Chương 59: Xoay sở
"Nạn nhân?" Okamura sờ cầm, vô cùng hứng thú nhìn Lý Ninh Ngọc. Trái lại anh ta khá tò mò, vị thiên tài trong truyền thuyết này sẽ có cách nhìn như thế nào về cảnh ngộ kỳ quái mà bản thân gặp phải.
"Đương nhiên là nạn nhân. Nếu như tôi vẫn là Lý Ninh Ngọc, hiện tại phải nên bình an vô sự ngồi trong Bộ tư lệnh Tiễu Tổng, nói không chừng đã thăng chức thủ trưởng, thậm chí là phó tư lệnh rồi." Khóe miệng của Lý Ninh Ngọc nhếch lên, nặn ra một nụ cười khổ và tiếc nuối: "Nhưng hiện tại, tôi lại phải ngồi trước mặt thiếu tá, bị ép chấp nhận sự thật vô cùng tàn khốc, cố gắng hết sức vì bản thân mà bác bỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng bởi vì nói sai một câu. Toàn bộ những thứ này đều là phúc của Long Xuyên Phì Nguyên và Katori ban cho."
"Long Xuyên Phì Nguyên, tên phản bội đó." Okamura khinh thường chế giễu: "Cô đừng nói với tôi là màn kịch giả chết này cũng có liên quan đến hắn ta nhé?"
"Không sai. Long Xuyên Phì Nguyên vốn là Lão Quỷ của đảng ngầm Trung Cộng. Căn cứ theo lời khai trước khi tự sát của hắn, toàn bộ màn Cầu Trang bắt quỷ đều là âm mưu của hắn. Vì để tìm một kẻ chết thay cho bản thân mình." Lý Ninh Ngọc nhìu chặt mày, giống như đang cố gắng nhớ lại phần báo cáo điều tra của sự kiện Cầu Trang: "Không biết nguyên nhân tại sao, mặc dù Kim Sinh Hoả và Bạch Tiểu Niên đã chết, Ngô Chí Quốc đã bị trọng thương, nhưng bọn họ đều không thể trở thành ứng cử viên tốt nhất cho Lão Quỷ. Đến cuối cùng, chỉ còn lại hai người, mà bối cảnh của Cố Hiểu Mộng lại quá hùng mạnh nên ánh mắt của Long Xuyên chỉ thể đặt lên trên người Lý Ninh Ngọc...."
"Đó đều là những thứ được ghi chép trên sổ, nói điểm mới đi." Okamura gãi gãi trán, hôm qua anh ta mới gấp rút đọc hồ sơ vụ án, hận không thể nuốt xuống ăn vào trong bụng mỗi chữ trên đó. Đối với quá trình điều tra hơn mười ngày đó, so với người đương sự bị mất trí trước mắt, anh ta càng tường tận hơn.
"Vâng. Hồ sơ vụ án ghi chép, sáng sớm ngày 2 tháng 7, Long Xuyên Phì Nguyên đã đầu độc Lý Ninh Ngọc, nguỵ tạo di thư để tạo hiện trường giả tự sát, sau đó thành công đem hiềm nghi của Lão Quỷ vu oan giá hoạ cho Lý Ninh Ngọc. Chính vào hôm đó, Katori Naoto đã tiến hành khám nghiệm tử thi Lý Ninh Ngọc, không phát hiện bất kỳ gian lận nào. Sau đó nữa, Long Xuyên hạ lệnh hoả táng thi thể, giao tro cốt cho người nhà. Rất rõ ràng, nếu như tôi chính là Lý Ninh Ngọc, có thể giả chết trốn thoát khỏi Cầu Trang, nhất định đã xảy ra vấn đề ở hai phân đoạn này. Long Xuyên không hề giết tôi.
Cho nên, màn giả chết này là hắn ta âm mưu tính kế cùng với Katori Naoto. Trước tiên, Long Xuyên sử dụng loại thuốc khác khiến tôi rơi vào hôn mê sâu để lính canh lầm tưởng rằng tôi đã chết. Tiếp theo đó, Katori đã thực hiện một cuộc giải phẫu giả để qua mắt tất cả những người ở hiện trường. Sau đó, bọn chúng sẽ lén chở thứ gọi là thi thể kia ra ngoài. Có thể là do tác dụng phụ của thuốc, hoặc có thể là do Katori cố ý làm vậy, đợi đến lúc tôi tỉnh dậy, đã bị mất trí nhớ rồi."
Nghe Lý Ninh Ngọc nói, trong đầu Okamura đã dựng lên cảnh tượng ở Cầu Trang lúc đó: Đêm khuya tĩnh mịch, Long Xuyên Phì Nguyên lặng lẽ bước vào phòng giam, lại gần đầu giường, Lý Ninh Ngọc mơ màng tỉnh giấc. Không đợi nàng ta kêu cứu, Long Xuyên đột ngột lao tới, bóp chặt hàm dưới của Lý Ninh Ngọc, buộc nàng ta phải mở miệng, cưỡng ép nhét viên thuốc trong tay vào. Lý Ninh Ngọc vùng vẫy, cuối cùng mất đi nhận thức chìm vào hôn mê...Ngoài phòng giải phẫu, Katori và Long Xuyên nhìn nhau mỉm cười. Những người khác đến vén tấm khăn trắng lên, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của "thi thể", cảm thấy xui xẻo, che mũi miệng quay đầu đi, căn bản không nhìn kỹ... Xe chở thi thể chậm rãi lái ra khỏi Cầu Trang. Trên xe, Katori tiêm thuốc cho "thi thể". Lý Ninh Ngọc từ từ mở mắt ra....
Đột nhiên, Okamura phản ứng lại, bản thân dường như vẫn luôn bị Lý Ninh Ngọc dẫn dắt mạch suy nghĩ, hoàn toàn đã rơi vào cái bẫy ngôn ngữ của nàng ta.
"Không đúng, những gì cô nói căn bản không có khả năng. Katori Naoto là một tên cuồng tín học thuật, ông ta làm như thế, có lẽ là vì để nghiên cứu đại não của thiên tài. Nhưng Long Xuyên Phì Nguyên tuyệt đối sẽ không hợp tác với ông ta!" Sau lưng Okamura toát mồ hôi lạnh thực sự suýt nữa sẽ bị nàng dắt vào tròng: "Nếu Long Xuyên đã muốn đẩy tội danh của Lão Quỷ sang cho Lý Ninh Ngọc thì nhất định phải bảo đảm cô ta đã hoàn toàn chết, miễn cho Lý Ninh Ngọc còn sống, đối với hắn mà nói chính là mối đe doạ cực lớn."
"Nhưng sự thật chính là như vậy, nếu không ngài làm sao để giải thích cái chết giả của tôi? Ngài còn cảm thấy bản ghi chép thực nghiệm này là giả à? Lý Ninh Ngọc đã chết từ lâu. Tôi căn bản không phải cô ta." Lý Ninh Ngọc chớp chớp mắt, vặn hỏi lại.
Okamura không nói nên lời, tạm thời anh ta vẫn nghĩ không ra khả năng khác, chỉ thể giơ giơ tay, tỏ ý nàng tiếp tục nói.
Lý Ninh Ngọc khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Katori Naoto là tiến sỹ tâm lý học hàng đầu thế giới, muốn moi ra bí mật của người khác e rằng còn dễ hơn so với việc ăn cơm uống nước. Có thể trong lần trò chuyện nào đó ông ta đã bắt được sơ hở của Long Xuyên, do đó đã uy hiếp hắn ta, khiến hắn phải hợp tác với hoạt động này."
"Hơn nữa, Long Xuyên cũng không nhất thiết phải ra tay giết chết. Miễn là kế hoạch của bọn họ suôn sẻ, Lý Ninh Ngọc bị mất trí nhớ được đưa ra khỏi Cầu Trang, cơ quan đặc nhiệm nhận định rằng cô ta là Lão Quỷ sợ tội mà tự sát. Thử nghĩ xem, nếu như ngài là Lý Ninh Ngọc, dù cho một ngày nào đó có thể khôi phục trí nhớ, chạy thoát khỏi sự khống chế của Katori, ngài còn dám quay về lại Tiễu Tổng không?" Lý Ninh Ngọc mỉm cười bất lực, giọng điệu chậm lại: "Sẽ không có người tin tưởng anh, anh cũng không cách nào giải thích chuyện bản thân giả chết để trốn thoát cho người khác. Bản thân mình cũng khó giữ, làm sao còn thể trở thành mối đe doạ với Long Xuyên. Giống như hiện tại, thiếu tá ngài không phải đang nghi ngờ tôi sao?"
Quả thực như vậy, miễn là giả chết chạy thoát, bất luận có phải là bị ép hay không, Lý Ninh Ngọc không phải quỷ thì cũng đã biến thành quỷ rồi. Nhưng những lời này không thể hoàn toàn thuyết phục được Okamura Katsuhiko, anh ta cẩn thận suy nghĩ, trầm ngâm nói: "Cũng có thể là cô và Katori đã âm mưu mọi chuyện. Ông ta đã giúp cô đe doạ Long Xuyên, đạt được giao dịch, cô chủ động làm kẻ chết thay cho Long Xuyên, Long Xuyên giúp cô giả chết thoát khỏi Cầu Trang."
"Vậy đối với tôi có lợi ích gì?" Lý Ninh Ngọc nghe ra được, bộ não của Okamura đã rối loạn rồi. Anh ta đang điên cuồng bắt lấy những mảnh vỡ logic trong não, nhưng lại ghép không ra một mảnh hoàn chỉnh. Mỗi một điểm đáng ngờ nêu ra đều tự mâu thuẫn với nhau.
"Ví dụ như, cô muốn thoát khỏi cuộc sống trước kia, đúng lúc Katori rất có hứng thú với đại não của thiên tài, cho nên cô dựa vào đó để trao đổi, để Katori giúp cô bịa ra một thân phận mới..."
"Lý Ninh Ngọc là thiên tài đã phá giải được máy Enigma đời thứ hai, lập công lao hiển hách với Đế quốc Nhật Bản, trong chính phủ Nam Kinh đến cả Bộ quân đội Nhật quân cũng vinh quang vô hạn... Nếu như là ngài, ngài sẽ muốn thoát khỏi thân phận này sao?" Lý Ninh Ngọc chống cằm lên mu bàn tay, nhìn Okamura, không nhanh không chậm vặn hỏi lại.
"Nhưng theo tôi biết, danh tiếng của cô trong nội bộ chính phủ Nam Kinh không hề dễ nghe. Người chồng thứ ba của cô, cũng chính là anh ruột của cô, thậm chí còn đánh cô trước mặt mọi người trong Bộ tư lệnh. Có thể là đã mất thể diện, đã chịu đựng đủ cuộc sống bị người khác phê bình như thế, cho nên..."
"Nếu như là như thế, tôi phải nên chạy khỏi Thượng Hải, Nam Kinh và Hàng Châu, thoát khỏi chính phủ Nam Kinh, mà không phải vẫn tiếp tục ở lại nơi này. Dù sao thì chỉ cần mang theo gương mặt Lý Ninh Ngọc này, bất luận là thân phận gì, đều chạy không thoát việc bị người khác nghị luận."
"Đương nhiên ban đầu cô đã nghĩ như vậy, nhưng không ngờ được Katori cưỡng ép khiến cô mất trí nhớ. Ông ta đã thôi miên cô, vì một số mục đích mà lại gửi cô quay về nơi nguy hiểm này." Okamura dường như đã mò ra được đường có thể thông qua, anh ta tự tin và kích động nói: "Hiện tại cô đã khôi phục ký ức, vô cùng căm hận Katori, cho nên tính kế giết chết ông ta, còn giết chết những chuyên gia khác để làm vỏ bọc!"
"Thiếu tá, cho dù thật sự tôi đã sớm khôi phục được trí nhớ, đối mặt với sự thật không thể thay đổi này, chỉ sẽ muốn yên bình sống tiếp, không thể làm ra hành động tự tìm cái chết. Chỉ vì để trút giận mà giết chết Katori và rất nhiều chuyên gia khác, kết quả còn làm khơi lên hiềm nghi, tôi không phải là một kẻ điên!"
"Cô không sợ khơi lên hiềm nghi, bởi vì cô đã lên kế hoạch sẽ trốn khỏi Thượng Hải sau khi giết ông ta, đáng tiếc vẫn chưa kịp trốn đã bị tôi phát hiện."
"Những suy đoán vô nghĩa này, nếu như ngài muốn nghe, tôi có thể nghĩ ra một ngàn một vạn cái cho ngài." Lý Ninh Ngọc bất lực thở dài, tiếp đó mỉm cười nhìn Okamura, không còn bối rối về vụ án 120, mà chuyển chủ đề, nghiêm túc nói: "Thiếu tá, thực ra ngài căn bản không quan tâm đến việc Katori chết trong tay ai, chỉ muốn biết tại sao ông ta muốn giới thiệu tôi với thiếu tá Nanzao. Ngài nghi ngờ ông ta là gián điệp, mà tôi là hạ tuyến do ông ta phát triển, đúng không?"
Người phụ nữ này thật không đơn giản, hoàn toàn đoán được suy nghĩ trong lòng anh ta, Okamura do dự gật đầu, mở miệng nói: "Không sai, tôi nghi ngờ ông ta hao tâm tổn sức, bồi dưỡng thiên tài như cô, chính là vì để thông qua cô ăn cắp cơ mật của cơ quan đặc vụ thậm chí cả Fujiwara tiên sinh... có lẽ đến Long Xuyên Phì Nguyên cũng là bị các người hãm hại, Katori Naoto, hoặc là Lý Ninh Ngọc cô, các người mới thật sự là Lão Quỷ!"
Lý Ninh Ngọc khẽ lắc đầu: "Thiếu tá, không có phức tạp như ngài nghĩ. Katori Naoto giới thiệu tôi với thiếu tá Nanzao, là thấy tài năng của tôi có thể lập công cho Đế quốc, miễn tôi có thể có được sự tán thưởng của Fujiwara tiên sinh, đương nhiên ông ta cũng có thể trở thành người thân cận của Fujiwara tiên sinh, tương lai có cơ hội lập được công lao lớn hơn, vì thế giành được vinh quang cho gia tộc."
Trong lúc nói, Lý Ninh Ngọc dùng ánh mắt quan sát phản ứng của Okamura, thấy anh ta vẫn còn do dự, lại bổ sung vào: "Nếu như Katori thật sự là Lão Quỷ gì đấy, thân là Cộng Sản Đảng, ông ta không thể nào đem đồng chí của bản thân coi thành vật thực nghiệm. Càng sẽ không để học trò tham gia vào trong thực nghiệm không chút đề phòng, thậm chí còn viết thành cuốn ghi chép thực nghiệm dày như vậy. Đương nhiên, có thể ngài sẽ nói Yamamura Ken cũng là hạ tuyến của ông ta, nhưng nếu như vậy, một tên gián điệp, lại dễ dàng tiết lộ cơ mật cho người ngoài, còn bị trộm mất cuốn ghi chép sau khi say rượu, liệu có phải quá ngu xuẩn rồi không?"
Bị nàng ta nói như thế, Okamura chợt nghĩ ra gì đó, vội vã hỏi ngược lại: "Nếu như bọn họ đều trong sạch, chỉ có một mình cô là gián điệp thì sao? Màn giả chết này là âm mưu được cô tính toán kỹ lưỡng, cô lợi dụng sự hứng thú của Katori đối với cô, giả vờ mất trí nhớ, nằm gai nếm mật, chính là vì để xâm nhập vào nội bộ Hoàng quân!"
Lý Ninh Ngọc nghe vậy, đột nhiên cau mày, nhìn Okamura muốn nói lại thôi, đột nhiên bật cười một trận tiếp sau đó. Nàng mím miệng cố gắng nhịn cười, cuối cùng đã biến thành biểu cảm dở khóc dở cười, theo Okamura thấy là cực kỳ chế giễu.
"Nếu như chỉ có một mình tôi là gián điệp, làm sao tôi có thể tính toán ra được chiều hướng phát triển phức tạp như thế tiếp sau đó chứ? Trước tiên phải lôi kéo được Katori Naoto ngay lần đầu gặp mặt, khiến ông ta đánh liều tính mạng giúp tôi thoát khỏi Cầu Trang. Tiếp sau đó, tôi còn phải ở trước mặt hai chuyên gia tâm lý học giả vờ mất trí nhớ, qua mắt được bọn họ. Thế vẫn còn lâu mới đủ, còn phải chắc chắn rằng Katori sẽ giới thiệu tôi với cơ quan đặc vụ.... Thiếu tá, ngài có hơi quá đề cao tôi rồi, những chuyện này thiên tài cũng tính không tới, e rằng chỉ có thần tiên mới làm được."
"Có thể là tình cờ. Đúng, cô chỉ là vận may tốt, đã uống thuốc giả chết, đợi chờ đồng bọn chi viện, kết quả bị Katori hớt tay trên..." Tư duy của Okamura đã bị Lý Ninh Ngọc đập tan rã, bắt đầu nói không suy nghĩ.
"Vậy ngài thử tính xem, xác suất của việc tình cờ này cao bao nhiêu?" Lý Ninh Ngọc lập tức phản bác lại: "Tình trạng thi thể của Kim Sinh Hoả và Bạch Tiểu Niên đều bị mổ xẻ, cho dù tôi là Lão Quỷ, thực sự có thuốc giả chết, tôi dám mạo hiểm rủi ro như vậy không? Hơn nữa, Long Xuyên Phì Nguyên đã thẳng thắn thú nhận, trên hồ sơ viết rất rõ ràng, đó còn là báo cáo kết án do đích thân ngài Washizu Tetsuo viết, bây giờ ngài nói Long Xuyên không phải là Lão Quỷ, căn bản là suy đoán không có căn cứ.
Cuối cùng Okamura đã im lặng, vẻ mặt nghiêm trọng, vẫn đang cố gắng hết sức suy xét. Anh ta vẫn luôn cố gắng tìm ra sơ hở trong lời nói của Lý Ninh Ngọc, nhưng logic của Lý Ninh Ngọc căn bản hoàn toàn kín kẽ, mỗi một vấn đề anh ta nêu ra đều chịu không nổi một đòn, thậm chí tự mâu thuẫn với nhau.
Nhưng chính bởi vì lời nói của Lý Ninh Ngọc quá trôi chảy, trái lại khiến người khác không dám tin phục. Okamura có hơi mơ hồ, miệng không khỏi nhắc lại: "Theo như cô nói. Toàn bộ mọi chuyện đều là âm mưu của Katori Naoto, Long Xuyên Phì Nguyên cũng có tham gia, mà cô hoàn toàn không biết gì cả, chỉ là nạn nhân vô tội, đúng chứ?"
"Đại khái là vậy, ngài cũng thấy quá kinh hãi rồi phải không? Nhưng ngoại trừ mọi tình huống không thể xảy ra, còn lại, bất luận có khó tin đến đâu đều là sự thật."
"Nhưng bây giờ chết không đối chứng, mọi chuyện đều là suy đoán của cô, chung quy không phải là sự thật hoàn toàn.", Okamura đã dần dần chấp nhận quan điểm của Lý Ninh Ngọc, nhưng vẫn không cam lòng như cũ.
"Thiếu tá, bất luận sự thật thế nào, tôi là Lý Ninh Ngọc cũng được, không phải cũng được, đi đến bước đường này, tôi đã hoàn toàn không thể quay đầu được rồi." Lý Ninh Ngọc chậm rãi đi đến bên cửa sổ, buồn phiền ngước nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, trong ánh mắt ẩn chứa một chút nỗi cô đơn và tuyệt vọng, nàng than thở: "Nếu nay tôi chỉ thể lựa chọn trở thành Yoshida Yuzi, đóng tốt vai Thẩm Ngọc Điệp, dốc sức phục vụ vì ngài và Fujiwara tiên sinh. Thiếu tá, thân trong loạn thế, lại bị cuốn vào phong ba như thế, tôi không cầu gì khác, chỉ muốn sống tiếp."
Okamura Katsuhiko nhìn vào bóng lưng gầy yếu trước cửa sổ, lại nảy sinh ra một chút khâm phục và đồng cảm. Nàng ta quả thực là thiên tài, cho dù mất trí nhớ, đại não vẫn linh hoạt điềm tĩnh như thế, vỏn vẹn mấy chục phút đã có thể thản nhiên chấp nhận sự thật bản thân bị thôi miên và tẩy não, thậm chí có thể bình tĩnh phân tích sự thật đằng sau. Đối mặt với bước đường cùng, cũng không hề khóc lóc thảm thiết, thề thốt giống như người bình thường.
Ban đầu Lý Ninh Ngọc đã bị tra xét triệt để ở Cầu Trang, cũng không bị tìm thấy chứng cứ xác thực của gián điệp, có vẻ là tín nhiệm được. Không sai, bất luận là Lý Ninh Ngọc của quá khứ, hay là Thẩm Ngọc Điệp của hiện tại, bọn họ đều không làm ra chuyện tổn hại đến lợi ích của Nhật Bản, ngược lại còn lập rất nhiều công lao cho Hoàng quân.
Mà hiện tại, như Lý Ninh Ngọc nói, nàng ta đã không còn đường lui nữa, muốn sống sót thì chỉ thể trung thành với Fujiwara. Cho nên miễn là vị thiên tài này có thể chứng minh lòng trung thành, thì vẫn có thể lợi dụng như cũ. Suy cho cùng địa vị của nàng ta ở chính phủ Nam Kinh không tính là thấp, tương lai vẫn thể giúp được anh ta và Kenji Fujiwara.
Nhưng sao anh ta lại có thể dễ dàng tin tưởng một người đã lừa dối bản thân, còn là thiên tài có trí khôn vượt xa cả bản thân! Okamura hít thở sâu, do dự nói: "Mặc dù tôi rất muốn giúp cô, nhưng rất đáng tiếc, chung quy cô vẫn là người Trung Quốc."
"Cho nên, ngài muốn giết tôi à?" Lý Ninh Ngọc quay người nhìn anh ta, dường như đã không còn đấu tranh nữa, lựa chọn thản nhiên chấp nhận số mệnh của bản thân. Nàng đang cược, cược Okamura sẽ không giết nàng. Nếu như nàng đột ngột biến mất hoặc chết, Okamura không chỉ phải bịa lý do giải thích với Fujiwara mà còn phải tìm kiếm gián điệp mới cài vào Cục An ninh và Cố gia, đã không dễ dàng gì bồi dưỡng nàng hai năm nay, phải bắt đầu lại từ đầu, quả thực phiền phức.
"Không, tôi có thể cho cô một cơ hội cuối cùng, chứng minh lòng trung thành của cô với Đế quốc." Cuối cùng Okamura cũng không nỡ giết vị thiên tài này. Anh ta đứng dậy, mang theo nụ cười thân thiện bước đến trước mặt Lý Ninh Ngọc, ném ra cơ hội cuối cùng cho nàng.
Lý Ninh Ngọc căng thẳng nghiến chặt răng, cổ họng trượt lên xuống, âm thanh trong đầu của bản thân và âm trong trong thực tại của Okamura gần như đồng thanh vang lên: "...Giết Cố Hiểu Mộng."
Cuối cùng vẫn là quấn trở về vấn đề nan giải này.
"Chỉ cần cô có thể hoàn thành nhiệm vụ này, tôi sẽ xem chuyện hôm nay chưa từng xảy ra." Okamura tiếp tục nói, giọng điệu ung dung, như thể đang thương lượng với nàng: "Thế nào, cô đồng ý không?"
Sắc mặt Lý Ninh Ngọc điềm tĩnh nhìn anh ta, sau một lúc suy xét, lạnh nhạt trả lời: "Rất xin lỗi, tôi không thể tiếp nhận."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro