Chương 30: Ngẫu nhiên gặp được
Mặc Quân Dạ không có lập tức quyết định, mà là quay đầu hỏi Tuyết Khuynh Nhan, nói: "Thích sao?"
Tuyết Khuynh Nhan thấp giọng nói: "Huynh quyết định là được, ta không sao cả."
Mặc Quân Dạ mỉm cười, sau đó quay đầu hỏi chưởng quầy giá cả của Đoạn Thủy Kiếm.
"Kiếm này ở Hoa Thành là Tứ cấp Thượng phẩm Huyền Khí hiếm thấy, giá 450 vạn kim tệ." Chưởng quầy cười tủm tỉm nói.
Tuyết Khuynh Nhan nghe thấy cái giá này, tâm đột nhiên nhảy dựng, nhịn không được cả kinh nói: "Quý quá!"
"Vị công tử này, kiếm này là Tứ cấp Thượng phẩm Huyền Khí, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, là trấn điếm chi bảo trong tiệm của ta, 450 vạn kim tệ đã xem như là rất tiện nghi." Trong lòng chưởng quầy biết cái giá này rất ít người có thể tiếp thu được, hơn nữa là thật sự quá quý, cho nên hắn cũng không có biểu hiện ra cảm xúc bất mãn gì, hơn nữa hắn cũng không cho rằng Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan sẽ mua được.
Sở dĩ mang Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan tới xem Đoạn Thủy Kiếm, cũng chỉ muốn đối phương xem thứ tốt trong tiệm của bọn họ, sau đó lại đẩy mạnh tiêu thụ thương phẩm khác.
Mặc Quân Dạ trực tiếp lấy một túi trữ vật đựng 450 vạn kim tệ ném cho chưởng quầy, câu môi nói: "Ngươi kiểm tra lại một chút đi."
Chưởng quầy vội vàng tiếp được túi trữ vật Mặc Quân Dạ ném lại, thu liễm khiếp sợ dưới đáy mắt, sau đó nhanh chóng kiểm kê kim tệ trong túi trữ vật, vừa vặn đúng 450 vạn.
Lúc này, chưởng quầy có thể nói là cười thấy răng mà không thấy mắt.
"Quân Dạ!" Tuyết Khuynh Nhan duỗi tay kéo kéo góc áo Mặc Quân Dạ, một thanh kiếm quý như vậy, kỳ thật cậu không tán thành mua cho lắm.
"Kim tệ không có, chúng ta có thể kiếm lại, hiện tại vẫn là giải quyết vấn đề binh khí của em tương đối quan trọng." Mặc Quân Dạ nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Tuyết Khuynh Nhan, mỉm cười nói: "Có được một thanh binh khí tốt, có thể tăng thực lực lên không ít."
Nghe được Mặc Quân Dạ nói như thế, Tuyết Khuynh Nhan cũng không tiếp tục cự tuyệt, hơn nữa đều đã giao kim tệ rồi, cho dù muốn đổi ý cũng không kịp nữa.
Chưởng quầy cất 450 vạn kim tệ vào túi trữ vật của mình, sau đó lại đem túi trữ vật mà Mặc Quân Dạ ném cho hắn, trả lại cho Mặc Quân Dạ.
"Hai vị công tử có muốn lại nhìn đồ vật khác của tiệm chúng ta hay không?" Vẻ mặt chưởng quầy nịnh nọt nói, hiện tại Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan, ở trong mắt hắn chính là kim tệ biết đi.
Ban đầu tưởng rằng Tứ cấp Thượng phẩm Huyền Khí này rất khó bán được ra ngoài, không nghĩ rằng lại tới hai người không thiếu kim tệ hào phóng ra tay.
Nghe được lời này của chưởng quầy, đồng tử Tuyết Khuynh Nhan hơi hơi co rút lại, sau đó cuống quít lôi kéo Mặc Quân Dạ rời đi.
Có trời mới biết lúc cậu nhìn thấy Mặc Quân Dạ đôi mắt cũng không chớp một chút liền tiêu mất 450 vạn kim tệ, có bao nhiêu đau lòng.
Nhiều kim tệ như vậy, còn không biết phải kiếm bao lâu mới có thể kiếm trở về. Bất quá trên người Mặc Quân Dạ sao lại có nhiều kim tệ như vậy?
Cho dù kim tệ có nhiều, cũng không thể tiêu xài như vậy a!
Cậu thật sự rất sợ Mặc Quân Dạ sẽ tiếp tục loạn mua cái gì, cho nên mới chạy nhanh lôi kéo Mặc Quân Dạ đi.
Nhìn thấy Tuyết Khuynh Nhan vội vội vàng vàng lôi kéo Mặc Quân Dạ rời đi, chưởng quầy hoàn toàn không phản ứng kịp, ngơ ngác nhìn bóng dáng bọn họ rời đi.
Mặc Quân Dạ không khỏi cười thầm trong lòng, cũng không nói gì thêm, tùy ý để Tuyết Khuynh Nhan lôi kéo hắn đi.
Chỉ là Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan mới vừa đi ra tới quầy trước cửa hàng, ngoài ý muốn đụng phải Mặc Tuấn Hàn và Thành Linh Nhi.
Mặc Tuấn Hàn và Thành Linh Nhi thành thân đã nửa tháng, nhưng sau khi bọn họ thành thân, Tuyết Khuynh Nhan và Mặc Quân Dạ chưa thấy qua bọn họ.
Tuyết Khuynh Nhan không thích Mặc Tuấn Hàn, nhưng trước mặt người khác cậu cũng không biểu hiện ra ngoài.
Thời điểm Mặc Tuấn Hàn nhìn thấy Mặc Quân Dạ và Tuyết Khuynh Nhan từ cửa hàng binh khí đi ra, trong lòng tuy có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh gã liền phản ứng lại, cười nói: "Đại ca, thật là trùng hợp a!"
Còn Tuyết Khuynh Nhan, đương nhiên bị gã cố ý xem nhẹ, rốt cuộc Mặc gia bọn họ không ai đồng ý chấp nhận địa vị nam thê này của Tuyết Khuynh Nhan.
Thành Linh Nhi nhìn Mặc Quân Dạ, đáy lòng cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt hơi lập loè, nói: "Không biết đại ca tới chỗ này là vì chuyện gì?"
Tuyết Khuynh Nhan nghiêng đầu, nhìn Mặc Quân Dạ, mím môi.
Mặc Quân Dạ cười như không cười mà liếc mắt nhìn Thành Linh Nhi một cái, sau đó giơ Đoạn Thủy Kiếm trong tay lên, câu môi nói: "Ngươi nói đi?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro