Chap 48
" Không ức hiếp con thì con không biết sợ ! Ta thương xót con , con lại không chịu thương xót bản thân mình . Ta làm vậy còn có ích lợi gì nữa chứ ? "
Bàn tay thô to của hắn lướt trên làn da mịn màng của cô , ngón tay dài thẳng mang cúc áo ngủ của cô dần dần tháo xuống .
" Không muốn ! Không muốn ... Tôi mệt . "
Cô yếu ớt hé làn môi đỏ hồng , nhiệt độ cơ thể nóng như vậy khiến gương mặt cô lại càng đáng yêu gấp bội . Vào mắt Lãnh Dương Hàn lại là giống như cấp tốc đem tim hắn móc ra .
Tì ngón tay xuống mép giường , khóa cô vào thế giới do chính hắn cai trị . Hưởng thụ mùi hương ấm áp của cô , ánh mắt Lãnh Dương Hàn tràn đầy dục vọng cùng chiếm hữu .
" Con mệt nhưng papa lại không mệt ! Yên tâm , hôm nay sẽ là papa phục vụ con . "
Mỗi một tất da thịt của bảo bối đều xem như báu vật mà ra sức tỉ mỉ hôn . Hắn " buộc lòng " phải dạy cho cô một bài học , nếu không sau này lời hắn nói con gái thật sự sẽ xem như chẳng đáng nửa cân . Dù sao ban nãy hắn có tâm hỏi bằng hữu , hoạt động cơ thể cũng có thể giúp cô giải nhiệt hạ sốt cấp tốc .
" Ưm ! Không được ... Không cho ông làm vậy . "
Lãnh Dương Hàn ngẩng đầu khỏi vùng tư mật của con gái , nhìn bộ dáng ý loạn tình mê không có sức kháng cự của cô lại càng ngứa ngáy . Quả thật hắn muốn đến không thể dứt ra được rồi .
" Ta nhịn hơn hai tháng không ở gần con , khi quay về cũng thương tiếc con mệt mỏi chăm sóc Tịch Hãn mà không nỡ đòi hỏi . Con báo đáp ta thế nào ? Lạnh nhạt lại không chịu nghe lời , bây giờ dù con có khóc lóc van xin . Ta cũng không tha cho con . "
" Ông động dục lại không chịu đi tìm nhân tình của mình , lại ở đây khi dễ con gái . Ông biến thái ... Hức ! Tôi ghét ông . "
Lạc Âm mê man phong tình vạn chủng , bàn tay nhỏ nhắn dùng tất cả sức còn lại đẩy đầu hắn ra . Nhưng người giống như là pho tượng thạch cao vậy , cô làm cách nào cũng không dịch chuyển . Chỗ hai chân bị hắn đùa giỡn , lại yếu ớt dâng lên cảm giác khát cầu .
" Ghét ta ? Ghét ta vẫn phải vô lực nằm dưới người ta rên rỉ , vẫn phải mặc cho ta dùng sức đâm rút . "
Hắn cuồng ngạo ức hiếp cô , chỉ là bảo bối vừa thơm ngon lại ngọt ngào như vậy . Thoáng chốc bao nhiêu đè nén thời gian qua đều đồng loạt muốn kêu gào bung xích thoát ra ngoài .
" Bảo bối ! Con có biết cả đời này ta chỉ ra sức phục vụ duy nhất một người phụ nữ là con thôi không ? "
Chôn đầu lưỡi vào nơi ấm áp trước mặt , hắn ra sức liếm mút thưởng thức . Cảm nhận cơ thể bảo vật rung lên theo tiết tấu của hắn , nhiệt lượng nóng từ người cô nhanh chóng truyền đến hạ thân .
Thành thục giải phóng quần áo trên cơ thể , nhìn thấy ánh mắt từ mơ hồ chuyển thành khiếp sợ của cô , hắn lại càng muốn yêu chiều nhiều hơn một chút .
" Con quả thật rất có mị lực làm đàn ông hưng phấn . "
Lãnh Dương Hàn khàn giọng cười , nụ hôn dần di chuyển rơi trên vùng bụng thon thả của con gái .
" Con nói xem cả hai đứa con gái của ta đều đổ bệnh . Ta thất trách không chăm sóc được cho một đứa , vậy thì cũng không thể bỏ mặc đứa kia được . "
Không kiêng dè ngậm lấy đỉnh hồng ở trước ngực cô , tàn ác đốt cháy cơ thể Lạc Âm , khơi gợi xúc cảm quen thuộc như thủy triều đồng loạt ập đến .
" Con khóc cái gì ? Còn khóc nữa ta sẽ đem gậy thịt nhét vào miệng cho con mút . "
Lãnh Dương Hàn luôn tự tin vào khả năng kiềm chế trước phụ nữ , trước đây phụ nữ đối với hắn dùng bao nhiêu kĩ năng đều không dễ kích thích dục tính , hắn vẫn lãnh đạm như cũ mà xem họ như một công cụ . Nhưng đối với bảo bối thì hoàn toàn khác biệt , lí trí giống như cuồng phong bạo vũ vây lấy hắn . Giam hắn trong cảm giác tội lỗi và sự khao khát giải tỏa , hắn hôn lên giọt nước mắt nóng ấm rơi xuống chiếc cổ mềm mại của cô . Kéo bàn tay Lạc Âm áp lên bảo kiếm đang cứng đến điên người .
" Có cảm nhận thấy không ? Đang bệnh như vậy , nếu bị nó nhét vào miệng thì sẽ rất khó thở . "
Chỉ đạo cô xoa nắn thứ đang ngạo nghễ ngóc đầu thị uy kia . Chỉ cần nghĩ đến việc ở dưới thân hắn là con gái . Lãnh Dương Hàn liền hứng tình đến mất trí .
" Đáng chết ! Con đúng là báo ứng của ta . "
Nâng chân của cô lên , ngay tức khắc dùng sức đẩy mạnh đưa vào trong đóa hoa cấm kị yếu ớt đó .
Cảm nhận tầng tầng ấm kít bao bọc nuốt lấy , hắn cảm tưởng mọi giác quan đều được đẩy lên mây . Đầu óc liền trở nên mê muội và thư thái , chỉ mới hai tháng không đụng vào cô . Hắn cảm tưởng giống như đã hai mươi năm rồi .
" Lạc Lạc ! Bình thường con đã rất ấm áp rồi . Lúc bị bệnh còn khiến cho ta tiêu hồn hơn gấp bội . "
Hắn không ngừng đưa đẩy hạ thân , đâm vào kéo ra theo tiết tấu đều đặn . Mỗi một lúc đem dịch thể của cả hai chảy ra tấm ga giường hồng phớt dịu dàng , lại khiến cho không khí thêm vài phần ám muội .
" Không ... Hư ! Ông buông ra ... Tôi không cần ... Ưh ! "
" Bảo vật ! Vì ta ... Vì papa chịu đựng một chút . "
" Ta biết con hiện tại rất mệt ! Nhưng papa sẽ khiến cho con mệt mỏi trong sung sướng . "
Phòng ngủ tươi tắn của thiếu nữ bỗng chốc vì sự xuất hiện của đàn ông mà trở nên nóng bỏng , khắp nơi hòa quyện giữa tiếng thở dốc kích tình và âm thanh nỉ non rên rỉ vô lực .
Giống như thú hoang dũng mãnh khi khóa trụ được con mồi , liền dùng móng vuốt sắc nhọn không chút lưu tình xé rách mà thỏa mãn thưởng thức .
Lãnh Dương Hàn ôm chặt lấy cô , hắn càng thô bạo mê muội , biểu hiện của Lạc Âm lại càng thêm lộng lẫy , thân thể trắng hồng lay động theo tốc độ dây dưa của hắn . Cứng rắn mềm mại cùng một chỗ giao hòa , âm điệu gợi tình không thể tả nổi . Đôi môi đỏ hồng mê người khiến hắn muốn hung hăng cắn lấy , nhưng cuối cùng lại thay đổi chủ định ... Vùi đầu vào mái tóc của cô .
" Bảo bối ! Yêu con ... Thật yêu con đến điên . "
Hắn lầm bầm bên cạnh cô , bàn tay lướt xuống vùng mông căng đầy . Lại trêu chọc dùng sức bóp một cái .
Lạc Âm cố đóng chặt môi mình , Lãnh Dương Hàn nhấc cả người cô dậy , mới phát hiện cả hai mắt cô đều lấp lánh lệ nhòa .
" Đừng dùng cách này đối phó ta ! Con như vậy sẽ khiến ta đau đến sống không nổi . "
" Ông ! Ưm ... Vì sao luôn đối với tôi ... Ưh ... Ah ... Luôn đối với tôi như vậy ... "
Âm thanh nhu mì nho nhỏ giống như rìu sắc từng lần gõ vào lòng hắn . Lãnh Dương Hàn bị khoái cảm làm chủ , vẫn không thôi được việc xót xa cô , hắn ôm con gái dựa sát vào thành giường . Để cô áp tai vào lồng ngực đang phập phồng kịch liệt của hắn , không dùng lời nói . Trực tiếp không để cô thấy thứ đáng ghét kia đang không dừng lại ức hiếp cô , lại cho cô nghe rõ tiếng tim dồn dập của hắn .
Thủ đoạn của hắn luôn khiến người đời sợ hãi , nghĩ đến những thứ nửa đời qua đã nếm trải , mới cảm thấy được con gái chính là món quà tuyệt mỹ nhất mà thiên gia ban thưởng cho hắn .
Chỉ có trở thành kẻ không ai dám xâm phạm mới là cách tốt nhất để có được an yên . . Nhưng Lãnh Dương Hàn lại chưa từng muốn cô dè chừng hắn như vậy , ít nhất thời khắc này ... Cho dù bảo bối có muốn giết hắn , hắn cũng sẽ để mặc cô ra tay ... Nhưng mà ... Hắn biết rõ vị trí của bản thân trong lòng Lạc Âm . Vậy nên ... Hắn vĩnh viễn tự mãn bắt nạt cô .
Đúng lúc này bên ngoài lại vang lên âm thanh gọi người , tiếng vang không lớn lắm . Nhưng có thể khiến cho người bên trong phòng đều nghe rõ ... Lạc Âm mở to đôi mắt lấp lánh , cắn lấy ngón tay mình , cả người co quắp lại một thể .
Lãnh Dương Hàn nhanh chóng nắm bắt được yếu điểm của cô , bất lương tạo một vòng cung trên môi mị hoặc . Ôm bổng con gái lại sát cửa , đặt cô lên bàn gỗ cạnh nơi ra vào ...
( " Thư Tỷ ! Cô có nhìn thấy ông chủ đang ở đâu không ? "
Giọng một người phụ nữ trẻ tuổi vang lên .
" Thưa Cao tiểu thư ! Tôi không có nhìn thấy ! Nhưng mà lúc nãy có nghe thấy tiếng khởi động xe . Có lẽ ông chủ đã ra ngoài rồi . "
Âm hưởng đè thấp lí nhí , không khó để nghe được ngữ điệu cung kính và dè chừng . )
Nhìn nụ cười không đứng đắn trên môi người đang áp bức cô , Lạc Âm càng lúc càng khó chịu . Không phải chứ bọn người đó tìm địa điểm nói chuyện , lại thật sự đứng trước cửa phòng cô .
" Sao vậy ? Nghe thấy giọng của người khác ở dưới lại siết chặt ta lại . Con xấu hổ sao ? "
Để cô hoàn toàn tựa vào hắn làm điểm trụ , hai cánh tay hữu lực chủ động dẫn dắt cô nâng lên đáp xuống . Mỗi một lần khóe môi hắn đều phát ra tiếng thở trầm đặc .
" Không cần phải sợ ! Cứ rên lớn một chút ... Bọn họ không nghe thấy chúng ta . Hơn nữa ... Người khác cũng không dám nhiều lời với cô ta việc papa của con thường ở trong đây . "
" Ông ... Sao ông ... Lại vô sỉ như vậy chứ ... Ah ... "
" Ta vô sỉ ? Có phải không ? Hay là bởi vì con bị kích thích đến nỗi điên cuồng hút ta ? Con như vậy không muốn papa vô sỉ , có thật là như vậy không ? Hả ? "
Mỗi một lần ngắt quãng , hắn đều tàn độc vùi dập tiểu động của cô . Cả người căng phồng , không thể rời khỏi lại ra sức mê đắm nhiều hơn .
" Có vẻ con rất sợ cô ta nghe thấy . Sao bình thường không thấy con e ấp như vậy ? Hay là bởi vì sợ hãi gương mặt của cô ta ? "
" Nhìn cô ta lại không khỏi liên tưởng đến việc mẹ của con ở bên ngoài , hoàn toàn không biết được ta đang cách một cánh cửa , ở bên trong không ngừng ra sức đâm chọc ra vào động nhỏ , cưỡng dâm con gái của cô ấy ? Phải không hả ? "
" Ông im miệng ! Hư ... Không cho ông nói những lời này . "
Lạc Âm uất ức lắc đầu , dùng bàn tay mảnh khảnh che cái miệng độc địa của hắn lại . Nỗi ủy khuất không ngừng dâng lên làm cô bị dày vò vô cùng thống khổ .
" Con ngoài mặt phản kháng nhưng ở dưới lại vô cùng ngoan ngoãn ngậm chặt ta . Hừ ! Tiểu yêu tinh ... Con muốn khiến ta bị xoắn chết mới vừa lòng sao . "
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro