"Khúc Bi Ca Của Holloway"
Khi bài đồng dao của Holloway kết thúc, thế giới chỉ còn một mảnh hoang tàn.
Mặt trăng tàn lụi thai nghén nên các ngôi sao không thể dập tắt.
Phẩm Hạnh sinh ra từ những ngôi sao, và cũng từ những ngôi sao ấy, chúng tan thành cát bụi.
Chu kỳ mười hai ngôi sao không ngừng lặp lại, cấu hình thế giới:
"Ba vì sao khai đường mở lối
Ba vì sao dẫn độ yêu thương
Ba vì sao định hình trật tự
Ba vì sao dệt mộng, hoạ hư"
Từ đó, thế giới được hình thành dưới ánh nhìn của những vì sao "không bao giờ" tàn lụi.
Nhưng rồi, thứ tai hoạ báng bổ thần linh từ mặt đất, nuốt chửng ánh nhìn của những vì sao.
Mười hai ngôi sao vỡ nát, rơi xuống nơi tận cùng của thế giới, trở thành thứ "tai hoạ" diệt vong.
"Thần Linh từ bỏ quê nhà
Bậc Anh Hùng điên loạn tàn sát đồng bào
Vị Minh Quân sa đoạ tửu sắc
Người Tài Tử mắt điếc tai mù
Thần dân đau đớn hoan ca bất tận"
Lịch sử của văn minh chính là khúc hùng ca về lòng Dũng Cảm, là màu đỏ của trái tim chờ ngày bị xé toạc.
"Hỡi Agnus, Con Cừu Thế Tội của Farrahway.
Hãy chứng minh lòng dũng cảm đáng khinh miệt của ngươi cho Mẫu Thần.
Bà ta sẽ mỉm cười ba lần vì ngươi.
Vì ngươi đã đứng lên chống lại 'sự thật' báng bổ.
Vì ngươi đã tắm mình trong ánh sáng của Tàn Tích Đỏ Lửa.
Vì ngươi đã hoà lên khúc ca ai oán giữa đồng cỏ sói tru.
Vinh Quang của ngươi sẽ được đất mẹ ôm lấy, trường tồn bất tận."
Lịch sử của văn minh chính là ánh nhìn Kiên Định tiến về tương lai, là đôi mắt màu hổ phách sớm ngày mất đi ánh sáng.
"Hỡi Elios, Khách Hành Hương của Olysea.
Ánh Nhìn của ngươi là thứ bất biến, là chúc phúc cũng như lời nguyền của Anyx.
Hãy bước lên hành trình không thể dừng lại.
Đi tìm kiếm thứ chân lý đã bị lãng quên.
Biển cả Kí Ức sẽ bao bọc lấy ngươi, dâng tặng cho ngươi cuộc sống vĩnh hằng."
Lịch sử của của văn minh chính là Trí Tuệ vượt lên muôn loài, là khi lời dối trá biến thành sự thật.
"Hỡi Mathena, Thánh Nữ Lý Trí của Opelofirt.
Hãy che đi đôi mắt có thể nhìn thấu tất cả.
'Sự thật' sẽ là lời nói báng bổ nhất dành tặng cho ngươi.
Giấc mộng đẹp sẽ là sự thật mà ngươi tìm kiếm."
Lich sử của văn minh chính là Bác Ái ôm lấy vạn vật, là dòng máu nóng đỏ tưới lên sinh mệnh chưa từng được sinh ra.
"Hỡi Rosalia, Ma Nữ Đồng Hoa của Nurius.
Hãy dạo bước trên cánh đồng bất tận.
Những đoá hoa chưa nở đang chờ người chăm sóc.
Khi bách hoa đua nở, chúng sẽ dành tặng cho ngươi bài ca dịu dàng nhất."
Lịch sử của nhân loại chính là lòng Kiêu Hãnh không thể bị dập tắt, là ý chí sống còn của bậc Quân Vương.
"Hỡi Arrogant, vị vua của Cung Điện Ảo Ảnh- Lumia.
Hãy đội lên chiếc vương miện gai góc.
Những thần dân không ngủ đang cần người trị vì.
Dùng chính sự kiêu hãnh của ngươi tạo nên đất nước nhuốm màu hạnh phúc."
Lịch sử của văn minh chính là Trách Nhiệm cao cả đối với sinh mệnh, là vũ điệu tha hương của tội nhân.
"Hỡi Virgo, Trinh Nữ Đêm Đen của đền Đầy Sao.
Hãy dùng chính thân thể của ngươi dẫn lối cho tội lỗi.
Bình minh của Holloway sẽ vì ngươi mà ló dạng.
Dành riêng cho ngươi bóng tối yên bình nhất."
Lịch sử của văn minh chính là sự Công Bằng đối với muôn loài, là trật tự sinh ra từ bút mực.
"Hỡi Jutus, Thẩm Phán Trật Tự của Salaris.
Hãy dùng chiếc búa đập tan sự hỗn loạn.
Thiết lập luật lệ ngay cả thần linh cũng không thể chống lại.
Vết mực ô uế sẽ là vũ khí tối cao của riêng ngươi."
Lịch sử của văn minh chính là Mưu Kế không thể vạch trần, là kế hoạch hoàn hảo không có kẽ hở.
"Hỡi Lian, Gã Hề Cô Độc của Frigidus.
Hãy để đôi tay của ngươi lập nên bàn cờ khổng lồ.
Nơi số phận chỉ là những nước cờ định đoạt.
Thứ mà ngươi dùng để đánh lừa cả thế giới.
Sẽ là hiện thân của hân hoan sớm đã đánh mất.
Lịch sử của văn minh chính là Tự Do không thể trói buộc, là đôi cánh rực rỡ tựa ánh mặt trời.
"Hỡi Kaslan, Kẻ Bắn Mặt Trời của Solareus.
Hãy để mũi tên của ngươi chỉ dẫn tương lai.
Vì một mặt trời diễm lễ mà toả sáng rực rỡ.
Biến Thành Bang Cát Nóng trở thành tàn tích của thời gian.
Linh hồn ngươi sẽ phá tan mọi xiềng xích mà toả sáng như Mặt Trời."
Lịch sử của văn minh chính là Tham Vọng thúc đẩy mọi thứ, là đôi tay tạo nên giá trị của vật chất.
"Hỡi Midax, Thương Nhân Vàng Son của Calculus.
"Hãy dùng vật chất mà ngươi tạo ra khánh thành sự sống.
Vật Tế Hoàng Kim sẽ trỗi dậy và nuốt chửng tất cả.
Trả lại cho ngươi sinh mệnh gần như đã lụi tàn."
Lịch sử của văn minh chính là Nghệ Thuật mang đến mộng ảo, là ánh trăng lừa dối thế nhân.
"Hỡi Pythagorax, Nghệ Sĩ Muôn Màu của Artisula.
Hãy dùng cọ vẽ của ngươi hoạ nên thế giới.
Nơi mộng đẹp là Thiên Đường Lý Tưởng Utopia.
Tạo ra thời khắc mà thời gian không thể tìm thấy.
Rồi cả thế giới đều sẽ là 'sự thật' ngoại trừ ngươi."
Lịch sử của văn minh chính là phút giây Lãng Mãn của chuyện kể, là thanh âm vang vọng từ tâm hồn.
"Hỡi Philia, Nữ Tế Tình Yêu của Caritas.
Hãy dùng thanh âm của ngươi dẫn dắt Bầu Trời và Biển Cả.
Ngọn gió Tây của hoàng hôn ngày Tái Lập sẽ dâng tặng cho ngươi bài thơ lãng mạn nhất."
Khi nhìn về quá khứ của Holloway, nơi sớm sẽ trở thành tàn tích của Tai Ương.
Con dân máu đỏ Rubeus, người sẽ thay thế mười hai vì sao đổ nát, Tái Lập thế giới vốn đã bị chư thần lãng quên.
Hành Trình Tái Lập là hành trình đau đớn, không thể dừng lại.
Nhân quả của Holloway sẽ mãi tiếp diễn cho đến khi vì sao thứ mười ba được sinh ra.
"Chúng ta sẽ không bao giờ dừng lại. Cho đến khi Khúc Bi Ca của Holloway trở thành Khúc Khải Hoàn của Tân Thế Giới."
-Viaflos-
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro