2021.

năm,
năm,
năm
rồi lại năm.
nằm giữa thăm thẳm,
chăm chăm nhìn ngắm,
quá khứ từng ngỡ trăm năm.

thời gian chưa từng trôi đi,
ngày mình chia đôi đường
tưởng như chỉ cách giờ đây
— nửa cen-ti.

một phần tư cuộc đời
của con sâu cái kiến
của con ve mùa hạ
không biết đến xuân thu

một phần tư cuộc đời
treo nơi mi buông lơi
khi chớp mắt gọi mời
thời gian đã vội rơi

trôi đi mất.

em như từ thức gặp tiên,
năm như ngày, ngày như năm
day dứt triền miên,
không sao tỉnh lại
từ một mai ngày được người yêu.

nằm trong vòng tay người,
không cần suy nghĩ,
chẳng cần động tay
người nghiêng đầu, tóc bay
em vén lại, bật cười.

nằm trong bàn tay người
mặc người thao túng,
chẳng cần mông lung
đi dạo vào tháng mười ấy
lấy gì che tình rõ mười mươi,

em biết chứ,
sao có thể không biết,
em là thứ tâm thần,
giết đi chính mình để khấn cầu được yêu.

cũng biết,
người bình thường
yêu đương,
chia tay,
chia đôi ngả đường
tìm người yêu mới
tới những nẻo đường mới,

quá khứ ở lại,
không quên đi
nhưng không còn sức nặng nữa.

nhưng mà,
không thể vượt qua được quá khứ
sẵn lòng khước từ tương lai
chẳng mong gì vào hiện tại
tiện tay kéo sụp cả mãi mãi
vậy thì,
còn lại gì cho em ?

2018 chưa từng kết thúc,
sao 2022 đã đến rồi.

1.1.2022

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #poetry