Chap 1: Đi thôi nào!
( hãy bật nhạc mình đã để sẵn, vừa nghe vừa đọc nhé? Mình nghĩ nó sẽ thú vị hơn..)
——————————————————————————
-"Hoàng tử, người đừng chạy lung tung ! Nhà vua đang tìm người khắp cung điện đấy"
Ta quay lại nhìn vệ sĩ ấy , bĩu môi mặc kệ ! Ta muốn đi tham quan vẻ đẹp của thế giới bên ngoài . Muốn hít thở không khí trong lành
Ta đã rủ cùng vệ sĩ của ta mà ta tin tưởng nhất để trốn sang thế giới thiên nhiên . 17 năm qua ta đã phải sống trong cung điện với bốn bức tường to vững . Vào một lần chán nản ta đã đi đọc báo , trên tờ báo có nói về một ngọn đồi . Theo như báo nói rằng ngọn đồi đó là ngọn đồi cao nhất ở khu X , đứng ở trên nó có thể làm mình thư giãn và có thể ngắm tất cả Thủ Đô chỉ từ chỗ đó . Mắt ta sáng rực lên liền chạy đến ra tên vệ sĩ đó .
-" Đi trốn cùng ta , ngươi biết đường ra không? "
-" Hoàng từ Viccyna , thần không không thể.."
-"Đây là mệnh lệnh , nếu ngươi làm trái lời ta , ta sẽ mách cha ta"
Ta nhìn tên vệ sĩ ấy , và đương nhiên Dacke không thể chối ta !
-" Được rồi, thần sẽ cho Hoàng tử ra ngoài , với một điều kiện là người sẽ về cung điện lúc 5 giờ chiều chứ?"
-"Ta hứa mà , ngươi cứ yên tâm "
Ta cải trang thành một nông dân bình thường , đi theo đường tắt của vệ sĩ Dacke ta đã lần được ra ngoài .
-" Đi lên ngọn đồi khu X"
-"Hoàng tử! Chỗ đó cao lắm , người sẽ lên trên đó sao? Người có thể sẽ gặp nguy hiểm đó !"
-" Ta không sợ , vì đã có ngươi ở đây rồi "
Ta nhìn vệ sĩ ấy cười mỉm , Dacke nhìn ta rồi lại tránh ánh mắt nhưng trông một tích tắc ta có thể thấy môi của người ấy cong lên một chút. Ta thở dài , tên vệ sĩ này bao giờ mới thoải mái khi ở bên ta đây ?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro