Bắt đầu gặp người

   Bên ngoài một cánh cửa xập xệ ở một khu nhà cũ nát có một chàng trai đang ngồi thụp xuống ,từng giọt nước mắt long lanh rơi xuống lăn dài trên má cậu . Gia đình cậu tan nát rồi ko quay lại đc nữa , nhà cậu nghèo bố cậu thất nghiệp lại còn nghiện toàn bộ tài chính của gia đình đè trên của cậu và mẹ . Nghe thì chẳng có gì nếu ko thêm chi tiết đứa em gái 6 tuổi của cậu bị bệnh máu trắng chữa trị mất rất nhiều tiền . Tiền của cậu và mẹ gộp lại một tháng cũng chỉ đc 6 triệu trong đó 1/2 bị bố cậu lấy đi mua thuốc số 1triệu  lấy nộp tiền viện phí , 500k đong tiền điện , nước v..v..500k gửi tiết kiệm để em gái phẫu thuật . Còn 1 triệu để sinh hoạt gia đình cho 2 mẹ con nhưng dù vậy cg rất vui . Nhưng ông trời ko cho cái vui vẻ ấy duy trì bao lâu một hôm bố cậu lên cơn nghiện nặng đã cầm giao giết chết mẹ cậu trong cơn đau đớn cậu đã báo cảnh sát . Sau khi từ đồn về cậu tuyệt vọng ngồi phịch xuống cửa nhà úp mặt xuống khóc nhưng rồi cậu lại nhớ đến em gái đang ở bệnh viện . Em gái cậu rất bi quan đã định tự tử nhiều lần vì sợ gây rắc rối cho gia đình nếu biết tin cậu sợ em ấy sẽ nghĩ dại . Cậu đứng bật dậy chạy đến bệnh viện vừa chạy vừa sợ hãi . Đã đến thang máy ở bệnh viện may mắn lúc cậu vừa đến thang máy mở ra cậu vào bấm tầng 5 . Thang máy đi lên tới từng tầng cậu càng gấp gáp . Cuối cùng cg tới cậu ra khỏi thang máy phi như bay vào phòng bệnh của em gái . Cảnh tượng trước mắt khiến cậu quỳ xuống tuyệt vọng . Em gái cậu nằm trên giường cổ tay bị cắt máu chảy lênh láng máy đo nhịp tim chỉ có một đường thẳng , tv đang chiếu tin về nhà cậu và trên tường có dòng chữ viết bằng máu " xin lỗi anh hai".
   Mặt biển sóng đập nhè nhẹ cậu từ từ đi ra biển nhỏ đến lớn cậu chưa đi biển bao giờ nên khi chết cậu muốn đc chết ở biển . Khi nước đã đển ngực cậu thì một tiếng nói vang lên "ko còn lý do để sống sao?" . Giọng nói trầm và mê mị cậu quay mặt lại một người đàn ông cao mặc áo sơ mi và quầ jean đang            
  đứng đó ,trời khá tối nên ko nhìn rõ mặt cậu trả lời "chính tay tôi đã gián tiếp hại chết cả gia đình mình . Anh nghĩ  còn lý do để sống à?"
   Anh ta im lặng cậu tiếp tục đi , khi nước đến cổ thì anh ta lại nói tiếp:"Nếu ko có lý do để sống thì hãy sống vì tôi đi " câu nói cậu đã nghe thấy rất nhiều lần trong phim và chả thấy gì hay nhưng ko sao giờ đây nó lại như ánh sáng hy vọng một sợi dây kéo cậu ra khỏi cơn tuyệt vọng. Khi vừa nói xong một tia ánh sáng từ trăng lọt ra khỏi mây chiếu sáng khuôn mặt anh ta . Anh ta đẹp một cách lạ lùng cậu không suy nghĩ mà đáp lại "tôi sẽ đồng ý nếu anh làm bạn trai tôi và nuôi tôi" . Anh ta cười một nụ cười tươi ko biết vô tình hay cố ý nhưng đã đâm thẳng vào tim cậu : " được" anh ta trả lời

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: