Chap 3

"Thưa quý vị và các bạn, chào mừng các bạn đến với ngày thứ hai của Giải đấu đồng đội Wasshu!" Thị trưởng mở màn.  Khán giả reo hò phấn khích khi máy quay hướng xuống 4 Nhà huấn luyện đang ở trên sân. Citron và Corni sẽ đối đầu với hai người đàn ông mặc trang phục võ sĩ, một người đeo đai đen, và người kia đeo đai đỏ. "Bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu với trận đấu đầu tiên của ngày hôm nay!"

"Nyorobon, chiến đấu!" Đai đen hét lên và tung bóng chứa của mình ra và Nyorobon xuất hiện.

"Goriky, ra đây nào!" Đai đỏ tung bóng chứa và một Goriky cơ bắp xuất hiện.

"Nyorobon sao, nếu vậy thì..." Citron nói nhỏ rồi lấy ra bóng chứa của mình. "Harimaron, tớ chọn cậu!" Citron nói và cho Harimaron ra sân.

"Hara!" Harimaron hào hứng thốt lên.

"Lucario, bắt đầu thôi." Corni nói và Lucario nhảy ra sân đấu.

"Bắt đầu trận đấu!" Trọng tài công bố.

"Goriky, Cú đấm lửa thiêu lên Lucario!" Đai đỏ ra lệnh. Nắm tay của Goriky bùng cháy với ngọn lửa khi nó lao về phía Lucario.

"Nyorobon, Cú đấm bạo liệt lên Harimaron!" Đai đen nói và Nyorobon của anh ta lao về phía Harimaron với nắm đấm phát sáng trắng.

"Lucario, phản đòn bằng Cú đấm tăng lực!" Corni ra lệnh. Lucario tung ra cú đấm màu cam và đối đầu với Cú đấm lửa thiêu của Goriky, khiến cả hai Pokemon bị đẩy lùi về phía sau.

Cùng lúc đó, ngay trước khi Nyorobon kịp tấn công Harimaron, Citron đã yêu cầu Pokemon của mình nhảy lên và tung đòn Roi mây. Hai chiếc dây leo từ sau lưng Harimaron bay ra và đánh trả Nyorobon, khiến nó ngã lăn trên không trước khi đáp đất bằng chân. Nyorobon đập nắm tay vào nhau cho thấy sự quyết tâm. "Nyo!"

"Tinh thần tốt lắm, Nyorobon!" Đai đen nói. "Giờ thì tấn công Harimaron bằng Chùm tia sáng băng giá!" Một quả cầu băng màu xanh hình thành trong tay Nyorobon. Quả cầu sau đó di chuyển về phía trước và phóng một luồng năng lượng đánh thẳng vào Harimaron, khiến nó bay về phía sau và ngã xuống đất.

"Harimaron, cậu ổn chứ?" Citron lo lắng hỏi. Do Harimaron là hệ cỏ, vậy nên các chiêu hệ băng sẽ gây ra sát thương lớn. Cậu không chắc được là Harimaron có thể tiếp tục được không. Nhưng rồi Harimaron từ từ đứng dậy và cho thấy nó vẫn muốn đấu tiếp. Năng lượng màu xanh lá cây chợt phát sáng trên người nó. "Hay quá Harimaron, năng lực Xum xuê của cậu đang phát huy tác dụng kìa!" Các đòn tấn công hệ cỏ của Harimaron giờ sẽ còn mạnh hơn. Tuy nhiên là nó sẽ không thể chịu thêm được một đòn tấn công sát thương lớn nữa. Trong khi đó, Corni nhận ra rằng đối thủ của họ rất mạnh và quyết định sẽ không cần phải giữ sức làm gì nữa.

"Lucario, triển nào!" Corni nói và giơ chiếc vòng tay có gắn đá Mega. "Đây là sức mạnh liên kết của chúng ta! Tiến hóa Mega!" Ánh sáng trắng bao quanh đá Mega của Corni và bao quanh Lucario là ánh sáng màu cam và tím, và sau vài giây thay đổi hình dạng, Mega Lucario xuất hiện. "Giờ hãy sử dụng Tiếng kim loại!" Lucario cho những chiếc gai trên người va vào nhau, tạo ra một làn sóng âm thanh kim loại khiến Nyorobon và Goriky bị đẩy lùi về phía sau khá sâu. "Khả năng Phòng thủ đặc biệt của họ giờ đã suy yếu rồi!" Corni sau đó ra lệnh cho Lucario dùng Xương kích lên Goriky. Lucario tạo ra hai khúc xương năng lượng trắng và di chuyển nhanh đến mức cả Goriky và Nhà huấn luyện đều không có thời gian phản ứng, đòn Xương kích được tấn công liên tục và chính xác để không cho đối thủ có khả năng phản đòn. Cú đánh cuối cùng là một đòn chí mạng, khiến Goriky bị thổi bay về phía tường.

"Harimaron, Phóng kim châm xung quanh Nyorobon!" Những chiếc gai trên đầu Harimaron phát sáng trắng và phóng ra về phía Nyorobon. Tuy không tạo được nhiều sát thương, do là đòn hệ bọ, nhưng nó cũng tạo ra rất nhiều bụi mờ cản tầm nhìn của Nyorobon. Điều này tạo cơ hội cho Citron ra lệnh cho Harimaron tung đòn Roi mây lên đối thủ. Hai sợi dây leo đánh mạnh vào Nyorobon, liên tục cho tới khi nó ngã gục xuống đất.

"Nyorobon và Goriky không còn khả năng chiến đấu," Trọng tài công bố. "Đội chiến thắng là Harimaron và Lucario!"

"Hara!" Harimaron phấn khích thốt lên và vui mừng vì nó và Lucario đã thắng trận đấu. Nó không phải là người duy nhất phấn khích, bởi Corni đã quay sang Citron, nắm lấy tay cậu và cười lớn.

"Bọn mình vào được bán kết rùi, Citron ui!" Corni nói. "Nếu cứ chiến như thế này thì bọn mình thắng chắc cho mà xem."

"Ừ-Ừm..." Citron trả lời và mỉm cười ngượng ngùng với Corni. Cậu đã có một khoảng thời gian tuyệt vời làm đồng đội với cô và cậu phải đồng ý với cô là họ có thể giành chiến thắng cả giải đấu, nhưng cậu vẫn cảm thấy thật ngượng khi nắm tay cô như thế này. Nhớ lại khoảnh khắc hai người chạm mặt tối qua chắc chắn không giúp ích gì. Trong khi đó, trên khán đài, Satoshi và các bạn đều rất ngạc nhiên về tốc độ của trận đấu.

"Tớ biết Corni và Citron là những trưởng hội quán mạnh, nhưng khi hợp tác với nhau thì hai cậu ấy còn mạnh hơn rất nhiều lần!" Shota kinh ngạc nói.

"Phải đó, Mirufi và tớ sẽ phải đối đầu với hai cậu ấy sau khi thắng trận sắp tới," Satoshi nói. Nếu cậu hiểu Citron như cậu nghĩ, thì một đối thủ trong trận đấu sẽ là Rentora. Kết hợp với Lucario của Corni, Satoshi biết chắc rằng trận đấu của đội cậu với họ sẽ không dễ dàng gì. Cậu chợt thoát khỏi dòng suy nghĩ khi Serena mỉm cười với cậu.

"Đừng nghĩ nhiều quá Satoshi; tớ biết là cậu và Mirufi có thể đánh bại được Citron và Corni mà." Serena nói và tiếp tục mỉm cười ấm áp với cậu. "Nếu như cậu đã thắng được các cậu ấy một lần, thì tại sao lại không thể làm được lần nữa chứ?"

"Cảm ơn cậu, Serena. Giờ thì tớ lại cảm thấy hứng thú cho trận đấu rồi đấy," Satoshi nói khiến Serena đỏ mặt. Nhưng khoảnh khắc đó kéo dài chưa được bao lâu thì thực tế đã cho cô một gáo nước lạnh.

"Phải đó, Satoshi, cậu không cần lo đâu. Bọn mình còn có rất nhiều thời gian để tập luyện cùng nhau mà," Mirufi nói và nháy mắt tinh nghịch với Serena. Tất cả những gì Serena có thể làm để trán gây gổ  là nghiến răng tức giận khi Mirufi cứ liên tục ve vãn Satoshi trước mặt cô thế này.

----------

Trận đấu của đội Satoshi và đội Serena cũng kết thúc nhanh như trận vừa rồi của Citron và Corni.

Satoshi và Mirufi sử dụng Ruchaburu và Nyaonix để đấu với Shizariger và Kaenjishi. Nhờ vào tốc độ của Ruchaburu và các chiêu giác đấu, nó đã nhanh chóng đánh bại Kaenjishi và Nyaonix xử lý Shizariger với một đòn Sốc tâm linh chí mạng.

Serena và Shota sử dụng Teruna và Juptile để đấu với Dokurog và Strike. Mặc dù Dokurog và Strike rất nhanh, chúng không thể đọ với tốc độ của Juptile và lửa của Teruna. Sau trận đấu, bốn đội còn lại đứng quanh sân để thị trưởng đưa ra một thông báo quan trọng.

"Xin chúc mừng các bạn, các bạn đã chứng tỏ được năng lực của mình và vào được tới vòng bán kết!" Thị trưởng phấn khích nói. "Tuy nhiên, năm nay chúng tôi quyết định sẽ làm một điều gì đó khác biệt một chút cho giải đấu. Các đội giờ sẽ được sắp xếp thi đấu ngẫu nhiên, vậy nên đối thủ của các bạn có thể sẽ là đúng như bảng đấu loại, hoặc sẽ là một trong hai đội còn lại!" Thông báo của thị trưởng khiến Serena lo lắng. Nếu cô phải đấu với Satoshi thì sao? Đúng, cô biết là sớm muộn gì mình cũng phải đối đầu với cậu, nhưng cô chưa hề nghĩ đến cảnh mình phải thi đấu với người mà mình thích. Nếu như cô làm gì đó sai và khiến cậu giận thì sao? Cô biết là Satoshi không nhỏ nhặt như thế, và cậu sẽ nói là cô đã cố gắng hết mình dù thế nào đi nữa, nhưng như vậy cũng không khiến cô cảm thấy tốt hơn chút nào. Mải mê suy nghĩ, Serena không nhận ra là Shota đang cố nói chuyện với cô.

"Serena, cậu có nghe tớ nói không?" Shota hỏi trong sự bối rối. Cậu đã gọi tên cô nhiều lần và không thấy cô phản ứng gì cả.

"À... ừm, xin lỗi cậu nhé Shota, tớ chỉ đang nghĩ về một số chuyện thôi," Serena nói. "Cậu muốn nói gì thế?"

"Cậu xem đối thủ của bọn mình là ai kìa!" Shota thốt lên và chỉ vào màn hình lớn. Serena nhìn và vô cùng sửng sốt khi thấy cô và Shota sẽ đối đầu với Citron và Corni! Cô đã nghĩ quá nhiều về việc đấu với Satoshi và Mirufi đến mức không nghĩ rằng đội của mình sẽ phải đối đầu với Corni và Citron.

"Vậy là bọn mình sẽ đấu vào ngày mai rồi," Citron nói khi cậu, Corni và Eureka đến gần Serena và Shota.

"Đúng là thế," Shota hào hứng đáp. Mặc dù cậu biết là Corni và Citron rất mạnh, cậu vẫn tin rằng đội của mình có thể đánh bại được họ.

"Như thế có nghĩa là Satoshi và tớ sẽ đối đầu với một trong số các cậu sau khi bọn tớ chiến thắng trận đấu ngày mai," Mirufi nói.

"Dù thế nào thì, hãy là đội mạnh nhất và giành chiến thắng nhé," Corni nói.

"Tất nhiên là vậy rồi," Satoshi đồng ý.

----------

Vài giờ sau, Serena và Shota đang ở đoạn cuối của buổi tập, Teruna của cô và Juptile của cậu đang luyện cùng nhau một chút.

"Teruna, Phóng hỏa!" Serena ra lệnh. Một luồng lửa lớn phun ra từ cành cây của Teruna và hướng về phía Juptile và nó nhảy lên cao.

"Juptile, Đạn hạt giống!" Shota ra lệnh. Juptile phóng ra những hạt giống màu xanh lá cây phát sáng từ miệng, nhắm vào Teruna. Nhưng Teruna cũng nhanh chóng né khỏi đường đạn. Juptile quỳ một chân,  thở hổn hển vì quá trình luyện tập căng thẳng mà nó và Teruna đã thực hiện trong một giờ qua.

"Làm tốt lắm, Juptile!" Shota nói với Pokemon của mình. "Cậu đã nhanh hơn rồi đấy; Lucario giờ sẽ không thể tấn công cậu dễ dàng được nữa đâu."

"Ja!" Juptile nói trong sự mệt mỏi, nở nụ cười tự tin với Nhà huấn luyện của mình.

"Cậu cũng tuyệt lắm đấy, Teruna," Serena nói. "Tớ sẽ rất mong đến lúc bọn mình được thể hiện những kỹ năng này ở Tripokalon tiếp theo."

"Te-na!" Teruna vui tươi nói.

"Tớ nghĩ là bọn mình đã luyện tập đủ cho tối nay rồi," Shota nói và cho Juptile về bóng chứa. "Tớ sẽ quay về nghỉ và chuẩn bị cho trận đấu ngày mai. Ngủ ngon nhé, Serena."

"Cả cậu cũng vậy nhé, Shota," Serena nói và nhìn Shota rời đi. Cô quay lại nhìn Teruna và mỉm cười với nó. "Cậu thể hiện tốt lắm Teruna, hãy nghỉ ngơi nào." Cô cho Teruna vào bóng chứa và bắt đầu đi dạo. Cô chưa thấy đủ mệt để đi nghỉ nên quyết định sẽ đi lại chút và giải tỏa đầu óc. 'Thật khó để tưởng tượng rằng mình đang ở xa nhà như vậy, tham gia một giải đấu và hiện đã lọt vào vòng bán kết. Cảm giác như mới ngày hôm qua mình vẫn còn ở nhà cùng mẹ và học cưỡi Saihorn. Bây giờ thì mình đang du hành với người mình thầm thích và hai người bạn mới tuyệt vời.'

Serena nhìn thấy một chiếc ghế dài gần cột đèn và quyết định ngồi xuống. Từ chỗ ngồi hiện tại, cô có thể nhìn thấy những vì sao trên bầu trời đêm tuyệt đẹp. Cô hít một hơi thật sâu, ước gì Satoshi ở bên cô bây giờ để cô có thể dành chút thời gian tuyệt vời này với cậu.

"Đang làm gì vậy cưng?" Một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Serena giật bắn mình. Cô quay lại nhìn thì thấy Mirufi đang cười trước phản ứng của cô.

"Mirufi, không vui đâu!" Serena gắt lên. "Cậu làm tớ sợ đấy!"

"Bình tĩnh, tớ chỉ muốn nói chuyện với cậu thôi," Mirufi nói và ngồi xuống ghế. Tò mò, Serena quyết định ngồi xuống băng ghế cùng cô. 

"Cậu đã tập xong với Satoshi rồi à?" Serena hỏi. Cô đoán là Mirufi sẽ muốn dành cả đêm với Satoshi để cô ấy có thể tiếp tục trêu mình.

"Ừ, tớ và Satoshi đã tập luyện thêm một chút, nhưng cậu ấy quyết định đi ngủ sớm để chuẩn bị thật tốt cho trận đấu ngày mai." Mirufi giải thích. "Cơ mà, Satoshi háu ăn khủng khiếp; tớ nghĩ cậu ấy ăn nhiều như một con Kabigon vậy." Serena khúc khích, cô từng chứng kiến tận mắt sức ăn của Satoshi trong một bữa như thế nào. "Cậu biết đấy, tớ hiểu tại sao cậu lại thích Satoshi đến vậy. Cậu ấy là một chàng trai tuyệt vời, hơi ngố một chút, nhưng tổng quan thì vẫn rất tuyệt vời."

"Ý-ý cậu là sao...?" Serena hỏi trong khi cố tỏ ra như không biết mình đang nói gì.

Mirufi nhướn mày nhìn cô. "Thôi nào Serena, cả hai chúng ta đều biết ý tớ là gì mà," Mirufi nói khiến Serena càng đỏ mặt hơn. "Rõ ràng là cậu có tình cảm với Satoshi. Tớ hiểu tại sao cậu lại thích cậu ấy. Cậu ấy có tính cách rất lạc quan và luôn sẵn lòng giúp đỡ. Sao mà không thích cậu ấy cho được cơ chứ?" Serena im lặng, cô không tin tưởng bản thân mình về những gì cô sẽ nói tiếp theo. Từ nãy đến giờ, mọi thứ mà Mirufi nói đều hoàn toàn đúng nhưng Serena vẫn từ chối thừa nhận. "Tớ chỉ muốn nói là, cậu khá may mắn khi được đi du hành cùng một chàng trai tuyệt vời như Satoshi đấy."

"Etou... cảm ơn cậu." Serena ngập ngừng nói. Cô không hiểu tại sao Mirufi lại nói cho cô nghe tất cả những điều này.

"Nếu tớ là cậu, tớ sẽ nói cho cậu ấy biết cảm xúc của mình trước khi ai đó khác cướp cậu ấy đi," Mirufi trêu chọc khi cô đứng dậy và rời đi. "Hẹn gặp cậu vào ngày mai và chúc may mắn với trận đấu của cậu nhé." Serena nhìn Mirufi đi khỏi tầm mắt và hít một hơi thật sâu. Mặc dù cô ghét phải thừa nhận, nhưng Mirufi nói đúng. Nếu cô không chủ động chia sẻ cho Satoshi về tình cảm của cô dành cho cậu, thì Mirufi hoặc một người nào đó khác trong tương lai sẽ làm vậy trước cô. Cô hít một hơi thật sâu nữa và tự hứa với bản thân rằng cô sẽ cho Satoshi biết vào ngày mai sau khi giải đấu kết thúc.

----------

"Khoan đã, vậy là Citron đã tốt nghiệp học viện chuyên về Pokemon hệ điện từ hồi còn bé xíu sao?" Corni hỏi Eureka với sự ngưỡng mộ. "Chị biết là cậu ý thông minh, nhưng không ngờ là cậu lại thông minh tới vậy đấy!" Citron gãi đầu ngượng ngùng trước lời khen của Corni trong khi Eureka gật gù.

"Đúng rồi đó chị, Onii-chan của em chính xác là một thiên tài đấy!" Eureka vui vẻ nói.

"Thật ra thì... cũng chả phải là gì to tát đâu; tớ tin chắc là cũng có nhiều bạn nhỏ khác tốt nghiệp những trường chuyên hồi nhỏ bằng tớ," Citron nói kháy. Sau khi cậu và Corni đã tập luyện xong, Eureka đã đề xuất tất cả cùng đi dạo một chút. Trước khi Citron kịp phản đối gì thì Corni thấy đó là một ý tưởng tuyệt vời. Không muốn ngăn cản sự nhiệt tình của cô, Citron quyết định đi cùng và cứ thuận theo ý trời. Vào lúc này, họ đang đi dạo trong công viên, nơi có những cột đèn chiếu sáng con đường.

"Thế Citron này, cậu có ý tưởng gì cho cho phát minh lớn tiếp theo của mình không?" Corni hỏi.

"Tớ hiện đang có kế hoạch cho một số phát minh khả thi mà có thể xây dựng để mang lại lợi ích cho thành phố Miare và toàn bộ Kalos," Citron trả lời. "Tất cả các ý tưởng và máy móc hiện đều hiện đang ở Hội quán của tớ. Cho dù là thế đi nữa, tớ vẫn liên tục nghĩ về những phát minh mới có thể áp dụng cho cuộc sống hàng ngày."

"Giờ anh chỉ cần đảm bảo là 99% trong số chúng đừng hiển nhiên sẽ phát nổ là hoàn hảo thôi," Eureka trêu chọc, Corni cười ra tiếng trong khi Citron ngượng ngùng thở dài. Khi sắp đi ngang qua một băng ghế, họ đột nhiên nghe thấy tiếng động phát ra từ khu rừng và quay lại thì thấy vài con Jiguzaguma đang chơi đùa cùng nhau ở gần đó.

"Wa! Jiguzaguma kìa!" Eureka hào hứng nói. "Onii-chan, em và Dedenne qua đó chơi với các cậu ấy được hông? Được hông anh?" Citron cười trừ khi nhìn xuống gương mặt háo hức của em gái mình.

"Cứ đi đi, nhưng hãy cẩn thận nhé." Citron nói với Eureka và cô bé cùng Dedenne nhanh chóng tới gần chỗ bầy Jiguzaguma. Sau đó, cậu quay sang nhìn Corni và chỉ tay về băng ghế. "Cậu có muốn ngồi nghỉ chút trong khi đợi Eureka chơi xong không?" Corni gật đầu đồng ý và họ cùng nhau ngồi xuống hàng ghế.

"Cậu biết đấy Citron, cậu thực sự là một người anh hai tuyệt vời của Eureka đấy," Corni nhận xét. Citron mắt dán xuống đất, chớp mắt ngượng ngùng. "Tớ chưa bao giờ thấy hai anh em nào lại thân thiết với nhau đến vậy."

"Thực ra thì cũng không đến mức thế đâu," Citron khiêm tốn nói. "Eureka và tớ đã luôn thân thiết như vậy kể từ khi em ý chào đời. Cơ mà tin tớ đi, bọn tớ không phải lúc nào cũng hòa hợp. Mặc dù tớ yêu em ý hết lòng, nhưng tớ thực sự rất ngượng mỗi lần con bé đến gần một cô gái lạ và cầu hôn cho tớ. Nghiêm túc nhé, nếu mà tớ được một đồng cho mỗi lần nó làm vậy thì chắc là tớ... Ờm, chưa hẳn là triệu phú, nhưng cũng gần như vậy."

Corni cười khúc khích. "Có phải cậu ngượng vì cậu thấy ngại khi phải đối mặt với các cô gái xinh đẹp không?" Cô hỏi một cách vui vẻ trong khi mỉm cười trêu chọc với Citron, khiến cậu đỏ mặt như trái cà chua.

"S-Sao cơ? Tất nhiên là không phải rồi..." Citron ấp úng và Corni cười. Cô thực sự thấy Citron trông khá dễ thương khi ngượng ngùng như vậy. "Tớ chỉ không thích bởi vì Eureka làm thế với gần như tất cả các cô gái trong khi chẳng thèm hỏi cảm nhận của tớ về họ và cả ý kiến của tớ nữa."

"Thế cậu thích những cô gái như thế nào vậy?" Corni tò mò hỏi. Cô thực sự không biết tại sao mình lại hỏi Citron chuyện này, cô chỉ muốn biết thôi.

"Etou... tớ chưa bao giờ nghĩ nhiều về chuyện đó cả," Citron trả lời thành thật. Thẳng thắn thì cậu vẫn luôn chỉ chú tâm tới những phát minh, rồi cả những chuyện như cản Eureka làm cái trò cầu hôn đáng xấu hổ đó, đến nỗi cậu chưa bao giờ nghĩ về kiểu con gái mà cậu thích và muốn hẹn hò. "Ờm... đầu tiên cô ấy phải là một người tử tế, vui vẻ khi ở bên, không bận tâm đến việc những phát minh của tớ thường hay phát nổ và nói chung là một người tuyệt vời."

"Hmmm... Tớ tin chắc là sau này cậu sẽ tìm được một ai đó như thế thôi," Corni mỉm cười nói với Citron. "Ai mà lại không muốn ở bên một người tuyệt vời như cậu cơ chứ?" Nói rồi cô bèn đặt một tay mình lên một tay của Citron và nắm chặt để thể hiện sự chắc chắn, cậu ngạc nhiên nhìn thẳng vào cô, mắt mở to. Vì một lý do kỳ lạ nào đó, khi nhìn vào gương mặt của Cornu, cậu có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch không ngừng. 'Tại sao mình lại có cảm giác như tim mình sắp nổ tung vậy?'  Citron thầm nghĩ khi tiếp tục nhìn gương mặt xinh đẹp của Corni. 'Khoan đã, xinh đẹp ư? Tại sao đầu mình lại cứ...?'  Cậu đột nhiên cảm thấy mình đang tiến sát lại gần cô và Corni cũng làm vậy. 'Bọn mình đang làm gì vậy?  Bọn mình chuẩn bị... hôn sao!? Ôi trờ ơi, mình thậm chí còn chưa bao giờ được nắm tay với ai, chứ đừng nói là hôn ai thế này. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy???'  Trước khi họ có thể tiến lại gần hơn nữa, tiếng hét chói tai của Eureka khiến cả hai nhảy dựng lên và với lấy bóng chứa vì nghĩ rằng Đội Hỏa tiễn hay ai đó xấu xa đang có âm mưu gì đó. May mắn thay tiếng hét đó không phải là do Eureka gặp chuyện, mà là cô bé đang bật cười thích thú vì đám Jiguzaguma đang dụi mình vào người cô.

"Thôi nào các cậu, dừng lại đi!" Eureka sảng khoái hét lên. "Nhột lắm!" Thấy Eureka đã an toàn, Citron thở phào nhẹ nhõm. Cậu nhìn xuống và nhận ra rằng cậu và Corni vẫn đang nắm tay. Họ nhìn nhau trước khi nhanh chóng thả tay nhau ra và ngoảnh mặt đi chỗ khác nhìn vì xấu hổ.

'Mình vừa định hôn cậu ấy sao?' Cả hai thầm nghĩ trong sự bối rối.

 Nhận ra rằng giờ cũng đã muộn, và cậu cần phải suy nghĩ về những gì vừa xảy ra, cậu gọi Eureka quay về và trông cô bé có vẻ không vui. "Chào các cậu, chúc các cậu ngủ ngon nhé." Eureka nói với bầy Jiguzaguma rồi cùng Dedenne rời đi. Sau đó cô bé nhận ra là Citron và Corni đều hơi đỏ mặt. "Hai anh chị ổn chứ? Sao hai người trông như vừa mới ôm hôn thắm thiết thế?"

"Sao cơ!? Làm sao mà có chuyện như thế được chứ?" Citron vội vàng chối bay.

"Đ-Đúng rồi, bọn chị chỉ đang ngồi hóng gió cho đỡ nóng, thế thôi; bọn chị chả làm gì ngoài nói chuyện cả!" Corni nhanh chóng nói thêm. Eureka nhướn mày nghi ngờ nhìn hai người nhưng quyết định không hỏi gì thêm về sắc mặt đỏ như cà chua mới hái của cả hai. Tất cả nhanh chóng quay về nhà nghỉ và về phòng rồi lên giường nghỉ.

"Mình bị làm sao vậy nè?" Corni tự hỏi ra tiếng. "Tại sao mình lại định hôn Citron như vậy? Đúng, cậu ấy là một người tuyệt vời, nấu ăn ngon, chiến đấu giỏi và trông rất đáng yêu khi ngượng và-" Cô chợt ngưng lại khi hiểu ra vấn đề. "Ôi trời ơi! Mình... Mình thích Citron..." 

Trong lúc đó, Citron cũng nghĩ tới chuyện tương tự về Corni ở phòng ngủ của mình. Cơ mà cậu hơi khó tập trung suy nghĩ hơn vì Eureka cứ hỏi cậu liên tục không ngừng.

"Hai anh chị đã xảy ra chuyện gì vậy? Hai anh chị đã nói gì thế? Là chuyện hẹn hò à? Anh sẽ cưới chị ấy à?" Eureka vừa hỏi vừa háo hức. Nếu Citron và Corni ngày càng thân thiết hơn thì đây sẽ là một tin tuyệt vời cho cô. Cô bé có thể yên tâm khi biết là lúc mình đủ tuổi đi du hành riêng, anh hai cô sẽ có người chăm sóc thay cho mình.

"Eureka, em đi ngủ cho anh đi được không?" Citron hỏi cô em gái trước khi gần như ép cô bé quay về giường. "Anh sẽ cần phải ngủ đủ cho trận đấu ngày mai."

"Được thôi, nhưng mai anh sẽ phải cho em biết chuyện giữa anh và chị Corni đấy." Eureka nói rồi lấy đồ ngủ và vào nhà tắm thay. Citron thở dài khi tiếp tục nghĩ về Corni. Cậu không chắc điều gì đang khiến cậu sốc hơn, sự thật là cậu suýt chút nữa đã hôn Corni, hay là Corni đã suýt chút nữa hôn cậu. Cậu xoa xoa thái dương để cố trấn an mình lại. Cậu chier cần nói chuyện với Corni về những gì đã xảy ra và xem chuyện gì đang xảy ra giữa họ. Cậu nhanh chóng thay đồ ngủ và lên giường cùng lúc Eureka ra khỏi phòng tắm với bộ đồ ngủ trên người và cũng lên nằm cạnh cậu.

"Ngủ ngon nhé, Onii-chan." Eureka nói khi cô bé thoải mái chui vào dưới chăn.

"Ừm, ngủ ngon nhé, Eureka." Citron nói rồi tháo kính ra, đặt lên tủ đầu giường và tắt đèn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro