Chương 17
Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí
Mới đó đã đến ngày cuối cùng trong chuyến du lịch.
Tôi và Giang Chất đã hẹn nhau hôm nay phải đi thăm một số danh lam thắng cảnh khác.
Chúng tôi dậy từ sớm, sáng ra ngoài xinh đẹp bao nhiêu thì lúc về đỏ gay mặt bấy nhiêu.
Đông người, trời nóng mà phải đi bộ suốt hành trình thăm quan.
Trên đường về, tôi than thở tiêu tiền mà như đi đày. Giang Chất chỉ cười, đưa cho tôi chai nước ép mát lạnh.
Anh vẫn vặn nắp trước rồi mới đưa cho tôi.
Gần về đến homestay, Giang Chất bỗng bảo bác tài dừng xe trước một siêu thị mini rồi kéo tôi xuống.
Homestay có đủ từ dụng cụ nhà bếp cho đến gia vị. Giang Chất bảo là tiện thể nấu cho tôi bữa cơm, cho tôi nếm thử tay nghề của anh.
Tôi vui vẻ đồng ý.
Tôi hơi ngạc nhiên đấy, tôi đâu nghĩ Giang Chất biết cả nấu cơm.
Chúng tôi đẩy xe, sóng bước bên nhau mua thức ăn. Chọn đi chọn lại, chúng tôi bắt một con cá trong bể rồi tiếp tục mua đồ ăn vặt cho buổi tối.
Trong lúc đợi thanh toán, tôi ngạc nhiên nhận ra trong một khoảnh khắc bất chợt, tôi cảm thấy chúng tôi rất giống một cặp đôi yêu nhau thắm thiết.
Chúng tôi bắt xe taxi trở về nhà trọ. Giang Chất là bếp trưởng, còn tôi xắn tay áo phụ anh nấu nướng.
Đang dở tay thì có tiếng gõ cửa.
Giang Chất bận thái đồ nên tôi ra mở cửa.
Là nhân viên giao hàng, nhưng anh ta không giao đồ ăn mà là giao... bánh gato.
Tôi sững sờ, chưa kịp suy nghĩ đã từ chối: "Anh giao nhầm hả? Chúng tôi không..."
"Anh đặt đấy."
Giang Chất đi ra nhận bánh, cảm ơn anh giao hàng.
Đóng cửa lại, tôi lờ mờ đoán ra gì đó song vẫn hỏi: "Anh đặt bánh gato làm gì?"
Nhịp tim tôi gia tốc.
Giang Chất đặt bánh lên bàn, trả lời tôi bằng sáu chữ: "Tăng Du, chúc mừng sinh nhật."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro