Chương 10:Một công đôi chuyện
Trân Ni nằm nghỉ ngơi một lúc rồi ra ngoài sân đứng ở một góc khuất. Cô đợi mãi cuối cùng cũng thấy mợ Ba đi theo hướng về phòng cậu Tư. Cô rất hồi hộp. Vì thật sự lần này cô không chắc sẽ thành công nên cô phải đi theo có gì còn vào cứu mợ Ba. Cô nhìn ánh mắt của cậu không phải là thù hằn hay giận dỗi gì mợ Ba, mà là ánh mắt của người bị cự tuyệt nên ấm ức.
Mợ Ba rất đẹp, đoan trang, hiền hậu, thông minh biết trước biết sau, được giáo dục nên có chừng mực và hiểu chuyện, bấy lâu nay đối nội đối ngoại đều là cậu giao cho mợ Ba. Ánh mắt của cậu si mê mợ nhưng luôn bị mợ cự tuyệt, trong lòng mợ có người đàn ông khác cậu cũng biết, nên cậu luôn có cảm giác mất tự trọng trước mợ. Lần này chỉ là cái cớ để cậu chút ra thôi, chứ cậu tin mợ Ba không phải người nham hiểm.
Trân Ni đánh cược vào khả năng của mợ Ba, mợ sẽ lật ngược được tình thế, như vậy cũng có người chia sẻ việc hầu hạ cậu cùng với cô. Hai bên đều có lợi mà.
Tim cô như đập thình thịch khi mợ Ba bước vào phòng cậu. Cô đứng ở ngoài chịu cảnh muỗi đốt để chờ có giông tố gì thì lao vào trong.
Ở phía trong, cậu Ba đang nằm ngâm mình trong bồn nước, nhắm mắt lại để thư giãn. Hôm nay có thêm một đứa con trai nữa thật là vui. Nhưng cái tát dành cho mợ Ba khiến cậu có chút đau lòng. Lúc tát nàng xong cậu cảm thấy bàn tay mình nóng rát.
Mợ Ba được Trân Ni cho biết là sẽ vào hầu cậu tắm. Thông thường thì cuối tháng cô sẽ mang sổ sách đến cho cậu nên cô biết thiết kế của phòng. Cô lặng lẽ đi vào, thấy cậu đang nằm nhắm mắt trong bồn tắm. Cô lại gần dùng một tay bịt mắt cậu lại, một tay vân vê đầu ti cậu. Chưa để cậu nói gì thì cô ghé bờ môi mềm mại của mình vào tai cậu kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
- Em xin lỗi cậu, em Sáu nói là khi nãy em ấy mới phát hiện là đến kỳ nguyệt sự, mà cậu lại muốn em ấy hầu cậu tắm. Nên em nói em ấy cho em cơ hội đến đây hầu hạ cậu thay em ấy. Cậu không trách em chứ.
Cậu Tư sướng rên người khi mợ Ba phả hơi ấm vào tai mình, đôi môi ấy cứ lướt đi lướt lại sau gáy cậu, rồi mợ Ba nhanh chóng cởi chiếc áo choàng ra. Với một cơ thể trần trụi, mợ Ba lập tức ngồi lên lòng cậu. Cô rất nhanh ngồi đúng vị trí mà hai bộ phận giao hợp gần sát nhau. Giờ có cho cậu Tư cả giang sơn thì cậu cũng chả thể nào từ chối nổi sức quyến rũ của mợ Ba. Cái cơ thể trắng nõn cùng làn da mát rượi. Đang tì sát vào cậu. Cậu xoa nhẹ lên giương mặt đang còn đỏ dấu tay của cậu.
- Chắc là đau lắm, tại cậu không suy nghĩ trước sau.
- Không đâu, tại em làm cậu phiền lòng thôi. Để em hầu cậu đêm nay, mai em lên nhà thờ cầu phước lành cho cậu nhỏ Tư mới chào đời. Em gây chuyện em bị phạt là đúng rồi. Làm cậu phải khó xử, em bù đắp cho cậu nha.
- Ngoan, em lúc nào cũng hiểu chuyện tại cậu không tốt, không kìm được cảm xúc, để cậu thương em.
Cậu Tư cúi xuống hôn môi mợ Ba, cậu nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể mợ như để tắm rửa cho mợ vậy, rồi cậu bế mợ Ba về phía giường ngủ, đặt mợ lên đó, cậu thổi hết nến trong phòng còn lại một khoảng sáng hiếm hoi của ánh trăng chiếu vào đủ để cậu nhìn thấy cơ thể tuyệt vời kia theo cách mờ mờ ảo ảo.
Ở bên ngoài Trân Ni biết mình đã thành công, mợ Ba thậm chí không cần cho cậu ăn tô canh đấy mà bản thân mợ tự ăn hết. Cô và Trân Ni đều là những người thông minh nên cô nhanh chóng biết được ý tứ Trân Ni gửi gắm trong tô canh. Với cậu Tư Dũng, chỉ cần cô kíƈɦ ŧɦíƈɦ một xíu là được. Nhưng với cô thì chỉ có những thứ trong tô canh mới giúp cô có đủ sự hưng phấn và lẳиɠ ɭơ khi ở bên cậu.
Cậu Tư bắt đầu thưởng thức cặp nhũ hoa hồng hào nhỏ xíu kia. Cậu si mê liếʍ ʍúŧ nó. Mợ Ba bắt đầu chịu tác dụng của thuốc, chín phần thuốc cộng một phần lí trí, mợ đủ biết mình nên làm gì vào bây giờ. Đôi tay mợ tìm xuống phía dưới của cậu.
- Cậu ơi, Dũng ơi, Dũng làm em thích quá... Dũng cưng chiều em đi mà... Sao trước giờ em không biết... Dũng của em giỏi thế. Em muốn... Nhiều hơn nữa... Dũng ơi.
Cậu Tư được mợ Ba gọi tên mình, khen ngợi mình trong lúc làʍ ŧìиɦ thì vô cùng hưng phấn. Cậu đưa tay chà đi chà lại nơi dòng nước đang ào ào chảy ra. Cậu suиɠ sướиɠ khi thấy mình chinh phục được cô vợ vô cảm này. Cậu đưa thân xác mình hoan ái làm một với cô. Từng cú nhấp dứt khoát tạo ra những tiếng kêu bành bạch trong căn phòng của cậu. Mùi của du͙ƈ vọиɠ trào dâng khắp căn phòng.
Trân Ni đi về phòng lấy chút đồ rồi sang phòng của Trí Tú, lúc này hai đứa nhỏ đang ngồi học với mẹ. Thấy Trân Ni đi sang, Trí Tú và bọn trẻ đều ngạc nhiên, bọn trẻ lần đầu được tiếp xúc với dì Sáu còn Trí Tú thì nghĩ Trân Ni chắc là đang bận rộn hầu hạ cậu chủ nên cứ nhìn chằm chằm vào cô.
- Hai đứa chào dì Sáu đi.
- Con chào dì Sáu ạ.
- Ừ, dì chào hai con. Dì Sáu về đây mấy ngày rồi mà chưa kịp đem quà đến cho các con. Hôm nay má rảnh rỗi nên đem sang cho hai đứa này.
Trân Ni lấy ra một chiếc hộp nhỏ bên trong là một bộ lắc tay bạc được gia công tinh xảo, trẻ con đeo bạc rất là tốt nên cô đã ra ngoài nhờ người ở tiệm vàng của cậu làm cho hai chiếc lắc này.
Sau đó Trân Ni lấy ra hai bộ quần áo mà cô đã đặt người ta may gấp. Chả phải nói cô cậu nhỏ thích đến thế nào.
Thấy các con vui, Trí Tú cũng cảm thấy ấm lòng. Trí Tú gọi Lệ Sa vào đón cô cậu về phòng ngủ rồi đóng cửa nói chuyện với Trân Ni.
- Sao không hầu cậu mà lại ở đây?
- Hì, một công đôi việc.
- Là sao?
- Chị có thấy ánh mắt quyết tâm muốn thay đổi số phận của mợ Ba không?
- Thấy, thì sao?
- Thì nhờ mợ hầu cậu chủ tắm hộ chứ sao.
- Em không sợ cậu nổi giận à?
- Ánh mắt của cậu nhìn mợ Ba như con hổ đói vậy, dâng mợ lên cho cậu cậu cảm ơn còn không kịp ấy chứ.
Trân Ni nổ với Trí Tú một chút chứ cô cũng sợ lắm chứ. Trí Tú xoa đầu Trân Ni.
- Làm tốt lắm, cô bé thông minh.
- Tốt thì chị thưởng em đi.
- Vào đây chị thưởng cho.
Trí Tú nắm tay Trân Ni kéo vào trong phòng trong, bồn tắm đang nghi ngút khói với mùi lá trầu không thật dễ chịu.
- Cái này là...
- Chuẩn bị ít lá trầu không, dù sao nơi đó nay đã có em thi thoảng ghé thăm thì cũng nên chăm sóc một chút, cho mềm cho thơm chứ. Tới đây rồi thì cùng nhau chăm sóc nào. Mấy hôm nay chỗ đó của em...cũng bận rộn miết còn gì.
- Chị này...
_____________________________________
Mong mọi ủng hộ và nhớ bình chọn cho mình với nhé thanks 😘
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro