Chapter 2.1: ' For you...... really'

~~~~~~~~~
Granger !

Mày nghĩ những gì mày đã làm là rất  buồn cười hả?! Gặp tao ở tầng bảy trước khi bữa sáng bắt đầu . Tao sẽ ếm bùa lú nếu mày dám không đến đó. Làm thế nào mà mày biến mái tóc của tao thành cái màu cam kinh khủng này! TAO NHÌN CHẲNG KHÁC GÌ MỘT CỦ CÀ RỐT CHẾT DẪM! Và tao không thể làm gì với cái thứ khốn nạn này!
Tầng bảy vào bữa sáng hoặc nếu không ... tốt hơn mày nên đến, Đồ Máu Bùn bẩn thỉu.
Luôn luôn ghét mày.

DM
~~~~~~

Hermione bật cười khi đọc xong bức thư vừa gửi cho cô vào buổi sáng. Cô ấy đang chải mái tóc của mình và dường như quên hết mái tóc đỏ của Draco - hậu quả của việc chọc điên cô. Một con cú thanh lịch vỗ cánh bay thẳng đến chỗ cô qua cửa sổ mở ,cô tách bức thư để con cú có thể bay đi.

' Nó của ai vậy chị ?' Ginny đã hỏi cô sáng hôm đó trước khi cả hai cùng nhau đi ăn sáng. Ginny đang chải tóc để làm cho nó thẳng hơn mặc dù việc đó không thực sự cần - Tóc của Ginny luôn thẳng mượt.

"Không phải ai đặc biệt đâu." Hermione nhét lá thư vào túi áo. Ginny ném sang cô một ánh mắt nghi hoặc rồi tiếp tục trở lại trang điểm, không nói gì thêm nữa. Hermione thì đi vào phòng tắm.
Nụ cười vẫn không rời khỏi gương mặt Hermione trong khi cô bé rửa mặt và trang điểm thật nhẹ nhàng. Hermione sau đó thay một cái áo sơ mi và chiếc quần dài, tròng cà vạt lên cổ rồi bước ra khỏi phòng tắm. Cô cột tóc cao kiểu đuôi ngựa, túm lấy chiếc cặp, nhảy qua hai bậc cầu thang và rời khỏi phòng sinh hoạt chung. Hôm nay khá là vắng vẻ so với ngày thường, mặc dù đã sắp tới giờ ăn sáng. Mọi khi vào giờ này thì các hành lang luôn đầy nhóc các cô cậu phù thuỷ . Cô bé nhanh chóng leo cầu thang lên tầng bảy và ngay lập tức nhìn thấy Draco đang đứng kế bên một cánh cửa. Cậu ta đang quan sát từng người đi lên, và ánh mắt loé lên khi thấy Hermione.

' GRANGER !' hắn hét lên và Hermione cảm giác thật buồn cười khi nhìn thấy hắn như vậy. Cô leo lên cầu thang và đi về phía Draco, người đang nổi giận đùng đùng. Khuôn mặt đỏ ửng chả hắn gần như rất hợp với màu tóc cà rốt đó
' Đừng cười nữa!'
'Tôi thậm chí có thể nhìn thấy cậu trong cả một đám đông đấy, không lẫn vào đâu được!' Hermione cười thầm, đôi mắt cô đảo qua mái tóc đỏ của hắn trong một giây trước khi cô lại bắt đầu cười. Hermione vắt túi lên vai và lấy đũa phép ra.

'Tao không thể thay đổi nó trở lại như cũ! Mày đang hủy hoại danh tiếng của tao đấy Granger! ' Draco lẩm bẩm và sau đó nói với giọng khắt khe và lớn tiếng.
' ĐỔI NÓ NGAY!'
'Tôi thật sự không biết làm thế nào,' Hermione nói khi cô ngừng cười. Có một khoảnh khắc im lặng giữa hai người, đột nhiên Draco ghim mạnh cô vào tường, cô có thể cảm nhận được trái tim mình đang đập nhanh chừng nào. Cô thậm chí có thể ngửi thấy hơi thở của hắn vì hắn rất gần cô.
'Đừng cố thoát, Granger. Thay đổi tóc tao trở lại như cũ hoặc tao sẽ không cho mày đi! ' Draco thì thầm đe dọa. Hermione run rẩy một chút dưới sự đụng chạm của hắn nhưng dù sao cô cũng mỉm cười với hắn. Sau đêm qua, cô không sợ Draco nữa, cô chỉ muốn chọc hắn như cái cách hắn đã làm phiền cô từ năm đầu tiên.
' Mày có nhận ra rằng mày sắp bỏ lỡ lớp học đầu không?'
'Không ...' Hermione thì thầm không chắc chắn. Mọi người vẫn phải xuống ăn sáng nhưng chẳng bao lâu sau họ sẽ đến đây và họ sẽ thấy Draco ép vào Hermione như thế này ... họ sẽ hiểu nhầm mất .
  'Tốt thôi, tôi sẽ sửa nó.'
Draco lùi một bước và Hermione liếc hắn. Một giây trôi qua mà mắt họ dường như không rời khỏi nhau. Bất ngờ Hermione quay lại và cố chạy lên cầu thang sau khi lấy túi của cô nhưng kế hoạch thất bại khi cô nhận ra rằng Draco vẫn còn giữ cổ tay mình, hắn kéo mạnh làm cô đập lưng vào bức tường bên cạnh.
'Không thông minh lắm, Granger. Hãy biến nó lại như cũ 'Draco ra lệnh, thả cái tay đang giữ đũa phép của cô ra.
Hermione thở dài trước khi cô vẫy đũa phép và nói một câu thần chú. Dần dần màu đỏ nhạt đi và để lại một màu vàng bạch kim như bạn đầu . Hắn trở lại như cũ, không còn ngu xuẩn với cái mái tóc đỏ kia nữa và Hermione nhận ra rằng cô thích mái tóc vàng của hắn hơn tóc đỏ.

'Vui chưa?' Cô hỏi, đảo mắt. Draco liếc xuống cơ thể Hermione làm má cô ửng hồng. Cô đánh vào cánh tay hắn một cái mạnh và Draco liếc nhìn cô, cau mày. Hermione khoanh tay trước ngực như muốn che đi.
' Cậu không thể tinh tế chút với một cô gái à?'
'Tao không nhìn chằm chằm vào ngực mày ... à, mà mày không có ngực.' Draco lẩm bẩm, lờ đi cái nhìn đang sốc của Hermione về sự thô lỗ của hắn ta.  Draco đưa tay chạm vào tay cô và kéo chúng ra vị trí trước ngực cô . Sau đó, hắn ta nhấc chiếc cà vạt được thắt một cách vụn về quanh cổ cô lên.
' Mày có biết thắt cà vạt không vậy , Granger hay ai đó làm điều này giúp mày vào mỗi bữa sáng hả?'
'Tôi ... không có thời gian. Nếu cậu có thể nhớ chính xác thì cậu chính là người bắt tôi phải đến đây, bỏ bữa sáng và chỉ để thay đổi màu tóc của cậu. 'Hermione lẩm bẩm mặc dù má cô hơi đỏ.

Hermione bắt đầu đỏ mặt dữ dội khi Draco đưa tay thắt lại chiếc cà vạt trên cổ cô. Cô cảm thấy như họ đang chia sẻ một khoảnh khắc thân mật mặc dù cô biết hắn ta chỉ đang cố gắng tạo ra một điểm khiến cô trông thật ngu ngốc. Mắt hắn liếc nhìn cô khi hắn kéo cái cà vạt lên và thắt nó lại thật hoàn hảo. Hắn không bao giờ rời mắt khỏi đôi mắt nâu ngọt ngào ấy , một nụ cười nhếch lên từ từ trên khuôn mặt hắn. Hermione rời mắt trước , cô không thể để mình nhìn xuống hai cái hồ nước xám sâu thẳm ấy mà không chìm vào, cô biết điều đó là sự thật.

'Gặp tôi tối nay trong thư viện,' Hermione lẩm bẩm và Draco ngước mắt lên đầy ngụ ý. Hermione thở dài nôn nóng.
'Để học bài!  Không làm gì khác cả, Malfoy! '
' Tao sẽ không bỏ lỡ nó , Máu bùn.' Draco lầm bầm và mỉa mai rồi đi theo hướng ngược lại.

Hermione lắc đầu quầy lưng lại. Hắn sẽ không bao giờ học cách chỉ chấp nhận sự giúp đỡ, phải không? Hắn luôn phải tự làm mọi thứ, cho dù đó là bài tập về nhà hay những thứ khác trong cuộc sống. Mọi người muốn giúp hắn nhưng hắn ta luôn dập tắt ý tốt ấy đi. Hermione đi xuống cầu thang, bụng cô ầm ầm vì cô thường ăn sáng trước khi đến lớp nhưng hôm nay thì không. Các học sinh bắt đầu xuất hiện trên hành lang càng đông hơn và Hermione đi đến lớp học đầu tiên với một nụ cười tươi trên mặt.

Hermione cầm lấy chiếc túi đi ra  phòng sinh hoạt chung sau khi liếc về phía Harry. Cậu gật đầu với cô, hiểu cô đang đi đâu và làm gì, nên Hermione bắt đầu tiến về phía thư viện. Đây là lần thứ hai cô dạy kèm Draco và lần đầu tiên không mấy thành công cho lắm. Cô ấy muốn lần này sẽ trôi chảy hơn.Có lẽ cô ấy nên cố gắng cư xử tốt với Draco ...mà điều đó có hiệu quả không? Mà 'tử tế' có trong từ điển của Draco Malfoy không nhỉ? , Hermione nghĩ với một tiếng khịt mũi. Một vài người đi gần cô khi cô đang khịt mũi. Hermione chỉ nhìn xuống đất và bước nhanh hơn.
Hermione bước vào thư viện lớn quên thuộc và phát hiện Draco ở một cái bàn gần đó. Hắn ta đang ngả người ra sau ghế và cô cảm thấy một sự thúc đẩy mạnh mẽ trong người cô để đẩy ghế của hắn ta về phía trước và trong trường hợp đó hắn ngã và do hắn tự làm mình bị thương  . Cô dừng lại sự thúc đẩy đó trước khi trở lại với sự lương thiện vốn có. Draco cầm đũa phép và di chuyển một cái gì đó từ bên này sang bên khác trong không trung và Hermione nhận thấy đó là một chiếc thuyền giấy nhỏ trước mặt mà anh ta đang gấp bằng đũa phép. Cô tiếp tục đi về phía trước Draco nhận thấy vậy nên hướng chiếc thuyền nhỏ về phía Hermione. Nó lắc lư một chút trước mặt cô rồi Hermione từ từ đưa tay ra đón lấy. Draco hất đũa phép xuống và chiếc thuyền rơi vào tay Hermione.

'Đây.' cô đưa cho hắn chiếc thuyền nhưng Draco lắc đầu, Hermione đi đến cái ghế và ngồi cạnh hắn.

'Giữ lấy nó đi, Granger,' hắn nhún vai, lấy ra cuốn sách giáo khoa Lịch sử ma thuật, giấy da và bút lông . Hắn quay sang Hermione và cô đang nghiêng cứu mặt hắn một lát. Draco nhướn mày và Hermione lắc đầu với hắn.

'Tôi nghĩ rằng ... chúng ta nên học Lịch sử ma thuật ngay hôm nay vì có lẽ cậu cho rằng mình rất tuyệt vời ở môn Độc dược rồi.' Hermione cười một chút, khẽ huých hắn. Draco chỉ liếc xuống nơi cô đã huých hắn và điều đó đủ để khiến Hermione ngừng cười. Nhưng điều đó không làm cho cô ngừng nói.

'Bài luận dài bao nhiêu thế?'

'Một thước rưỡi. Đôi điều về những cuộc săn phù thủy. 'Draco nhún vai.

' Giáo sư Binns thực sự thực sự có khả năng biến lớp học thành phòng ngủ , các học sinh đều ngủ gà ngủ gật trong tiết đó. Hầu như không ai nghe lời ông ta. '

'Tôi lắng nghe thầy ấy,' Hermione nói một chút phẫn nộ. Draco đảo đôi mắt gần hoàn hảo về phía Hermione làm cô nhanh chóng quay mặt đi.

'Tao đang nói là hầu như, Granger. Bộ mày hy vọng tất cả học sinh đều là mọt sách như mày à 'Draco thở dài và chán nản về điều đó

'Sắp đến ngày lễ Giáng sinh. Ít nhất tao sẽ không phải học trong những ngày nghỉ. Tao biết mày mà, có lẽ mày sẽ đọc sách giáo khoa mỗi tối. '

'Cậu hoàn toàn không biết tôi, Malfoy,' Hermione lẩm bẩm khi cô nhúng bút lông vào mực và bắt đầu viết tên cô trên giấy da.

'Câụ nghĩ rằng cậu hiểu tôi ... cậu nghĩ tất cả những gì tôi làm là học và cằn nhằn mọi người về các kỳ thi nhưng tôi không đơn giản như thế, Malfoy. '

'Tất nhiên là mày không chỉ vậy đâu, Granger. Tao đã nhận ra điều đó từ ngày hôm qua khi mày thay đổi màu tóc của tao 'Draco cười khúc khích một chút về điều đó. Trong tâm trí của Hermione đang hiện hữu một sự ngạc nhiên nhưng cô vẫn không ngước lên nhìn hắn.

'Mày không giống những cô gái khác. Tao có thể hiểu được những gì họ muốn từ tao nhưng mày ... Tao không thể hiểu được mày, Granger. '

' Tôi không muốn bất cứ thứ gì từ cậu, Malfoy. Tôi đang bị buộc phải dạy kèm cho cậu và- 'Hermione nói nhưng Draco đã cắt lời cô bằng cách nghiêng người về phía trước, gần mép ghế và nhìn chằm chằm vào Hermione.

'Mày có thể đã từ chối Dumbledore về việc dạy kèm cho tao. Lão ta sẽ lắng nghe mày vì mày là một trong ... Những người bạn của Potter, 'Draco  nói có chút nghẹn họng như có mùi ôi thiu khi hắn nói về rằng Potter . Hermione quay lại nhìn hắn , nhận thấy tất cả sự vui tươi và trêu chọc đã rời khỏi đôi mắt xám .

'Nhưng mày đã không từ chối lão ta. Mày đang ở đây với tao ngay bây giờ nhưng không phải vì bị ép buộc. Vậy tại sao mày lại ở đây, Granger? '

'Tôi cần hoàn thành bài tiểu luận này và cậu cũng vậy, Malfoy. Chúng ta có thể làm điều này trong hòa bình không? ' Hermione lẩm bẩm.

'Cứ thừa nhận đi, Granger,' Draco lẩm bẩm một cách nghiêm túc và nghiêng người để khuôn mặt hắn ta sát vào mặt cô. Dù Hermione rất muốn nhưng cô không thể thoát khỏi hắn. Cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt đại dương màu xám sâu thẳm như thể đó là một ngày mây mù. Draco thở ra một hơi , sự ấm áp của hơi thở chạm vào má cô. Hermione ngửi thấy mùi hương đó, hương bạc hà , chất giọng trầm ấm phả vào tai cô những lời nói .

'Em muốn tôi, phải không?'

(🤭🤭🤭🤭🤭)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro