62

(Xin lỗi vì sự copy paste vô tội vạ này) =]]
×××
"Hoa nở rất đẹp nhưng cũng rất chóng tàn"

"Phải,tôi đã từng là loài hoa được yêu thương và chăm sóc,nhưng giờ đây khi người ra đi,tôi cứ thế bị bỏ rơi cho đến chết"

"Một đời phải khóc bao nhiêu lần mới không lưu lại nước mắt?"

"Một đời phải khóc bao nhiêu lần mới không làm trái tim tan nát?"

"Phải uống bao nhiêu rượu mới có thể không say?"

"Phải say bao nhiêu lần khi về không còn sợ đêm tối?"

"Anh là chủ,em là hoa,nhưng cả hai...mãi chẳng thể thành đôi kết lứa được"

"Phận làm hoa,sống chết thế nào phụ thuộc vào người chăm mà thôi"

"Sự thực hoa chỉ cần một người an ủi mà thôi!"

×××

"Ước nguyện của tôi sau khi chết là trở thành một bông hoa xinh đẹp có thể tỏa mình dưới ánh nắng,và nhận được sự chăm sóc của con người"

"Nếu được,hãy thổi hồn tôi vào chùm hoa lưu ly mà người tôi yêu rất thích được không?"

"Erez ,em đang ở đâu?"

"Em đang ở đây,ngay bên cạnh anh,mãi mãi không rời"

...

"Đây là một câu chuyện buồn"

Cậu đã mất đi trong một vụ tai nạn giao thông đặc biệt nghiêm trọng,bố mẹ khóc hết nước mắt,đồng đội cũng không thể giấu được sự xót xa

"Erez,em dám bỏ anh sao?Anh không cho phép em làm điều đó!"

Anh cười chua chát,bên cạnh là vài chai rượu đã cạn,và tiếp đó là một chậu hoa lưu ly mà cậu đã tặng cho anh.

Cầm chậu hoa trên tay,y chỉ muốn đập bỏ nó đi,nhưng điều đó là không thể,vì đó là món quà của cậu mà!

"Nhìn những bông hoa nở tươi đẹp,hình bóng của em lại hiện về trước mắt anh"

"Liệu rằng,đó có phải là em không?"

Phải,là em,em chính là bông hoa mà anh đang chăm sóc đây.Dù chết đi nhưng thực tâm em chưa muốn chết,vậy nên đã xin ông trời được ở bên anh bằng cách thổi hồn vào chùm hoa kia.Mong rằng anh sẽ chăm sóc em thật tốt nhé!

Hằng ngày anh vẫn tưới nước đều đặn cho cậu,và nâng niu không khác gì người thân trong nhà.Mỗi lần stream xong hay đi đâu về là y vẫn luôn ôm lấy chậu hoa kia để kêt hết chuyện vui của mình hôm nay.Nghe người vui vẻ nói chuyện với mình,cậu cũng vui lắm!

Nhưng bất ngờ một ngày,anh phát hiện mình bị bệnh máu trắng đã được một thời gian

Mỗi lần bị thương,máu của anh không thể tự đông,buộc phải có sự can thiệp của y tế mới có thể chữa lành được

Đồng đội rất lo lắng cho anh,khuyên anh nên dừng việc thi đấu để tập trung cho việc chữa bệnh,nhưng y vẫn quyết tâm hoàn thành giải đấu một cách trọn vẹn nhất

Và một sự cố đã xảy ra,trong khi đang diễn ra trận đấu thứ 3 của vòng tứ kết RPL 2023 Winter,anh đã bị chảy máu mũi và ngất đi trong sự bất ngờ và hốt hoảng của BTC cũng như đồng đội trong phòng thi đấu.Trận đấu buộc phải hoãn lại,mọi người tập trung gọi cấp cứu để đưa y vào bệnh viện.Thực sự lúc vị bác sĩ đi ra với vẻ mặt bất thường,mọi người trong team đã không còn có chút hy vọng nào nữa

"Tình trạng của bệnh nhân rất nặng,chúng tôi cũng không chắc chắn về khả năng sống của anh ấy,mọi người nên chuẩn bị tinh thần trước"

Thế là từ đó,mọi người gác việc thi đấu sang một bên,tập trung chăm sóc cho anh.Hầu như họ rất ít về GMH,có cũng chỉ để lấy một vài món đồ lặt vặt rồi đi luôn.Vậy nên khi cậu ở trong phòng mãi mà không thấy anh đâu,y thực sự rất lo lắng

"Difoxn,anh đang ở đâu vậy!Mau về với em đi!"

Đúng 1 tuần sau,anh đã tắt thở trong sự đau khổ và bất lực của mọi người trong team.

Anh đã chết rồi

Thực sự ...không còn gì có thể cứu vãn được nữa

Lúc đi còn khỏe mạnh,vậy mà giờ về đây chỉ còn là một bộ thi hài lạnh ngắt

Trong chùm hoa kia,cậu không thể giấu được những giọt nước mắt đau lòng,đó không phải là sự thật,đúng chứ?

"Difoxn,anh mau mở mắt đi!"

Từng cành hoa cứ thế rụng rơi,rơi cho đến khi...không còn gì mới thôi...Con đường trải đầy hoa,giờ đây là dành cho anh rồi!

Đến ngày dọn phòng anh,chậu hoa đã bị vứt đi không thương tiếc,từng bông hoa cứ thế héo dần héo mòn cho đến chết mới thôi.

Hồn cậu được thả lên trời,đi theo tiếng gọi của con tim đến nơi mà cậu thực sự tồn tại:thiên đường

Vì ở đó,có anh!
___

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro