mộng

Vì sao kia vời vợi trên cõi mộng
Gửi thiên đàng cho lấp lánh kim tinh
Người thả mình xuống trập trùng biển rộng
Như sao đem hồn trả về với lặng thinh

Mơ, mơ, người mơ gì, người mộng mị
Trong giấc niên thiếu và tuổi xuân
Người nhận gì nào? Đau đớn? Tủi thân?
Để người đem trái tim người đi cất

Nhưng người vẫn mơ và mộng vẫn còn
Người xây cho tròn ngôi sao đang rực rỡ
Người không sợ lầm lỡ, người mặc nỗi đau
Người gấp lại những vết thương đã nát nhàu

Người là ai, hay chỉ là người?
Người là mơ là nhớ, là tạo vật đầy đẹp đẽ
Là mùa xuân đang hé những cánh én liệng bay
Người là tất thảy những gì trong giấc mộng
Là thế giới em và người hoài trông.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro