Chương 23
Kissinger hết đứng lên ngồi rồi lại ngồi phịch xuống chiếc ghế nệm bọc da hiệu Nike trong phòng làm việc của đại sứ Bunker. Ông ta không cần che giấu cái bực dọc phàm phu rất người đã bị giam hãm suốt thời gian dài dưới cái vẻ điềm đạm thường ngày của một nhà ngoại giao.
Tại bàn làm việc, Bunker nhẫn nại quay số điện thoại một lần nữa. Tiếng tút tút đáng ghét lại vang lên như những lần quay trước. Bunker xòe ngửa hai bàn tay nhìn Kissinger nhún vai:
- Thiệu vẫn không bắt máy.
- Có cách này buộc Thiệu phải nhất máy không?
- Tôi đã thử điện thoại cho phòng trực của sĩ quan cảnh vệ Phủ Tổng thống. Họ cho biết Thiệu vẫn còn ở trong phòng. Họ đã đập cửa nhưng Thiệu trả lời đang bận.
Thiệu đã lẩn tránh Kissinger suốt 3 ngày nay.
Sáng hôm đó chứng kiến cảnh biểu tình, Kissinger giận Thiệu đến rung người. Ông ta định bụng sẽ mắng Thiệu té tát trong cuộc gặp vào buổi chiều theo lịch hẹn. Nhưng, Thiệu đã để ông ta đứng ngoài tiền sảng trước cánh cửa phòng đóng im ỉm suốt buổi chiều như một lão già vô công rỗi nghề. Ông ta đã thừ nhờ rất nhiều người gõ phòng Thiệu nhưng không hiệu quả. Thiệu trốn ông ta như một đứa trẻ trốn mẹ sau khi thua cuộc chơi với đám bạn. Cho đến hôm nay, Thiệu vẫn trốn ông ta. Kissinger không thể chịu được sự nhẫn nại quá mức này.
- Cho dù Thiệu trốn, tôi vẫn đi Paris. Vai trò Việt Nam Cộng hòa của Thiệu có thể được đánh dấu kết thúc kể từ hôm nay.
Bunker nhìn xoáy Kissinger:
- Tiến sĩ có cân nhắc kỹ? Sinh mạng một đồng minh đang nằm trong tay ngài đấy.
Kissinger so vai, rụt cổ và bĩu môi để minh họa lời nói:
- Tôi đã cân nhắc kỹ và hoàn toàn không hối tiếc những điều sắp thỏa thuận với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Mặt trận Dân tộc Giải phóng và chính phủ Cộng hòa Miền Nam Việt Nam. Còn Việt Nam Cộng hòa ư?
Kissinger dùng hai tay phủi áo như có một lớp bụi dày trên đó. Cái chiến dịch Linebacker II chết tiệt kết thúc từ hôm qua đã chẳng làm nên trò trống gì cả. Vì Thiệu, vì muốn gia chút ơn cho Việt Nam Cộng hòa, ông đã phải khô nước bọt trình bày với Nixon đồng thời trả lời phản biện với quốc hội để xin xỏ 12 ngày đêm thể hiện sức mạnh Hoa Kỳ mà mấy gã ở Bộ Quốc phòng hào hứng gọi là "món quà Giáng sinh". Ấy vậy mà, Thiệu lừa ông ra như thể ông ta là một con lừa.
Trên thế giới, chưa có trận ném bơm nào khốc liệt và tàn bạo đối với mặt đất như thế. Và trong lịch sử quân sự Hoa Kỳ cũng như của thế giới chưa có cảnh tượng máy bay B52 cháy rụng đỏ trời như thế, đến nỗi tay Phó tham mưu trưởng không quân phải thú nhận "Bắc Việt Nam đã phát triển được các lực lượng phòng không dày dạn nhất thế giới". Kết thúc chiến dịch ném bom này, Hoa Kỳ chẳng nhận được một khoản lãi nào trên bàn ngoại giao ngoài sự lên án của tất cả những đất nước đã từng đứng về phía Hoa Kỳ.
Kissinger đã nghiên cứu rất kỹ những báo cáo tổng hợp của Việt Nam Cộng hòa trong những năm gần đây. Chỉ tính riêng 3 tháng đầu năm này đã có 150 cuộc biểu tình của người dân đòi Thiệu từ chức, đòi dân sinh, dân chủ và đòi quân Mỹ về nước. Trong khi Thiệu gân cổ phủ nhận Cộng hòa Miền Nam Việt Nam mà người Việt gọi tắt là Quân giải phóng. Dù Thiệu phủ nhận thì sứ quán Mỹ, dinh Độc Lập, Tổng nha Cảnh sát, Bộ Tư lệnh Hải quân, Bộ Tổng tham mưu, Đài phát thanh Sài Gòn, Hàng không mẫu hạm Card, sân bay Tân Sơn Nhất, khách sạn Brink, Métropole, Caravell, rạp hát Kinh Đô, Mac, cư xá sĩ quan hải quân Mỹ, cư xác quân đội Đại Hàn, kho đạn Gò Vấp... cứ luân phiên nhận được bom của Quân giải phóng.
Kissinger thầm nghĩ: "Cái chính quyền của Thiệu không đáng để tồn tại nữa".
Bunker hấp háy mắt nhìn Kissinger:
- Ngài không cho rằng học thuyết Domino hết giá trị chứ?
Kissinger cười khẩy:
- Học thuyết Domino ư? Hừm! Nó phá sản kể từ ngày ta đưa quân đội sang đây.
Bunker lại quay số điện thoại bằng dáng điệu của một kẻ tuyệt vọng:
- Vẫn im ỉm như nấm mồ - Ông ta thở dài - Thiệu lỳ lợm không kém gã tổng thống đầu tiên.
- Và tham lam hơn nhiều - Kissinger nói thêm rồi móc từ trong cặp ea một xấp báo đủ loại ném về phía Bunker - Việt Nam Cộng hòa không đáng để ta viện trợ một xu bằng tiền thuế của dân chúng Hoa Kỳ. Ngài đọc đi. Đọc cái vụ "còi hụ Long An" và xem bộ ảnh trẻ em bị bắt quân dịch ấy. Trong khi ngài đọc, vui lòng cho tôi mượn điện thoại gọi cho tổng thống của chúng ta.
Bunker xòe tay mời Kissinger sử dụng điện thoại rồi mở tờ Saigon News chăm chú đọc:
"Tại địa phận tỉnh Long An, một đoàn quân xa hàng chục chiếc, có cả xe quân cảnh hú còi ưu tiên mở đường đã bị hai viên quân cảnh phát hiện là chuyến hàng lậu đại quy mô.
Ai đứng đằng sau vụ buôn lậu đại quy mô này?
Một đoàn quân xa có xe quân cảnh hú còi mở đường bất thình lình bị chận đứng ở một trạm kiểm soát thuộc tỉnh Long An. Hai viên quân cảnh này được dân chúng mật báo rằng đoàn quân xa không chở chiến cụ hoặc binh sĩ mà chở toàn những mặt hàng xa xỉ phẩm, đắt tiền như: Các loại rượu Cognac, Martel, Whisky, Champagne; Các loại thuốc lá thơm hiệu con mèo Craven "A", 555, Mallboro; Quần áo, hàng vải, tơ lụa, giày vớ của Pháp, Ý; Nồi cơm điện National; Các loại đồ chơi điện tử của Nhật; Đồng hồ hiệu Omega, Longine, Rolex, Seiko, Certina; Bút máy Parker, Mont Blanc, Cross; Các loại bánh kẹo đắt tiền của Anh, Hòa Lan và Đan Mạch.
Đáng lẽ đoàn quân xa mang biển số quân vận thuộc Vùng 3 chiến thuật chở hàng lậu này dễ dàng vượt trạm nhờ xe quân cảnh hộ tống hụ còi đã lọt vào nội ô Đo Thành Sài Gòn nhưng một số người dân mật báo rằng, chuyến quân xa này xuất hiện từ chiều hôm qua tại một địa điểm ở Chợ Gao, Mỹ Tho. Những người dân này khẳng định, đoàn quân xa trên "ăn hàng" từ một chiếc tàu buôn mang tên Panama. Chiếc tàu Panama không cặp thương cảng Sài Gòn để làm thủ tục nhập cảng như bao nhiêu tàu buôn khác mà neo đậu ở hải phận quốc tế. Một đoàn tàu hải quân thuộc lực lượng Việt Nam Cộng hòa đã cặp mạn chiếc tài Panama lúc nửa đêm để bốc hàng rồi chuyên chở bí mật vào địa điểm Chợ Gạo, thuộc tỉnh Mỹ Tho. Sau đó, đoàn quân xa mang biển số quân vận Vùng 3 chiến thuật xuất hiện bốc dỡ hàng. Những chiếc vận tải hiệu GMC chất đầy căng hàng hóa lẫn những người đàn ông người Việt gốc Hoa, mặc đồ quân sự, có lẽ là chủ số hàng nói trên. Tất cả được phủ bạt kín mít. Đoàn xe rời Chợ Gạo, xông ra quốc lộ tiến về Sài Gòn bằng vận tốc khá cao.
Như bạn đọc biết, về nguyên tắc, những chiếc xe quân cảnh hú còi ưu tiên thì không trạm gác nào được chặn bắt hay xét hỏi. Trong chuyến công - voa đặc biệt này, xe hộ tống thuộc tiểu đoàn 6 quân cảnh Biệt khu Thủ đô thuộc quyền chỉ huy của đại úy Nhiêu, tiểu đoàn phó - một sĩ quan vừa được thuyên chuyển từ trường huấn luyện quân cảnh về Biệt khu Thủ đô.
Theo hồ sơ của bổn báo có được, trước ủy ban điều tra, đại úy Nhiêu khai, sau khi nhận chỉ thị của thượng cấp lệnh cho ông ta phải đi Mỹ Tho, hộ tống một đoàn quân xa thuộc quân vận Vùng 3 về Sài Gòn, khi đến địa điểm hành sự, ông thấy đoàn quân xa đều căng bạt phủ kín bịt bùng, sẵn sàng xuất phát. Ông không quan tâm tìm hiểu xem trong xe chất chứa những gì. Đoàn xe tiến tới trạm kiểm soát hỗn hợp gồm quân cảnh và cảnh sát ở Long An do hai viên hạ sĩ quan quân cảnh trực gác.
Do được dân chúng điềm chỉ, hai viên hạ sĩ đã thổi còi chận đoàn xe lại, nhưng đoàn xe vẫn vượt trạm. Hai viên hạ sĩ này cấp tốc điện thoại liên lạc về đồn quân cảnh Long An, báo tin cho trung úy Thọ trưởng đồn. Trung úy Thọ báo cáo khẩn lên thượng cấp là đại tá Lê Văn Năm, tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng Long An để xin chỉ thị. Đại tá Lê Văn Năm lệnh cho quận trưởng chi khu Bến Lức và quận trưởng chi khu Gò Đen, bằng mọi giá phải chặn đứng cho bằng được đoàn xe quân vận ấy. Tại trạm kiểm soát Gò Đen, rất nhiều chướng ngại vật được dân chúng nhanh chóng bố trí chắn đường.
Đoàn quân xa chở hàng lậu đành phải dừng lại. Đại tá Lê Văn Năm tiểu khu trưởng Long An có mặt tại hiện trường ngay sau đó để lập biên bản sự vụ.
Sau đó, đại tá Lê Văn Năm báo cáo sự việc cho trung tướng Phạm Quốc Thuần, đương kim tư lệnh Quân đoàn 3, kiêm Vùng 3 chiến thuật để xử lý. Tướng Phạm Quốc Thuần không nhận trách nhiệm sự vụ nhưng vẫn không dám ban hành một chỉ thị xử lý mà ỡm ờ rằng: Sự vụ này chỉ có Tổng thống và Thủ tướng mới có quyền quyết định xử lý.
Phải chăng, tướng Thuần đã biết ai đứng đằng sau vụ buôn lậu này? Ngày hôm sau, đích thân Tổng thống Thiệu ra lệnh tống giam tất cả các đương sự có liên quan, từ hai viên hạ sĩ quân cảnh có công phát hiện cho đến đại úy Nhiêu. Còn số số hàng lậu được Thiệu ra lệnh chuyển đến một kho hàng của một đại gia ở Chợ Lớn. Phán quyết của Thiệu thật khó hiểu.
Thiệu giải thích với một số thuộc hạ rằng, kho hàng ấy của Hội cô nhi, quả phụ. Hội này do bộ ba phu nhân thành lập gồm: Bà Tổng thống Thiệu, bà Thủ tướng Khiêm và bà Đại tướng Viên.
Theo hồ sơ chúng tôi có được thì những người bị Tổng thống Thiệu ra lịnh tống giam để điều tra gồm toàn các sĩ quan cấp thấp và hạ sĩ quan như: đại úy Nhiêu, tiểu đoàn phó tiểu đoàn 6 quân cảnh, thuộc Biệt khu Thủ đô trưởng toán hộ tống đoàn quân xa chở hàng lậu; Đại úy Thế, tiểu đoàn 4 quân cảnh trưởng đồn quân cảnh Mỹ Tho; Đại úy Quới, trưởng đoàn quân xa thuộc quân vận Quân đoàn 3, chỉ huy toán quân xa chở hàng lậu; Trưởng ty cảnh sát quận Chợ Gạo; Một viên sĩ quan an ninh quân đội; Một viên thiếu tá chỉ huy trưởng giang đoàn ở Mỹ Tho; Viên thiếu tá quận trưởng kiêm chi khu trưởng Gò Đen - người chỉ huy dân chúng dùng vật cản chắn đoàn xe buôn lậu; Viên sĩ quan trưởng đồn quân cảnh Long An và hai viên hạ sĩ quan quân cảnh gác trạm kiểm soát Long An đã có công phát hiện đoàn quân xa chở hàng lậu.
Theo luật quan thuế, nguyên tắc thưởng công dành cho bất kỳ người nào đã có công giúp nhà chức trách khám phá tổ chức buôn lậu đều được thưởng công tính theo tỷ lệ phần trăm trên giá trị của số lượng hàng hóa bị phát hiện. Trong vụ này, những người có công phát hiện được thưởng bằng cách tống giam để điều tra?!?
Ai cũng biết Tổng thống Thiệu chỉ bố trí những người thân tín nhất chỉ huy quân đội Vùng 3 chiến thuật và Biệt khu Thủ đô nhằm chống đảo chính.
Trong vụ buôn lậu này, đơn vị bốc hàng lậu từ đậu ngoài khơi đem vào đất liền là hải quân đóng ở Mỹ Tho. Địa điểm đổ đồ lậu là Chợ Gạo, Mỹ Tho, thuộc Vùng 4 chiến thuật, nhưng đoàn quân xa chở hàng lậu lại thuộc quân vận Vùng 3 và quân cảnh mở đường cho đoàn quân xa chở hàng lậu lại thuộc Biệt khu Thủ đô. Điều đó cho thấy có sự thỏa hiệp của các chỉ huy tối cao thuộc hai vùng chiến thuật và Biệt khu Thủ đô. Nếu không, đại úy Nhiêu thuộc Vùng 3 không thể ngang nhiên sử dụng xe quân cảnh dùng còi hụ ưu tiên áp tải đoàn quân vận Vùng 3 trong lãnh địa của Vùng 4.
Nếu không có sự thu xếp của tư lệnh Quân đoàn 3, Vùng 3 chiến thuật và tư lệnh Biệt khu Thủ đô cùng tư lệnh Quân đoàn 4, Vùng 4 chiến thuật thì không xảy ra hiện tượng tréo ngoe này. Là một tổng thống tư lệnh tối cao của quân đội và đã từng phục vụ trong quân đội, Thiệu không hiểu được trách nhiệm trong vụ này? Những vị chỉ huy quân đội này vô can trong vụ án, cho thấy ai là người đứng đằng sau, đứng trên toàn bộ sự vụ.
Bản cáo trạng dành cho những người có công phát hiện vụ án được chính Tổng thống Thiệu viết sẵn. Phiên tòa quân sự diễn ra trong bí mật tuyên án:
- Đại úy Nhiêu, tiểu đoàn phó tiểu đoàn 6 quân cảnh Biệt khu Thủ đô; Đại úy Thế, trưởng đồn quân cảnh Mỹ Tho, thuộc tiểu đoàn 4 quân cảnh; Đại úy Quới chỉ huy đoàn quân xa... bị tước đoạt binh quyền, lưu đày ra Côn Đảo.
- Đại tá Lê Văn Năm, tỉnh trưởng kiêm tiểu khu trưởng Long An bị giáng cấp xuống đại úy, thuyên chuyển về Sư đoàn 21, đóng ở Chương Thiện, Gia Rai.
- Trung úy Thọ, trưởng đồn quân cảnh Long An bị ghi nhận là mất tích không rõ nguyên do. Hai viên hạ sĩ quan quân cảnh, thuộc trạm kiểm soát Long An, đã có công đầu tiên phát hiện đoàn quân xa chở hàng lậu đều bị phạt mỗi người mấy chục ngày trọng cấm, ghi án tích vào hồ sơ, sau đó bị bắn chết không rõ nguyên do.
Tướng Hiếu, người đặc trách bộ phận bài trừ tham nhũng bị bắn chết bí ẩn. Vụ ám sát được cho là tướng Hiếu chết vì bất cẩn khi lau súng. Chuyện khó tin đối với một sĩ quan cao cấp như tướng Hiếu.
Chúng tôi không thể im lặng trước một sự thật tàn nhẫn, bất nhân dành cho những người có công trong vụ này. Dân chúng và giới quân nhân ở khắp nơi đều cho rằng đây là một vụ án cực kỳ bất công, che giấu tội phạm tham nhũng thối nát của thượng tầng xã hội. Dư luận dân chúng tố cáo đích danh thủ phạm vụ buôn lậu này là Nguyễn Văn Thiệu và vợ là Nguyễn Thị Kim Anh, có sự hợp tác của vợ chồng Thủ tướng Trần Thiện Khiêm và Cao Văn Viên.
Dân chúng cho biết, vợ Nguyễn Xuân Nguyên là em vợ của Thiệu. Nguyễn Xuân Nguyên là một tay trùm buôn lậu tuyến Chợ Gạo - Sài Gòn. Mỹ Tho là lãnh thổ làm ăn của đệ nhất phu nhân Nguyễn Thị Kim Anh và vợ chồng Nguyễn Xuân Nguyên. Còn đường dây buôn lậu Vũng Tàu - Sài Gòn là của bà Sáu Cyrnos với tướng Quang. Tướng Quang là cận thần của Thiệu còn Sáu Cyrnos là vợ lậu của Thiệu.
Vợ chồng Trần Thiện Khiêm là chuyên gia chạy chọt các loại giấy phép xuất nhập cảng, hối đoái, chuyển ngân. Đứng sau vợ chồng Khiêm trong việc làm ăn phi pháp là Hai Ri - anh vợ của Khiêm. Trong giới săn gỗ quý Nam phần, ai cũng biết danh Hai Ri. Hầu hết những cây gỗ quý bị buôn lậu đều có dấu tay của Hai Ri.
Vợ của tướng tổng tham mưu trưởng Cao Văn Viên có hỗn danh Tư Quần Lãnh Đen là bà trùm trong việc thu xếp đấu thầu của Cục mãi dịch và Cục quân tiếp vụ. Đã có nhiều vụ án giết người bí mật có liên quan đến việc đấu thầu hàng quân tiếp vụ cho thấy chị Tư Quần Lãnh Đen khát máu đến mức nào".
Kissinger kéo tâm trí Bunker ra khỏi tờ báo:
- Tổng thống đã quyết định.
- Về chuyện gì? - Bunker trố mắt.
- Không cần sĩ diện, chấp nhận mọi điều khoản Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, miễn đi đến một thỏa hiệp ta rút quân khỏi cái đất nước này. Tổng thống ban lệnh ngài đem bản dự thảo hiệp định cho Thiệu ký.
- Như ngài đã biết, Thiệu đã tuyên bố không ký.
- Tôi xin phép lặp lại nguyên văn lời Tổng thống của chúng ta: Ký hoặc sẽ bị cắt đầu. Ngài có thể thu xếp cho tôi một chuyến bay đến Paris trong ngày mai. Tôi không cần gặp Thiệu nữa.
Kissinger đưa cao bàn tay xòe chém vào không khí giống như lão đang chém dao chặt chịt vào cổ một kẻ vô hình.
Bunker lại nhún vai một cách bất lực.
Cách đó không xa, Thiệu nói với Quang:
- Nếu không muốn lịch sự lặp lại ngày Ba tháng Mười một năm Sáu ba, ta phải ký hiệp định.
Quang nắm chặt tay, nghiến răng:
- Ta còn phải lần ra kẻ nào phá hoại kế hoạch của ta nữa.
Thiệu ỉu xìu:
- Túy anh. Tôi đi nhảy đầm đây.
Cách đó hơn 100km đường chim bay, Mười Hương bắt tay Sáu Ngọc, vui mừng nói:
- Hòa bình trong tầm tay rồi! Cụm A10 rất đáng khen ngợi. Tiếp tục chuẩn bị trận địa mới thôi các cậu.
Mười Thắng vui sướng đón nhận lời khen của thủ trưởng. Anh ngước nhìn bầu trời xanh qua cửa sổ. Hình như trời đất đã bắt đầu vào xuân.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro