4.
Con chó chết ngay tức khắc.
Nó không kịp kêu lên tiếng từ biệt cuối cùng nào. Tôi đứng lặng lẽ, nhìn. Cái chết đến với nó đột ngột nhưng lặng thinh, hệt một người tình đến bịt mắt, bắt ta đoán biết đây là ai. Người tình của nó đem nó đi rồi. Dòng máu không thấm được ngay đọng lại cạnh cái xác. Nhưng tôi không thể nhìn rõ màu máu đỏ tươi đang hăng lên dưới ánh đèn. Chắc là đêm tối đã cùng lấp liếm tiếng kêu và dấu vết bi thương ở dưới này, quanh đây, ở kia. Tôi cũng im lặng. Tôi không còn cầm con dao dính máu nữa. Nó đang nằm chờ đợi chủ nhân cách cái xác không xa. Đầu con chó đã đi đâu nhỉ? Tôi chờ đợi. Tôi chờ đợi chàng làm gì đó. Nhưng chàng đã làm rồi.
"Nàng"
Ôi mùa trăng. Ôi mùa trăng.
Lần này chàng đã nắm lấy tay tôi. Như một giấc mộng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro