Ngoại truyện: Phản Ứng Sinh Học Tình Cảm - Trịnh Duy Nghiêm

Ngoại truyện: Phản Ứng Sinh Học Tình Cảm – Trịnh Duy Nghiêm

Tôi không phải kiểu người dễ bộc lộ cảm xúc. Là một sinh viên ngành Sinh học, tôi quen với những con số, những chỉ số khoa học, những thí nghiệm có thể đo đếm được. Nhưng tình cảm? Đó là một phản ứng không thể kiểm soát, và tôi đã học được điều đó từ khi gặp Phan Thị Quyên.

Cô ấy là thí nghiệm mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ tham gia. Một thí nghiệm mà tôi không thể làm theo công thức.

Ngày đầu tiên, chúng tôi làm chung. Cô ấy tới trễ, tóc rối, mắt lờ đờ vì thiếu ngủ, tay cầm ly trà sữa trân châu 50% đường, nhưng không thể thiếu nụ cười nhếch mép khi nhìn tôi. Cô ấy nói:

"Anh Trịnh Duy Nghiêm hả? Em tưởng anh là AI trong lab, chứ đâu phải người."

Cả lớp cười, tôi không biết phải trả lời sao, chỉ im lặng. Nhưng rồi tôi nhận ra một điều: có thể tôi là người nghiêm túc, nhưng cô ấy... cô ấy không như những gì tôi nghĩ. Cô ấy giống một chất xúc tác. Một chất xúc tác có thể làm tôi phản ứng theo cách mà tôi chưa từng nghĩ đến.

Dần dần, tôi bắt đầu chú ý đến những điều nhỏ nhặt mà cô ấy làm. Một lần, khi Quyên bị cảm, sốt nhẹ, nhưng vẫn đến lab. Tôi lặng lẽ đưa cháo cho cô ấy rồi nói:

"Ăn đi. Sốt cao thì đừng đi tung tăng như vi khuẩn lây lan."

Lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng, cô ấy có thể cười, có thể phản ứng kiểu như mọi người thường làm, nhưng không. Cô ấy đăng cái mảnh giấy của tôi lên story, kèm theo dòng chữ:

"Các ông người yêu người ta nói lời ngọt ngào. Còn người yêu tôi... cảnh báo như Bộ Y Tế. Nhưng mà thương =)) "

Và rồi tôi nhận ra. Tôi không thể tiếp tục né tránh cảm xúc của mình nữa. Tôi không phải là một người hay nói lời ngọt ngào, nhưng tôi đã bắt đầu quan tâm đến từng điều nhỏ nhặt mà Quyên làm. Dù là cử chỉ hay lời nói, tất cả đều khiến tôi cảm thấy có gì đó xao xuyến trong lòng.

Có một lần, cô ấy quyết định "thử nghiệm" với tôi theo cách riêng của cô ấy. Trong một buổi thuyết trình, Quyên đã thêm vào slide cuối một dòng chữ khiến tôi phải dừng lại và nhìn chằm chằm vào màn hình:

"Một số phản ứng sinh học chỉ xảy ra khi có chất xúc tác phù hợp. Ví dụ như... trái tim."

Dưới đó, chữ nhỏ ghi:

Biến số: Phan Thị Quyên

Định lượng: Trịnh Duy Nghiêm

Kết quả: Đang xử lý dữ liệu...

Cả lớp nhìn nhau rồi cười rần rần, còn tôi thì đứng im. Tôi không biết phải phản ứng thế nào. Quyên chắc chắn đang "chơi" với tôi. Nhưng có một điều tôi không thể phủ nhận: Cô ấy đang khiến tôi phản ứng.

Sau buổi thuyết trình, mọi thứ có chút lạnh lẽo. Quyên không nhắn tin, không cà khịa, không gửi sticker thả thính. Tôi thử nhắn tin, gọi điện nhưng cô ấy không trả lời. Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy một khoảng trống mà tôi không biết làm sao để lấp đầy.

Và rồi, khi tôi đọc đi đọc lại cái slide của cô ấy, tôi hiểu. Cái "lỗi dữ liệu" cô ấy nói không phải là lỗi. Đó là một câu thả thính rất tinh tế. Quyên đã lặng lẽ để tôi biết rằng cô ấy đang chờ tôi phản ứng. Và tôi... đã phản ứng.

Tối đó, tôi nhắn tin cho cô ấy:

"Anh sửa lại biểu đồ rồi. Có phần chú thích cần em xem qua."

Và rồi, tôi gửi một tin nhắn nữa, để chắc chắn rằng cô ấy sẽ nhận được:

"Lỗi phần mềm là do anh. Nhưng dữ liệu về em... Anh đang cập nhật dần rồi. Và có vẻ như anh không muốn... xóa bản nào cả."

Lúc ấy tôi không mong đợi gì, chỉ là tôi muốn cô ấy biết rằng tôi cũng quan tâm, cũng lo lắng. Và có lẽ, nếu tôi không làm điều đó, thì tôi sẽ không thể sống với cảm giác này. Cảm giác của một phản ứng sinh học mà tôi không thể lý giải bằng bất kỳ công thức hay thí nghiệm nào.

Sáng hôm sau, cô ấy trả lời. Chỉ một câu, nhưng với tôi, đó là tất cả những gì tôi cần nghe.

"Anh thật là... tệ lắm Nghiêm."

Và lúc đó, tôi biết. Tôi biết rằng phản ứng này đã diễn ra, và tôi không thể quay lại nữa. Cô ấy không phải là một thí nghiệm. Cô ấy là một phần trong cuộc sống của tôi. Và tôi không thể ngừng lại, vì tôi đã "thử nghiệm" với trái tim mình quá lâu rồi.

Nói chung là ...

"Phản ứng sinh học tình cảm không thể kiểm soát được. Nhưng đôi khi, khi bạn gặp phải đúng người, phản ứng đó sẽ xảy ra mà không cần phải đếm đến từng giây."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hocduong