Phần 1_ Cô Tô_ Vân Thâm Bất Tri Xứ_ Gieo Thương Nhớ
Thực ra NVT đã động lòng từ lần đầu tiên gặp LVC, vào ngày đầu tiên đến Cô Tô cầu học. Chỉ là hắn không biết mà thôi. Kể từ lần ấy, trong đầu hắn LVC là một thiếu niên "cực kỳ tuấn tú", mặt nghiêm nghị, mặc đồ trắng như đồ tang. (Trong lời hắn kể lại và nhấn mạnh cho đồng bọn trên đường tới Lam thất, ngày đầu tiên đi học tại VTBTX).
Lần thứ hai gặp tại Lam Thất, ấn tượng của NVT đối với LVC cũng chỉ gói gọn trong mấy tính từ rất hay ho, nào là tuấn tú (vẫn là cực kỳ), nào là thanh nhã, nào là đoan chính, không từ nào là xấu cả. (Những từ mang tính chất chê bai LVC khi nói với hội Giang Trừng, mình thấy hầu hết là tự dối lòng mà thôi)
Trong lớp học thì thái độ cứ tự nhiên mà ánh mắt cứ luôn chú ý đến LVC, ngay cả khi trả bài thúc phụ cũng phải liếc LVC một cái (mời các bạn đọc lại nguyên tác nha. :p) Thế nên lần đọc đầu tiên, mình còn nghĩ đoạn trả bài Lam tiên sinh là do hắn nghịch ngợm, nhưng mà sau khi đọc lần 2 lần 3 thì thấy là hắn đang thu hút sự chú ý của LVC đấy, không phải để chọc thúc phụ đâu!
Trong thời gian ở Cô Tô, cứ hễ gặp LVC là hắn gọi, hắn hỏi, hắn chào, lân la làm quen, nói chung là tìm mọi cách lại gần để được nói chuyện. Khi bị lạnh lùng từ chối thì hắn lại dằn dỗi nói với mọi người "Y tưởng y đẹp lắm!", mà trong nội tâm thì lại nghĩ: y đúng là đẹp thật. :)))
Ở trong tàng thư các, Ngụy Vô Sỉ cũng không ngừng ngắm LVC, trong lòng tán thưởng hết sức "Đúng là đẹp thật! Cả mặt mày lẫn dáng người đều không có lỗi để mà soi", cũng không tiếc lời khen ngợi tự đáy lòng "thượng thượng phẩm".
Từ đâu mà Ngụy Vô Tiện lại quan tâm người khác có yêu thích hay ghét hắn? Hắn vui vẻ dễ gần, mặt mày tươi sáng, mồm miệng liến thoắng, có mấy ai ghét bỏ hắn đâu, mà hắn cũng chả hơi đâu để ý người khác đánh giá hắn thế nào, nên dù hắn có trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, tặng quà các cô nương tiên tử, thì hắn cũng chẳng để ý cảm xúc của ai bao giờ. Ấy thế mà hắn lại quan tâm cảm giác của LVC, liền hỏi "Có phải ngươi ghét ta lắm không?", và liên tiếp xin lỗi khi ở tàng thư các. Hắn thực sự muốn xin lỗi thật lòng với LVC khi ở tàng thư các, chỉ là hắn không có kinh nghiệm (vì đã bao giờ hắn thấy biết lỗi hay xin lỗi ai?) nên LVC không cho hắn cơ hội.
Thế là, vẫn ở tàng thư các, NVT tìm nhiều cách để "giao tiếp" với LVC, mỗi lần đó chỉ là với mục đích chỉ là: Hãy nhìn ta, để ý ta, nói chuyện với ta. Hồi đó, hắn chỉ nghĩ là vì hắn không chịu được ngồi yên một chỗ mà phải khuấy động, phải trêu chọc LVC làm niềm vui. Nhưng thực tế là hắn đã bị LVC thu hút rồi. Cái hành động của hắn chính là hành động của một cậu thiếu niên mới lớn trêu chọc cô bạn gái xinh đẹp cùng lớp mà hắn thầm mến. Nhưng hắn ngây thơ, vô tư, đời nào hắn nghĩ đó là yêu chứ? Hắn lúc đó chỉ nghĩ là ta thích y, muốn kết bạn với y, muốn rủ y về Vân Mộng hái đài sen (đây quả thực là tâm ý của NVT, sau này hắn có tâm sự với LVC ở phiên ngoại Vân Mộng về điều này).
Nếu là cậu thiếu niên đó, tán tỉnh làm quen mãi mà cô bạn gái không thèm nhìn mặt, không thèm nói chuyện thì bạn sẽ làm gì? Có phải là trêu chọc, dọa sâu, dọa côn trùng? Có phải là sẽ xé sách, bôi mực ra áo, viết thư trêu chọc? NVT chọn cung xuân đồ để chọc LVC. Nhưng bên cạnh đó, hắn cũng vẽ một bức hình xinh đẹp tặng LVC nữa, một bức vẽ rất dụng tâm. Thử hỏi bạn, nếu bạn không có một chút thích thú nào với một ai đó, bạn có thể vẽ một bức họa sinh động của người ta không? Tài năng thì tài năng, muốn làm vậy cũng phải dụng tâm đã.
Vừa đấm vừa xoa, cuối cùng hắn đã thành công thu hút được sự chú ý của LVC, hắn vô cùng sung sướng và mãn nguyện dù chỉ nhận được tiếng "cút" đầu tiên của LVC. Hắn trở thành người đầu tiên mà LVC mắng mỏ và trút giận, cũng coi như là thành công đi!
Thật ra hắn đúng là đã thành công "bẻ cong" Lam nhị công tử, vì ở tàng thư các lần này, LVC đúng là đã động xuân tâm. Chàng trai cao lãnh xinh đẹp, băng thanh ngọc khiết đã chú ý đến NVT theo một cách khác, không chỉ là một kẻ luôn thích cầm đầu gây rối hay vi phạm gia quy Lam thị nữa. Chàng bắt đầu hướng đến hắn và chú ý đến hắn ở mọi nơi, nói đúng hơn là nhìn trộm hắn những khi hắn chơi đùa cùng chúng bạn (giống y chang một cô gái e lệ nội tâm giấu kín, thích một chàng trai mà không muốn ai biết) cảm xúc bắt đầu động đậy và lớn lên từ lúc này. Thế là, chỉ có huynh trưởng hiểu y, còn đâu y giấu kỹ đến nỗi cái kẻ được thầm yêu mến sau đó mãi vẫn nghĩ rằng mình bị ghét bỏ, bị xua đuổi, bị coi thường.
Ngụy Vô Tiện rất thông minh, rất tài hoa trong mọi lĩnh vực, duy có trong truyện tình cảm là hắn mông lung mãi không hiểu được trong tim mình có gì, và hướng về đâu.
Trong chuyến ra ngoài trừ thủy túy, NVT luôn để ý đến LVC và trạng thái của y, nói chuyện với y mọi lúc, cho dù như thế chẳng khác độc thoại là mấy. Lúc lật thuyền bắt thủy túy, có rất nhiều câu để nói và gây sự chú ý, nhưng hắn lại gọi "Lam Trạm, nhìn ta" - bởi sâu trong lòng hắn là mong muốn người kia chú ý đến mình một chút, luôn luôn là như thế, ngay từ sau buổi gặp gỡ đầu tiên hắn vi phạm cả đống gia quy của Lam thị.
Ngụy Vô Tiện đã từng nhận lỗi với ai? Ở Vân Mộng Liên Hoa Ổ, hắn suốt ngày lêu lổng chơi bời, cầm đầu nghịch ngợm, có bị phạt cũng chẳng thấy nói tới chuyện xin lỗi. Vậy mà với Lam nhị công tử thì sao? Lần nào cũng thành khẩn xin lỗi sau khi gây chuyện, cả làm ướt áo người ta thôi mà cũng xin lỗi, là ý gì? Chẳng phải gây hấn để rồi có lý do để nói chuyện sao? Thế nên chọc ghẹo LVC chính là thú vui của hắn. Có thể đó là một dạng tình thú! :))) (Có thể thấy sau này khi hai người đã kết đôi, hắn vẫn tiếp tục như vậy)
Ngụy Vô Sỉ thực ra rất háo sắc, hắn từ đầu tới cuối đều để ý đến "sắc đẹp" của Lam nhị công tử. Ở đâu hắn cũng khen y đến là tự nhiên, không ngượng nghịu tí nào. Ở Thải Y trấn, người ta khen hắn tuấn tú đẹp trai thì hắn cũng khoe là có người còn tuấn tú hơn, có vẻ thấy như hắn đang trêu LVC, nhưng thực chất là hắn đang muốn khen y đẹp. Mỗi lần đọc đến những chỗ đó mình đều không nhịn được cười. Lúc nào Ngụy Vô Tiện trong đầu cũng nghĩ đến Lam Vong Cơ xinh đẹp. Thế là hắn ôm cứng LVC lần đầu tiên ở trên bức tường của Vân Thâm Bất Tri Xứ, vào lần thứ hai bị bắt vì ra ngoài mua thiên tử tiếu. Khiến cho thanh niên Lam Trạm quyết tâm phạt mỗi kẻ hơn 300 trượng vào buổi sáng hôm sau, tại từ đường Lam thị.
Nếu lúc trước là đùa nhây chọc ghẹo, thì kể từ lúc này, NVT đã thực sự cảm phục LVC vì sự chính trực lãnh đạm của y. Chính ra là tôn trọng y hơn trước, nhưng mà tôn trọng hơn ở đây cũng chỉ là theo ý hắn mà thôi. Có lẽ đây chính là bước ngoặt trong cảm xúc của NVT với LVC, hắn không ngả ngớn như trước nữa, dù vẫn không nghiêm túc, nhưng kể từ lúc này, hắn chính thức coi LVC là thần tiên thanh cao lãnh đạm, không nhiễm bụi trần, không muốn dính vào một kẻ như hắn - bừa bãi ưa gây lộn không chịu được thanh tĩnh, nói năng không chừng mực. Biết vậy mà hắn vẫn không ngừng lân la làm quen kết bạn các kiểu, vẫn trêu chọc để LVC tức giận, vì như vậy khiến hắn vui. Điều khiến hắn vui chính là được thấy vẻ mặt khác của LVC, vậy nếu không thể làm y cười, hãy khiến y tức giận - tâm sự của một thiếu niên 15-16 tuổi muốn thu hút sự chú ý của hoa khôi trong lớp đấy.
Sau 300 trượng này, chính là tại huynh trưởng tích cực động viên và cho hai người có cơ hội ở cạnh nhau ở suối lạnh. Lần này giữa họ đã có nhiều giao tiếp hơn, LVC cũng đã cởi mở hơn trước. Nhưng có cởi mở hơn thế nữa thì LVC cũng quá sâu kín, đến 1 triệu kẻ vô tâm vô phế như NVT cũng chẳng thể nào hiểu được. NVT mà hiểu được khoảnh khắc LVC ngập ngừng khi nghe hắn mời đến Vân Mộng chính là vì y đã rất muốn đi thì có đánh có phạt hắn cũng nhất định lôi LVC đến Vân Mộng Liên Hoa Ổ, trèo thuyền hái trộm đài sen. Tôi dám chắc vậy luôn! Hắn luôn nghĩ rằng LVC chán ghét mình, không muốn ở cạnh mình, mãi sau này vẫn thế.
Khi hắn nói với GT về LVC "Chính là bởi một người đã sống tới từng này mà vô vị như y, mới chính là điều thú vị" - như này chẳng phải đang thừa nhận là, ta thấy y thú vị đấy, thì sao?
LVC lúc này đã thực sự để ý NVT, nhưng là y sợ, nên y cố gắng lảng tránh, cố gắng đẩy NVT ra thật xa khỏi mình. Mà NVT dù bị y đẩy ra xa vẫn không ngừng cố gắng. Cái lần hắn đem đôi thỏ tặng LVC làm quà tạ lỗi, là hắn thật lòng, hắn biết người kia rất "muộn", nên hắn ép LVC phải nhận mới thôi. Cái chuyện thịt thỏ, chẳng qua là vì hắn muốn ép Lam nhị công tử buộc phải nhận 2 con thỏ mà thôi.
Đến đó rồi, LVC tự nhiên sẽ rung động, trân trọng cặp thỏ này như vật báu, thúc phụ sẽ tìm cách tách hai người ra, không bảo LVC đến Lam Thất học cùng, cũng không phạt NVT chép phạt ở tàng thư các nữa. Thúc phụ đúng là sáng suốt, nhưng tiếc là đã muộn. Ngài sợ môn sinh đắc ý nhất cũng là cháu ruột của mình bị NVT nhuộm đen, nhưng tiểu Vong Cơ nhà ngài đã đen rồi còn đâu... :))
Lần cuối họ gặp nhau là khi NVT bị phạt quỳ sau khi đánh nhau với Kim Tử Hiên. LVC đến thăm NVT đúng là vì lo lắng cho hắn, nhưng hắn lại nghĩ là y nghe lời thúc phụ, đến để giám sát xem hắn có quỳ nghiêm túc hay không. Người bị NVT hiểu lầm nhiều nhất không phải là Giang Trừng, mà chính là Lam Vong Cơ (nhưng cũng không có oan ức). Từ khi bắt đầu gặp nhau cho đến gần 20 năm sau ở Quan Âm miếu, hắn mới chịu hiểu ra sự thật, hiểu được trong lòng người kia có hắn.
Tôi nghĩ, chỉ bởi thời gian quá ngắn nên hơi ấm của NVT chưa kịp sưởi ấm cho LVC họ đã phải xa nhau, nếu không phải 3 tháng mà là 3 năm, thì biết đâu giữa họ đã nảy nở một cái gì đó, thúc phụ chẳng ngăn được, nhưng chuyện gì xảy ra cũng xảy ra thôi. Cuộc đời mà!
Ngụy Vô Tiện về Vân Mộng, tạm thời gạt những hình ảnh của Cô Tô sang một bên, về với Liên Hoa Ổ náo nhiệt ầm ĩ, dù vậy thì mỗi lần đi hái trộm đài sen, thế nào cũng nghĩ đến việc sẽ rủ Lam Trạm về đó chơi cùng.
Sẽ có người nói đó là tính cách của NVT, nhưng thử hỏi gặp bao nhiêu thanh niên con cháu nhà thế gia huyền môn, thời gian chơi đùa với bọn họ còn nhiều hơn thời gian ở cạnh LVC, mà hắn lại chỉ nhớ về Lam Trạm, nhắc đến Lam Trạm mỗi khi mình vui đùa. Là tại vì sao?
Hết phần 1.
Phần này mình phân tích tình cảm của NVT hoàn toàn là qua thời gian NVT đến học ở VTBTX (hình như là phần Nhã tao). Nếu là đọc lần đầu thì mình không thể nghĩ đến những thứ "vi diệu" thế này. Phải đến sau khi hoàn thành toàn bộ tác phẩm, để ý những đoạn NVT trách cứ LVC, cũng nhắc lại những chi tiết nhỏ mà hồi đó họ đã trải qua. Mình mới nghĩ, phải chăng là hắn hồi ấy đã thích LVC xinh đẹp. Đọc lại và nghĩ, quả là hắn có thích LVC tuấn tú băng thanh ngọc khiết kia thật, và hắn thật thất vọng vì không chạm được vào trái tim người đó.
P.S. Đây là phần mình chỉ phân tích tình cảm của bạn Tiện, những khi thêm những chi tiết và cảm xúc của LVC vào cũng chỉ là để làm rõ hơn mà thôi. Về tình cảm của LVC cũng thực sự thú vị, sâu sắc như bản thân con người y. Mình sẽ viết về bạn ấy sau, bởi hầu hết mọi người đều "biết" LVC yêu NVT đến mức nào.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro