Chap 4: Cuộc săn của Khuyển (2)
***Warning: Sex scene, lật thuyền, Kakashi top, Obito bot, ai không thích thì hãy lướt qua cho đến đoạn có thông báo "mời đọc tiếp" nhé!
--------------
Kakashi cởi cả áo gile và áo trong của Obito ra, rồi hôn lên núm ngực bên trái của hắn, liếm một đường trên đó trong lúc cởi khuy quần của Obito và nhẹ nhàng kéo nó xuống.
"Ngươi cũng phải cởi hết ra đi chứ," Obito gầm ghè.
"Kiên nhẫn chút nào," lời y đáp nhẹ nhàng như gió thoảng, y cắn nhẹ lên núm ngực hắn, và Obito khẽ kêu lên một tiếng. Điều này, quả thực, cũng vô cùng mới lạ đối với hắn.
"Làm lại đi," hắn ra lệnh.
"Làm gì ấy nhỉ?" Kakashi ranh mãnh đáp lời, rồi cắn lên núm ngực bên phải của Obito, khiến nó có chút căng cứng hơn bình thường, đồng thời, y vân vê lên núm bên trái của hắn, mỉm cười khi thấy hắn rên lên thỏa mãn. "Nếu ngươi thích điều đó, thì ngươi chắc chắn cũng sẽ thích chuyện này," y thì thầm khi kéo tuột cả hai lớp quần của Obito ra khỏi người hắn rồi quẳng sang một bên. Giờ thì Obito đã hoàn toàn khỏa thân, nhưng Kakashi vẫn còn nguyên áo quần trên người. Y vươn tay tới kệ đầu giường và lấy tuýp bôi trơn ra, đẩy chân Obito lên rồi ấn một ngón tay đã ướt dịch vào hậu huyệt của hắn.
Hắn khẽ cứng người, tự động cảm thấy không thoải mái trước cảm giác lạ lẫm ấy. Kakashi có chút ngạc nhiên thoáng qua, rồi y liền hiểu ra, y để ngón tay mình nguyên ở đó không di chuyển, và liếm lên đầu dương vật của Obito. Obito lập tức bị xao nhãng bởi cảnh tượng đáng yêu đó, khi Sharingan le lói ánh đỏ của Kakashi hướng về hắn, và y liếm nơi đó của hắn như thể nó là một món ăn ngon lành nào đó y khát khao được thưởng thức. Hắn cảm nhận ngón tay Kakashi nhẹ nhàng ấn vào bên trong hắn, đem lại cảm giác bỏng rát nhè nhẹ, nhưng cũng chẳng đau hơn khi y cắn lên núm ngực hắn là bao, và dẫu sao thì nó cũng thật tuyệt, cảm giác đau đớn nhẹ nhàng này, cùng với chiếc lưỡi ấm nóng trên dương vật, và ánh mắt Kakashi như muốn thiêu đốt toàn thân hắn.
Kakashi thì thầm, "Bất cứ lúc nào muốn ta dừng lại thì cứ việc nói," và Obito gật đầu. Sau đó ngón tay Kakashi nhẹ nhàng chuyển động ra vào, và y tiếp tục liếm lên đầu dương vật của Obito, chậm rãi, kết hợp với những khoảng dừng, để khoái cảm nơi đó bổ sung chứ không lấn át cảm giác từ những ngón tay y.
Hắn có thể thấy cơ bắp toàn thân thả lỏng từ nỗ lực đó của Kakashi, và Kakashi thêm một ngón tay nữa vào, Obito hít vào một hơi lạnh vì nỗi đau và cả khoái cảm nhân đôi. Kakashi nhìn hắn dò hỏi, muốn biết hắn có ổn không, và Obito đảo mắt, dùng tay ra hiệu cho y tiếp tục.
"Ngươi đang làm rất tốt," Kakashi thì thầm, và Obito rất muốn phản pháo rằng nhận xét đó thật là trịch thượng, nhưng khi nghe được lời công nhận từ Kakashi, điều gì đó đã lóe lên trong tâm trí hắn — Kakashi chưa từng công nhận hắn; y luôn thấy hắn là tên ngốc thảm hại; suốt từ thời ấu thơ Obito vẫn luôn khao khát được y khen ngợi — điều này khiến hắn rên lên thỏa mãn trước cả khi hắn kịp nhận ra, và đôi mắt Kakashi lóe lên trước phản ứng này. Như thể để thưởng cho Obito, y vặn xoắn những ngón tay mình và chạm vào nơi nào đó khiến những tia lửa khoái cảm bùng lên từ điểm này, lan khắp cơ thể và tứ chi hắn.
Tất nhiên đó là tuyến tiền liệt của hắn. Hắn vốn đã biết rằng chút áp lực ở đây khiến người ta rùng mình và thích thú, và giờ hắn đã hiểu lý do. Nó là một cảm giác rất khác so với khoái cảm đến từ dương vật; theo một cách nào đó thì nó mang tính cá nhân hơn, như thể Kakashi đang tiếp cận vào tận sâu bên trong con người hắn.
Kakashi mỉm cười có chút ranh ma trước cơn thỏa mãn hết sức dễ thấy của hắn. "Thích đúng không?" y hỏi, và một lần nữa chạm những ngón tay của y vào đó, Obito khẽ run lên xung quanh những ngón tay y, và hắn đáp, "Ừ," đến cả giọng cũng gần như vỡ ra, và ánh mắt Kakashi thoắt nhiên tối sầm lại bởi ham muốn.
Kakashi tiếp tục nhấn vào điểm cực khoái của Obito, đồng thời tiếp tục liếm dương vật của hắn, giờ thì những khoảng ngắt dài hơn một chút, và với bàn tay vẫn còn trống của mình y lại một lần nữa lần lên núm ngực Obito và cọ xát, thứ cảm giác bùng phát tại ba điểm này đem lại tác dụng thật tuyệt vời; hắn tiếp tục rên lên, và khi Kakashi nhét thêm một ngón tay nữa vào bên trong hắn, cảm giác nóng rát bổ sung hoàn hảo cho khoái cảm nơi đó, mọi thứ dường như bị hút lại với nhau trong một sự kết hợp kỳ diệu. Obito cảm thấy những giọt nước lạ lẫm lại trào ra trong mắt mình, trước cường độ lớn lao của cơn khoái cảm, và ánh mắt Kakashi trở nên chăm chú hơn, tập trung hơn. Y liếm dương vật của Obito lần cuối, rồi cúi xuống liếm những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt hắn, rồi hôn hắn, thật chậm rãi, thật nhẹ nhàng, lưỡi y cuốn lấy lưỡi Obito, rồi ngừng chuyển động ngón tay vẫn đang ở bên trong hắn.
"Mẹ kiếp, Kakashi," Obito rên lên bên khóe miệng Kakashi. "Mẹ kiếp." Thật hoàn hảo.
Kakashi rút những ngón tay ra và ngửa đầu ra sau một chút để họ có thể nhìn vào mắt nhau. "Ngươi đã sẵn sàng cho ta rồi đấy, nhưng ta có thể tiếp tục làm thế này nếu ngươi muốn," Kakashi nói, gương mặt y cởi mở và không hề phán xét. "Ngươi muốn thế nào nào?"
Kakashi rõ ràng đã biết Obito chưa từng làm thế này trước kia, và y đang cho hắn cơ hội để rút lui mà không cần hỏi thêm gì cả. Y thật là—ugh, Kakashi dịu dàng quá đỗi. Obito muốn tỏ ra ghê tởm, nhưng bất chấp mọi nỗ lực của mình, hắn vẫn không thể tìm ra điều gì khác ngoài sự quyến rũ đến nực cười.
"Ta muốn ngươi thượng ta, Kakashi," Obito nóng lòng nói, chưa gì đã nhớ những cảm giác mà Kakashi đã cho hắn nãy giờ và muốn tiếp tục được tận hưởng càng nhanh càng tốt.
Kakashi khẽ nhắm mắt lại và rùng mình, sau đó y gật đầu, hôn Obito lần nữa và rời khỏi giường. Lần này Obito có thể chứng kiến Kakashi sử dụng toàn bộ tốc độ và sự nhanh nhẹn mà y sở hữu để cởi bỏ y phục càng nhanh càng tốt, và đó là một cách tuyệt vời để sử dụng các kỹ năng ninja của mình, giờ Obito chỉ phải đợi vài giây để được thấy Kakashi khỏa thân, cơ thể đẹp như tạc của y chắn trước mắt hắn, dương vật căng và cứng, đầu của nó sáng bóng bởi chút tinh dịch rỉ ra.
Kakashi nhẹ nhàng quay lại giường và di chuyển xuống bên dưới Obito, rồi lại nâng chân Obito lên và từ từ đưa mình vào, rên lên một tiếng nhỏ khi y ấn hoàn toàn vào bên trong. Mắt Obito mở to trước cảm giác mới mẻ này, mãnh liệt hơn cả những ngón tay, lấp đầy hắn bằng Kakashi.
"Như này có ổn không?" Kakashi hỏi, một vẻ lo lắng hiển hiện trên gương mặt y.
"Ổn," Obito đáp, "nhưng tốt hơn hết là ngươi nên động luôn đi," và Kakashi nhoẻn cười với hắn, hàm răng trắng đều lóe sáng—mẹ kiếp, hắn đến mọt kiếp cũng sẽ không quên được rằng hắn đã từng được xem mặt Kakashi mất thôi—và Kakashi bắt đầu động thân.
Y khởi đầu với nhịp độ chậm rãi đều đặn, vừa vặn để giữ cho Obito sung sướng nhưng chưa đạt cực khoái ngay lập tức, bởi vì điều này—ôi, thánh thần ơi. Kakashi đem lại cảm giác thật tuyệt vời bên trong hắn, với cơ thể Obito đã được chuẩn bị sẵn sàng để đón tiếp y. Khi dương vật của Kakashi nhấn vào tuyến tiền liệt của hắn, Obito phát ra một tiếng kêu nghẹn ngào, và bởi vì ánh mắt Kakashi chưa từng rời khỏi hắn, nên Obito có thể thấy được âm thanh hắn vừa tạo ra dường như khơi dậy điều gì đó điên cuồng trong đôi mắt y. Những cú thúc của y tăng tốc, và tay y với về phía trước nhúng vào chất bôi trơn rồi nắm lấy dương vật của Obito và bắt đầu vuốt ve nó theo nhịp đẩy của y. Không đời nào Obito có thể cầm cự thật lâu trong tình trạng này, và mặc dù cảm thấy tuyệt vời biết mấy, hắn vẫn hơi thất vọng vì biết nó sẽ kết thúc sớm — nhưng rồi Kakashi tập trung vào sự thay đổi trong biểu cảm của Obito như một người quan sát sắc sảo, y dừng lại giữa chừng và giữ nguyên tay, toàn thân run rẩy vì sức mạnh kìm nén bản năng của mình.
"Xin lỗi," Kakashi nói, và hôn lên phần đùi non của chân Obito. "Ta thiếu kiềm chế quá. Mình làm chậm hơn chút nhé."
Y rời tay hoàn toàn khỏi dương vật Obbito và, đúng như lời đã nói, y làm chậm lại với tốc độ thực sự thong thả, đâm vào và rút ra từng milimet, từng giây từng giây một.
"Kiểu này lúc xong việc cũng là lúc ngươi phải cuốn gói khỏi Sương Mù luôn mất," Obito quan sát với một chút bực bội. Đúng là hắn muốn tốc độ chậm lại, nhưng chậm đến mức này thì thật là lố bịch.
"Suỵt," Kakashi cười. "Tin ta đi, sẽ thích lắm. Ngươi chỉ cần tập trung thôi."
Ngươi là thứ duy nhất ta có thể tập trung vào ngay lúc này, Obito nghĩ, và muốn bật cười thành tiếng. Sự tập trung không phải là vấn đề của hắn trong lĩnh vực này.
Tuy nhiên, hắn vẫn cố gắng làm theo sự chỉ dẫn của Kakashi. Hắn tập trung vào cảm giác Kakashi xâm nhập mình, cảm giác dương vật của y từ từ tiến vào bên trong, khoảnh khắc Kakashi được bao bọc hoàn toàn, cơ thể họ ép chặt vào nhau, và rồi thời điểm Kakashi bắt đầu rút ra, kéo lại cho đến khi chỉ còn lại phần đỉnh của dương vật ở bên trong.
Theo một cách nào đó, nó thật giống như khi thiền định. Obito cảm thấy sự tuyệt vọng và căm ghét bản thân lùi xa về một nơi nào đó. Hắn có thể nghe thấy tiếng thở chậm rãi đều đặn của Kakashi và cố gắng hòa hơi thở của mình vào đó.
Hắn nhìn xoáy sâu vào con mắt Sharingan kia, và Kakashi nhìn lại hắn. Sắc đỏ từ con mắt ấy dường như sắc nét hơn bình thường khi nó đối lập với màn xám vĩnh cửu của Làng Sương Mù. Thực ra, bởi Obito không tự nguyện rời mắt khỏi Sharingan, cảm giác thật giống như Kakashi lại một lần nữa đưa hắn chìm vào ảo thuật. Cả tuần vừa rồi đều giống như một ảo thuật, thật vậy, với lời chỉ dẫn tập trung từ Kakashi vang vọng bên tai, cuốn lấy tâm trí hắn như tấm lưới nhện lấp lánh.
Hắn cố giữ tập trung. Khi Kakashi từ từ ấn vào, Obito bắt đầu nhận ra rằng mỗi milimét mà dương vật của Kakashi xâm nhập đều có tác động riêng lên cơ thể hắn. Hắn chưa bao giờ thực sự cảm thấy điều này trước đây; cảm giác có thể thay đổi rất nhiều tùy thuộc vào góc độ hoặc khoảng cách giữa hai cơ thể. Ban nãy khi họ làm, mọi thứ đều nhòe đi, hòa hợp thành một khoái cảm chung, nhưng giờ đây nó giống như có hàng chục điểm tiếp xúc độc đáo, và vì hắn đang tập trung cao độ, hắn có thể chọn từng điểm tiếp xúc và thêm chúng vào nhau. Tập trung theo cách này, các cảm giác mang một hình thức mới, cao hơn, từ cảm giác nóng rát nhẹ khi Kakashi ấn vào bên trong đến sự bùng nổ khoái cảm trên tuyến tiền liệt, đến áp lực của cơ thể Kakashi trên người hắn, ấm áp và mịn màng.
Kakashi vuốt một ngón tay dọc theo dương vật của hắn, và giờ khi mà hắn đang tập trung sâu sắc, nó đem lại cảm giác tuyệt diệu hơn cả khi Kakashi vuốt ve hắn ban nãy, Obito run lên, phát ra một tiếng rên thỏa mãn nghẹn ngào dưới áp lực của cơn mãn nguyện.
"Tốt," Kakashi thì thào, và chết tiệt, lại là một sự công nhận khác từ y, nó quá mức tuyệt vời, vượt lên trên tất cả mọi thứ.
"Kakashi," hắn nói, căng thẳng tột độ. "Ta có lẽ vẫn—thậm chí ngay cả khi ngươi làm chậm lại ta vẫn sẽ—"
"Ngươi cố nhịn thêm một chút được không?" Kakashi nhẹ nhàng hỏi.
Hắn có nhịn được thêm nữa không nhỉ? Nếu Kakashi bảo hắn giết ai đó ngay lúc này, hắn sẽ làm mà không hề do dự. Cho nên là, được, hắn sẽ cố giữ cho bản thân không lên đỉnh. Hắn gật đầu với Kakashi, không thể và cũng không sẵn sàng nói ra suy nghĩ đó, thế là Kakashi mỉm cười với hắn. Kakashi, với nụ cười rung động lòng người đó.
Và rồi — đó là màn tra tấn ngọt ngào nhất mà Obito từng trải qua. Hắn đang chông chênh trên bờ vực cực khoái, cảm nhận sức nặng của từng cơn sóng cảm xúc, như thể nó mạnh hơn cả một cái búa đập vào hộp sọ hắn, khi Kakashi đưa đẩy rất rất rất rất chậm rãi, và khi y lướt nhẹ đầu ngón tay trên dương vật của Obito. Càng lúc, cảm giác đến với hắn càng mãnh liệt, như những ngọn thủy triều. Có lúc, Obito cảm thấy như mình đã chuyển sang một chiều không gian hoàn toàn riêng biệt, như thể hắn và Kakashi đang cùng nhau ở trong Kamui, hai kẻ duy nhất tồn tại nơi đó. Cảm giác về không gian của hắn bị bóp méo bởi sức mạnh của sự tập trung, và cảm giác về thời gian cũng nhòa đi. Chẳng hề tồn tại thời gian, hoặc tất cả thời gian trong vũ trụ này đều quy tụ về đây, khi Kakashi ở bên trong hắn, với đôi mắt khóa chặt vào nhau, khi Obito dường như bị xé toạc ra, và tái tạo lại, với mỗi cú thúc.
Thật vậy, chẳng mấy chốc, thời gian không còn quan trọng với Obito nữa. Hắn có một ý niệm mơ hồ rằng chuyện này phải kết thúc, nhưng miễn là hắn giữ lời hứa với Kakashi, không để cơn cực khoái đánh gục, thì họ có thể ở lại đây, trong vũ trụ mới của riêng họ, tránh xa mọi lừa lọc dối trá của thế giới.
"Được rồi," Kakashi nói, rất nhẹ. "Ngươi đã làm rất tốt rồi đấy."
Obito gật đầu, cảm thấy sự thỏa mãn tràn qua lòng hắn khi nghe những lời đó.
"Ta sẽ làm ngươi cảm thấy thật sự tuyệt vời, được chứ?"
Obito lại gật đầu, bởi vì dĩ nhiên Kakashi sẽ làm thế, hắn hoàn toàn tin tưởng vào điều đó.
Thế rồi, ngón tay duy nhất mà Kakashi lướt trên dương vật của Obito được ngón tay cái kết hợp, Obito thở hổn hển vì sức mạnh của cảm giác đặc biệt đó. Và, thay vì chỉ lướt những ngón tay dọc theo nơi đó của hắn, Kakashi nắm chặt lấy, vuốt ve một cách quyết liệt, và đồng thời khi y làm vậy, y thúc thật mạnh vào bên trong Obito, chạm vào điểm cực khoái của hắn.
Mẹ kiếp.
Nó quá mãnh liệt, hơn bất cứ thứ gì hắn từng cảm nhận trước đây, hắn có thể cảm nhận cùng một lúc tất cả những cảm giác từ lúc hắn tập trung vào những chi tiết nhỏ nhặt, hắn sắp — mẹ kiếp, nổ tung, hay gì đó, điều này tuyệt hơn bất cứ điều gì hắn từng trải qua, và Kakashi lại làm thế, khốn thật, lại thúc vào sâu trong hắn, và lại vuốt ve hắn, Obito rên rỉ không ngừng, lảm nhảm gọi tên y, Kakashi và khốn kiếp và đúng rồi, và hoàn toàn không thể kiểm soát bản thân và đếch quan tâm chút nào, cơ thể hắn giật lên, Kakashi cũng rên rỉ, rồi xuất tinh, và rùng mình, Obito cũng xuất ngay lúc đó, khoảnh khắc này sung sướng đê mê hơn bất kỳ cơn cực khoái nào hắn từng có trước đây.
Obito nghẹn ngào và run rẩy, như thể có con đập nào đó đã vỡ bên trong hắn, qua những dư chấn của cơn cực khoái và hơn thế nữa, Kakashi rút ra khỏi hắn rồi ôm chặt lấy hắn, bản thân y vẫn còn hơi run rẩy, đưa bàn tay của mình vuốt ve lên xuống trên lưng Obito.
"Kakashi," Obito thở hổn hển và gọi tên y trong cơn nghẹn ngào, và hắn có thể nghe được vô vàn xúc cảm trong đó, dường như Kakashi cũng nghe ra, cho nên y siết lấy hắn chặt hơn và hôn lên trán hắn.
Họ nằm trong vòng tay nhau một lúc lâu—thời gian dường như vẫn là một khái niệm nào đó xa vời; và các giác quan của hắn vẫn còn chưa bình thường trở lại.
Cuối cùng thì Obito cũng cảm nhận hơi thở của mình bình ổn trở lại, và hắn trở lại là chính mình, hạ cánh từ chuyến bay của một thực tại thay thế, nơi chỉ có Kakashi và những khoái cảm mà thôi.
---HẾT ĐOẠN REVERSE RỒI, MỜI ĐỌC TIẾP--
Kakashi có thể cảm nhận được hắn bình tĩnh lại, và y nới lỏng vòng tay khỏi hắn một chút. Obito nâng mắt để ánh mắt họ chạm nhau, và hơi thở hắn dường như kẹt lại khi bắt gặp nỗi buồn đong đầy trong đôi mắt y.
"Cảm ơn nhé," Kakashi nói. "Ta cần phải—phải cảm thấy là bản thân có thể làm việc gì đó có ích trong ngày hôm nay."
Bởi trước đó y đã giết người. Một cách cân bằng lại cuộc sống của Kakashi, chính là sử dụng lòng tốt của y sau khi giết chóc. Chuyện này chắc hẳn sẽ thật khôi hài nếu như nó không quá sức bi thảm.
Và hắn—hắn không biết bản thân đang cảm thấy như thế nào nữa. Hắn đã gần như kiệt sức vì la hét và rên rỉ, và nơi đó vẫn hơi đau, hắn vẫn còn xấu hổ muốn chết vì đống cảm xúc hỗn độn mà hắn không cách nào che giấu đi được. Nhưng phần lớn hơn trong hắn chẳng quan tâm, bởi hắn vẫn còn thấy ấm áp theo một cách nào đó –giống như sự thỏa mãn, nhưng êm dịu và nhẹ nhàng hơn thế...
Đây chính là thời điểm mà họ thường nói tạm biệt nhau và hẹn gặp lại vào hôm sau, nhưng Obito cảm thấy thật miễn cưỡng khi phải làm điều đó; miễn cưỡng khi phải làm bất cứ điều gì không phải là nằm ỳ ra trên giường với cơ thể trần trụi của hắn áp sát vào cơ thể trần trụi của Kakashi.
Kakashi dường như cũng cảm thấy như vậy, bởi thay vì hẹn gặp hắn vào giờ này ngày hôm sau, y rướn người tới và hôn Obito lần nữa. Obito nhiệt tình đáp lại nụ hôn đó, hơi ấm kỳ lạ trong cơ thể hắn cứ thế khuếch tán, càng lúc càng mạnh mẽ hơn.
"Hôm nay ngươi vẫn chưa nói gì với ta cả," Kakashi cuối cùng cũng lên tiếng, miệng y kề sát tai hắn. "Ngươi có muốn nói gì không?"
Obito chậm chạp chớp mắt, không hiểu lắm. Hắn có nói vài câu rồi còn gì. Hầu hết đều là gọi tên Kakashi, rên rỉ và chửi thề, nhưng vẫn là nói mà. Kakashi đang nói gì vậy chứ?
Ồ, phải rồi. Dĩ nhiên. Hắn suýt thì quên mất.
Hắn mở miệng định trao cho Kakashi thứ y cần một lần nữa, nhấn mạnh lại vị trí của y trên thế giới thối nát này, nhưng lời nói không thể thốt ra khỏi miệng hắn.
Hắn run lên nhè nhẹ. "Ta không thể," hắn nói. "Ta không—không cảm thấy như thế vào lúc này."
Chắc chắn nó sẽ trở lại sớm thôi, nỗi căm hận mà hắn vẫn dành cho Kakashi. Nhưng ngay lúc này đây chẳng có nổi một chút nào để hắn lôi ra cả. Hắn cảm thấy thật quá đáng khi xúc phạm Kakashi khi mà y đang ở trong trạng thái này.
Kakashi ngửa đầu ra sau một chút để có thể nhìn kỹ Obito. Gương mặt y đầy hoang mang.
"Nhưng, anh bạn ninja Sương Mù," y cố gắng thuyết phục hắn. "Ngươi biết những chuyện ta đã làm mà."
"Phải," Obito đáp, có chút cương quyết. "Ta biết chứ."
"Vậy, ngươi biết ra đã gây ra những tội ác không thể nào dung thứ. Ngươi biết rằng ta sẽ luôn đáng bị—"
"Im ngay," hắn nặng giọng nạt Kakashi. Ngay cả khi Kakashi còn chưa kịp nói ra điều đó, hắn đã thấy rất sai rồi.
Biểu cảm hoang mang trên gương mặt Kakashi càng lộ rõ.
Ồ. Obito cho rằng hắn đã thiết lập mối tương tác giữa họ như một hình thức giao dịch. Có lẽ Kakashi dành thời gian cho hắn và ngủ với hắn chỉ bởi y muốn nghe những lời lẽ tồi tệ về bản thân từ một kẻ xa lạ, nhằm xác thực niềm tin vốn dĩ của y mà thôi.
Suy nghĩ này khiến tim hắn thốt nhiên đau thắt lại.
"Ngươi nhất định phải được nghe những lời đó thì mới tiếp tục gặp gỡ ta đúng không?" hắn ép bản thân mình cất lời hỏi, bởi hắn chưa từng né tránh những cuộc đối thoại khó khăn. Nếu Kakashi xác nhận điều đó, hắn sẽ—hắn không chắc lắm; tới thăm mộ Rin một lúc chăng? Suy ngẫm về cái chết năm đó của cô? Cố gắng làm gì đó để khơi dậy niềm căm phẫn trong lòng hắn. Cho dù ý tưởng đó khiến hắn thấy chênh chao và buồn nôn.
Kakashi vẫn nhìn hắn không chớp mắt. Rồi, cuối cùng, y lắc đầu.
"Không, anh bạn ninja Sương Mù ạ," Kakashi nói, giọng có chút chua chát. "Ngươi có giá trị hơn thế, đâu phải chỉ là tấm gương phản chiếu những suy nghĩ trong lòng ta."
Và Obito lần đầu tiên tự hỏi, rằng Kakashi nghĩ gì về hắn; về con người ẩn sau lớp ngụy trang này, nghĩa là, không phải ký ức về một thằng nhóc với nửa người bị nghiền nát, kẻ vẫn còn lại một chút phẩm chất đạo đức nhưng đã sớm bị nỗi căm hận che mờ.
"Ta có giá trị như thế nào với ngươi cơ?" hắn hỏi, quyết định sẽ thẳng thật với chính mình, và với Kakashi.
Kakashi mỉm cười với hắn, trêu đùa. "Giờ thì ngươi lại muốn chơi trò ngợi khen nhau sao?" Y luồn bàn tay vào mái tóc Obito, thành công làm hắn xao nhãng trước khi hắn kịp phản pháo, và nói, "Chà, tính đến hiện tại, trong tất cả những kẻ xa lạ vốn căm ghét ta mà ta từng gặp, thì ngươi là người tử tế nhất."
Obito cau mày. "Ta mà tử tế cái nỗi gì," hắn nói, có chút tự ái, nhưng vẫn nghiêng đầu để giụi sâu thêm vào bàn tay Kakashi.
"Ngược lại đấy," Kakashi đáp, đôi mắt trông có vẻ hững hờ nhưng hoàn toàn tập trung vào hắn. "Ngươi đã cho ta nhiều sự thỏa mãn hơn tất cả những lần mà ta có thể nhớ. Và ngươi vẫn chưa bắt ta phải chịu chút đau đớn nào. Thường thì đó là một phần rất lớn trong cuộc giao dịch."
"Cái quái gì," Obito không thể ngăn bản thân bật thốt. "Đã bao nhiêu lần ngươi tìm đến những thằng làm ngươi đau rồi?"
Và những thằng khốn đó là thằng nào? Hắn cảm nhận một cơn phẫn nộ ập đến, nhưng không phải là vì Kakashi, mà vì những tên ninja giấu mặt trên khắp ngũ đại quốc, những kẻ đê hèn đã từng lạm dụng y, từng làm tổn thương y trước đây. Obito sẽ giết sạch, hắn biết chắc điều đó, nếu hắn tìm ra được tung tích những tên chó má đó.
Kakashi chỉ nhún vai. "Đâu có quan trọng. " Rồi y vươn người tới hôn hắn. Đó là một nỗ lực trắng trợn để đánh lạc hướng, nhưng mặc dù nhận ra sự gian xảo của Kakashi, Obito hoàn toàn không muốn dừng hôn và đẩy y ra. Sau tất cả những nụ hôn họ trao cho nhau, hương vị của Kakashi thật quen thuộc và dễ chịu. Obito ngâm nga trong khoái cảm, sau đó đưa tay về phía trước để vuốt ngón tay cái vào vết sẹo ngay dưới mắt Kakashi, rồi luồn tay qua mái tóc y, nhẹ nhàng xoa bóp da đầu y. Kakashi lim dim mắt và gừ gừ trong họng như một con mèo nhỏ đáng yêu, và vòng tay qua eo Obito kéo hắn lại gần hơn.
"Ngươi đẹp lắm," Obito nghe thấy chính mình cất tiếng, và Kakashi chớp mắt, kinh ngạc trước lời nhận định lạ lùng.
Chà, xấu hổ quá đi mất thôi. Hắn không thể gọi Kakashi là đồ vô dụng, nhưng lại có thể khen y đẹp ư ? Và lại còn nói như thế lúc họ đang không làm tình, khi mà chẳng có lý do gì biện hộ cho việc lời lẽ của hắn bị xáo trộn lung tung hết cả lên thế này ? Đầu hắn bị cái quái gì vậy chứ ?
Kakashi nhìn hắn một hồi, trầm ngâm quan sát biểu hiện ngượng nghịu đến cực điểm của hắn, rồi nói, "Ngươi cũng vậy."
Obito vặc lại. "Tất nhiên là ta đẹp rồi, ngươi đần độn thật. Đây là ngụy trang mà. Tội gì không làm cho đẹp một tí. Thường thì trông ta không như thế này đâu."
Kakashi nhướn một bên mày lên. "Chà, thế thì ta chúc mừng ngươi đã lựa chọn được một lớp ngụy trang đẹp hết ý. Người ngợm đẹp, mặt mũi cũng đẹp luôn." Y hôn lên quai hàm Obito. "Chỗ này đẹp này." Rồi môi y quét nhẹ lên môi hắn. "Đây cũng đẹp." Mũi hắn. "Cái này: đáng yêu, đẹp." Y hôn lên hai bên mí mắt Obito. "Dáng mắt của ngươi, và cả lông mi nữa: cũng đẹp luôn." Y lại hôn lên tóc hắn và vò rối tưng bừng cả đầu hắn lên. "Đẹp cực kỳ."
Kakashi buông hắn ra và Obito trợn mắt nhìn y chòng chọc, từ ngữ như bay biến hết. Tất cả những phần mà Kakashi vừa đặt môi lên và không tiếc lời ngợi khen, đều là những phần hắn chọn giữ nguyên không hề dùng thuật ngụy trang để thay đổi.
Kakashi cụp mắt, né tránh ánh mắt hắn. "Thực ra, trông ngươi hơi giống một người mà ta luôn nhớ đến, với dáng vẻ đã hoàn toàn trưởng thành."
Cái quái gì?
Thấy Obito sửng sốt, Kakashi hướng về hắn một nụ cười gượng gạo, dường như có chút tự trách. "Thôi nào, anh bạn ninja Sương Mù. Ngươi biết là tâm trí ta không thực sự ổn định mà. Có gì đáng ngạc nhiên đến vậy với việc ta chọn mời ngươi lên lầu cùng ta, nghĩ rằng ngươi sẽ làm đau ta, khi mà trông ngươi rất giống một người bạn mà ta đã từng bội ước?"
Và không, khi mà nghĩ theo chiều hướng như vậy thì đúng là chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả. Hắn biết rõ Kakashi luôn bị giày vò bởi nỗi đau đớn dằn vặt, kể từ khoảnh khắc y giết Rin. Sẽ hoàn toàn hợp lý khi Kakashi muốn bị trừng phạt bởi một người trông hơi giống Obito.
Kakashi tiếp tục, "Và khi cảm nhận được rằng ngươi bắt đầu muốn ta, ta rất mong chuyện giữa hai ta sẽ dài lâu một chút, ta mong muốn điều đó cũng nhiều như mong muốn được nghe ngươi nói lời căm ghét ta."
Gì cơ?
Nhưng Kakashi đâu có thích Obito theo cách đó. Y vẫn luôn chế giễu, khinh khỉnh, coi thường Obito, cho đến giờ phút cuối cùng khi họ trở thành bạn bè thực sự.
Phải vậy không?
Obito thực lòng muốn hỏi y ngay bây giờ. Cảm xúc mà ngươi dành cho người bạn đó là gì, Kakashi?
Nhưng rồi hắn thấy thật sai trái với ý định đó. Kakashi có lẽ sẽ trả lời hắn bằng sự thành thật, nhưng y đâu biết mình đang nói chuyện với ai, và như thế thì chẳng công bằng với Kakashi chút nào.
Kakashi nhìn hắn, biểu cảm trống rỗng. "Ngươi có tự ái vì ta lợi dụng ngươi như thế này không? Rằng ta thấy sự tương đồng trên gương mặt ngươi, và cứ thế giả vờ rằng ngươi là người bạn cũ của ta?"
"Ta biết thừa ngươi lợi dụng ta rồi," Obito đáp. "Ta cũng đang lợi dụng ngươi mà. Đây là một cuộc giao dịch còn gì." Giờ thì trông Kakashi có vẻ hơi buồn, và Obito bỗng cảm thấy nhói lòng. "Nhưng mà, dùng ta để tưởng nhớ bạn của ngươi vẫn còn hơn là dùng ta để củng cố niềm căm ghét mà ngươi dành cho chính mình," hắn vội vã phân bua, lời lẽ tự tuôn khỏi miệng trước cả khi hắn kịp suy nghĩ.
Và rồi một ý nghĩ thực sự điên rồ ập đến, hắn nói, "Ngươi có thể gọi ta bằng tên của người đó, nếu ngươi muốn."
Kakashi mở to mắt nhìn hắn, rõ ràng không hề lường trước được điều này.
"Ta biết như thế đúng điên," Obito thêm vào. "Nhưng ngươi điên bỏ xừ đi được ấy, Kakashi, ta cũng chả khác đếch gì. Cho nên nếu điều đó giúp ngươi khuây khỏa, thì ta cũng không phiền gì đâu."
Kakashi chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn hắn thật lâu. "Ta sẽ cân nhắc về điều đó."
Obito nhún vai. "Ờ."
Kakashi liếc mắt nhìn đồng hồ, và đôi mắt y mở to kinh ngạc. Obito cũng thò đầu nhìn và thấy đã gần 2 giờ sáng rồi.
Họ đã làm tình, ôm ấp, hôn hít và chuyện trò suốt tám tiếng đồng hồ liên tục. Má ơi, cái quái gì vậy. Obito vốn biết thời gian chảy trôi thật nhanh khi con người ta làm chuyện đó, nhưng đến mức này thì thật là lố bịch.
"Ta phải ngủ chút đây," Kakashi nói, giọng có vẻ tiếc nuối.
Obito thở dài, biết rằng câu thần chú đó có nghĩa là thời gian được ở cạnh Kakashi ngày hôm nay đã hết, và xoay người định rời khỏi giường—
Kakashi dùng một tay níu hắn lại.
"Tối nay ngươi có thể ngủ lại," y lên tiếng, giọng điệu cẩn thận và nhẹ nhàng. "Nếu ngươi muốn."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro