Chương 39: Có chút hung tàn
Thiên phú tu luyện của Mặc Phi Ngộ không được tốt lắm, đã 20 tuổi nhưng cấp bậc huyền khí chỉ là Ngũ phẩm Ngọc Huyền cảnh, nhưng lại được phụ thân Mặc Nguyên Ưng sủng ái, chỉ vì Mặc Phi Ngộ là nữ nhân mà Mặc Nguyên Ưng thích nhất vì gã sinh.
Mặc Phi Ngộ cả ngày chỉ biết ăn uống đánh cược, rất ít sống đại trạch ở Mặc gia, đối với chuyện của Mặc gia cũng không quá quan tâm.
Mà ban đầu Mặc Quân Dạ, bởi vì là phế tài tu luyện, cũng thường xuyên ở trong viện của mình không ra, cảm giác tồn tại ở Mặc gia cũng tương đối thấp.
Cho nên từ khi Mặc Quân Dạ sinh ra đến bây giờ, số lần gặp mặt với vị đường ca Mặc Phi Ngộ này, có thể đếm trên đầu ngón tay.
Hơn nữa, Mặc Quân Dạ ban đầu và Mặc Quân Dạ hiện tại, mặc kệ là quần áo hay là khí chất, đều là hoàn toàn bất đồng.
Đặc biệt là Mặc Quân Dạ ban đầu bất luận đối với ai đều biểu hiện ra âm u, căn bản có rất ít người sẽ để ý dung mạo của hắn, nói tóm lại, người gặp qua Mặc Quân Dạ ban đầu kia, cơ bản đều sẽ trực tiếp bỏ qua, cũng chính là không hề có cảm giác tồn tại.
Bởi vậy, cho dù Mặc Phi Ngộ đã từng gặp qua Mặc Quân Dạ, đều nhận không ra thân thể trước mắt này, đó là đường đệ của gã Mặc Quân Dạ.
Còn Mặc Quân Dạ vì sao lại không có ký ức về Mặc Phi Ngộ, cái này bởi vì nguyên chủ cũng không có để Mặc Phi Ngộ ở trong lòng, cho nên đồng dạng lựa chọn làm lơ, hơn nữa nguyên chủ và Mặc Phi Ngộ tuy đã từng gặp mặt, nhưng đó cũng là chuyện khi còn nhỏ.
"Xem ra trí nhớ ngươi không tốt lắm, vừa rồi bản công tử đã nói với ngươi, cho dù ngươi là người thống trị của Huyền Linh đại lục đi nữa, bản công tử cũng thẳng tay mà đánh chứ không bỏ qua." Mặc Quân Dạ lạnh nhạt mà câu môi nói, sau đó chỉ thấy thân ảnh của hắn nhanh chóng chớp động, di chuyển đến trước người Mặc Phi Ngộ, đánh đập Mặc Phi Ngộ một trận.
Ban đầu Mặc Phi Ngộ còn tưởng rằng sau khi Mặc Quân Dạ biết được thân phận của mình thì không dám lại động thủ, nhưng không nghĩ tới, Mặc Quân Dạ thế mà một chút cũng không cố kỵ thế lực Mặc gia, đi lên liền đánh đập gã.
Tu vi của gã chỉ có Ngũ phẩm Ngọc Huyền cảnh, căn bản không phải là đối thủ của người trước mắt, hơn nữa cũng không biết đối phương đánh như thế nào, mà mỗi một chút đều là loại cảm giác đau đớn khó có thể thừa nhận.
Mặc dù gã mở miệng xin tha, nhưng đối phương vẫn như cũ tiếp tục đánh.
Mặc Quân Dạ đương nhiên sẽ không đơn giản mà đánh đập Mặc Phi Ngộ như vậy, mỗi lần hắn đánh đều là ấn huyệt vị trên thân thể mà đánh, cũng biết đánh ở đâu là đau nhất, cho nên Mặc Phi Ngộ cảm nhận được đau đớn, vẫn là bình thường thống khổ.
Nghe tiếng kêu thảm thiết của Mặc Phi Ngộ giống như heo bị chọc tiết, mọi người vây xem không khỏi cảm thấy một trận da đầu tê dại.
Tuyết Khuynh Nhan cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Mặc Quân Dạ bạo lực như thế mà đi đánh một người, ngay cậu cũng đều nhịn không được yên lặng mà đồng tình Mặc Phi Ngộ một chút, chỉ là đồng tình thì đồng tình, cậu vẫn không định cầu tình vì Mặc Phi Ngộ.
Thẳng đến khi đánh Mặc Phi Ngộ tới hôn mê bất tỉnh, Mặc Quân Dạ mới dừng tay, mà hai tên hộ vệ bị Mặc Quân Dạ chém đứt cánh tay, thời điểm suy nghĩ muốn cứu Mặc Phi Ngộ, cũng đã bị Mặc Quân Dạ dùng huyền khí đánh cho hôn mê.
Sau khi Mặc Quân Dạ đánh người xong, dường như không có việc gì mà đi đến bên người Tuyết Khuynh Nhan, mỉm cười nói: "Chúng ta đi thôi."
"Vậy gã......" Tuyết Khuynh Nhan ám chỉ nhìn về phía Mặc Phi Ngộ đã là thương tích đầy mình, người này nói như thế nào cũng là đường ca của Mặc Quân Dạ, bọn họ mặc kệ gã như vậy thật sự tốt sao?
Hơn nữa Mặc Quân Dạ đánh Mặc Phi Ngộ thảm đến như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì, chỉ sợ đại bá Mặc Quân Dạ sẽ không thiện bãi cam hưu đi.
Mặc Quân Dạ bĩu môi, không cho là đúng nói: "Quản hắn làm cái gì, cho dù lão tử hắn tìm tới, ta cũng không sợ."
Từ sau khi biết được nguyên chủ bị Mặc Nguyên Ưng hãm hại, Mặc Quân Dạ không tính toán cùng vị đại bá kia hòa khí ở chung, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, tất nhiên ta dâng trả gấp bội.
Còn có nữa là, hắn hoài nghi người hạ dược nguyên chủ, hủy diệt tư chất tu luyện của nguyên chủ, chính là Mặc Nguyên Ưng.
Bởi vì Mặc Nguyên Ưng có khả năng nhất và cơ hội làm chuyện này nhất.
Lấy thân phận của nguyên chủ, muốn hạ dược nguyên chủ, có khả năng nhất chính là người bên trong Mặc gia.
Tuyết Khuynh Nhan: "......"
"Đừng động thứ rác rưởi kia, dù sao hắn một chốc một lát cũng không chết được, nhìn lâu rồi còn bị ô nhiễm đôi mắt đâu!" Mặc Quân Dạ bộ dáng ghét bỏ, dắt tay Tuyết Khuynh Nhan, trực tiếp vòng qua Mặc Phi Ngộ hôn mê, bình tĩnh tự nhiên mà rời đi.
Nghe được Mặc Quân Dạ nói như thế, Tuyết Khuynh Nhan cũng mặc kệ, chỉ cần không chết là được, kỳ thật cậu cũng không muốn Mặc Quân Dạ ở chỗ này giết người, rốt cuộc đối phương nói như thế nào, cũng là đường ca Mặc Quân Dạ, người này nếu như chết trên tay Mặc Quân Dạ, còn không biết người khác sẽ nói như thế nào Mặc Quân Dạ đâu?
Vì thế, Tuyết Khuynh Nhan đi theo Mặc Quân Dạ, gật đầu nói: "Không chết là được."
"Kỳ thật đã chết cũng không có quan hệ." Mặc Quân Dạ cười nhạt nói.
Tuyết Khuynh Nhan: "......"
Phu quân của cậu, dường như có chút hung tàn, bất quá cậu thích.
Cuối cùng, Mặc Phi Ngộ bị đánh đến hôn mê bất tỉnh, vẫn là bị người qua đường hảo tâm đưa về Mặc gia, mà quả nhiên không ngoài dự đoán, sau khi Mặc Nguyên Ưng nhìn thấy thảm dạng của nhi tử mình, lập tức nổi trận lôi đình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro