Chương 5
Rezef cảm thấy bối rối.
(Đây có phải là Cayena Hill mà mình biết không?)
Từ trước đến nay, Cayena giống như một con búp bê mà cậu có thể điều khiển bất cứ khi nào cậu muốn. Tuy nhiên, hiện giờ, cảm giác như có một con dao kề vào ngực cậu. Toàn thân cậu lạnh ngắt.
Cayena vẫn chưa nói xong. "Hơn nữa," cô nói. "Chúng ta cần nhấn mạnh nhiều hơn đến vụ đầu độc, đồng thời phải giảm bớt tầm quan trọng của nó".
Nghĩa là sao?
Rezef bây giờ rất háo hức muốn nghe những gì cô sắp nói.
"Chị muốn em phóng đại mức độ nghiêm trọng của chị để tạo ra một cuộc khủng hoảng liên quan đến ngôi kế vị. Nếu cả chị và cha bị đồn là sức khỏe kém, các bộ trưởng sẽ trở nên mất kiên nhẫn".
Điều hiển nhiên; thậm chí không thể được coi là một kế hoạch. Rezef cảm thấy hơi thất vọng, nhưng Cayena vẫn tiếp tục.
"Vậy thì, hãy biến sự việc này thành thức ăn cho những kẻ buôn chuyện phiếm."
"Buôn chuyện phiếm...!?"
Rezef cuối cùng cũng hiểu ý Cayena khi cô muốn giảm bớt tầm quan trọng của vụ việc.
"Nếu chúng ta coi vụ việc tai tiếng này là do một người đàn ông đem lòng yêu chị gây ra thì chắc chắn xã hội sẽ phải chú ý . Bằng cách đó, mọi người sẽ không quá chú ý đến bản chất của sự việc mà vẫn thảo luận về chủ đề này ".
Họ sẽ làm thế. Mọi người luôn bị ám ảnh bởi những câu chuyện tình yêu. Rezef đã có thể hình dung những tin đồn mà họ sẽ lan truyền.
(Ai đã chỉ cho chị ấy? Hay đây là ý tưởng của chính chị ấy?)
Rezef cần hỏi cô để biết.
Cậu nhìn cô sắc lẹm, cố gắng nhìn thấu ý định thực sự của cô. "Chị đang nghĩ cái quái gì thế?"
Cayena không trả lời. Cô chỉ nhìn cậu chằm chằm.
Tuy nhiên, khoảnh khắc đó không kéo dài lâu khi cô đột ngột trèo ra khỏi giường.
"Cayena?" Rezef cau mày nói.
Sau đó, cô từ từ quỳ xuống bằng cả hai đầu gối. "Vị vua đáng kính của tôi."
"...!"
Cayena hôn lên gấu quần áo của Rezef, như một người hầu với người chủ của mình.
"Chị đang làm cái quái gì?!"
Hành động của cô có thể dễ dàng bị coi là phản quốc.
Rezef nhanh chóng đứng dậy, nắm lấy vai Cayena và kéo cô lên.
"Cayena!" Đó là cái tên mà cậu đã gọi nhiều lần trước đây, nhưng lần này nó lạ lẫm và xa lạ, như thể kết cấu của nó đã hoàn toàn thay đổi.
Cayena có vẻ không quan tâm khi cô ấy kính cẩn nắm lấy và hôn lên mu bàn tay Rezef.
Trong một tiếng thì thầm trầm thấp, cậu nói, "Tại sao ...?"
Tại sao Cayena lại hôn tay và cư xử một cách tôn trọng như vậy? Và cô đã làm điều đó rất cẩn thận, nắm lấy tay cậu bằng cả hai tay của cô, như thể cô chỉ là một người hầu.
Rezef thường hôn lên mu bàn tay của Cayena vì cậu muốn cô nghĩ rằng cậu cao thượng và nhân cơ hội hạ thấp cảnh giác của cô, nhưng cậu chưa bao giờ sử dụng bằng cả hai tay. Cậu không có lòng thành để làm như vậy.
Nhưng đó là những gì Cayena đang làm với cậu.
"Em là người duy nhất ở đây vì chị, Rezef."
Đó là những gì cô luôn nói với cậu.
"Chị chỉ có mỗi mình em thôi, Rezef."
"Em là em ruột của chị. Gia đình thực sự duy nhất của chị".
"Chị phải dừng lại...!"
Rezef rút tay ra khỏi tay cô. Cậu nắm chặt tay mình - bàn tay vừa được hôn - chặt đến mức run rẩy.
"Em sẽ là vị hoàng đế tiếp theo của Đế chế Eldaim. Chị chỉ muốn cho em thấy thấy lòng trung thành của mình, điều mà chị sẽ phải làm trong tương lai. "
Cayena rõ ràng đã phát điên. Ảnh hưởng của chất độc nghiêm trọng đến vậy hả?
Rezef bực bội nhìn Cayena. "Chị định làm gì?"
"Em có tin chị không?" Cayena hỏi. Cô lặng lẽ mỉm cười. Ngay cả nụ cười của cô cũng có vẻ đáng ngờ.
"...Chị đang muốn nói gì?"
"Chị đang hỏi liệu em có thực sự coi chị như chị gái của em không."
Trong giây lát, Rezef không nói nên lời và không thể trả lời.
Cayena tiếp tục những câu hỏi kỳ lạ của mình.
"Em sẽ làm gì nếu như chị không còn hữu ích nữa?"
"..."
"Thật dễ dàng để đoán em sẽ làm gì. Em sẽ bán chị để có thể loại bỏ chị " Sau đó, cô thản nhiên nói một cách đáng sợ. "Chà, trừ khi em chọn nhầm người, chị sẽ phải kết hôn với một người chồng điên và chết."
Nếu cô bị ép phải kết hôn với Gillian một lần nữa, cô sẽ lại bị lạm dụng rồi chết một cách đau đớn.
Cayena nhớ lại quá khứ của mình. Những ký ức tồi tệ khiến cô cảm thấy cô đơn hơn.
"Chị biết rõ vị trí của mình."
Không có dấu vết của tiếng cười trong biểu cảm của cô ấy.
"Hơn nữa, chị biết rằng em cần chị."
Rezef nhìn Cayena, vẻ mặt lạnh lùng y như cô.
Như cô nói, Rezef cần Cayena. Vị hoàng đế hiện tại vẫn còn sống, vì vậy vị thế của cậu còn chưa đủ vững mạnh. Ảnh hưởng xã hội của Cayena rất hữu ích cho cậu. Mặc dù cậu có thể đính hôn và để lại vị trí đó cho vị hôn thê của mình, nhưng sẽ thật lãng phí nếu kết hôn sớm.
Cayena biết rõ rằng Rezef đang cân nhắc nhiều thứ trong đầu để tối ưu hóa mọi thứ có lợi cho mình.
"Chị muốn gì?" Rezef hỏi.
Cậu quyết định lùi lại một bước và bắt đầu cuộc đàm phán. Cậu cũng có thể thấy được điều này sẽ đi đến đâu.
Cayena trả lời bằng một thứ cô muốn một cách tuyệt vọng nhưng chưa bao giờ có.
"Sự tự do."
Cayena biết rằng cô sẽ trông thật nực cười khi nói điều này, nhưng đó là lời nói chân thành nhất mà cô đã nói kể từ khi tỉnh dậy trên thế giới này.
Cô muốn tự do là chính mình.
Cô muốn tự do không phải làm bất cứ điều gì mà người khác yêu cầu.
Cô muốn tự do suy nghĩ cho chính mình.
Tất cả những gì cô muốn chỉ có vậy. Sự tự do.
Rezef hét lên, không thể kiềm chế bản thân. "Sự tự do?!"
"Tự do", cô nói. Từ đó không phù hợp với một vị công chúa chút nào!
"Chị có thực sự định từ bỏ cuộc sống giàu có và xa hoa này không? Chị nghĩ rằng chị có thể tự do nếu chỉ bỏ đi tính bốc đồng? "
Cậu nhìn chị gái mình với vẻ thương hại. Cậu nhẹ nhàng đưa tay lướt qua đôi má nhợt nhạt của cô.
"Chị có thể cảm thấy nơi này thật ngột ngạt, nhưng đây là nơi phù hợp với chị nhất," cậu nói, lướt những ngón tay qua mái tóc mềm mại của cô. "Nghèo sẽ không đẹp."
Cayena hiểu rõ hơn cậu rằng nghèo đói thực sự là như thế nào.
Ở kiếp trước, cô đã được nuôi dưỡng bởi một người mẹ đơn thân. Vì thu nhập của mẹ cô không đủ, cô thậm chí không thể theo học tại một trường công.
Cô đủ thông minh để kiếm được học bổng của công ty và hoàn thành việc học của mình, nhưng tất cả chỉ có vậy.
(Đó là một cuộc sống đầy khó khăn.)
Cayena không thể cái cuộc sống trước tồi tệ hơn. Nó khá đáng thương.
Cô chỉ muốn sống phần đời còn lại của mình trong yên bình. Chẳng lẽ thế giới này sẽ không thể tiếp tục nếu không có một nhân vật phản diện?
Cayena sau đó kèm thêm một điều kiện khác, một điều kiện mà Rezef sẽ hiểu.
"Hãy để chị được kết hôn với người mình muốn. Đó là sự tự do mà chị mong muốn".
Yêu cầu của cô rất giống với Cayena bình thường, và Rezef bốc khói. "Chị đang nói về Raphael?"
Cayena lắc đầu. "Không."
"...Không?"
Thật bất ngờ. Rezef cau mày nhìn Cayena. "Chà, điều đó là gì không quan trọng. Chị gái, đổi lại chị có thể làm gì cho em? "
Cayena không thể trả lời cậu ngay lập tức, bị choáng váng đột ngột trong giây lát.
(Tôi vẫn chưa thể ngất được. Không được.)
Cô cảm thấy ớn lạnh và tầm nhìn mờ dần, nhưng cô buộc mình phải trông thật yên tĩnh.
Đây lần duy nhất Rezef bị lung lay như vậy. Cô không thể cho cậu thời gian để bình tâm suy nghĩ.
Cô không cần phải lo lắng như vậy, vì Rezef đã giải thích sự im lặng này rất quan trọng.
(Chị ấy định nói gì mà phải suy ngẫm về nó lâu như vậy?) cậu nghĩ.
Ngay khi cô cảm thấy rằng mình có thể nói bằng một giọng bình tĩnh, Cayena hé môi.
"Chị sẽ biến em thành hoàng đế."
Cô nói thật nhẹ nhàng, như thể ngai vàng là thứ mà cô có thể tặng cậu làm quà sinh nhật.
Rezef chết lặng.
"Chị đang nói em hả?"
Mặc dù Cayena rất hữu ích, nhưng chỉ bằng sự hỗ trợ của cô sẽ không thể khiến cậu trở thành hoàng đế.
Anh chuẩn bị sửa lời của cô thì cô lại tiếp tục.
"Chị biết rằng em có thể tự giành được ngai vàng mà không có sự hỗ trợ của chị. Tuy nhiên, nếu em làm vậy, em sẽ phải chia sẻ quyền của mình với người khác ".
"..."
Khi cậu trở thành hoàng đế, ông sẽ phải trả công cho những người đã giúp cậu lên ngôi.
Cậu không thể kế vị ngai vàng một mình được. Cayena đã tìm hiểu sâu về vấn đề này.
"Đặc biệt là em sẽ phải vỗ béo túi tiền của gia tộc Evans, gia tộc kiêm chiến lược gia của em."
Gia tộc Evans, sở hữu các kho thóc phía Bắc, vốn đã cực kỳ giàu có và có thứ hạng cao. Rezef đã để mắt đến họ đó, và Cayena biết rõ về sự thật đó.
"... Vậy chị có định làm chiến lược gia của em?" Rezef hỏi.
Cayena cười nhẹ. "Chị không yêu cầu em tin tưởng em ngay bây giờ," cô nói. "Nhưng không phải đã đến lúc em nên nghĩ về những gì em sẽ làm sau khi lên ngôi sao?"
Không ai từng nói với Rezef những điều như vậy. Nói cách khác, trước đây không ai đủ trưởng thành như cậu.
Sau đó, cơ thể của Cayena nghiêng ngả.
"Chị!"
Theo bản năng, bàn tay của Rezef vươn ra để nắm lấy và bảo vệ cô. Toàn thân cô nóng như lửa đốt.
(Khiến cơ thể nóng đến mức độ này ...!)
Trán của Cayena lấm tấm mồ hôi. Cô đã vắt kiệt sức lực để tỉnh táo và kết thúc cuộc trò chuyện.
Lúc này Rezef mới nhận ra tình trạng của cô nghiêm trọng đến mức nào. Cậu hét lên cho một người giúp việc.
"Ngươi! Hãy gọi cho bác sĩ ngay lập tức! "
Rezef đặt Cayena lên giường. Sau đó, ngay trước khi hoàn toàn bất tỉnh, cô nhẹ nhàng đặt tay xoa đầu cậu.
"Em thật là một đứa trẻ tốt bụng."
Cứ như vậy, cô ngất đi, để lại Rezef với một biểu cảm trẻ thơ lạc lõng trên mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro