Chương 24: Moi tin

Nước ở trong cơ thể hai người vẫn tiếp tục tuôn ra, sự ma sát ấy làm họ thoả mãn được ham muốn với bạn tình. Lúc hai người nằm xuống bên nhau nó nói mợ.

- Sao chị không cho vào.

- Chừng nào mợ dứt khoát với cậu Tư đã. Đợi mợ nha.

- Em không muốn đợi. Em muốn là người của chị.

- Em có muốn để chị phải lo lắng hoặc sống cả một đời tội lỗi không?

- Ý chị là sao?

- Có thể em muốn trao lần đầu cho chị. Chị trân trọng điều đó, nhưng chị muốn nếu chị có chuyện gì xảy ra, vẫn còn đường lui cho em. Giờ nếu chị tham lam chiếm đoạt đi sự trong trắng của em. Ở xã hội này em sẽ rất khó sống. Nó chỉ là một cái màng mỏng, nhưng nó là danh tiết của người phụ nữ. Chị không quan trọng, với chị cái quan trọng là tình yêu của chúng ta.

- Chị à.

- Em có biết thế nào là điểm dừng không? Nếu em cứ nhất định phải vậy, chúng ta sẽ không thể có lần sau.

- Em hiểu rồi.

- Ừ. Nằm nghỉ xíu rồi về không bị nghi ngờ.

Lệ Sa gật đầu. Nó nằm ôm mợ Ba, môi nó đặt trên chán mợ. Nó rất muốn là người của mợ đúng nghĩa. Nhưng những điều mợ Ba lo lắng không hề sai, cả nó và mợ đều cần có thời gian, nó sẽ nhất định vì mợ mà cố gắng, nó phải là người của mợ.

Ở bên mợ Cả cũng náo nhiệt không kém bên kia, từ bồn tắm vào đến phòng ngủ, trên giường ga nệm nhầu nát, lại còn có những vùng nước ướŧ áŧ. Phía dưới đất thì quần áo ngổn ngang, hai người không mảnh vải che thân lăn cả ra cả tấm phản ở phòng ngoài nằm vì trên giường ướt quá. Trân Ni vẫn đang hư hỏng xoa nắn cặp bánh bao, thi thoảng còn vân vê cái núm của Trí Tú rồi nói.

- Mai em đưa chị về. Chắc cũng phải ghé nhà ba em một chút.

- Ừm, kiếm con hầu thân cận nào dắt về đây.

- Thôi khỏi, không tin được ai đâu. Con Bưởi phản mợ Ba rồi đó.

- Sao em biết, chính xác không.

- Nay em giúp mợ Năm dụ cậu sang bên đó nên mợ ấy tiết lộ cho. Để em điều tra thêm đã.

- Chỗ nào cũng bắt tín hiệu được nhỉ.

- Chỗ này bắt nhanh nhất.

Trân Ni nói rồi mò ngay xuống phía dưới của Trí Tú, chị liền ngăn Trân Ni lại.

- Trong phòng tắm một lần, trên giường một lần, dưới đất một lần, còn đòi nữa sao.

- Mai phải xa nhau nữa rồi đấy. Huhu. Cho người ta ăn no đi mà.

Chị lại đành chịu thua cái bản mặt dụ dỗ kia. Một trận hoan lạc lại diễn ra trên tấm thảm làm Trí Tú phải dọn dẹp cho đến sáng mới sạch dấu vết. Trong khi Trân Ni trở về phòng ngủ một giấc ngon lành.

Sáng hôm sau, ăn cơm xong Trân Ni lò dò sang phòng mợ Năm khám thính, vì cô đã báo với cậu Tư trưa nay sẽ đưa mẹ con Trí Tú lên đường. Cậu Tư thì sang phòng mợ Cả để chia tay mấy mẹ con.

- Đêm qua sao rồi chị?

- Bắt báo cáo nữa hả?

- Nhắm xem cậu có vừa ý không? Em nhường cho chị phục vụ dài dài.

- Nghe theo lời cô, cậu thích lắm. Cậu nói sẽ thu xếp ghé nơi đây thường xuyên.

- Tốt lắm. Chị cũng phải đền đáp em thêm một chút chứ.

- Chuyện con Bưởi phải không?

- Vẫn là chị thông minh.

Mợ Năm từ tốn đưa tách trà lên uống rồi nói với Trân Ni.

- Em nghĩ nó theo mợ Ba bao lâu nay, lúc nào cũng cẩn thận tỉ mỉ. Tự nhiên hôm đó lại đổ trà vào người mợ Tư sao.

- Ý chị là.

- Mợ Hai và mợ Tư mua chuộc nó từ lâu rồi, chuyện em cứu mợ Ba một mạng, lật ngược tình thế tranh sủng từ cậu Tư khiến bọn chị thất thế, cũng được nó báo lại. Nó lên đó càng dễ xem nhất cử nhất động của mợ Ba. Việc mợ Ba có thai cũng coi chừng nó đấy.

- Thật hả chị? Nó dám.

- Đương nhiên, nó đã cùng chung một thuyền với họ, nhưng họ đang là người thất thế, sẽ không dám hành động một lần, mà sẽ tìm cách hại từ từ. Đồ ăn chay của cô ấy là do mợ Cả cho người làm chuẩn bị, nhưng thông qua con Bưởi mang vào cho cô ấy. Ví dụ trong ba tháng đầu mỗi bữa nó cho thêm một ít canh đu đủ, bữa sau ít canh bồ ngót, rau má, ngải cứu... Như vậy mợ Ba không để ý, cứ như vậy đáy huyệŧ co bóp nhiều dễ sảy thai. Hoặc giả như số cô ấy may mắn, những thứ đó chưa thể gây ra nguy hiểm, họ sẽ lén cho thủy ngân, cao ích mẫu, thậm chí thạch tín với hàm lượng ít để cô ấy chết từ từ. Mà cô ấy xảy ra chuyện mợ Cả sẽ là người liên can vì đồ ăn là do mợ lo liệu, một mũi tên trúng hai đích

- Những thủ đoạn chị nói em cũng chứng kiến hết rồi. Để em cho người điều tra thử. Em sẽ tặng chị một thứ để đáp lễ.

- Khỏi cần khách sáo.

Trân Ni cười chào mợ Năm rồi ra về. Cô rủ Lệ Sa lên phòng thăm mợ Ba, thực chất để Lệ Sa dụ con Bưởi ra ngoài cho cô nói chuyện riêng với mợ.

Sau khi nói sơ lược về những gì mợ Năm tiết lộ. Mợ Ba trên mặt hiện rõ những tia thất vọng. Người hầu theo em từ nhỏ. Em liều mình bảo vệ nó. Nghĩ rằng nó sẽ sống chết theo em. Ai mà ngờ nó lại phản em như vậy. Những bữa ăn lúc nào nó cũng nói mợ uống canh cho mát. Hoá ra đều có ý đồ.

Là tiểu thư quen được hầu hạ từ nhỏ, em không giỏi việc bếp núc cho lắm. Đâu biết được những thứ đó có hại cho thai kỳ chứ. Trân Ni hỏi mợ Ba.

- Chị tính xử lý nó thế nào?

- Chị phải hỏi rõ nguyên nhân đã.

- Dạ, Nó là người của chị nên chị tự quyết định vậy. Mà... chị với Lệ Sa tiến triển nhanh ha.

- Vẫn chậm hơn em với mợ Cả.

- Haha, tại hai người chần chừ thôi. Mà con nhỏ này cũng báo tin nhanh gớm, quyển sách em đưa chị đâu. Trả cho em đi.

- Em chưa xem xong hay sao mà đòi vậy?

- Em áp dụng hết rồi còn xem gì nữa. Lấy để cho người khác. Chị cũng chưa xem xong à?

- Hì, chị tính đưa Lệ Sa mượn. Trước đây nó chỉ được coi lén của mợ Cả thôi.

- Chị dạy nó được rồi.

- Em này... Thế đưa ai vậy?

- Còn ai vào đây nữa. Chị có muốn hầu cậu Tư không?

- Không.

- Em cũng không muốn, nên chỉ còn trông chờ vào một người thôi.

- Ý em là mợ Năm. Em không sợ cô ta phản bội à?

_______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro