Chương 34: Đi tìm nhau
“Làm sao đây, Ngụy Châu anh về nước rồi hả?. Sao lại về sớm như vậy chứ?”..
“Nhóc, sao em lại lo sợ.? Chuyện gì, nói mau lên”
“Em..em..em xin lỗi anh.. Em đưa địa chỉ bên đấy của anh cho anh Cảnh Du. Anh ấy đã bay từ hôm qua rồi.”
“Cái gì?. Con nhóc này..em chết chắc rồi.”
“Anh ơi…”
Lời còn chưa nói xong người đó đã chủ động cúp máy để mặt Hạ Minh lơ ngơ với chiếc điện thoại trên tay. Thôi rồi, kỳ này là tiêu cô rồi. Cố gọi lại nhưng đầu dây bên kia luôn trong tình trạng báo bận..Bất đắc dĩ lắm, cô mới gọi cho Trác Nghiêm kể hết sự tình, ai dè hai người bọn họ đang ở cạnh nhau, chưa kể hết Ngụy Châu đã lấy điện thoại cúp máy. ….
Trác Nghiêm cười lớn trước hành động của Ngụy Châu, anh suy nghĩ một lúc, xoay xoay chiếc cốc nước trên bàn, chậm rãi nói “Em nên gọi Cảnh Du về đi. Hơn một năm nay anh thấy cậu ta rất cố gắng để có cớ qua Hàn gặp em như một sự tình cờ. Nay có dịp sang thì em lại về”.
“Cứ để hắn đi du lịch đi. Coi như nghỉ phép vậy”
Tối hôm đó, Hạ Minh đến nhà Ngụy Châu , vừa thấy người anh trước mặt, cô đã phải nghe tiếng càu nhàu không thương tiếc của Ngụy Châu
“Rõ ràng là anh nói không để hắn ta biết mà Hạ Minh, sao nay nhóc lại theo phe cái tên Cảnh Du đó. Không nói rõ đừng hòng vô nhà. Hơn một năm coi bộ em tài giỏi hơn rồi.”
“....”
“Em không cố ý đâu, tại anh ấy năn nỉ quá. Với lại em chỉ đưa địa chỉ thôi. Muốn gặp hay không còn tùy thuộc vào anh mà..Em chỉ muốn giúp hai người thôi”
“Giúp hai người.?”
Ngụy Châu xoay bước định vào nhà đã bị Hạ Minh đu bám chạy theo.. Miệng cứ liên tục xin lỗi, hứa hẹn đủ điều. Mặc cho người nào đó cảm thấy phiền ra sao Hạ Minh vẫn không khỏi buông tha. ...
Nói về cái tên Cảnh Du kia từ khi đặt chân xuống Hàn Quốc hắn cứ tâm niệm là sẽ gặp được cậu, kể lại toàn bộ câu chuyện hắn biết được và buộc cậu thừa nhận rằng cậu vẫn còn yêu hắn. Đang loay hoay lấy hành lý, hắn nhận được tin nhắn của Hạ Minh, nội dung làm tâm tình hắn đang trên mây đột nhiên rơi vào bế tắc “Anh ơi, Ngụy Châu của anh về nước rồi.”
Thôi xong rồi, đến chủ động như vậy còn không thể gặp, tại sao lại cứ thích đùa với hắn như vậy. Cảnh Du hậm hực, cuối cùng cũng lê bước trở về khách sạn, vì ngày mai hắn có buổi hội thảo cho nên phải nghĩ ngơi để mọi chuyện diễn ra tốt đẹp….Chỉ cần ngày mai thôi, sau khi buổi hội thảo kết thúc hắn sẽ lập tức bay về gặp cậu.. gặp người hắn yêu nhất. ..
Hứa Ngụy Châu em hãy đợi anh, Hoàng Cảnh Du này sẽ là người tạo nên định mệnh gặp em một lần nữa. Sẽ biến đau thương năm đó thành hạnh phúc viên mãn thuộc về em, về chúng ta ở hiện tại lẫn tương lai.
----------
#GặpEmĐúngLúc
#LuânTang
#MêMụi
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro