Chương 6
Tác giả: Trương Nhược Dư | Dịch: Hạ Chí
Tôi chợt hiểu ra.
Eo nhỏ khỉ gió gì đó đều là giả dối hết.
Anh ta chẳng cần bất cứ lý do nào để chia tay cả, bởi ngày anh ta tỏ tình với tôi, chỉ vì tôi có cái mặt giống mối tình đầu của anh ta thôi.
Nực cười biết bao.
Cơm hôm nay làm tôi mắc nghẹn.
Tôi vỗ cái ngực, đang không biết có nên đi mua nước không thì một chai nước lọc xuất hiện trước mắt.
Tôi ngước mắt lên, gương mặt ấy mỉm cười với tôi: "Ngồi một mình à? Không ngại ghép bàn chứ?"
Là Giang Chất.
Tôi mỉm cười, tại cục cơm nghẹn ở họng mãi không trôi nên chỉ có thể xua tay ý bảo không ngại.
Giang Chất vẫn luôn là người cẩn thận, thấy vậy liền mở nắp chai đưa nước cho tôi.
Tôi không khách sáo, cầm chai uống mấy ngụm lớn.
Cơm chưa kịp trôi mà lại tự làm mình sặc.
Tôi cúi đầu ho khù khụ, Giang Chất vuốt lưng giúp tôi, cất giọng dịu dàng: "Uống chậm thôi."
Ho một lúc mới dừng hẳn, tôi nhận khăn giấy Giang Chất đưa cho, lau miệng rồi ngẩng lên, vô tình lại va phải tầm mắt của Thời Diên.
Ánh mắt anh ta nhìn tôi thật khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro