ONESHOT
*Warning*: Sigma là người lưỡng tính, có tát loz, trêu chọc, dùng từ ngữ thô tục (tự cảm thấy không tục lắm), quán cà phê play, cosplay.
DAZAI VÀ SIGMA ĐÃ XÁC ĐỊNH QUAN HỆ!!!
Không hợp gu thì xin bai bai.
_______________________
"Chào mừng quý-"
Tiếng kẽo kẹt của cánh cửa gỗ bị đẩy ra khiến Sigma buông cây chổi trong tay, theo bản năng quay người lại. Lời chào khách còn chưa kịp thốt hết đã bị người vừa đến chặn ngang. Chưa kịp nhìn rõ mặt, cậu đã cảm thấy một vòng tay từ phía sau ôm chặt lấy eo mình, cằm bị giữ nhẹ, rồi một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước đặt lên môi cậu.
Là Dazai Osamu.
"Chủ tiệm xinh đẹp, tan làm chưa em?" Gã đàn ông tóc nâu cười tít mắt, trông chẳng đứng đắn tẹo nào, hắn chắp tay sau lưng "cạch" một tiếng khóa cửa lại, tấm biển "OPEN" cũng bị hắn tiện tay lật sang mặt "CLOSE".
Sau khi mọi chuyện ở Yokohama ổn định, Sigma tiếp quản quán cà phê ở dưới tòa nhà trụ sở của Công ty thám tử vũ trang, từ quản lý sòng bạc Casino chuyển sang quản lý quán cà phê. Công việc không thay đổi nhiều, cũng như trước đây là kiếm tiền và chiều lòng khách hàng, nhưng Sigma rất thích cái quán nhỏ này, dồn hết tâm sức chăm chút nó, xem như ngôi nhà thứ hai của mình.
Nhờ sự hỗ trợ của Công ty thám tử và sự quản lý tận tình của Sigma, quán cà phê dần khởi sắc, kiếm được chút tiếm tăm nhất định trên các con phố gần đó.
Hôm nay là Maid Day*. Sigma lúc đầu không hứng thú, nhưng mấy cô nhân viên trẻ cứ đề cập với cậu về việc này với sự háo hức không hề nhẹ, cố gắng thuyết phục người quản lý của các cô cùng mặc đồng phục nữ hầu, cậu không đồng ý nhưng rốt cuộc cũng không từ chối thẳng thừng.
Dù sao thì cậu cũng là người hay mềm lòng và dễ nói chuyện. Các cô gái được toại nguyện, kéo Sigma chụp chung mấy tấm ảnh - ở giữa là Sigma với vẻ mặt hơi ngượn nghịu, tay lúng túng kéo vạt váy ngắn cũn cỡn; hai bên là ba, bốn cô gái, nụ cười của họ tràn ngập sự trẻ trung tươi rói.
Cả ngày hôm đó, Sigma chẳng tập trung làm việc nổi, chỉ mong ngóng "người ấy" của mình. Ban đầu định đợi quán đóng cửa là thay bộ đồ này, nhưng hiếm hoi lắm mới nảy ra ý định quyến rũ Dazai, thậm chí còn lén tìm một vài bộ phim kiểu "Dịch vụ đặc biệt của hầu gái mèo" để học trước. Vậy mà khoảng khắc người thật xuất hiện, trái tim cậu lại đập nhanh không rõ lý do, mọi chiêu trò trêu khách đã được cậu ôn tập trước cả chục lần đã bị cậu quên sạch không còn một mảnh.
Ngay cả khoảnh khắc bị hắn hôn, cậu cũng cứng đờ như khúc gỗ. Dazai vào tiệm, chọn một góc khuất trong quán rồi ngồi xuống, nhưng không ngờ Sigma lại đi theo sát hắn, nhìn bộ dạng ngượng ngùng của cậu, hắn nổi hứng trêu chọc :"Chủ tiệm, em có dịch vụ hầu gái độc quyền không?"
Hắn vỗn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối mặt với vẻ mặt xấu hổ và tức giận của Sigma, nhưng cậu lại hít một hơi thật sâu, rồi bất ngờ, thốt ra một tiếng "ừm" nhỏ xíu. Sau đó, chẳng suy nghĩ gì, Sigma bước tới ngồi thẳng lên đùi Dazai, vòng tay qua cổ hắn. Nhìn nhau khoảng một giây, Sigma dứt khoát hôn lên môi Dazai.
Sigma cẩn thận thè lưỡi liếm môi Dazai, cậu loay hoay với đôi môi của hắn cả nửa phút mà hắn không chịu mở miệng, cuối cùng nhíu mày, không kiềm được cắn nhẹ môi dưới của Dazai. Cậu liếc mắt lên nhìn, phát hiện tên Dazai này đang cười trộm!
Dazai thấy dáng vẻ này của Sigma thật sự quá đang yêu, khiến hắn nhớ lại nụ hôn đầu của cả hai. Khi ấy, Sigma chỉ biết chạm môi đơn giản, cọ xát cả buổi mà chẳng thể mở miệng, không biết là cậu thực sự chẳng biết cách hôn hay đang cố tình. Dazai khi ấy vừa bực vừa buồn cười, sau cùng phải nhéo mũi Sigma, đợi đến khi cậu thiếu oxy há miệng thở mới nhân cơ hội hôn sâu, trao cho Sigma nụ hôn đầu đầy vụng về kéo dài.
"Hôn thêm cái nữa đi..." Sigma khăng khăng, giọng điệu như tráng sĩ quyết không từ bỏ.
"Chưa hôn đủ à?" Dazai cố tình trêu.
Sigma da mặt mỏng, câu "chưa đủ" mắc kẹt nơi đầu môi mãi không thốt lên được, cuối cùng nắm lấy tay Dazai, dẫn xuống mông mình. Bàn tay Dazai chạm vào một thứ mềm mại, lông xù, lập tức hiểu ra. Nhìn lại Sigma, mặt cậu đã đỏ bừng, cố sức rúc vào lòng Dazai.
Dazai nghịch chiếc đuôi thỏ, hắn kẹp giữa ngón tay rồi kéo nhẹ, cảm giác ngứa ngáy lan khắp người: "Học đâu ra vậy? Lẳng lơ thế này, biết cách quyến rũ người khác rồi à?"
Chỉ một động tác như vậy, Sigma cố lắm mới có thể làm quen với cảm giác dị vật cắm vào hậu môn của mình lập tức thở hổn hển, cậu khó chịu cọ loạn trên đùi Dazai, chiếc đuôi cũng lắc lư theo. Cảm giác bị vật lạ cắm vào quá mãnh liệt, chỉ cần bị kéo hay đẩy nhẹ cũng đủ khiến tuyến tiền liệt bên trong cậu bị cọ xát. Nhưng chỉ chạm đơn giản thế này thì không đủ, ngược lại còn khiến Sigma nhạy cảm hơn vì ham muốn bị Dazai xâm nhập vào trong. Cậu mơ màng gọi vài tiếng "chủ nhân", rồi ngẩng mặt lên đòi hôn.
Tay Dazai lần tới trước vài phân, chạm vào thịt lồn đã ướt đẫm, khẽ hé mở, chẳng còn chút rụt rè như ngày thường. Dazai khựng lại, trong một thoáng tưởng rằng hầu gái đặc quyền của mình không mặc đồ lót, những ý nghĩ đen tối chợt lóe lên trong đầu hắn. Dazai bế mông Sigma đặt lên mặt bàn lạnh lẽo, kéo phăng lớp váy hầu gái lên.
Banh chân ra, thứ đập vào mắt là một cái lỗ hồng tươi ướt át. Dazai đưa hai ngón tay tách mép lồn mềm mại, lúc này mới phát hiện bên trong còn kẹp một sợi vải trẳng mỏng manh. Hắn móc sợi dây mỏng manh ấy kéo dài ra, thả tay cho nó bật lại rồi để nó bị thịt lồn múp míp nuốt chửng lần nữa. Sigma giật mình thở dốc, không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của Dazai, đưa tay định che lại nhưng bị hắn nắm chặt cổ tay.
"Sigma, gan em to lắm." Dazai cố tình khiêu khích, xoa nắn âm vật nhạy cảm đến mức lật ra ngoài. Có lẽ nhờ sợi dây quần lót lọt khe chẳng che đậy gì, hạt nhỏ ấy đã bị cọ đến sưng đỏ, ướt nhẹp dính đầy chất lỏng nhớp nháp. "Em mặt thế này cả ngày luôn hả?"
Câu trả lời hiển nhiên là không, nhưng Dazai cố tình không tin, giọng điệu pha chút hung dữ: "Để tôi kiểm tra xem nào."
Sigma rất tận tụy trong vai trò hầu gái, không chỉ tự mình banh chân mà còn chủ động ngậm một góc váy. Hơi thở nặng nề của Dazai phả lên thịt lồn đang nhạy cảm, khiến Sigma muốn co rúm lại để trốn, chân cũng run rẩy. Chưa chạm vào đã rỉ nước, Dazai xoa nắn nó bằng đầu ngón tay, ngón tay cùng sợi dây ướt đẫm ép vào thịt mềm, ngón cái lúc nhẹ lúc mạnh kích thích âm vật. Sướng đến mức cực khoái khiến Sigma không kiểm soát được sự co giật của cơ thể mình, sắp lên đỉnh, Dazai lại ác ý rút nhanh tay ra, ngón tay kéo theo chất lỏng nhớp nháp. "Bốp" một tiếng, không chút thương tình tát vào cái lồn đã ngập lụt.
"Ư..ưm!" Sigma hừ trong cổ họng, hơi đau, nhưng cảm giác kích thích như điện giật từ đầu tới chân còn mạnh hơn. Cậu vốn không biết nói dối, lúc này chỉ có thể vừa thở vừa kể, dáng vẻ ngoan ngoãn: "Tan làm...mới thay mà... Ư, đợi anh đến."
Đôi chân dài mang tất trắng tới gối chậm rãi cọ vào háng Dazai. Dazai dễ dàng nắm lấy mắc cá chân Sigma, banh rộng chân cậu ra, cái lồn ướt át vẫn đang ngậm chặt sợi dây, âm vật bị sợi vải thô ráp cọ đến đỏ ngầu ngứa ngáy, tất cả như đang mời gọi Dazai.
Dazai đưa hai ngón tay vào lại lần nữa, lần này nhắm đúng lỗ lồn nhỏ hẹp mà cắm vào, gạt sợi dây mỏng sang một bên, cẩn thật đút ngón tay vô, không ngoài dự đoán lôi ra chút chất lỏng trong trẻo. Dazai dán chặt ánh mắt lên khuôn mặt Sigma, ngón tay bị thịt lồn theo bản năng hút chặt, dù đã làm bao nhiêu lần, nơi đó vẫn chặt như chưa từng trải qua lần làm tình nào, ngượng ngùng mà e ấp. Nhưng Dazai đã quá quen thuộc với những điểm nhạy cảm của Sigma, thuần thục luồn sâu hơn nửa đốt tay, cọ xát thành thịt qua lại vài lần.
Sigma rên rỉ vài tiếng, lưng cong lên vì sướng. Nhưng khoái cảm cứ thiếu một chút, như bị treo lơ lửng trên sợi dây, mài mòn chậm rãi, thở không ra hơi.
Thế là cậu cúi đầu, lần tay kéo khóa quần Dazai, bàn tay ấm áp chậm rãi mò mẫm trên đũng quần đã dựng thành một túp lều, cảm giác nóng ran, ngay cả hơi thở cũng mang theo nhiệt độ khiến người ta đỏ mặt. Sigma không dám nhìn thẳng Dazai, chân lại khẽ ép về phía trước, rướn người để cái lồn ướt đẫm ngồi lên vật nóng bỏng của Dazai, cọ loạn xạ khiến đùi hắn vương đầy chất lỏng trắng đục.
"Ưm..." Sigma ngửa mặt hôn lên môi Dazai, hơi thở không đều: "Dùng cái này... đi vào, được không?"
Sigma cẩn thận đỡ lấy con cặc của Dazai, cọ xát nơi cửa lồn vài lần, ngoan ngoãn dựa vào người hắn, đầu ngón tay gạt khe thịt, hít sâu một hơi rồi từ từ ép hông xuống, từng chút nuốt lấy nó. Hiếm khi Sigma chủ động trong chuyện này, thường đều là Dazai dẫn dắt. Quả nhiên, động tác của cậu rất vụng, cậu tập trung hết sức vào cơ đùi, vô thức nhíu mày, thở nhẹ từng chút, hoàn toàn không để ý ánh mắt trêu đùa của Dazai.
"Sigma-" Hơi thở nóng hổi của Dazai phả hết lên tai cậu, nhận ra Sigma khẽ né tránh, nhưng vì không phòng bị mà run lên, mềm chân, khiến dương vật trượt sâu thêm vài phân.
Dazai bị hút chặt, không nhịn được hít một hơi lạnh, thứ chôn trong cơ thể Sigma bị lớp thịt mềm thít chặt như muốn lấy mạng hắn. Có lẽ Sigma cũng đang căng thẳng, cũng có vẻ như đang ngại ngùng.
Dazai luồn tay vào trong váy, vuốt ve đường cong nơi hõm eo, không nhẹ không nặng nhéo một cái. Như ý nguyện, Sigma giật mình kêu lên, chân mềm nhũn, khiến cả cây cặc đâm lút cán vào, ép ra tiếng rên ngọt ngào dính nhớp của Sigma, cùng chất lỏng tràn ngập từ lồn non bị xâm nhập bất ngờ.
Khoái cảm ngạt thở bao bọc Sigma từ đầu tới chân, lồn non bị va chạm không chút thương tiếc, như muốn xuyên qua cổ tử cung. Đau, nhưng khoái cảm bị hành hạ còn mãnh liệt hơn, chỗ trống trong cơ thể lập tức được lấp đầy trong nháy mắt. Dazai nắm eo Sigma, đẩy cậu lên tới cực khoái, không cho trốn, hắn hầu như phớt lờ lời cầu xin gần như khóc lóc của cậu.
Trong góc khuất của quán cà phê đã đóng cửa, sóng tình cuốn lấy đôi tình nhân, lý trí bị khoái cảm mài mòn sạch sẽ. Tiếng nước lép nhép vang lên rõ ràng trong không gian nhỏ, cơ thể họ hòa hợp đến mức khó tưởng, giờ đây đều bị đẩy lên đỉnh khoái lạc, cả tâm trí chỉ còn lại tình yêu nồng cháy.
Giọng Dazai hơi khàn, mang chút mệt mỏi dịu dàng, ngón tay cuốn lấy lọn tóc trắng pha tím buông xõa của Sigma, quấn quanh rồi thả ra, động tác nhẹ nhàng, giọng nói cũng mềm mại: "Hôm nay em đẹp lắm, ngoan lắm." Nụ hôn hắn rơi trên mi mắt cậu, rất khẽ, "Thích em lắm."
Mắt Sigma hơi đỏ, ánh nhìn mơ màng lẫn lộn dục vọng. Thật ra cậu chẳng dám chắc Dazai sẽ thích, dù từng thấy món hàng tương tự vầy trong danh sách mua sắm của Dazai, nhưng cuối cùng vẫn không đủ tự tin rằng hắn sẽ thích.
Nhưng giờ thấy Dazai dường như thực sự thích, Sigma cảm thấy rất ổn.
Tim đập thình thịch trong lồng ngực, ban đầu còn cố đẩy con cặc của Dazai ra, nhưng giờ chẳng màng gì nữa, vòng tay ôm cổ Dazai, quấn quýt hôn hắn, tiếng nước giữa môi lưỡi mơ hồ ám muội.
Lồn siết chặt, Dazai ôm lấy Sigma, dỗ dành gọi "vợ yêu", "cưng ơi", thích thú nhìn dáng vẻ dịu ngoan của cậu khi bị những lời bày tỏ này làm mềm lòng.
Chân Sigma căng cứng, cơ thể không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt run rẩy muốn trốn, nhưng thứ của Dazai vẫn chôn sâu trong cậu, thậm chí còn theo từng nhịp thúc đẩy vào sâu hơn. Điểm nhạy cảm sâu trong cùng bị Dazai cố tình chà xát, tiếng va chạm cơ thể vang lên bên tai, kèm theo lời khen ngợi đầy gợi dục của Dazai, khiến Sigma đỏ mặt, chỉ biết bất lực che đi khuôn mặt đỏ rực, cắn chặt môi dưới để ngăn tiếng rên.
"Sigma, vợ yêu, đâm tới đây rồi này."
Dazai nắm tay Sigma đặt lên bụng dưới, để cậu cảm nhận chỗ phình lên ở dưới đó. Rất tục, rất lưu manh, khiến Sigma đỏ bừng mặt, tai đỏ như bị sắt nung, hai chân không yên đạp lung tung, giãy giụa nhưng lại khiến Dazai vào sâu hơn.
Dazai cũng không khá hơn, mặt đỏ hồng, thỉnh thoảng vuốt tóc mai rơi xuống thái dương, rồi qua lớp vải xoa nắn hai khối mềm trước ngực Sigma.
Cả căn phòng tràn ngập tiếng rên kìm nén của Sigma, mỗi lần ra vào đều ép ra chất lỏng trắng đục, ướt nhẹp dính đầy chỗ giao hợp, chảy dọc khe mông. Ngay cả đùi Sigma bị Dazai nắm cũng ướt sũng, như dục vọng bốc hơi sau khi tan nhiệt.
Váy hầu gái nhàu nhĩ xếp chồng ở ngực và eo, mép váy đen không tránh khỏi dính chất lỏng, nhăn nhúm, vòng hoa ren trắng trên đầu Sigma cũng lệch sang một bên, trông như bị khách bắt nạt đến hỏng. Nhưng dù đã đến nước này, mắt Sigma vẫn ngấn lệ, vẫn cố ôm cổ Dazai, cọ loạn vào hắn:
"Chủ nhân... Ư! Nhẹ thôi-"
Rõ ràng đã bị làm đến thần trí mơ hồ, vừa nãy còn xin Dazai nhanh chóng bắn, sau đó lại khóc lóc đẩy hắn ra, ngay cả thời gian nghỉ sau cao trào cũng bị Dazai xóa bỏ, khoái cảm liên tục dâng trào không ngăn kịp. Phía trước không được vuốt ve đã tự ra vài lần, Sigma bị lật qua lật lại, trở thành con búp bê chỉ thuộc về Dazai, cảm giác mình sắp trở thành vũng nước xuân tràn ngập hơi thở dâm mỹ.
Dazai trong lúc này vẫn cố chấp đùa dai, tinh dịch kèm lời ngọt ngào trút hết vào cơ thể Sigma. Cây cặc bị chặn trong lối vào chật hẹp, lồn ngập nước cố đẩy ra, nhưng lại theo bản năng hút chặt thứ đang dần cương lên lần nữa. Sigma thở gấp đến mức khiến Dazai hơi lo, vừa dỗ vừa nửa thật nửa giả đe dọa cậu phải ngoan ngoãn ngậm lấy.
Hơi thở Dazai cũng nặng nề, hơi nóng phả lên xương quai xanh của Sigma, hắn đổi góc độ hôn lên yết hầu cậu. Sigma rên lên như mèo động dục, ngửa cổ run rẩy, nhưng làm vậy lại vô tình phô bày điểm yếu, để Dazai tiện cọ xát, nghịch ngợm hút lên cổ cậu một dấu hôn rõ ràng.
Sigma đột nhiên căng thẳng, giọng mềm oặt: "Em...ngày mai còn phải đi làm. Anh đừng hôn chỗ đó..."
Dazai không nghe, giữ cằm Sigma, lại chặn lời cậu giữa chừng, hôn đến mức Sigma đầu óc mụ mị. Cậu vô thức bấu chặt cánh tay Dazai, móng tay để lại dấu đỏ sẫm, nhưng chẳng ai bận tâm, vì lưng Dazai nào thiếu vết cào chứ?
Dazai vốn không quá mê những hành động thân mật thế này, chỉ là tinh tế nhận ra Sigma cần và thích điều đó. Ban đầu thấy đáng yêu, nhìn khuôn mặt thường ngày lạnh lùng và thật thà hiếm hoi lộ ra vẻ khao khát, Dazai vừa bất ngờ vừa đương nhiên đáp lại. Hắn hiểu được cảm giác thiếu an toàn của người yêu, dù Sigma có giật mình, né tránh hay muốn đẩy ra, hắn vẫn sẽ giữ gáy cậu kéo lại vào lòng.
Chỉ cần Sigma muốn, Dazai sẽ lặp đi lặp lại rằng hắn thích, cần, và yêu Sigma.
Chân Sigma run đến cả bắp chân. Cậu khó khăn chống tay lên bàn cà phê đứng dậy, quay lưng lại, thân trên cúi xuống, cong mông phô bày cái lỗ mũm mĩm, váy sau lật lên, tay với ra sau nghịch chiếc đuôi lông xù nơi hậu môn. Dazai không thấy mặt cậu, chỉ nghe giọng ngượng ngùng: “Ư...chủ nhân, xin hãy dùng… phía sau của em…”
Cậu xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất, nhưng vẫn thành thật nói hết: “Em rửa sạch rồi, cũng bôi trơn, chủ, chủ nhân… có thể đút thẳng vào.”
Dazai không thấy mặt Sigma, chỉ thấy mái tóc dài nửa tím nửa trắng buông xõa trên vai. Quản lý quán cà phê vốn sáng sủa, được yêu thích trước mặt mọi người giờ đây bày ra dáng vẻ bị bắt nạt, cong mông cầu xin, còn chậm rãi gọi hắn là “chủ nhân”.
Khoái cảm kỳ lạ dâng lên trong xương tủy, nhưng Dazai lại thấy hơi bực, chắc hẳn hôm nay Sigma cũng cười tươi gọi “chủ nhân” với khách, có lẽ còn tự tay pha cà phê với lớp kem hình trái tim.
Bất ngờ ăn phải lọ giấm, Dazai không để lộ quá rõ, chỉ nhéo mạnh vào mông Sigma: “Chỉ được gọi anh như thế thôi, biết chưa?”
Còn những khách lạ trong quán thì không cần nói nữa.
------------
Dịch xong mới nhớ ra bé Sigma mới 3 tuổi huhu, tội lỗi quá 😔.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro