đêm mưa ẩm ướt

␥ Tên gốc: 雨夜潮湿
␥ Source: seagull44982 via lofter

-

Trong phòng nghỉ của Huynh trưởng, hai người ngồi tựa vào nhau trên tấm thảm lông cừu ở cạnh lò sưởi. Điền Dã muốn thắp một ngọn đèn, nhưng sau khi tìm kiếm hồi lâu, hai người ngay cả một ngọn nến cũng không thấy, lại lười sử dụng đũa phép nên đành phải bỏ cuộc.

Từng khúc gỗ bị ngọn lửa chầm chậm nuốt chửng, phát ra tiếng lách tách. Hơi ấm của ngọn lửa dường như hóa thành nước, tràn ra từ vách lò và lan vào tấm thảm, bao phủ toàn bộ căn phòng bằng một hơi ấm êm dịu. Điền Dã cảm nhận sự ấm áp có chút buồn ngủ, cậu dụi dụi mắt:

"Ngày mai nhớ tìm một chiếc đèn, buổi tối không thắp đèn sẽ đau mắt..."

Kim Hyukkyu không trả lời, chỉ siết nhẹ tay Điền Dã, biểu thị rằng anh vẫn đang lắng nghe. Điền Dã quay đầu lại nhìn, ánh lửa màu cam nhạt phản chiếu trên gò má Kim Hyukkyu, hàng mi dày rũ xuống, đổ một cái bóng nhỏ dưới mắt. Trái tim cậu như bị kéo chặt lại, cảm giác chua chát nhàn nhạt len lỏi trong lòng. Vì vậy, cậu ngồi vào vòng tay anh, đưa tay ôm cổ Kim Hyukkyu, nhẹ nhàng đặt môi hôn lên hàng mi tựa cánh bướm.

Kim Hyukkyu đưa mắt nhìn đứa nhỏ trong lòng: đôi mắt giống như thỏ đặc biệt sáng, từ đáy mắt hiện lên dòng cảm xúc dạt dào. Anh nâng người cậu lên, thở dài: "Iko..."

"Ừm?"

"Iko..."

"Sao thế? "

"Iko..."

Tiếng thì thầm nhẹ nhàng của alpaca lặng lẽ nhuộm đỏ tai thỏ. Ai có thể chịu được điều này chứ? Điền Dã thầm nghĩ, nhưng cậu vẫn dựa vào sức mạnh của đôi tay trên thắt lưng, dán sát vào cơ thể Kim Hyukkyu.

"Kim Hyukkyu, anh làm sao vậy?"

Vẫn không có lời hồi đáp, chỉ có nụ cười trầm thấp vọng đến bên tai. Hơi thở ấm áp phả vào vành tai nhuộm một màu đỏ, kéo theo ánh hồng lan đến tận cổ.

Ngực Kim Hyukkyu run lên vì cười, từng cử động xuyên qua xương cốt, chạy qua lớp áo choàng truyền đến Điền Dã. Cậu cảm thấy cả cơ thể giống như đã thực sự hòa làm một với Kim Hyukkyu.

Bây giờ cậu đã hoàn toàn mất bình tĩnh.

Điền Dã tựa cằm lên vai Kim Hyukkyu, nghe thấy tiếng mưa giòn tan đập vào cửa kính: "Mưa rồi!"

"Ừm." Anh giơ tay lên, luồn qua tóc cậu, dùng đầu ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng xoa đầu thỏ, lực tay vừa phải khiến cậu thoải mái đến nheo mắt lại.

Một lúc sau, Điền Dã nổi hứng nghịch ngợm, lén lút đưa tay lấy một viên kẹo cam thảo từ giỏ kẹo đặt cạnh tấm thảm rồi nhanh chóng nhét vào miệng. Việc nhai khiến quai hàm cậu liên tục chạm vào vai Kim Hyukkyu. Âm thanh va chạm khiến cậu bật cười: Nhìn xem, cậu và Kim Hyukkyu đã hoà làm một!

"Em không buồn ngủ à, iko?"

"Không có."

Alpaca gật đầu. Bàn tay di chuyển ra phía sau lưng, ngón tay mảnh khảnh lướt đến xương bướm, chạy qua từng đốt sống, cuối cùng chạm đến xương cụt, tay còn lại men theo gấu quần tiến vào, nhẹ nhàng mò mẫm. Điền Dã rùng mình vì cảm giác lạnh lẽo đột ngột từ phía sau, cậu mở miệng lẩm bẩm, cũng không biết chính mình muốn nói gì, chỉ ôm Kim Hyukkyu chặt hơn.

Những nụ hôn nhẹ rải rác từ tai đến cánh môi. Môi và răng va vào nhau, giống như một kẻ chết đuối tuyệt vọng đòi hỏi, nhưng cuối cùng lại miễn cưỡng buông ra, chỉ có thể mút nhẹ như mèo liếm vết thương. Anh nhịn không được cắn một cái, lại sợ đứa nhỏ trong lòng đau nên chỉ biết liếm liếm lần nữa, từ từ trượt qua kẽ răng, để lại hơi thở của riêng mình.

Ngoài cửa sổ mưa vẫn không ngừng rơi, gió từ khe hở thổi vào, mang theo luồn khí lạnh lẽo, dù vậy nhưng cũng không thể làm tiêu tan vẻ mê hoặc trong căn phòng. Thân hình trần trụi nóng bỏng gặp gió lạnh từ trong điên cuồng tìm lại chút tỉnh táo. Thổi bay mồ hôi nhớp nháp, tựa hồ lại càng đắm chìm hơn.

Ngọn lửa trong lò sưởi gần như đã tắt, Điền Dã lười biếng nằm trong vòng tay Kim Hyukkyu, chơi đùa với tay anh.

"Iko, trời đang mưa."

"Ừm."

"Cho nên đêm đặc quánh, mặt đất ẩm ướt."

"Hả?" Điền Dã bị một câu không đầu không đuôi như vậy làm cho bối rối, nhưng cơn buổi ngủ đã sớm bao phủ tâm trí khiến cậu không thể nghĩ được gì nữa. Há miệng ngáp lần nữa, cậu nghiêng đầu nhìn Kim Hyukkyu.

"Không sao đâu, ngủ đi." Anh hôn lên khóe mắt đỏ hoe của thỏ, alpaca ôm trọn thỏ nhỏ trong lòng: "Ngủ đi iko. Ngủ một giấc không mộng mị, để cho giấc ngủ cũng chẳng thể khiến em buồn lòng."

Iko,
Bóng đêm đặc quánh, mặt đất ẩm ướt,
Không khí vắng lặng, rừng cây lặng im,
Đêm nay anh yêu em.

-

Bản gốc của bài thơ được trích ở cuối:

"The night is moist, the ground wet, air still, trees silent, and tonight I love you." Robert Bly - Seeing You Carry Plants In.

-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro