2KIM. (another choice)

để có thể đáp ứng mọi nhu cầu, sốp quyết định viết thêm một phiên bản khác, khi mà mình quyết định yêu winter. 😭

————
về việc em mắc chứng sợ bóng tối nhưng đột nhiên trên tầng của em bị ngắt điện như thế khiến em rối bời, sự yên ắng và tối đen như mực này thật đáng sợ, nó khiến cho em cảm thấy khó thở và run rẩy lên.

- tôi đây.. em không phải sợ..

em nghe tiếng mở cửa chưa định hình gì đã cảm nhận tiếng chân gấp rút của người đó chạy đến bên cạnh giường em ôm lấy em trước tiên rồi mò mẫm điện thoại trong túi quần mình. cái giọng nói đều đều và cách xưng hô này..

- winter..

- tôi đây.

winter nhẹ nhàng tách khỏi cái ôm ra và cầm đèn điện thoại mình đưa lên để nhìn thấy gương mặt của em kĩ hơn, mồ hôi lả chả trên trán em. winter nhẹ nhàng đưa tay áo mình lên lau cho em, bàn tay còn lại winter nắm lấy hai tay em xoa xoa lấy.

- em sợ bóng tối à?

nghe winter hỏi em chỉ gật nhẹ đầu, tim vẫn còn đập thình thịch.

- .. tôi không biết phải an ủi người đang sợ như thế nào.. nhưng mà, tôi ở đây rồi em sẽ không sao cả. đừng lo nhé?

giọng nói dịu dàng trong bóng tối, em chỉ thấy được gương mặt ấy qua ánh sáng len lỏi từ điện thoại của winter. nhưng chẳng hiểu vì sao nghe winter nói vậy lòng em an tâm hơn hẳn, em vẫn nắm lấy tay winter thật chặt.

- winter.. cảm ơn chị.. đừng bỏ em.. được không ạ?

như những người khác mang tâm lý sợ hãi, thường sẽ níu kéo người cạnh bên mình hết sức có thể. em đưa ánh mắt long lanh của mình nhìn winter. mặc dù em chẳng biết winter có nhìn thấy không nữa.

- không bỏ em. ngoan.

winter nhẹ giọng mình lại, tay vẫn xoa xoa đều đều trên bàn tay em.

- em có thấy đỡ sợ hơn không? khi có tôi.

- vâng.. em cảm thấy an tâm hơn.. winter đừng buông tay ra ạ..

em thấy winter định rút tay mình lại thì ríu rít nắm chặt lấy tay winter.

- không không.. đây.. tôi không buông tay nhé?

winter bất ngờ khi thấy gương mặt em mếu lại, liền nhanh chóng nắm chặt lấy tay em ríu rít thì thầm. em gật gù. sau đó cả hai im lặng chẳng nói gì mấy cho đến khi đèn sáng lên. lúc này em mới thở phào vẫn quên việc mình đang nắm chặt tay winter.

- ah em xin lỗi.. nhưng cũng cảm ơn winter nhiều ạ! may mà chị đến kịp..

- không sao. em quên à? tôi không thích lời cảm ơn ~

winter lắc đầu phì cười đưa tay lên xoa xoa nhẹ lấy đầu em, vẫn là nhẹ nhàng tránh vết thương ấy. nhưng.. KHOAN! em đứng hình nhìn nụ cười khi nãy.

- sao đấy? mặt tôi dính gì à?

- k-không chỉ là..

em ngập ngừng lắc đầu, còn winter khom người nhặt sách và điện thoại khi nãy rơi mất của em lên, nghiêng đầu nhìn em với cái nhíu mày nhẹ như hỏi ý em là gì.

- ít khi em thấy chị cười.. nên là có chút bất ngờ..

- thế thôi á ?

winter thở hắt ra xong lại mỉm cười nhẹ.

- chỉ cười với em thôi.

winter đột nhiên thì thầm nhìn vào gương mặt em và vẫn giữ cái nụ cười nhẹ đó, khiến cho khoảnh khắc này tim em đập nhanh hơn và cảm nhận gò má mình ấm ấm. giả vờ ho vài cái quay mặt sang hướng khác.

- hmm khi nãy vừa ra ngoài mua táo định cắt cho em thì mất điện.. bây giờ có điện lại rồi có muốn ăn không?

winter trở lại vẻ điềm đạm như chưa từng thì thầm cái câu vừa rồi, xong winter đứng dậy lại gần cái bàn sát giường bệnh của em, đúng là trên bàn ấy có túi đựng vài quả táo to thật. em gật gù khi nghe winter hỏi.

winter im lặng đi rửa lại xong ngồi xuống cạnh giường bệnh em và cẩn thận cắt ra, thành từng miếng nhỏ đưa cho em.

- đây. ăn xong đi em có muốn đi dạo dưới khuôn viên bệnh viện xíu không?

winter chìa miếng táo đã được mình cắt tỉ mỉ đưa cho em, em cười tươi gật đầu nhận lấy. há miệng ăn thật ngon. nghe winter hỏi thì em suy nghĩ một hồi.

- .. cũng được ạ.. cũng sắp truyền nước biển xong rồi.

em nhìn lên túi nước biển của mình, cũng sắp hết rồi.

- ừm.. sợ em ở trên đây suốt sẽ chán.

- xíu winter đi với em ạ?

- muốn không?

em liền gật gù nhận lấy thêm miếng táo được winter đưa.

- thế được thôi.

winter gật gù cắt nốt miếng cuối xong để lên đĩa đặt lên bàn gần giường bệnh em để em dễ lấy và ăn hơn. đến khi xong hết rồi winter đi cùng em xuống khuôn viên toàn là hoa với cây của bệnh viện, giờ này cũng khá nhiều người đi dạo vì không khí thoáng mát của buổi chiều. winter khi vừa đặt chân vào khuôn viên đã nắm lấy tay em.

- kẻo lạc.

còn nói như thể em là con nít cơ, nhưng em phì cười để winter dẫn mình đến một góc ghế nhỏ và đặt em ngồi xuống.

- bé cún sao lại ở đây..?

em bất ngờ nhìn bé cún trắng nhỏ dưới chân mình, đang cạ mặt mình vào chân em trông đầy đáng iu cơ, em cười thích thú đưa tay xuống chơi cùng với bé cún. winter đứng bên cạnh khoanh tay nhìn em không ngăn được khoé môi mình bất giác mỉm cười.

- winter..

minjeong đột nhiên từ đâu xuất hiện đặt tay lên vai winter gọi khẽ, winter có hơi giật mình rồi thu lại nụ cười đó, trở lại vẻ mặt điềm đạm quay lại nhìn minjeong.

- nói chuyện một xíu đi.

- .. được..

winter thở hắt ra nhìn em lần nữa mới cùng minjeong đi xa ra một xíu để nói chuyện.

- chị của em có phải là phải lòng em ấy rồi không?

- sao lại hỏi như thế?

winter khoanh tay lại nhìn minjeong.

- thì.. nụ cười hiếm hoi đó.. với hiện giờ chị đanh nhìn em ấy lộ liễu quá đó!

minjeong bĩu môi nhìn chị mình đang đưa ánh mắt nhìn ra em. winter vội thu ánh mắt lại thở hắt ra rồi gật gù công nhận.

- vậy.. lúc em đây chưa rơi vào lưới tình của em ấy quá sâu thì em rút quá ~

minjeong đưa tay đấm nhẹ lên vai chị mình cười khúc khích.

- ý em..?

- winter là người đã gặp em ấy trước mà đúng chứ? thôi thôi em hiểu bản thân nên rút lui.

em phì cười lắc đầu ngăn chị lại khi chị định nói gì đó, xong em đẩy chị qua phía em.

- winter.. bé cún về với chủ rồi.. ah minjeong này..

em mếu miệng định quay sang nói với winter nhưng bất ngờ khi thấy minjeong sau lưng, em trở lại vẻ mặt vui vẻ chào minjeong. minjeong cũng gật gù vẫy tay mình lại.

- em thích cún lắm à?

- vâng.. một chút.

em gật đầu đứng dậy cười khẽ, winter chỉ im lặng gật gù. cảm nhận được minjeong huých vào tay mình thì winter gật đầu không nói gì.

sau đó em chỉ ở lại dưỡng sức vài tuần là được xuất viện ngay, minjeong liền đề nghị em sang ở cùng winter vì.

- ở cùng chị không nghỉ ngơi được đâu.. chị chơi guitar suốt hà.. với winter để ý em lắm nên có thể chăm sóc tốt cho em!

minjeong đưa tay gãy gãy đầu mình nói, khiến em cũng thấy thuyết phục nên là ở cùng winter ngay sau khi xuất viện luôn.

- winter đi đâu ạ?

- tôi đi một tí.. em cứ để đồ ở đấy đi tí tôi chuyển lên phòng cho.

winter gấp rút mặc áo khoác vào rồi đi mất, khiến em bĩu môi ngồi phịch xuống sofa. gì mà mới ngày đầu tiên đã bỏ người ta rồi..

nhưng hoá ra khi winter trở về với cái thùng nhỏ trên tay khiến em ngơ ngác, bước lại gần winter kêu em mở ra em cũng ngoan ngoãn từ từ mở ra. hoá ra là cún con màu trắng.

- .. em có vẻ rất thích cún.. nên là..

chị ẩm bé cún đưa vào lòng em xong cười khúc khích, em liền động lòng vừa xoa bé cún vừa nhìn chị với ánh mắt long lanh.

- e-em..

- đừng cảm ơn. tôi biết em sẽ cảm ơn tôi đúng chứ?

em im bặt gật gù.

- không cần cảm ơn đâu. từ giờ đồng ý làm bạn gái tôi là được rồi.

- dạ.. ủa khoan..??

em gật gù rồi lại há hốc mồm nhìn winter đang thản nhiên đem đồ em lên phòng cho em cơ.

- winter chị nói lại được không?

em ngơ ngác bế theo bé cún chạy theo chị đang bước lên lầu.

- không nghe rõ thì thôi, không nói lại.

- ơ này winter..

em thấy winter cười nhếch mép kệ em đang nài nỉ cơ. cái đồ đáng ghét này!! thế em ghét cụp mắt ngồi xuống sofa luôn, bé cún cạnh em cũng chẳng hiểu vì sao mà cụp luôn tai xuống ngồi cạnh em. cho đến khi winter xong hết phủi tay mình quay qua thấy được một người một cún đang xụ xuống thì không kiềm được cái bật cười lớn.

- sao đấy?

winter nhẹ nhàng áp hai tay mình lên má em rồi nâng mặt đanh xị xuống của em nhìn lên mình.

- thôi tôi hỏi lại nhé, em có muốn làm bạn gái của winter tôi không?

- .. có ạ.. không biết từ lúc nào em đã phải lòng cái đồ lạnh lùng nhà chị..

em lầm bầm gật đầu, winter phì cười từ từ cúi xuống sát gần gương mặt cả hai hơn.

- gấu!!

cả hai giật mình và tách nhau ra bởi tiếng sủa của bé cún. winter giật giật khoé môi. bây giờ đem trả lại được không nhỉ?????

————
Thế là xong rồi nhá !🥹

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro