Chương 38: Oan gia ngõ hẹp

Ngay sau đó, Mặc Quân Dạ lại nhanh chóng ở trên mặt công tử tuổi trẻ quăng thêm vài bạt tay, đánh mặt của công tử tuổi trẻ đều sưng đỏ lên.

Nhìn thấy Mặc Quân Dạ động thủ, tất cả mọi người ngây người một chút, bao gồm cả Tuyết Khuynh Nhan và công tử trẻ tuổi bị đánh.

Nhưng mà còn không đợi mọi người hồi phục lại tinh thần, Mặc Quân Dạ lại duỗi chân đá về phía bụng của công tử tuổi trẻ.

Công tử trẻ tuổi tức khắc kêu thảm thiết ra tiếng, thân thể cũng bị đá bay ra sau ngược ra mấy mét, có thể thấy được lực đạo Mặc Quân Dạ sử dụng cũng không nhỏ.

"Thiếu gia!" Hai tên hộ vệ vội vàng chạy tới nâng dậy công tử trẻ tuổi.

Mà công tử trẻ tuổi bởi vì đâu đớn từ bụng truyền ra, khuôn mặt không khỏi trở nên có chút vặn vẹo.

Chẳng qua bởi vì bộ mặt của gã trước đó bị Mặc Quân Dạ đánh đến có chút sưng đỏ, cơ hồ chính là béo hơn một vòng, như vậy nhìn qua còn nhiều thêm vài phần buồn cười.

Người qua đường vây xem muốn cười, nhưng lại bởi vì thân phận công tử trẻ tuổi, chỉ có thể nghẹn lại.

"Thật to gan, dám đánh thiếu gia của chúng ta, ngươi biết thiếu gia chúng ta là ai không?" Trong đó một tên hộ vệ đối với Mặc Quân Dạ cau mày trừng mắt nói, thiếu gia nếu như dưới sự bảo vệ của bọn họ xảy ra chuyện gì, vậy thì lão gia khẳng định sẽ không bỏ qua bọn họ.

"Tên của một con chó mà thôi, bản công tử không cần biết." Mặc Quân Dạ đi lên trước hai bước, hắc y như mực, gió thổi lay động tóc dài của hắn, đôi mắt phiếm nhàn nhạt lãnh quang, hơi hơi gợi lên khóe môi mang theo vài phần tà tứ, nói: "Dám đánh chủ ý lên người của bản công tử, cho dù ngươi là người thống trị Huyền Linh đại lục đi nữa, bản công tử cũng thẳng tay mà đánh chứ không bỏ qua."

Lời nói này có thể nói là thập phần kiêu ngạo, nhưng Tuyết Khuynh Nhan lại cảm thấy Mặc Quân Dạ không có đang nói đùa, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ nồng đậm cảm động.

Công tử trẻ tuổi được hai tên hộ vệ nâng đứng dậy, gã mới vừa bị Mặc Quân Dạ đánh, vốn dĩ đang rất phẫn nộ, lúc này nghe được Mặc Quân Dạ nói lời này, nhịn không được duỗi tay chỉ vào Mặc Quân Dạ trực tiếp cả giận nói: "Các ngươi giáo huấn hắn thật tốt cho bổn thiếu gia, bất quá đừng quên, không cần đánh mặt hắn."

Loại cực phẩm mỹ nhân giống như này chính là thập phần hiếm thấy, đặc biệt là gương mặt kia, so với bất luận một mỹ thiếu niên gì đó trước kia hắn gặp qua đều phải tuấn mỹ hơn.

Cho nên công tử trẻ tuổi mặc dù có phẫn nộ, nhưng thời điểm nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú kia của Mặc Quân Dạ, vẫn cầm lòng không đậu mà kêu hai tên hộ vệ kia không cần đánh mặt Mặc Quân Dạ, rốt cuộc gương mặt kia của Mặc Quân Dạ nhìn cũng xác thật là cảnh đẹp ý vui.

Người vây xem nghe vậy, đôi mắt đều không khỏi mà sôi nổi chuyển tới trên người Mặc Quân Dạ.

Mà Mặc Quân Dạ nghe được công tử trẻ tuổi nói vậy, chỉ là dưới đáy lòng cười lạnh không thôi.

"Tuân lệnh!" Hai tên hộ vệ đồng thời lên tiếng nói, sau đó liền đi về phía Mặc Quân Dạ, còn bày ra bộ dáng cao cao tại thượng.

Vừa rồi thời điểm Mặc Quân Dạ đánh công tử trẻ tuổi cũng không có sử dụng huyền khí, bởi vậy hai tên hộ vệ cũng không thể biết được Mặc Quân Dạ có phải là tu luyện giả huyền khí hay không, bất quá cho dù bọn họ đã biết, bọn họ cũng sẽ cho rằng Mặc Quân Dạ đánh không lại hai người bọn họ, rốt cuộc Mặc Quân Dạ vẫn còn quá trẻ.

Suy nghĩ của bọn họ rất đơn giản, ở trong mắt bọn họ xem ra, người tầm tuổi Mặc Quân Dạ này, trừ phi là thiên tài tu luyện, cho dù là từ nhỏ bắt đầu tu luyện, cấp bậc huyền khí giống nhau đều chỉ là dưới Thất phẩm Ngọc Huyền cảnh, chỉ là trên đời này nào có nhiều thiên tài như vậy?

Cho nên hai tên hộ vệ cố kỵ đối với Mặc Quân Dạ, cũng là hữu hạn.

Sở dĩ bọn họ dám động thủ, đồng thời cũng là vì thân phận của công tử trẻ tuổi này, cho dù xảy ra chuyện gì, phỏng chừng gia tộc cũng sẽ có người thay bọn họ giải quyết tốt hậu quả, ngày thường, hai người ở Hoa Thành cũng không ít lần chó cậy thế chủ mà khi dễ những người khác.

Hai tên hộ vệ đồng thời triển lộ uy áp thuộc về Cửu phẩm Ngọc Huyền cảnh trên người ra tới, những người chung quanh có cấp bậc huyền khí thấp hơn bon họ, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.

Nhìn thấy mặt mọi người biến sắc, hai tên hộ vệ càng đắc ý dào dạt, bọn họ cực kỳ hưởng thụ loại ánh mắt này của mọi người, bởi vì nó khiến cho bọn họ có loại cảm giác cao cao tại thượng.

"Quân Dạ, chúng ta vẫn là đi thôi." Tuyết Khuynh Nhan kéo kéo ống tay áo Mặc Quân Dạ, sắc mặt rất là khó coi, trong lòng toàn là một mảnh lo lắng, hai tên hộ vệ kia cấp bậc huyền khí là Cửu phẩm Ngọc Huyền cảnh, đều cao hơn không ít so với cậu và Mặc Quân Dạ, thực lực hai bên quá cách xa, cho nên trong mắt cậu xem ra, không thích hợp cứng đối cứng với bọn họ, tuy cậu và Mặc Quân Dạ đánh không lại bọn họ, nhưng chạy trốn khẳng định không có vấn đề.

"Khuynh Nhan, em có biết có một loại chiến đấu tên là vượt cấp khiêu chiến không, hôm nay ta nói cho em biết, cấp bậc huyền khí thấp hơn so với đối thủ, cũng không đại biểu nhất định sẽ thua, kỳ thật kiếm pháp Đạp Tuyết Vô Ngân ta truyền thụ cho em, đó là có thể vượt cấp khiêu chiến." Trên mặt Mặc Quân Dạ nhìn không ra khẩn trương chút nào, thần sắc bình tĩnh tự nhiên, hơi hơi mỉm cười với Tuyết Khuynh Nhan, câu môi nói: "Đem Đoạn Thủy Kiếm của em cho ta mượn dùng một chút."

Tuyết Khuynh Nhan nhìn biểu tình tự nhiên, trên mặt còn treo ý cười Mặc Quân Dạ, lại trong nháy mắt dại ra, tiếp theo liền theo bản năng mà nghe theo Mặc Quân Dạ nói, lấy Đoạn Thủy Kiếm từ vòng tay không gian ra.

Vì tránh để bị người khác phát hiện Tuyết Khuynh Nhan có được vòng tay không gian, Mặc Quân Dạ liền mua một  túi trữ vật cho Tuyết Khuynh Nhan treo bên hông, lấy này để đánh lừa những người có tâm thuật bất chính.

Cho nên thời điểm nhìn thấy Tuyết Khuynh Nhan lấy ra Đoạn Thủy Kiếm, mọi người vây xem cũng chỉ cho rằng Tuyết Khuynh Nhan lấy Đoạn Thủy Kiếm từ túi trữ vật ở bên hông, cũng không có nghĩ nhiều cái gì.

Mặc Quân Dạ tùy tay tiếp nhận Đoạn Thủy Kiếm Tuyết Khuynh Nhan lấy ra, nhướng mày, đối với Tuyết Khuynh Nhan câu môi cười nói: "Nhìn cho kỹ."

Tuyết Khuynh Nhan còn chưa tự hỏi ra được ý tứ trong lời nói của Mặc Quân Dạ, liền thấy Mặc Quân Dạ đã cùng hai tên hộ vệ kia đánh lên.

Mặc Quân Dạ vừa động thủ, liền bại lộ ra cấp bậc huyền khí Lục phẩm Ngọc Huyền cảnh của hắn, ở tuổi này của hắn có được tu vi Lục phẩm Ngọc Huyền cảnh, kỳ thật rất bình thường.

Nhưng rất nhiều người chỉ sợ đều không thể tưởng được, tu vi Mặc Quân Dạ Lục phẩm Ngọc Huyền cảnh, kỳ thật hắn tu luyện chưa đến hai tháng mà đến, tuy hắn có dùng đan dược thăng cấp, nhưng sức chiến đấu của hắn cũng quả thật là không thấp, cho dù là hiện tại đối mặt với hai tên hộ vệ cấp bậc huyền khí Cửu phẩm Ngọc Huyền cảnh cao hơn so với mình, cũng không có xu thế bị thua, thậm chí còn ẩn ẩn chiếm thượng phong.

Hai tên hộ vệ kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới Mặc Quân Dạ sẽ khó chơi như thế, giao thủ với Mặc Quân Dạ không bao lâu, trên người bọn họ cũng bắt đầu xuất hiện miệng vết thương.

Đánh đánh, hai tên hộ vệ đều không khỏi cảm thấy có chút phiền muộn và táo bạo.

Một là bọn họ cảm thấy mặt mũi không qua được, rốt cuộc người đánh nhau với bọn họ, chỉ là một người có được tu vi Lục phẩm Ngọc Huyền cảnh mà thôi, nhưng cấp bậc huyền khí của hai người bọn họ lại xác thật là Cửu phẩm Ngọc Huyền cảnh, cao hơn ba cấp so với đối phương, hai người Cửu phẩm Ngọc Huyền cảnh bọn họ thế mà liên thủ với nhau đều không bắt được một người cấp bậc huyền khí chỉ có Lục phẩm Ngọc Huyền cảnh, phỏng chừng cho dù cuối cùng bọn họ đánh thắng đi nữa, về sau cũng sẽ bị người khác chê cười.

Hai là công kích mà bọn họ đánh ra, không có một chút nào dừng trên người Mặc Quân Dạ, thân ảnh Mặc Quân Dạ chuyển động lướt rất nhẹ, tốc độ cũng là cực nhanh, đặc biệt là kiếm pháp kỳ quái chưa bao giờ nghe thấy kia, khiến cho bọn họ ăn không ít mệt.

Ở trong mắt người thường, chỉ thấy một đạo hắc ảnh không ngừng mơ hồ thoáng hiện ở trước mặt bọn họ, cực kỳ hoa mắt.

Mà ở trong mắt tu luyện giả huyền khí, lại không khỏi kinh ngạc cảm thán kiếm pháp này lợi hại, đồng thời nhìn thấy Mặc Quân Dạ thế nhưng có thể dễ dàng ứng phó với hai người Cửu phẩm Ngọc Huyền cảnh, cũng sâu sắc cảm giác khiếp sợ.

Tuyết Khuynh Nhan nhìn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm thân ảnh Mặc Quân Dạ, thời điểm vừa mới bắt đầu, hắn còn không nghĩ ra câu nói vừa rồi của Mặc Quân Dạ là có ý gì, nhưng khi Mặc Quân Dạ dùng thức thứ hai của kiếm pháp Đạp Tuyết Vô Ngân, liền dần dần hiểu rõ.

Mặc Quân Dạ hẳn là muốn nhân cơ hội này truyền thụ thức thứ hai của Đạp Tuyết Vô Ngân cho mình.

Nhìn thấy Mặc Quân Dạ vẫn là bộ dáng tự nhiên ứng phó, cảm giác khẩn trương trong lòng của Tuyết Khuynh Nhan rốt cuộc cũng tiêu tán không ít, đồng thời cũng ở trong tối cảm thấy kiếm pháp Đạp Tuyết Vô Ngân lợi hại.

Công tử trẻ tuổi thấy hai tên hộ vệ của mình lâu như vậy cũng không bắt được Mặc Quân Dạ, trong lòng không khỏi một trận bực bội, không kiên nhẫn nói: "Hai tên Cửu phẩm Nhọc Huyền cảnh các ngươi sao lâu như vậy còn chưa bắt được một người Lục phẩm Ngọc Huyền cảnh, thật đúng là phế vật, bổn thiếu gia hẳn là nên kêu phụ thân ta đổi hai tên các ngươi."

Công tử trẻ tuổi dưới sự phẫn nộ nói xong lời này, trên mặt lập tức truyền đến một trận đau đớn, hiển nhiên là bởi vì hắn mở miệng, nên đụng tới vết thương trên mặt rồi.

Trên mặt truyền đến đau đớn khiến cho công tử trẻ tuổi càng thêm táo bạo, chỉ là hắn không dám lại tùy tiện mở miệng nói chuyện.

Nghe được công tử trẻ tuổi nói, sắc mặt hai tên hộ vệ thoáng chốc biến đổi, phát động lực lượng công kích đối với Mặc Quân Dạ cũng tăng lớn hơn.

Mặc Quân Dạ câu môi lãnh khốc cười, Đoạn Thủy Kiếm trong tay đột nhiên chuyển hướng, lại rời khỏi tay, mà một chân trực tiếp đá vào bụng của một tên hộ vệ trong đó.

Tiếng thống khổ rên rỉ vang lên, cùng với đó còn có tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy Đoạn Thủy Kiếm thoát ly tay phải của Mặc Quân Dạ, thế nhưng lại bay vút vòng ra phía sau lưng của một tên hộ vệ khác, trực tiếp cắt đứt cánh tay của tên hộ vệ đó xuống dưới.

Ngay sau đó, Đoạn Thủy Kiếm lại lần nữa trở lại trong tay Mặc Quân Dạ, hắn nhanh chóng huy động trường kiếm trong tay, kèm theo một cỗ huyền khí, nhân cơ hội lại cắt đứt cánh tay khác của tên hộ vệ còn lại xuống dưới, nhưng mà thân kiếm lạil không lây dính một giọt máu tươi nào.

Nhìn thấy cánh tay và thân thể hai tên hộ vệ chia lìa, máu tươi chảy xuôi nhỏ giọt trên mặt đất, sắc mặt Tuyết Khuynh Nhan không tự chủ được mà trắng bạch.

Mặc Quân Dạ đá ngã hai tên hộ vệ thân bị trọng thương xuống đất, sau đó lại trả lại Đoạn Thủy Kiếm cho Tuyết Khuynh Nhan, cười nhạt nói: "Thấy rõ ràng sao?"

Tuyết Khuynh Nhan gật gật đầu, cậu đã đem chiêu thức đều nhớ kỹ, chẳng qua bộ kiếm pháp này lợi hại như vậy, về sau còn phải càng nỗ lực mà luyện tập mới được.

Tuy trường hợp trở nên có điểm huyết tinh, nhưng nghĩ đến bộ dáng vừa rồi khi Mặc Quân Dạ cùng hai người kia đánh nhau, tim cậu liền cầm lòng không đậu thịch thịch thịch mà đập.

Cậu cảm thấy chính mình hình như càng ngày càng thích Mặc Quân Dạ, bất luận là khi nào, Mặc Quân Dạ đều đẹp như vậy.

Mặc Quân Dạ quay đầu, nhìn về phía công tử trẻ tuổi đã ngây người, cong cong môi, cười lạnh nói: "Hai con chó ngươi nuôi, hình như đánh không lại bản công tử."

Nhìn Mặc Quân Dạ chậm rãi đi về phía mình, công tử trẻ tuổi theo bản năng cảm thấy sợ hãi, chẳng qua ngay sau đó gã lại nghĩ tới xuất thân gia tộc của mình, lập tức ưỡn ngực, rất là kiêu ngạo và không để bụng nói: "Hừ, cho dù ngươi đánh thắng hai tên hộ vệ phế vật của bổn thiếu gia thì lại như thế nào, bổn thiếu gia chính là thiếu gia dòng chính Mặc gia một trong tứ đại gia tộc ở Hoa Thành, ngươi dám giết bổn thiếu gia sao?"

Vị công tử trẻ tuổi này tên là Mặc Phi Ngộ, là tiểu nhi tử của đại bá Mặc Quân Dạ, Mặc Nguyên Ưng.

Tuyết Khuynh Nhan nghe vậy, tức khắc có chút kinh ngạc mà nhìn Mặc Phi Ngộ.

Mặc Quân Dạ không khỏi nhướng mày, thật đúng là oan gia ngõ hẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro