Chương 27
Tiêu Chiến nhắm hờ mắt, không ngừng đong đưa Tỏa nhi trong tay.
Chiếc bánh bao nhỏ bám người này, luôn không muốn rời xa Tiêu Chiến một giây. Sáng trưa chiều tối đều bám lấy baba bé, buông một chút liền khóc nháo không ngừng.
Mẹ Tiêu nói đừng tập cho bảo bảo thói quen xấu là suốt ngày bế bế ôm ôm, sau này rất khó nuôi. Nhưng Tiêu Chiến lại không nỡ nhìn Tỏa nhi chun chun mũi đáng thương hề hề gào lên.
Còn hiện tại chiếc bánh bao nhỏ đương nhiên đang nằm trong lòng baba thổi bong bóng, tay chân quơ loạn nhè nhẹ.
" Anh nằm nghỉ một chút đi, em trông chừng bảo bảo cho " - Tiêu Chiến luôn phải thức như vậy khiến Nhất Bác xót chết đi được.
" Em trông chừng không phải sẽ làm bảo bảo khóc không ngừng sao? " - Tiêu Chiến nhoẻn miệng cười. Anh vẫn còn đùa được a.
" Anh nghĩ xem bánh bao nhỏ vì sao một chút cũng không chịu em bế? "
" Chắc vì bảo bảo còn trong bụng em vẫn luôn không ngừng đe dọa con "
" Em chỉ là đùa thôi " - Vương Nhất Bác trưng bánh bao hai bên má ra. Khiến Tiêu Chiến muốn cạp lên.
" Em lại đây " - nói liền làm, Tiêu Chiến cũng chẳng kiêng dè gì, anh há miệng cắn vào má cậu một ngụm.
" Chiến ca, anh kích thích em ? "
" Ầy, đầu em toàn nghĩ xấu anh như vậy sao? "
Nói chưa dứt lời, cửa phòng được gõ.
Hai người bước vào không ai khác chính là Triệu Mẫn và Trương Hàm.
" Chiến ca em đến thăm anh nè " - Triệu Mẫn cười tươi rói, đem trái cây quăng vào lòng Vương Nhất Bác. Có chút cảm giác nếu cậu không giữ lại cô nàng sẽ nhào vào Tiêu Chiến cọ cọ.
" Em yên tĩnh một chút đi, bệnh viện giờ này nghe mỗi tiếng em " - Nhất Bác đem cô kéo qua một bên nói.
" Oaaa Chiến ca, em lần đầu được gặp bảo bảo nha " - Triệu Mẫn có chút hưng phấn quá mức, lần đầu cô thấy đứa bé đáng yêu như vậy a. Nhưng mẹ cô dặn rồi trẻ con không được khen đâu. Nếu không sẽ sinh bệnh.
" Anh Chiến, bảo bảo cũng sinh rồi khi nào anh cùng lão Vương mới về một nhà a? " - Tiểu Mẫn có chút muốn nhắc nhở. Sao ông anh của cô kém cỏi như vậy, bản lĩnh đem lão bà về nhà cũng không có còn phải chờ cô nhắc nhở.
" Khụ... Bảo bảo vẫn còn nhỏ, khoan hãy nhắc đi "
" Còn em? Khi nào cùng lão Trương a?" - Nhất Bác có chút đâm chọt cô nàng, cậu biết cô nàng thích Tiểu Hàm a.
" Em muốn bế một chút được không?" - Triệu Mẫn chưa kịp đáp, Trương Hàm từ nãy đến giờ vẫn chưa nói gì lên tiếng. Cậu có chút không biết nói gì trong tình huống này. Đành lấy bảo bảo làm cái cớ hòa hoãn ngượng ngùng một chút.
Khiến Tiểu Mẫn càng lúng túng hơn. Tàn nhẫn như vậy sao? Lập tức tránh né luôn.
" Em thử bế đi, nếu bảo bảo không khóc thì Nhất Bác cần học hỏi a. Vừa vào lòng Nhất Bác bé con đã khóc gào liên tục " - Tiêu Chiến cười cười, đem bảo bảo nhẹ nhàng đưa cho Trương Hàm.
Thế mà bảo bảo thật sự không khóc. Tỏa nhi chun chun mũi, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn gương mặt baba đột nhiên đổi thành người khác.
Có chút chới với nhưng lại không gào khóc. Khiến Vương Nhất Bác giống như biến nhỏ lại đứng một góc suy sụp tinh thần. Sao con còn chưa khóc? Papa đáng ghét vậy sao? Vừa đụng vào con liền khóc tiểu tử thối.
Tiêu Chiến nhịn không được nhìn biểu cảm của cậu có chút buồn cười.
" Xem ra địa vị của em sau này trong lòng Tỏa nhi có chút thấp " - Tiêu Chiến nhịn không được cười cợt, vết mổ vì cười mà đau lên từng đợt. Khiến anh phải tiết chế lại không thể trêu cậu.
" Địa vị của em trong lòng anh cao là được rồi " - Nhất Bác mặc kệ trong phòng có ai, cậu muốn nói gì thì nói đó.
Có điều hai người không ngờ tới, lúc nhỏ Tỏa nhi bám baba bao nhiêu thì sau này lớn một chút sẽ bám papa nhiều hơn bấy nhiêu. Khiến Tiêu Chiến có loại cảm giác con trai lớn rồi như bát nước hất đi.
Nhưng cuối cùng vẫn là bám cả hai người, bám một cách đáng yêu.
Nhưng đó là chuyện của sau này, còn bây giờ Nhất Bác vẫn đang bị con trai ghét bỏ ra mặt.
____...____
Sau khi ở bệnh viện hơn một tuần, cuối cùng anh cũng được xuất viện. Vết mổ vẫn đau nhói, nhưng không khó chịu lắm.
" Em có lịch trình phải đi quay rồi sao? " - Tiêu Chiến lấy nước ấm cho vào bình giữ nhiệt, nhìn thấy tờ giấy ghi chú dán lên tủ lạnh cậu liền hỏi.
" Em chỉ ghi thế thôi, để xem nếu anh ở nhà một mình như này không ổn em sẽ dời lại " - Nhất Bác lắc lắc bình sữa điệu nghệ vô cùng.
" Anh cũng không phải tiểu hài tử, làm gì có chuyện ở lại một mình sẽ không ổn ? " - Tiêu Chiến uống một ngụm nước, cười cười nhìn cậu.
Anh từ khi sinh bảo bảo có chút thụ sủng nhược kinh, buổi sáng mẹ Tiêu mẹ Vương sẽ thay nhau hầm không ít canh bổ, lão công của anh ngay cả làm việc nhà cũng đích thân làm, anh động mạnh một chút cậu liền cau mày lại. Nên sau khi sinh xong anh còn có loại cảm giác bản thân sắp thành tiểu trư rồi.
" Anh ngốc như vậy, ở nhà nhất định sẽ tự mình làm mọi chuyện, lại còn nữa anh ôm bảo bảo cả ngày làm sao chăm sóc tốt bản thân "
" Em muốn anh cứ như vậy, gầy quá không tốt "
" Em chỗ nào thấy anh gầy? Mỡ bụng cũng xuất hiện một tản rồi nè "
" Anh vừa sinh bảo bảo xong, đáng ra nên béo béo nộn nộn mới đúng "
Tay Nhất Bác ôn nhu đem anh kéo vào lòng, cậu dùng tay mình xoa xoa thắt lưng anh.
" Anh biết " - Tiêu Chiến cười tươi đến dương quang chói lóa.
" Anh yêu em đúng không? "
" .... " - Tiêu Chiến có chút không nói thành lời, đột nhiên hỏi cái gì vậy hả? Chủ đề nãy giờ liên quan gì?
" Anh nói đi, anh mau nói đi " - Tiểu sư tử hiện nguyên hình mè nheo cọ cọ anh.
" Anh đẹp mắt như vậy, em có chút bất lực không biết làm sao chống cự lại vẻ đẹp này, làm sao quản được ánh mắt người khác thích nhìn anh "
" Em vẫn chưa lớn sao? Anh vậy mà phải trông chừng hai đứa trẻ "
" Anh thấy phiền sao? "
" Là em thì làm phiền cả đời cũng được " - Tiêu Chiến chủ động dán môi mình lên môi Nhất Bác.
Cả hai triền miên ôn lại chút "kỉ niệm xưa" nơi gian bếp trống vắng. Đương nhiên chẳng tới đâu đã bị tiếng khóc cử Tỏa nhi ngăn lại.
_________________________
End chương 27
Tôi thi xong rồi sẽ siêng ra chương hơn nha. Cũng sắp kết rồi, những bộ trước tôi bị tắt ý phiên ngoại. Nhưng bộ này hứa hẹn nhiều phiên ngoại, vì moment quá ngon quá thơm!!
Chờ biết điểm sợ quá, phải hơn 34đ mới an toàn đậu nv1 vì năm nay tăng điểm. Mà tôi tính cao nhất chỉ khoảng 34.75, đó là cao hết mức rồi không thể hơn được :(( Văn 8.5 mới cứu nổi tấm thân này huhu
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro