Chương 7
Izuku vùi khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi vào giữa hai bả vai của Katsuki, cố hít thở cho đều nhịp.
Thân thể Omega thỉnh thoảng vẫn run lên từng đợt sau dư chấn của cơn cực khoái. Bộ đồ anh hùng của Izuku ướt sũng dịch trơn, hắn sẽ phải thay đồ mất thôi. Lần thứ hai, Dom lại kinh ngạc khi thấy huyệt nhỏ của Katsuki tuôn trào cùng lúc với dương vật Omega bé nhỏ của cậu. Điều này rất hiếm gặp ở Omega nam.
Nhìn cái cách cơ thể Katsuki mềm nhũn như không xương, hắn biết Sub cuối cùng cũng trôi vào Sub Space.
"Ôi trời!" Izuku chỉ vừa kịp ngoảnh đầu nhìn cô y tá quay lại. Mặt cô đỏ bừng, lưng xoay về phía họ khi vội vã đi nhanh qua phòng y tế.
"Đã xin phép bằng lời rồi mà." hắn lầm bầm.
"Vâng, vâng, tôi đoán vậy. Chỉ nhìn thoáng qua, có vẻ cậu cũng cần nó chẳng kém gì cậu ấy!" Hắn dõi theo cô, mí mắt hơi trĩu xuống khi cơ thể ngấm đẫm Pheromone của Omega. Cô y tá lục lọi tủ đồ, đoạn quay lại, vẫn tránh nhìn thẳng vào cả hai và thả hai bộ đồ xuống giường bên cạnh.
"Chúng ta có bao nhiêu thời gian?" Hắn lí nhí, gượng nhấc phần thân trên ra khỏi người Omega, dù hắn khao khát được nằm yên đó và tiếp tục cảm nhận tiếng gừ gừ đang rung lên trong lồng ngực Katsuki.
"À, còn tuỳ thuộc vào bố mẹ cậu ấy. Thầy Nezu đã biết và đưa tôi cái này." Cô quẳng chùm chìa khoá lên trên đống đồ. Izuku nghiến răng. Dĩ nhiên là con thú nhỏ lanh chanh đó đã nhúng tay vào rồi.
"Cảm ơn, phòng thay đồ của giáo viên vẫn còn bồn tắm chứ?" Hắn hỏi, tay nhẹ nhàng lật Katsuki lại, cẩn thận để không kéo mạnh cái nút thắt đang kẹt trong những nếp thịt sưng mọng của Omega. Giống hệt lần đầu tiên, gương mặt Katsuki giãn ra hoàn toàn, cậu thở hổn hển khe khẽ. Vẻ mặt này của cậu thật đẹp. Mà nói đúng ra, Izuku tin chắc rằng cậu dù trong hoàn cảnh nào cũng vẫn đẹp.
Ký ức về việc sinh vật tuyệt vời này đã chống cự lại cái Glare đối nghịch của hắn ra sao khiến dương vật hắn giật nảy, bơm thêm một đợt tinh dịch lớn nữa vào cơ thể đang sẵn lòng đón nhận.
Katsuki khẽ nấc lên một tiếng trước khi rên rỉ rồi lại thả lỏng.
"Valiant?" Izuku ngẩng phắt lên nhìn cô y tá, cô đang nghiêng đầu tò mò.
"Hả?" Nếu cô có nói gì trước đó, hắn đã hoàn toàn bỏ lỡ. Gương mặt cô giãn ra thành một nụ cười, cô khúc khích.
"Phải, vẫn còn bồn tắm trong phòng thay đồ giáo viên. Cậu biết không, thật tiếc là cậu ấy đã có bạn đời ở đâu đó ngoài kia." Izuku không thể nén được tiếng gầm gừ khi cô y tá dùng mu bàn tay vuốt ve gò má Katsuki. "Cậu ấy sẽ hợp với cậu lắm đấy." Cô quay đi, để lại hai người.
Izuku khao khát được dùng Pheromone đánh dấu vĩnh viễn Omega của mình, nhưng nếu làm vậy, Katsuki sẽ biết hắn thực sự là ai, và hắn chưa sẵn sàng để doạ cậu thiếu niên chạy mất thêm lần nữa.
Vẫn giữ hai cơ thể dính liền, Izuku cởi quần áo của Katsuki và dùng chúng để lau dọn bãi lộn xộn đang vương vãi bên ngoài.
Giống như lần trước, hắn không thể ngừng ngắm nhìn bụng Omega căng cứng tuyệt vời vì hạt giống của hắn, hay cái cách một dòng sữa nhỏ rỉ xuống bên sườn Katsuki, đọng lại trên tấm vải lót bên dưới.
Hắn muốn đưa lưỡi liếm sạch thứ dịch lỏng ấy, nhưng biết rằng bất kỳ kích thích nào như vậy cũng sẽ kéo Omega ra khỏi cơn mơ màng.
Khi Izuku cuối cùng cũng dọn dẹp họ sạch sẽ nhất có thể, cả hai đều trần truồng, ngoại trừ chiếc mặt nạ của Izuku trông giống mũ trùm đầu bó sát hơn là mặt nạ, hắn bế thốc Katsuki lên, ép ngực họ vào nhau, một tay đỡ lấy lưng dưới của Omega, tay kia vơ lấy chìa khoá và đống đồ sạch. Hắn định bước ra ngoài, vật lộn để giữ Sub và mọi thứ trên tay, cho đến khi nhận ra mình có thể dùng Black Whip.
Những tia tĩnh điện đen kịt quấn lấy chân Katsuki, vắt chéo từ đùi qua vùng chữ V của họ, vòng quanh eo Katsuki hai vòng trước khi lan lên theo hình chữ X. Omega thở ra một hơi đầy mãn nguyện khi những sợi roi quấn dưới ngực, vòng qua vai rồi luồn xuống mỗi cánh tay, thắt cổ tay Katsuki lại với nhau, khoá chúng sau đầu Izuku.
Thật hài lòng. Izuku đặt tay dưới mông Katsuki, một nhánh Black Whip khác quấn lấy đống đồ và chìa khoá.
Katsuki bị đánh thức khỏi Sub Space bởi những nụ hôn dịu dàng trên cổ và mấy cái gặm nhấm khẽ khàng nơi xương hàm.
"Ưmm..." cậu nghiêng đầu để chừa ra thêm không gian, đổi lại là một tiếng cười trầm thấp khiến sống lưng cậu rùng mình.
"Mở mắt ra cho tôi xem nào?" Mắt Katsuki chớp chớp mở ra khi nghe thấy giọng Valiant, trước khi những nụ hôn và vết cắn lại tiếp tục.
Điều đầu tiên cậu nhận thấy là cơ thể mình nhẹ bẫng, và trần nhà này sao mà quen thuộc quá.
"Phòng tắm?" Cậu cảm nhận được từ ngữ bật ra khỏi cổ họng tựa tiếng gừ gừ.
"Là bồn tắm phòng thay đồ giáo viên." giọng nói rung lên ngay trên tuyến thể của cậu, trước khi có vài cú quẹt nhẹ lau đi lớp dầu đang rỉ ra.
"Hừm," cậu lẩm bẩm tỏ ý đã hiểu, rồi nhắm mắt lại. Cảm giác trong cơ thể dần quay trở lại. Cùng với đó là những sự kiện vừa diễn ra. "Có phải... Eijirou đã xông vào lúc chúng ta...?" Cậu thấy lẽ ra mình NÊN tức giận về điều đó, nhưng biết đâu đây lại là cái cớ cậu cần để chia tay.
"Ừm, đúng vậy" có một cảm giác rung động kỳ lạ dễ chịu chạy khắp cơ thể cậu. Thứ gì đó đang giữ cậu lơ lửng dựa vào thành bồn tắm, hai chân dang rộng và hai tay vòng sau đầu Valiant.
Cậu ước mình có thể cứ thế đắm chìm trong cảm giác này và thả lỏng, nhưng não cậu lại quyết định tua lại một vài đoạn hội thoại của nhóm mình.
"Cá nhân tao thấy bố mày hơi lẳng lơ đấy, Mina."
Lúc đó bọn họ thậm chí còn chẳng thèm nói chuyện với cái gã băng dính chết tiệt kia. Mina đang kể cho cậu và Denki nghe về việc người bố Sub của cậu ấy đang hạnh phúc với Dom thứ hai của mình, nhưng tất cả những gì Sero thấy là bố Mina đang qua lại với ba người. Người vợ Switch, Dom chung của cặp đôi, và Dom riêng của ông ấy.
"Em đang ở đâu vậy?" Valiant hỏi khi anh xuất hiện trong tầm mắt cậu.
"Hả?" Katsuki bối rối chớp mắt.
"Tâm trí em lơ đãng khỏi hiện tại rồi. Em đang nghĩ gì thế?" Đôi bàn tay to lớn thô ráp, gợi cậu nhớ rất nhiều đến tay Daddy, đang xoa dọc hai bên sườn Katsuki.
"Anh nghĩ gì mà chỉ đội mỗi cái mũ trùm ngớ ngẩn đó vậy?" Đánh trống lảng là cả một kỹ năng.
"Ừm, tôi phải giữ bí mật danh tính chứ."
"Nghiêm túc á? Tôi biết cả tên anh rồi." Katsuki khịt mũi.
"Phải, em biết nghệ danh anh hùng, tên khai sinh và họ của tôi, nhưng em không biết tên mới của tôi. Cái tên tôi được đặt khi giải nghệ. Nào, nói cho Dom của em nghe có chuyện gì nhé." Rõ ràng đây là một kỹ năng mà Katsuki hoặc là rất tệ, hoặc là Valiant quá giỏi trong việc phá giải. Vì lòng tự trọng, Katsuki chọn vế thứ hai.
"Chỉ là..." Cậu thở dài, ngửa đầu ra sau và lại nhìn lên trần nhà. "Mấy thứ nhảm nhí tuổi thiếu niên mà tôi không nên bận tâm." Dù nói vậy, ý nghĩ về việc bị mang tiếng lẳng lơ ở trường cấp hai... thật khó chịu.
"Chà, rõ ràng là nó đang làm phiền em, bất kể em có chọn bận tâm đến nó hay không."
"Nghe ngu ngốc thật." Katsuki khịt mũi.
"Em đang lảng tránh câu hỏi." Valiant lại ngân nga trước khi rướn người tới hôn Omega. Có gì đó trong lồng ngực Katsuki nhói lên, khiến cậu quay đầu né tránh nụ hôn.
"Bạn đời của tôi... cũng là Dom, Alpha Dom. Và... và Eijirou là Alpha." Khi Valiant ngả đầu ra xa Katsuki, cậu trai tóc vàng quay đầu lại, nhưng nhìn đi bất cứ đâu trừ đôi mắt xanh lục sáng ngời đó.
"Thì sao nào?" Cái cách Valiant tỏ ra bối rối khiến Katsuki khó chịu, vì điều đó có nghĩa là cậu sẽ phải giải thích. Thế là, cậu lại nhóm lên ngọn lửa nhỏ đó và trừng mắt nhìn Dom.
"Nếu chúng ta định nói về mấy thứ cảm xúc chết tiệt này, ít nhất anh có thể thả tôi ra không," cậu cố nhe răng ra nhiều nhất có thể. Tiếng thở dài thất vọng từ Alpha khiến một phần trong Katsuki rên rỉ vì xấu hổ.
Mắt cậu đổ dồn vào những sợi roi đen đang quấn trên người mình, nãy giờ cậu không hề để ý.
"Black Whip." cậu thì thầm đầy kinh ngạc.
"Ừm, tôi quên mất em là fan cuồng. Kẻ theo dõi riêng của tôi." Alpha gầm gừ, vẻ thất vọng lúc trước dường như đã vơi đi phần nào.
Cậu thực sự thấy nhớ cảm giác bị Black Whip siết chặt khi chúng biến mất và cậu có thể tự do cử động. Katsuki trượt khỏi vòng tay Valiant, đi về phía bậc thang, tận hưởng cơn đau nhức dễ chịu trong cơ bắp và trong lỗ nhỏ vì cái nút thắt.
"Vậy, em muốn nói cho tôi nghe xem có vấn đề gì với việc có một bạn đời Alpha Dom, tôi và... một bạn trai Alpha à," cậu nghe thấy sự không hài lòng trong giọng nói của Valiant. Lạ thật, dường như anh ta chỉ khó chịu với Eijirou chứ không phải bạn đời.
"Sao anh có thể không thấy vấn đề chứ?" Cậu hậm hực, ngồi phịch xuống bậc thang, mặt đỏ bừng lên vì cơn đau nhói thêm. Chỉ đến lúc đó cậu mới đưa tay xuống dưới và cảm nhận được một cái nút chặn. "Tôi đã ngất bao lâu rồi?"
"Đủ lâu để cơ thể em hấp thụ mọi thứ tôi đã cho." Giọng điệu tự mãn và nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt Alpha khiến cơ thể Katsuki nóng bừng.
Katsuki hừ một tiếng, khoanh chân khoanh tay lại rồi nhìn đi chỗ khác.
"Dù sao thì," Valiant cười khẩy. "Có lẽ vấn đề không phải là tôi không thấy có vấn đề, mà là em thấy có? Theo như tôi thấy, chẳng có vấn đề gì khi em có hai Dom và... một người bạn đồng hành," lại cái giọng cay đắng đó!
"Được rồi, rốt cuộc anh có vấn đề đéo gì với Eijirou?" Katsuki gắt lên, quay lại nhìn anh ta chằm chằm. Đến lượt Valiant hậm hực khoanh tay. Người đàn ông trông như một thằng ngốc, dựa vào thành bồn tắm, đầu và cổ trùm kín trong khi phần còn lại của cơ thể trần trụi và lồ lộ dưới làn nước.
Tên ngốc này thực sự là anh hùng của riêng cậu từ khi cậu còn là một đứa nhóc sao?
"Chà, đầu tiên là cậu ta không thể cho em thứ em cần," Katsuki cảm thấy mắt mình giật giật khi vị anh hùng kia quay đi. "Ý tôi là, chúng ta sẽ không ở trong tình huống này nếu cậu ta có thể!"
"Này! Tôi đã chọn Eijirou! Chuyện này không phải lỗi của cậu ấy, là lỗi của tôi!" Valiant đẩy người khỏi bức tường và trừng mắt nhìn cậu nhanh đến mức Katsuki gần như bị trẹo cổ.
Bất chấp sức mạnh của cái Glare đó, và cơ thể cậu nặng trĩu, Katsuki vẫn gượng đứng dậy, nhe răng.
"Vậy thì có lẽ đó là vấn đề của em đấy!? Em được phép có nhiều hơn một bạn tình chết tiệt khi một người không thể cho em thứ em cần! Tôi cá là cậu ta cũng có vấn đề với việc em đã kết đôi đúng không!" Katsuki thực sự rùng mình khi nghe nhắc đến. Dù Eijirou đã cố gắng trấn an cậu rằng đó không phải là vấn đề, cậu vẫn cảm nhận được. Hơi nóng trên vết đánh dấu của cậu mỗi khi Eijirou nhìn nó quá lâu, hoặc vẻ mặt gượng gạo của cậu ta mỗi khi chuyện đó được nhắc đến.
Cái rùng mình đó đủ để cái Glare ngấm sâu hơn vào da thịt cậu.
"Tôi thấy phản ứng của em, tôi đã nói đúng," Valiant hậm hực trước khi nhìn đi chỗ khác, khiến Katsuki thở phào nhẹ nhõm. "Chẳng có gì sai khi có nhiều bạn tình cả, nếu tên nhóc Alpha của em nghĩ khác thì vấn đề là ở cậu ta chứ không phải em." Valiant lầm bầm, dựa lưng vào tường, mắt nhìn xuống và chau mày, nếu sự dịch chuyển của cái mũ trùm có thể cho thấy điều gì.
Katsuki ngập ngừng một lúc trước khi ngồi xuống bậc thang, kéo đầu gối lên ngực. Có điều gì đó trong cuộc trò chuyện này, hoặc có lẽ chỉ là tình huống nói chung, khiến cậu cảm thấy... tổn thương. Như thể lồng ngực cậu bị rạch ra và trái tim đang đập phơi bày cho mọi người thấy.
Mặc dù thường ngày rất ghét cảm giác này, cậu lại thấy... an toàn.
"Mọi chuyện với Eijirou không ổn lắm. Nhưng không ai có quyền giận cậu ấy cả, tôi là người đã dẫn dắt cậu ấy." Cậu thở dài trước khi áp má lên đầu gối, nơi chúng vừa nhô lên khỏi mặt nước. Dù không nhìn về phía Alpha, cậu vẫn cảm nhận được hắn đang nhìn. "Tôi... tôi đã kết đôi với một người lớn, người không biết tôi bao nhiêu tuổi. Anh ấy thậm chí còn không biết đó là lần đầu của tôi." Katsuki bật ra một tiếng cười nhạt nhẽo.
"Tôi lao vào chuyện đó chỉ để tìm cách che giấu một phần con người mình. Hoặc là phần Omega, hoặc là phần Sub, dù cuối cùng thì nó cũng chẳng quan trọng." cậu thở dài, nhớ lại nỗi xấu hổ ở đại hội thể thao.
"Tôi có lẽ đã phá hỏng cơ hội thực tập của mình chỉ vì một sai lầm ngu ngốc đó." Khi Valiant phát ra tiếng nghẹn, Katsuki quay sang anh ta, chỉ thấy mặt Alpha đang ngửa ra sau nhìn lên trần nhà. "Sao? Có vấn đề à?" Katsuki gầm gừ.
"Em thực sự coi vi... việc kết đôi của mình là một sai lầm sao?" Tại sao giọng Valiant đột nhiên trở nên xa cách vậy? Katsuki nhìn đi chỗ khác và cả hai chìm vào im lặng khi cậu thực sự suy nghĩ về điều đó.
"Tôi đoán là không. Tôi nghĩ, có lẽ nếu tôi có cơ hội lựa chọn lại, mọi chuyện sẽ khác và có thể tôi sẽ trì hoãn phần cắn đánh dấu lại nhưng..." Mặt cậu đỏ bừng khi tay đưa lên và nhẹ nhàng xoa vết sẹo vẫn còn ửng hồng. "Tôi không biết nữa, ngay cả khi đang đau khổ, tôi biết mình không thực sự đơn độc. Chắc chắn là có... vẫn còn đó cảm giác trống rỗng, nhưng chính nó nhắc nhở tôi rằng có ai đó ngoài kia, người mà có thể... tha thứ cho tôi." Katsuki thở dài khi những lời nói thực sự lắng đọng trong tâm trí cậu. Liệu cậu có được tha thứ không? Đó có phải là điều cậu có thể cầu xin không?
Và nếu cậu muốn thử, làm sao cậu có thể tìm thấy Daddy đây?
"Sau đại hội, chúng tôi đã đến quán cà phê anh hùng đó. Mina đề nghị, nói rằng đó là giấc mơ ướt át của fan hâm mộ và vì chúng tôi là anh hùng tập sự nên chúng tôi có nhiều quyền ở đó hơn là fan. Tôi đã rất... mệt mỏi?"
"Gần tới Subdrop?" Katsuki lại ngẩng đầu lên nhìn Valiant. Đôi mắt xanh lục, gợi cậu nhớ rất nhiều đến mắt Daddy, đang nhìn thẳng vào cậu.
"Phải... Tôi nghĩ cái chăn tôi chôm được, thứ đẫm mùi hương của bạn đời, là lý do duy nhất tôi chưa bị Subdrop khi vào UA. Mùi hương phai đi khoảng một hai tuần trước khi tôi bắt đầu ngày học đầu tiên." Mặt Katsuki nóng lên và cậu phải nhìn đi chỗ khác, biết Dom này cảm thấy thế nào về Eijirou, cậu không chắc mình muốn chứng kiến vẻ mặt của hắn thay đổi. "Eijirou đã tán tỉnh khá dữ dội ngay ngày đầu tiên, hoặc có lẽ cậu ta chỉ cố tỏ ra tử tế và tôi thì... quá trống rỗng? Nên tôi đã nhìn nhầm. Tôi đã hỏi cậu ta có muốn đi dạo với tôi sau giờ học không. Tôi dẫn cậu ta đến một con hẻm vắng khi tôi không thể chịu đựng được nữa và ép cậu ta cho đến khi cậu ta ấn tôi vào tường với cái nút thắt bên trong tôi."
"À, tôi hiểu rồi, cơn Subdrop đã lùi lại một chút sau đó?"
"Một chút, đủ rồi. Khi chúng tôi xong việc, tôi nhận ra mình chưa lên đỉnh và vẫn cảm thấy trống rỗng, chỉ là bây giờ có thêm hối tiếc và tội lỗi, nên khi Eijirou nhìn tôi đầy rụt rè và ngỏ lời hẹn hò, tôi đã... đồng ý." Katsuki chỉ tiếp tục sau tiếng ừ hử khuyến khích của Valiant. "Hầu như thì nó cũng có tác dụng, ý tôi là màu sắc xám xịt hơn và thức ăn không còn ngon nữa, nhưng tôi thực sự có thể ra khỏi giường vào buổi sáng mà không cần phải tự động viên bản thân trước.
Đại hội thể thao là một cuộc vật lộn chết tiệt, ngay cả những phần đầu tiên. Trước đó, Mina, tôi và Denki đang nói về bố cậu ấy, và Hanta đã bình luận rằng việc có nhiều hơn một bạn tình khiến bố cậu ấy trở nên lẳng lơ."
"Sero là Beta Switch. Ngay cả khi em được giáo dục đàng hoàng về giới tính thứ hai và định danh, cậu ta vẫn sẽ vật lộn để hiểu các nhu cầu đi kèm. Đặc biệt là đối với Omega Sub." Valiant đang dùng cái giọng y hệt như khi hắn giải thích từ an toàn là gì, chỉ là không có sự nặng nề của ham muốn. Chắc là giọng 'thầy giáo', Katsuki đoán vậy.
"Ừ, nhưng rồi Eijirou xen vào một câu. Tôi thậm chí không nhớ cậu ta đã nói gì, chỉ nhớ sự xấu hổ mà tôi cảm thấy và ánh mắt thương hại mà Denki và Mina dành cho tôi. Đó là lần đầu tiên tôi thực sự cảm thấy bất cứ điều gì khác ngoài mất mát và yêu thương đối với vết đánh dấu bạn đời của mình."
"Y-Yêu!?" Đầu Katsuki ngẩng phắt lên trước sự ngạc nhiên của Valiant. Cậu trai tóc vàng lườm vị anh hùng đang sững sờ một cách yếu ớt.
"Nghe này, tôi có thể còn trẻ và ngu ngốc, và Daddy... Dom đó là người đầu tiên của tôi, nhưng tôi biết tình yêu là cảm giác gì. Nó không phải là thứ tình yêu gà bông chết tiệt hay cảm nắng ngu ngốc như người ta nói." Valiant giơ hai tay lên đầu hàng, môi nở một nụ cười.
"Không có gì sai với điều đó cả! Kết đôi không làm thay đổi cảm xúc của em, chỉ làm nó mạnh mẽ hơn thôi. Biết đâu chừng." Katsuki không thích cái nhếch mép đột ngột của người đàn ông, "Daddy của em lại chính là định mệnh của em thì sao." Mắt Katsuki mở to khi mặt cậu nóng bừng.
"A-ai cho anh dùng cái t-tên đó!? HẢ!? Đó hoàn toàn không phải điều tôi định nói!"
"Ồ? Vậy em định nói từ nào khác bắt đầu bằng chữ D à?" Katsuki quẫy đạp như cá mắc cạn khi bộ não đột nhiên câm lặng của cậu cố gắng nghĩ ra câu trả lời. Thay vào đó, cậu ngậm chặt miệng, vùi mặt vào giữa hai đầu gối, nhấn mũi, miệng và mắt xuống nước trước khi hét lên.
Cậu đã phải chịu đựng sự xấu hổ trong một ngày này còn nhiều hơn cả cuộc đời mình cộng lại, cậu ngạc nhiên là mặt mình vẫn chưa tan chảy ra.
"Nào, không sao đâu!" Valiant cố gắng nói dù đang cười khúc khích. "Cách em gọi Dom của mình là tuỳ em, và em nên cảm thấy tự hào về điều đó thay vì xấu hổ." Katsuki ngẩng mặt lên cố lườm Alpha, nhưng nước và vết đỏ ửng còn sót lại trên mặt có lẽ trông kém đe doạ hơn cậu muốn.
"Im đi! Anh là Alpha Dom! Anh không biết gì về sự xấu hổ đi kèm với việc là Omega Sub đâu!" Cậu gắt lên, đột nhiên cảm thấy tức giận thực sự. "Anh có biết cái đại hội chết tiệt đó lan truyền trên mạng nhanh như thế nào không!? Anh có biết suốt 72 giờ qua người ta đã chế meme và bình luận về việc họ có thể bẻ gập người tôi lại và khiến tôi gừ gừ như một con điếm thế nào không!?" Cậu đứng dậy nhanh đến mức phải bám vào tường để không ngã ngồi trở lại. "Anh có biết tài khoản cá nhân và công khai của tôi nhận được bao nhiêu tin nhắn không!? Tài khoản anh hùng của tôi giờ là một trò cười!"
"Katsuki" giọng của vị anh hùng mang tính cảnh báo khi đôi bàn tay to thô ráp đó lại giơ lên không trung. Như thể cậu là một con thú hoang chết tiệt cần được xoa dịu!
"Khốn kiếp! Tôi không có hoá dại!" Cậu hét đủ to để giọng mình vang vọng. "Tôi không yếu đuối như cái hàm ý chết tiệt đó! Tôi đã gần như Subdrop và thằng ngốc đó không chỉ dùng mệnh lệnh mà còn dùng cả năng lực chết tiệt của hắn!" Lồng ngực Katsuki đột nhiên nặng trĩu. Nặng đến mức cậu phải cào vào ngực và hít từng ngụm oxy nhỏ. "H-Hắn đã hhhhủy... ugh," Katsuki ngã phịch xuống khi thế giới xung quanh bắt đầu quay cuồng và phổi cậu bỏng rát.
Đôi bàn tay to lớn ấm áp áp lên mặt cậu, buộc cậu phải ngước nhìn vị anh hùng.
"Omega ơi, bình tĩnh nào em." Câu nói kém hiệu quả hơn khi không có mùi hương kèm theo, nhưng nó cũng làm vơi đi phần nào sức nặng.
"A-Anh không... h-hiểu," Hơi nóng lăn dài trên má là lý do cậu biết mình đã bắt đầu khóc.
"Suỵt, không sao đâu. Hít thở vì tôi nhé" Bàn tay trên ngực Katsuki bị nắm lấy và áp vào ngực Valiant khi anh ta hít thở thật sâu. "Thở theo nhịp của tôi." Katsuki nhắm nghiền mắt, cố gắng tập trung vào nhịp phập phồng của lồng ngực Alpha. Âm thanh hít vào và thở ra. Cảm giác hơi thở phả trên trán cậu vì người đàn ông lớn tuổi đang ở rất gần.
Mặc dù vài lần bị phân tâm bởi lớp lông mỏng mềm mại dưới tay, cậu vẫn trấn tĩnh lại được.
"Bé ngoan." Alpha gầm gừ. Một cơn đau nhói khác lan toả trong lồng ngực cậu. Làm sao cậu có thể nhớ nhung một người mà mình hầu như không biết? "Cuộc đời em chưa kết thúc đâu," Katsuki mở mắt nhìn Alpha. Đôi mắt hắn thật dịu dàng và đầy thấu hiểu. "Chuyện này sẽ qua thôi, và cho đến lúc đó, em có thể cho cả thế giới thấy họ đã sai về em như thế nào. Bây giờ hãy tập trung vào việc học và giữ gìn sức khoẻ." Valiant đợi cho đến khi Katsuki gật đầu mới thả Omega ra và lùi lại một bước.
"Tôi biết tất cả những điều đó, tôi chỉ..." Katsuki dùng tay ướt chà mặt, không thực sự lau đi nước mắt, mà chỉ làm cho các vệt nước bớt rõ hơn. Cậu hít một hơi thật sâu trước khi tiếp tục. "Tôi không thực sự..." Cậu rên rỉ trước khi kéo đầu gối lên và đập đầu vào đó. Cậu có thể cảm thấy Valiant dựa lưng vào thành bồn tắm, lần này gần hơn. Đủ gần để cậu cảm nhận được hơi nóng cơ thể của người đàn ông to lớn, nhưng đủ xa để không chạm vào da thịt. "Tôi không biết tại sao nó lại làm tôi khó chịu. Gã kia thấy cơ hội, lợi thế và hắn đã nắm lấy nó. Điều tồi tệ nhất là tôi không hề hoá dại khi họ nhốt tôi vào cái đống đó. Tôi đã từ chối chấp nhận rằng tôi đã thắng trong trạng thái bị biến đổi, nhưng họ không quan tâm. Tôi đã gây ra đủ rắc rối rồi, họ không muốn đối phó với việc tôi đứng đó la hét." Tay Katsuki đưa lên xoa cổ khi cậu nhận ra lớp trang điểm có lẽ đã bị rửa trôi hết, nghĩa là Valiant có thể nhìn thấy nó. Hắn cũng có thể thấy những vết bầm do cái rọ mõm chết tiệt kia.
"Tôi đã xem video sau đó" Valiant lầm bầm, thu hút sự chú ý của Katsuki. Alpha đang trừng mắt nhìn đi chỗ khác, tay khoanh lại và cơ bắp căng cứng. "Tôi không thể hiểu nổi họ đang nghĩ cái quái gì, tôi phải tìm cho ra." Một tiếng khịt mũi nhạt nhẽo. "Tên khốn đó may mắn là tôi chỉ khiến hắn bị sa thải thôi đấy." Đầu Katsuki ngẩng phắt lên, mắt mở to.
"CÁI GÌ!?" tiếng hét của cậu thực sự khiến Alpha giật mình trước khi tỏ ra tội lỗi. Katsuki cảm thấy cơn thịnh nộ dâng lên trong bụng. Cậu đã sẵn sàng nắm lấy nó và thổi bùng nó lên cho đến khi hình ảnh nụ cười nhếch mép ghê tởm của gã giáo viên khi hắn lấy cái rọ mõm đó và ấn nó lên mặt cậu, miếng chặn đè xuống lưỡi cậu một cách khó chịu trước khi cái vòng cổ chết tiệt bị siết lại chặt đến mức cậu gần như không thở được.
Cơn giận của cậu tan biến thành lòng biết ơn. Cảm giác an toàn mà cậu cảm nhận được khi ở bên Valiant tăng lên khi mặt Katsuki đỏ bừng.
"Cảm ơn," cậu lầm bầm, một phần nhỏ trong cậu thấy hài lòng với vẻ mặt sốc của vị anh hùng. "Tôi không chắc mình có thể đối mặt với ông ta một lần nữa. Chắc đó là lý do hôm nay tôi đến muộn."
"Em... không có gì." Cả hai rơi vào một sự im lặng dễ chịu trước khi Katsuki bắt đầu cựa quậy.
"Tôi nghĩ tôi muốn tìm bạn đời của mình." cậu lầm bầm. "Nhưng tôi ừm... tôi muốn anh tiếp tục..." Cậu nhìn đi chỗ khác, mặt đỏ bừng. Tại sao lại khó khăn đến vậy khi hỏi xin những thứ mình muốn?
"Hay là em nói chuyện với bố mẹ về tờ giấy phép đó, và tôi có thể ở đây vì em cho đến khi em quyết định xem bạn đời của mình có đủ cho em hay không?" Katsuki chỉ gật đầu đáp lại. Lại một khoảng lặng nữa trước khi cậu trai tóc vàng lấy đủ can đảm để hỏi lần cuối.
"Anh... ừm... chúng ta có thể..." Cậu hít một hơi thật sâu. "Tôi... muốn thêm một nút thắt nữa trước khi về."
"Hử? Em nói gì cơ? Tôi không nghe rõ lắm." giọng Valiant gần như lại trở nên tự mãn khi vị anh hùng bước trở lại phía Katsuki.
"Tôi không nói lại đâu." cậu càu nhàu khi Valiant nhẹ nhàng ấn vai cậu để Katsuki ngả người ra sau hết mức có thể trên bậc thang, một đầu gối dày hơn ấn vào giữa hai chân Katsuki.
"Hừm. Vậy thì tôi không chắc em xứng đáng có một cái đâu." Alpha gầm gừ ngay cả khi anh ta ép cơ thể họ vào nhau, dương vật cứng rắn của Dom đã trượt trên vật bán cương của Katsuki.
"Nhưng anh là anh hùng mà, chẳng phải anh phải cứu người sao?" Giọng Katsuki đã hơi hổn hển khi Alpha cuối cùng cũng ổn định giữa hai chân cậu, đầu gối Valiant đặt trên bậc thang ngay dưới mông Katsuki.
"Việc đó thì liên quan gì đến việc tôi cho em một cái nút thắt?" Katsuki nghiêng đầu, bật ra tiếng thở hắt khi Valiant gặm nhấm xương hàm cậu. Những ngón tay dày luồn vào giữa họ, nhẹ nhàng gõ vào cái nút chặn vẫn còn bên trong Omega.
"T-Tôi sẽ chết m-mất nếu không có nó," Katsuki rên rỉ, nghiến người xuống bàn tay đang chạm vào cái nút, khiến nó cọ xát vào bên trong nhạy cảm của cậu.
"Chà, nếu đã vậy thì." đó là lời cảnh báo duy nhất của Katsuki trước khi lưng cậu ưỡn cong, cái nút chặn bị rút ra một cách thô bạo.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro