chap 10
Chap 10.
June tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, với lấy cái điện thoại, hiện tại là 2h chiều.
Cô đã mở mắt vào lúc 5h sáng nay, nhưng đột nhiên bị đau bụng dữ dội, cô gọi Enjoy dậy để báo và Enjoy mau chóng đi lấy thuốc cho cô uống. Có lẽ việc đau bụng là do đến kỳ mà thôi. Sau đó Enjoy bảo cô nghỉ làm ngày hôm nay, cô ấy sẽ tự đến công ty bằng taxi.
Và cô đã ngủ thiếp đi sau khi uống viên thuốc giảm đau. Bây giờ thì không thể ngủ được nữa, June bật dậy đi dạo quanh căn nhà. Buổi chiều thường sẽ có mấy người làm việc ở đây, họ dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp đồ đạc cho gọn, sau vài tiếng sẽ rời đi. Namtan vốn dĩ là đầu bếp của Enjoy đến đây hằng ngày, nhưng từ lúc June bước vào đây ở, cô ấy không còn đến liên tục nữa, thỉnh thoảng mới tới, vì Enjoy tranh cái bếp rồi.
Cô ấy vẫn có tham vọng học nấu ăn để nấu cho cô ăn, dù cô ấy nấu rất tệ. June đã từng ăn vài món của Enjoy và chấm điểm trong đầu đều dưới 5/10, nhưng vì tình yêu, cô đành chấp nhận ăn hết cái chỗ đồ ăn đó.
Đúng vậy, cô rất yêu Enjoy Thidarut.
Đời cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ yêu một ai đó trong môi trường làm việc của mình, thậm chí Enjoy còn là sếp của cô nữa.
Và cô cảm thấy đau lòng khi biết Enjoy từ đầu tới cuối là lừa dối cô, cô có kế hoạch sẽ rời xa cô ấy sớm nhất có thể, cô không thể ở cạnh một mối quan hệ độc hại như vậy. Đến giờ cô vẫn chưa biết động cơ của Enjoy là gì, lý do cô ấy tán tỉnh cô, kéo cô về đây ở là gì. Cô thực sự chỉ là một con người bình thường không có gì để mà lợi dụng hết. Nếu Enjoy không có tình cảm với cô, chỉ muốn trêu đùa và lừa dối cô, thì động cơ của cô ấy là gì, cô ấy muốn gì ở cô?
Cô chợt nhận ra cái đêm uống rượu cùng Enjoy lần đầu tiên là do cô bị mắc bẫy. Enjoy không uống rượu, cô ấy uống một loại nước khác nên mới không say. Còn cô thì vô tư uống đến mức không biết trời đất là gì, cô đã đè Enjoy xuống giường và làm chuyện đó với cô ấy. Tất cả đều là kế hoạch của Enjoy, cô ấy muốn gán trách nhiệm cho cô để cô phải ở căn biệt thự.
June đã vô tình nhìn thấy chiếc ly đặc biệt của Enjoy ở trong phòng bếp và tự đoán ra được điều này.
June đi ra khỏi căn phòng, đồng thời cô nhân viên trong nhà bước ra khỏi một căn phòng khác. Đó chính là một trong những phòng ngủ mà đã bị khóa, Enjoy không thể tìm được chìa khóa vào cái ngày đầu tiên June ngủ ở đây.
Cô nhân viên thì vẫn tập trung công việc, di chuyển đến căn phòng tiếp theo, còn June thì tò mò bước tới căn phòng kia, cô muốn xem thiết kế phòng ngủ ở đây như nào, nó có giống phòng ngủ của Enjoy không.
Một bước, hai bước, ba bước, trước mặt June là một khung ảnh khá lớn được treo trên tường, bên trái giường. Trong ảnh là ảnh cưới của hai cô gái, cả hai đều đang mặc váy màu trắng trông rất đẹp, một người là Enjoy, một người là ai đó June không biết, nhưng cô gái đó trông rất giống cô.
Người con gái đó tóc hồng, nụ cười tỏa sáng. Dưới khung ảnh có dòng chữ “Teeratee Buddeehong *trái tim* Enjoy Thidarut”
June mở to mắt nhìn, trái tim như chết lặng.
Có vẻ như đây chính là người vợ của Enjoy Thidarut mà Grace đã nhắc tới. Cô ấy tên Teeratee Buddeehong.
June như đang được nhìn chính mình với một mái tóc mới vậy. Trong trí nhớ của cô, cô có mái tóc màu nâu và gần đây nhuộm đen lại khi cô nghỉ việc ở ngân hàng Bangkok. Cô không ngờ khuôn mặt của mình nếu kết hợp với một màu tóc sáng lại trông tuyệt vời đến vậy.
Cô không biết gì về tình trạng vợ cũ của Enjoy, Grace nói rằng cô ấy gặp tai nạn, tức là người này đã chết?
Enjoy tiếp cận cô vì cô trông giống vợ cũ của cô ấy, chắc hẳn rồi.
Cô đã có lý do để rời khỏi căn nhà này, nhanh nhất có thể.
---
Quán coffee Beans
Enjoy và Natty cùng nhau thưởng thức ly coffee nóng hổi. Cuộc hẹn này Natty đã nói từ gần 2 tháng trước khi June gặp chuyện ở ngân hàng Bangkok, vì bận rộn nên giờ hai người mới có cơ hội gặp mặt. Natty biết rằng người bạn của mình có kế hoạch kéo một cô gái tài năng xuất sắc về công ty của cô ấy làm và trùng hợp cô gái đó lại là 1 ứng viên muốn vô chỗ của Natty làm.
Nhưng dần dần sau này Natty mới biết rằng, lý do Enjoy muốn June làm việc ở JNR không phải vì khả năng làm việc xuất sắc của cô ấy, mà là do chuyện tình cảm.
- Chúc mừng em nhé Enjoy.
- Sao chị lại chúc mừng em?
- Em được hẹn hò với cô gái em thích chẳng phải sao?
Enjoy trầm ngâm, chuyện cô yêu June Nannirin vốn dĩ không nằm trong kế hoạch.
- Là do sự cố thôi chứ ban đầu em không có ý đó – Enjoy chẹp miệng, mắt liếc sang chỗ khác.
Natty bật cười.
- Yêu một ai đó được gọi là sự cố sao haha, chị mong em hạnh phúc vì chị thấy cuộc sống của em hơi tẻ nhạt suốt bấy lâu nay. Em tìm được ai đó khiến em cảm thấy yêu đời trở lại thì tuyệt quá rồi. Điều chị mong là June sẽ không phát hiện ra động cơ ban đầu của em, không thì cô ấy sẽ cảm thấy bị lừa dối.
- Cô ấy không biết đâu, yên tâm – Enjoy tự tin trả lời. Suốt thời gian qua khi June làm việc ở JNR, cô chưa thấy một dấu hiệu nào cho thấy các nhân viên lâu năm của JNR tỏ ra quen biết June, cũng không có nhiều người tiếp cận nói chuyện với cô ấy vì đơn giản June ở kè kè bên cạnh Enjoy hầu như mọi lúc. Có lẽ mọi thứ vẫn đang ổn.
- Kể chị nghe, sao em lại biết tới June và có kế hoạch như vậy?
- Thực ra…..June là vợ của em, là chủ cũ của JNR.
- Cái gì? – Natty ngồi thẳng người dậy.
- Cô ấy đi chơi nhảy dù với bạn bè và bị va đập vào vách núi rơi thẳng xuống biển. Đội cứu hộ đã cấp cứu kịp thời nên cô ấy còn sống, nhưng não bị thương rất nặng, dẫn đến việc cô ấy không còn trí nhớ nào nữa.
- ……………….
- Lúc đó em đã quyết định rời xa cô ấy để cô ấy có cuộc sống mới khác hoàn toàn với cuộc sống cũ. Lý do em làm vậy vì vốn dĩ em chỉ quan tâm đến tiền khi kết hôn với cô ấy. Khi rời xa cô ấy, em nghĩ cuộc sống của em sẽ tốt hơn, em không cần phải đóng kịch tình cảm với cô ấy nữa và em được thừa kế tài sản to lớn của cô ấy. Ba mẹ ruột của cô ấy cũng đồng ý cách làm của em vì họ vốn không ưa em từ lúc em và cô ấy kết hôn. Em rời xa cô ấy là điều mà ba mẹ cô ấy muốn.
- ………………..
- Số tiền khổng lồ em có để gửi vào Kasikorn Bank và trở thành khách hàng VIP, là tiền của cô ấy. Khi kết hôn với cô ấy, em chẳng bao giờ phải lo nghĩ về tiền bạc, một nỗi lo mà em luôn có từ lúc em sinh ra. Khi gặp cô ấy, em mới chấm dứt được cái nỗi lo đó.
- Hiện hai người vẫn còn là vợ của nhau trên giấy tờ?
- Đúng vậy, nhẫn cưới em vẫn đang cất ở trong nhà. Khi June bị tai nạn, em đã tháo nhẫn của cả hai và cất đi, vì cô ấy không còn nhớ được gì nữa rồi.
- Giấy tờ đó ai làm chứng?
- Ủy ban nhân dân ở Mỹ, June có hai quốc tịch Hàn và Mỹ, cô ấy có một căn nhà ở Mỹ đang cho thuê. Hiện tại căn nhà đó đang được ông bà Varokorn, ba mẹ ruột của June quản lý.
- Và rồi lý do em kéo June lại về bên mình là…..
- Vì em đã nghĩ sai lệch, em nghĩ cuộc sống của em sẽ tốt hơn khi rời xa cô ấy. Nhưng không, suốt gần một năm trôi qua, em sống trong một căn nhà to lớn, tiền tiêu hoài không hết, nhưng em không hạnh phúc.
- ……………………….
- Em nghĩ rằng em cần sự hiện diện của cô ấy ở bên cạnh em, hằng ngày.
- Đó là tình yêu, Enjoy Thidarut.
- Đúng là sau khi gặp lại cô ấy em có những cảm xúc rất khác biệt, bây giờ em thực sự rất yêu June Nannirin, nếu không gặp cô ấy dù chỉ một ngày thôi, em cảm thấy đau buồn.
- Không, em đã yêu June từ trước đó rồi.
- Hả? – Enjoy ngạc nhiên.
- Em nghĩ em yêu June vì tiền, nhưng có lẽ chỉ là sự ngộ nhận của em. Vì em quá cần tiền nên em không nhận ra cảm xúc thật của chính mình. Em thật sự yêu cô ấy cho nên em mới có cảm giác trống rỗng như vậy khi rời xa cô ấy.
- …………………
- Dù sao thì chị cũng mong mối quan hệ của em và cô ấy luôn tốt đẹp. June là một người rất tuyệt vời, cô ấy thay đổi cuộc đời của em và em đã đủ thông minh để nhận ra điều đó kịp thời, hãy giữ cô ấy thật chặt.
Enjoy mỉm cười, trái tim đập rộn ràng.
- Đương nhiên rồi, em sẽ không bao giờ để June xa em một lần nào nữa.
---
June đóng gói mọi đồ đạc và lẳng lặng rời khỏi căn biệt thự của Enjoy. Khi cô dọn đến đây ở cô mang theo một vali hành lý, và khi rời đi thì chỉ cần mang theo nó, vô cùng đơn giản. Cô kéo cái vali ra đến cửa thì bắt gặp Namtan Tipnaree.
- June, chị đi đâu vậy?
- Chào đầu bếp Namtan, chắc em đến để nấu bữa tối, đừng nấu phần của chị nhé.
- Chị định đi đâu xa hả mà mang theo cả vali?
- Chị không biết nữa, nhưng chị muốn rời khỏi đây.
- ………………..
- Namtan Tipnaree.
- Dạ? – Namtan ngơ ngác đối đáp, trong lòng cảm được là sắp có điềm.
- Enjoy nói rằng chị là mối tình đầu của cô ấy, đây là một lời nói dối đúng không?
- ………………..
- Enjoy đã từng kết hôn đúng không, vợ cô ấy tên Teeratee Buddeehong?
- …………… - Namtan sững sờ, sao June lại biết những chuyện này.
- Nhờ em chuyển lời tới Enjoy, rằng đừng nghĩ chị là một con ngốc, chị sẽ không để cho cô ấy thao túng chị nữa đâu, vậy là đủ rồi.
June nói xong lạnh lùng bước đi, leo lên chiếc taxi mà cô ấy đã đặt trước. Namtan run rẩy vài phút chưa biết phải phản ứng sao, rồi cô cầm điện thoại lên gọi cho Enjoy.
“Alo”
- Giám đốc Thidarut, có chuyện rồi.
---
Enjoy bật dậy khi nghe điện của Namtan, cô ngay lập tức rời khỏi quán coffee.
- Có chuyện gì vậy? – Natty thắc mắc.
- Em có việc gấp chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Enjoy tức tốc gọi một chiếc taxi để về nhà, trên đường đi lòng cô nóng như thiêu đốt, cô gọi cho June liên tục không được.
Cô ấy đã tắt máy….
Namtan nói rằng June đã biết chuyện cô kết hôn và xách vali rời khỏi căn biệt thự.
June Nannirin đâu hề biết rằng, người cô đã kết hôn chính là cô ấy.
Cô ấy đâu hề biết rằng, căn biệt thự mà cô ấy vừa rời khỏi chính là tài sản của cô ấy.
Sau một tiếng về đến nhà, Enjoy chạy thật nhanh vào bên trong, thấy dáng vẻ bối rối của Namtan đang đứng ở trước cửa phòng ngủ cũ của cô. Đó là phòng ngủ của cô và June trước tai nạn. Sau tai nạn của June, cô đã khóa căn phòng đó lại và ở căn phòng khác, vì không muốn nhớ lại những ký ức trong căn phòng đó.
Trong căn phòng đó có rất nhiều kỷ niệm ngọt ngào giữa cô và June, cả trên giường ngủ lẫn phòng tắm. Lúc đó cô nghĩ rằng cô đã diễn thật giỏi, cô thể hiện như là cô đang đắm chìm hạnh phúc vào cuộc hôn nhân với June.
Cô vẫn đang nhận thức rằng đó là diễn xuất của cô, chứ cô không hề để tâm tới cảm xúc thật của chính mình vào lúc đó. Cô không biết điều Natty vừa nói có đúng hay không, cô thấy khó hiểu ở đoạn này.
Nếu June Nannirin không giàu và không chủ động nhìn cô thì cô sẽ không quan tâm tới chị ta. Người cô vốn yêu thật lòng là Force Jirat. Một chàng trai bình thường và không đảm bảo được cuộc sống sau này của cô có đủ đầy sung túc hay không, nhưng cô vẫn hẹn hò với anh ta.
Nhưng sự thật là sau khi Force rời khỏi JNR thì cô ít khi để bóng dáng của anh ta vào đầu, cô mải nghĩ đến chuyện khác.
Tâm trí cô tràn ngập hình bóng của June Nannirin ngay từ lúc cô và chị ta lần đầu gặp mặt ở bữa tiệc hôm đó.
Lý do cô nghĩ nhiều về June như vậy đơn giản là vì cô có kế hoạch khiến chị ta phải chủ động với cô, phải yêu cô.
Cô không biết đó có phải là lý do đúng hay không nữa…..
- Ai đã mở khóa phòng này? – Enjoy đanh mắt hỏi khiến người kia sợ lạnh cả sống lưng.
- Dạ…..chắc là nhân viên dọn dẹp, ngày nào họ cũng mở khóa vào đây để lau dọn và xịt thơm căn phòng mà – Namtan run rẩy, tim cô đập rất mạnh, cô biết phong thái khi làm sếp của Enjoy là gì, cô ấy như một tảng đá đầy sắc nhọn.
Enjoy không nói gì nữa, quay lưng đi ra chỗ khác, cô lục lọi điện thoại của mình kiểm tra cái camera đang được gắn ở trước cửa.
June rời đi bằng một chiếc taxi, cô ấy không dùng xe của JNR.
Cô nhấc máy gọi cho Tontawan.
“Chào giám đốc Thidarut”
- Kiểm tra mọi camera, xuất phát đầu tiên hướng đường từ nhà tôi, tìm tung tích của chiếc taxi biển số 95B 18895. Ngay lập tức!
“Chờ em 15 phút”
Namtan chuẩn bị bước vào bếp làm công việc của mình thì bị Enjoy đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà.
- Chị bị trừ lương vì đã không ngăn June lại.
Namtan ngạc nhiên, trong lòng khó chịu vì lý do kia thật vô lý.
- Ủa giám đốc Thidarut, nhiệm vụ của chị là nấu ăn và phục vụ ăn uống cho những người sống trong căn nhà này, việc June rời đi liên quan gì tới chị? Mà dù chị có ngăn lại thì cô ấy cũng sẽ nhất quyết rời khỏi đây, em vẫn chưa hiểu tính cách của June hay sao? Cô ấy rất ghét sự lừa dối.
- ……………….
- Rốt cuộc điều em muốn là gì hả Enjoy Thidarut, June thật sự đã yêu em ở giai đoạn này. Cô ấy yêu lại em như em mong muốn. Giờ em thỏa mãn chưa? em một lần nữa lại làm tổn thương cô ấy, mọi thứ đều đã đạt được, em còn muốn gì nữa?
- ………………….
- Em thích tiền lắm mà, em đang sống trên một đống tiền rồi còn gì nữa, em giờ còn giàu hơn cả June rồi. Hãy cứ tận hưởng cuộc sống mà em hằng ao ước, buông tha cho June đi, đừng tìm cô ấy nữa.
- Namtan Tipnaree, chị đến căn nhà này mỗi ngày và chứng kiến cuộc sống một mình của em ở đây, chị đã thấy em có phong thái tận hưởng chưa?
- ………………
- Em không muốn giải thích cảm xúc của mình cho bất cứ ai, vì em lười, điều em muốn bây giờ là phải tìm June Nannirin cho bằng được. Nếu chị không thể giúp thì chị đi về đi.
Enjoy phẩy tay đuổi Namtan rồi nhận điện từ Tontawan. Cô được thông báo rằng chiếc xe taxi chở June đang trên đường đến sân bay Suvarnabhumi.
- Cái gì?
“Em đã xâm nhập vào hệ thống thông tin các chuyến bay và hiện chưa có hành khách nào tên June Nannirin. Có lẽ cô ấy đến sân bay rồi mới quyết định mua vé, mà mua vé bay đi đâu thì chưa biết”
- Ở sân bay sao….
Enjoy sợ hãi tột độ, nếu June đi đâu đó trong trung tâm thành phố thì cô sẽ yên tâm hơn. Nếu cô ấy lên một chuyến bay, khoảng cách của cô và cô ấy sẽ càng xa.
Cô nhanh chóng chạy ra ngoài, điện thoại gọi cho taxi.
- Đến sân bay Suvarnabhumi đúng không? Để chị chở em đi – giọng nói của Namtan ở trước cửa.
End chap 10.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro