác, nhắm thẳng vào Jimin và Minjeong.
"Cứ tiếp tục bảo vệ cô ta đi," hắn gầm lên. "Để xem cái gì sẽ ngăn được sức mạnh này!"
Vừa dứt lời, cơn sóng điện vỡ vụn như một cơn bão, đánh thẳng vào cả hai. Jimin chưa kịp phản ứng, Minjeong đã nhanh chóng dùng hết sức lực của mình để tạo ra một lá chắn năng lượng, bảo vệ cả hai khỏi sức công phá. Noctis sau đó tăng cường cường độ tấn công, mỗi đợt phóng điện lại mạnh mẽ hơn, kéo dài hơn, giống như muốn ép Minjeong bùng nổ sức mạnh vượt ngoài tầm kiểm soát.
Không khí trong phòng gần như nổ tung. Ánh sáng xung quanh Minjeong rực sáng, càng lúc càng mạnh mẽ, như thể một quả bom năng lượng đang sẵn sàng phá hủy mọi thứ. Noctis đứng đó, mắt sáng rực, gương mặt lộ rõ sự thích thú tột độ khi thấy Minjeong đang sắp mất kiểm soát. Mỗi đòn tấn công của hắn khiến sức mạnh trong cô ngày càng dâng cao, như một vòng xoáy không thể dừng lại.
"Cứ như thế đi, Minjeong," Noctis cười khẩy, mắt lấp lánh sự hài lòng. "Năng lượng của mày không thể bị kiềm chế nữa, phải không? Mày chỉ có thể trút hết ra để bảo vệ cô ta. Nếu không, cô ta sẽ chết thêm lần nữa đấy"
"Không! Không!" Minjeong gào lên, đầu óc quay cuồng, đôi tay giơ ra, ánh sáng chói lòa tràn ra như một cơn sóng, đánh bật đòn tấn công của Noctis trở lại. Minjeong cảm nhận rõ ràng từng ngọn lửa giận dữ đang thiêu đốt trong lòng. Ánh sáng quanh cô trở nên mãnh liệt, như thể một quả bom năng lượng sắp sửa phát nổ. Mọi cảm giác của cô đều biến mất, thay vào đó là một sự thịnh nộ không thể kiềm chế.
Cảm giác đau đớn, giận dữ, và sự tuyệt vọng chồng chất lên nhau, khiến năng lượng trong cơ thể Minjeong bùng lên mãnh liệt.
"Minjeong, dừng lại!" Jimin kêu lên, cố gắng ôm lấy Minjeong, nhưng chính Minjeong cũng không thể kiềm chế sức mạnh trong mình. Cảm giác của Jimin đang dần tan biến trong lòng Minjeong. Giọng nói của Jimin bỗng trở nên mờ nhạt, không còn rõ ràng. Mỗi lần Noctis tấn công, chỉ có một câu hỏi duy nhất chạy trong đầu Minjeong: Giết hắn đi, nếu không, Jimin sẽ chết!
"Minjeong! Nghe chị nói!" Jimin cố gắng cầm lấy bàn tay run rẩy của Minjeong, thấm đẫm mồ hôi và máu, nhưng cô không còn cảm nhận được gì ngoài sự tức giận. "Đừng để năng lượng này kiểm soát em...Minjeong...nhìn chị đi Minjeong"
Jimin cố gắng gượng dậy, ôm chặt lấy Minjeong, ánh mắt ngập tràn sự lo sợ và lo lắng. Cô phải giữ em ấy lại. Trong khoảnh khắc đó, lời cảnh báo của Sera trước đây như một con dao sắc bén đâm vào tâm trí cô.
"Minjeong có sức mạnh vô hạn bên trong, nhưng điều đó cũng là một con dao hai lưỡi. Khi đến giới hạn của chính mình, Lõi năng lượng trong cơ thể em ấy thức tỉnh, tất cả mọi thứ sẽ bị hủy diệt. Nếu lúc đó Minjeong đánh mất nhận thức và buông bỏ mọi thứ, em ấy sẽ... chết."
Lời cảnh báo của Sera như một cú sét đánh mạnh vào trí óc Jimin, khiến mọi thứ xung quanh cô trở nên mơ hồ. Bây giờ, đứng trước sự bùng nổ năng lượng của Minjeong, Jimin hiểu rằng sự kiểm soát chính là yếu tố quan trọng nhất để giữ cho Minjeong sống sót.
"Minjeong..." Jimin thì thầm, đôi tay cô run rẩy cố gắng giữ Minjeong lại trong vòng tay. "Đừng để mọi thứ vượt qua giới hạn... nếu em không kìm chế, em sẽ..." Jimin nghẹn lại, không thể tiếp tục lời nói, chỉ có thể nhìn vào đôi mắt đầy sợ hãi của Minjeong, nơi chỉ còn sự tức giận, sự cuồng nộ không thể kiểm soát.
Bên ngoài, Noctis tiếp tục tấn công, những tia năng lượng như mưa rào ào ạt, đánh thẳng vào Minjeong và Jimin. Những cú tấn công của hắn không chỉ mạnh mẽ mà còn đầy thù hận, hắn càng tấn công mạnh mẽ hơn, càng kích thích cơn giận trong Minjeong, mong rằng cô sẽ không còn đủ lý trí để nhận ra hậu quả.
Minjeong cảm thấy cơ thể mình dường như đã không còn thuộc về mình nữa. Những cơn sóng năng lượng không thể kiểm soát trào ra ngoài, cuốn lấy tất cả mọi thứ xung quanh cô. Nhưng điều khiến cô đau đớn hơn cả chính là những hình ảnh ám ảnh liên tục xâm chiếm tâm trí.
"Jimin... Jimin..." Những từ này như một lời thì thầm, như một câu chửi rủa, như một vết thương không bao giờ lành. Cảnh tượng Jimin bị giết chết đêm hôm đó lại hiện lên trong tâm trí Minjeong, mỗi lần nghĩ về nó, mỗi lần chứng kiến cảnh tượng đau đớn đó, một phần trong cô lại chết đi. Minjeong nghe tiếng thở hổn hển của mình, đôi tay cô run lên khi hình ảnh Jimin xuất hiện trong cơn ác mộng đó.
"Không!" Cô hét lên, như thể muốn giật mình tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng mà Noctis đã tạo ra. Nhưng hình ảnh Jimin chết vẫn cứ hiện lên, rõ ràng như vậy, như thể tất cả là sự thật. Đôi mắt cô từ từ trở nên trắng dã, mất đi mọi tia sáng, chỉ còn lại sự điên cuồng tột độ, khi những cơn giận dữ và sự đau đớn dồn nén bấy lâu nay không còn chịu đựng được nữa.
Noctis đứng từ xa, mắt hắn lóe lên sự thích thú khi thấy Minjeong ngày càng mất kiểm soát. Hắn biết, chỉ cần đẩy Minjeong vào tình thế này, cô sẽ không còn kìm nén được sức mạnh trong cơ thể mình.
"Tao sẽ giết mày!" Minjeong gầm lên, đôi mắt trắng dã như những đám mây không có điểm dừng, không còn sự kiểm soát, không còn lý trí. Những đợt năng lượng bùng lên xung quanh cô, như thể một cơn bão thần thánh, quét sạch mọi thứ trong phạm vi.
Minjeong gầm lên, khuôn mặt cô trở nên nhăn nhúm vì đau đớn và giận dữ. Không thể chịu đựng thêm nữa, Minjeong đẩy mạnh Jimin ra khỏi mình và đứng bật dậy, lao về phía Noctis.
Jimin chưa kịp phản ứng, chưa kịp ngăn lại, Minjeong đã lao đi như một cơn lốc, để lại cô với nỗi lo lắng và sợ hãi tràn ngập. "Minjeong, không!" Jimin gào lên, nhưng giọng nói của cô dường như bị cuốn đi trong cơn gió mạnh mẽ mà Minjeong để lại.
Noctis nhìn thấy Minjeong lao về phía mình, khuôn mặt hắn nở một nụ cười điên cuồng. "Cuối cùng cũng đã đến lúc rồi." Hắn vung tay, tạo ra một cơn sóng năng lượng mạnh mẽ, định đón nhận sự tấn công của Minjeong. Nhưng ngay khi Minjeong lao vào, một luồng sức mạnh bùng phát mạnh mẽ từ cơ thể cô, đẩy lui tất cả mọi thứ xung quanh.
"Không thể dừng lại nữa rồi!"
Minjeong thét lên trong sự điên cuồng, đôi mắt cô tràn ngập tia sáng trắng. Cô không còn là Minjeong trước đây, cô chỉ còn là một con quái vật đang bị cơn thịnh nộ của chính mình điều khiển. Năng lượng xung quanh cô trở nên dày đặc, mạnh mẽ, như thể cả thế giới này sẽ bị nghiền nát dưới sức mạnh của cô.
Noctis, trong khi đó, tỏ ra không hề sợ hãi. Hắn bước một bước về phía Minjeong, một cơn lốc năng lượng dữ dội bùng lên từ tay hắn, đáp trả lại mỗi đợt tấn công của cô. Tuy nhiên, hắn không lường trước được rằng Minjeong đã vượt qua mức độ kiểm soát, sức mạnh của cô không chỉ vượt quá tất cả, mà còn đáng sợ hơn cả những gì hắn tưởng tượng.
"Giết ta đi, Minjeong!" Noctis hét lên, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào cô. "Để xem thứ sức mạnh của cô sẽ phá hủy ta như thế nào!"
Minjeong gầm lên một tiếng, bàn tay cô vung mạnh, một cơn sóng năng lượng khổng lồ quét ngang không gian, xé toạc mọi thứ trên đường đi của nó. Noctis đón nhận đòn tấn công bằng một lớp lá chắn năng lượng từ cánh tay máy của hắn, nhưng lực va chạm mạnh đến mức hắn bị đẩy lùi vài bước, sàn nhà dưới chân hắn nứt vỡ tan tành.
"Đúng là năng lượng trời cho" Noctis hét lớn, cánh tay thép của hắn phát ra những tia lửa, tạo thành một luồng năng lượng xoáy khổng lồ rồi lao thẳng về phía Minjeong.
Minjeong không tránh, cô giơ cả hai tay lên, chặn đứng luồng năng lượng như một bức tường bất khả xâm phạm. Ánh sáng từ cơ thể cô càng rực rỡ hơn, mạnh mẽ hơn, khiến luồng tấn công của Noctis bị bẻ gãy, tan biến trong không trung. Nhưng cô không dừng lại ở đó. Minjeong lao tới, bàn tay cô nắm lại, một quả cầu năng lượng rực lửa hình thành trong lòng bàn tay sau đó bắn thẳng về phía Noctis.
Noctis cố tránh, nhưng quả cầu phát nổ ngay khi chạm vào hắn, tạo thành một cột sáng chói lòa, thổi bay mọi thứ trong bán kính hàng chục mét. Cơ thể hắn loạng choạng, lớp giáp kim loại trên người hắn bắt đầu tan chảy, để lộ ra phần cơ thể người phía dưới bị biến dạng, trơ trọi.
"Cô nghĩ sức mạnh này sẽ khiến ta quỳ gối ư?" Hắn gầm lên, từ đôi mắt đỏ rực của hắn, sự điên cuồng càng trở nên rõ ràng hơn. Noctis lao thẳng vào Minjeong với một tốc độ đáng sợ, bàn tay thép của hắn quét ngang, tạo ra một cơn lốc năng lượng đen tối.
Minjeong bị cuốn vào luồng lốc, nhưng ngay khi nó chạm tới cơ thể cô, một luồng sáng trắng bùng nổ, xé tan bóng tối. Cô xoay người, tung ra một cú đá vòng cung, đập thẳng vào ngực Noctis, khiến hắn bật lùi ra xa.
Tuy nhiên, sự cuồng loạn trong Noctis càng dâng cao. Hắn vươn tay, nắm lấy một mảnh vỡ của cỗ máy Vũ Khí Tối Thượng, lần nữa hấp thụ những tàn dư năng lượng còn lại. Cơ thể hắn phát ra ánh sáng đỏ rực, các khớp máy trên người hắn kêu răng rắc như sắp nổ tung.
Noctis gầm lên điên cuồng, tay hắn vung mạnh thanh kiếm năng lượng rực lửa, từng tia sáng đỏ rực bắn ra, cắt ngang không gian như muốn xé nát mọi thứ. Thanh kiếm lao thẳng về phía Minjeong với tốc độ chóng mặt, sức mạnh của nó khiến mặt đất dưới chân hắn rạn nứt, tạo thành những khe sâu đen ngòm.
Minjeong né sang một bên, nhưng lưỡi kiếm khổng lồ chỉ sượt qua đã làm không khí xung quanh cô bùng lên một tiếng nổ chát chúa. Lực chấn động hất cô ngã lùi vài bước, nhưng Minjeong nhanh chóng lấy lại thăng bằng.
"Minjeong!" Jimin hét lên từ phía xa, giọng cô tràn ngập sự lo lắng. Cảnh tượng trước mặt không còn là một cuộc chiến, mà là sự đối đầu giữa hai cơn bão sức mạnh.
Minjeong khựng lại một chút, đôi mắt trắng sáng thoáng chốc lay động khi nghe thấy tiếng Jimin. Nhưng ngay lập tức, cơn thịnh nộ trong cô bùng lên, lấn át tất cả. Cô như đang bị cuốn vào chính sự tức giận của mình, không còn nhận thức gì ngoài việc muốn trả thù giết chết Noctis.
Noctis vung kiếm lần nữa, đường kiếm xé toạc không gian, tạo ra một cơn sóng xung kích lao thẳng vào Minjeong. Lần này, Minjeong không né tránh. Cô giơ hai tay lên, luồng năng lượng từ cơ thể cô bùng phát, tạo thành một màn chắn sáng chói.
Thanh kiếm năng lượng va chạm với tấm chắn, phát ra một tiếng nổ dữ dội. Sức mạnh từ cú va chạm hất tung bụi đá, che khuất tầm nhìn. Nhưng khi bụi tan, Minjeong vẫn đứng vững, ánh sáng quanh cô sáng hơn bao giờ hết.
"Giờ đến lượt ta!" Minjeong hét lên, đôi mắt trắng sáng trừng thẳng vào Noctis.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro