Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim) *** Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài. *** "Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt." *** Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye". Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào. Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!! *** P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.
Lưu Bình An, một thiếu niên bình thường, vì bảo vệ người nhà mà năm 13 tuổi đã gia nhập quân đội, chiến đấu trên chiến trường suốt 6 năm. Sau đó bị quân bộ chọn làm "chuột bạch" thử nghiệm kế hoạch "Ong Chúa".Đã có "Ong Chúa", tất nhiên sẽ có "ong đực". Nơi "ong đực" tụ tập nhiều nhất chính là Học Viện Quân Sự Lục Quân Aliya.Thiếu niên bị cưỡng chế đưa vào trường quân sự, lấy danh nghĩa "học tập", thực chất lại là ...…
Dành cho những fan ZoSan và ngoài ra cũng có allSan Nguồn trên : pixiv và twitter Tất cả dou điều thuộc quyền sở hữu của các tác giả trên pixiv và twitter Truyện này tự dịch theo bản năng 100% nên sẽ không đúng…
• Tên truyện: Xuyên Thành Công Năm Đến Muộn Nhất Trong Truyện Vạn Nhân Mê• Tác giả: doraken• Bìa: Ngọc Ánh Chạy Deadline• Raw: AFDIAN• Chỉnh sửa: Xác Suất Thống Kê• Ngày đào hố: 15/08/2023• Ngày dừng lại: 20/03/2025• Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, xuyên sách, tình cảm, chủ thụ, hài hước, vạn nhân mê, NP--📍Lưu ý:📍✘ Chất lượng bản edit không đảm bảo.✘ Không vì mục đích thương mại.✘ Tác giả chưa cho phép edit.✘ Không chấp nhận reup, chuyển ver, chuyển audio.✘ Không cue người không liên quan.✘ Mọi vấn đề khác không liên quan đến nội dung truyện vui lòng ib mình để được trả lời nhanh nhất.…
*Truyện (bản gốc) có phốt, đề nghị cân nhắc kĩ trước khi đọc!Giới thiệu:Tên gốc: 你微笑时很美 (Khi em mỉm cười rất đẹp).Tác giả: Thanh Mỗi (青浼).Dịch giả: Ree.Trạng thái: Đã hoàn thành.Văn án:[Dao Dao, nếu là cậu, cậu sẽ chọn cách nào để có thể yêu một game thủ?]Đồng Dao nghĩ nghĩ, sau đó nghiêm túc trả lời--Nếu là tớ, tớ sẽ không yêu game thủ. Đã có lòng kiên trì như vậy, tớ thà đi thi vào đại học Thanh Hoa hay Bắc Kinh còn hơn.**Truyện đã được chuyển thể thành phim. Danh sách dàn diễn viên được cập nhật ở các chương 164 và 174. Đã cập nhật teaser phim ở chương mới nhất. Chú thích: Nội dung có liên quan đến trò chơi Liên Minh Huyền Thoại và những thuật ngữ thường dùng trong game.Nhắc nhở: Trong truyện có chửi thề nói tục (ví dụ như đm douma vl vc các thể loại), có rất rất nhiều từ ngữ mạng, đề nghị cân nhắc trước khi đọc. Xin cảm ơn!…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…