chương 1
Đông phương tuyết vốn là một họa sĩ tài ba nhưng không ai biết phía sau lốp ngụy trang họa sĩ lại là một nữ vương nham hiểm ở trên thương trường
Ở đâu đó nàng còn là kim bang chủ hắc bang...
Nhưng nàng vì yêu tôn lệ phàm lại giả vờ là một họa sĩ nghèo...
Lúc bấy giờ khi cô và nàng đến cạnh nhau tôn lệ phàm đã là thiên kim của tôn gia với thân phận cao quý...
Nhưng cô lại không nói cho nàng về thân phận thật mà giả vờ là một cô gái bán hoa....
Khi cả hai gặp nhau còn ở pháp với tiếp xúc thân cận đã dằn nảy xin tình cảm với nhau...
Các cô yêu nhau ba năm nhưng rồi một ngày tôn lệ phàm đề nghị chia tay...
Lúc ấy đông phương tuyết không hiểu cho đến khi cô gặp nàng tại hôn lễ thượng quan gia cô mới hiểu hóa ra cô muốn chia tay nàng là vì thượng quan già la....
Đại tiểu thư thượng quan gia....
Nghe nói nàng là người có thế lực lại là một kẻ có tài trong kinh doanh còn là người thừa kế thượng quan gia...
Thượng quan gia có ba đứa con con gái lớn thượng quan già la con hai thượng quan phong con ba thì chưa một ai nhìn thấy nghe nói cô con gái út của dòng họ thượng quan rất ít khi ở nhà nhiều năm nàng du học lại còn là du lịch hoàng toàn không ở thượng quan gia...
Chính vì thế chẳng ai biết được nàng đang ở đâu...
Nhắc lại chuyện tình yêu ba năm đổi thay khiến tim đông phương tuyết đau đớn...
Sau khi rút ra khỏi bữa tiệc đông phương tuyết đã uốn say ở quán ma nhân....
Nàng lúc này rất hận thượng quan già la vì đã cướp đi người nàng yêu...
Nàng muốn trả thù muốn cô ta phải hối hận...
Trong đầu nàng lúc này toan tính trả thù
Mà không hoài hay biết gần cuộc hôn nhân này của thượng quan già la là do một tay tôn lệ phàm sắp đặt...
Tôn lệ phàm không những thay lòng với đông phương tuyết mà còn thầm yêu thượng quan già la từ lâu...
Cô sở dĩ tiếp cận đông phương tuyết là vì muốn chọc tức thượng quan già la mà không hời hay biết trái tim đông phương tuyết khổ đau vì cô...
Lúc này từ bữa tiệc trở về.... Thượng quan già la say đến mơ hồ nằm trong vòng tay của tôn lệ phàm...
Nàng khó chịu khi nhìn cô nói... Chị buông tay...
Chị đã có thứ chị muốn rồi không phải sau...
Mi tâm tôn lệ phàm nhíu lại nhìn thượng quan già la khẽ nói... Đúng vậy nhưng già la trái tim em không thuộc về chị không phải sau...
Vì sau là giang yến đình mà không phải là chị...
Thượng quan già la lúc này đau đầu vì rượu vốn không còn sức thoát khỏi vòng tay đang xiếc lấy nàng của cô...
Chỉ nghe nàng nói... Tôn lệ phàm chị thừa biết nếu không phải chị gày bẫy bất tôi cưới chị tôi đã không đồng ý cuộc hôn nhân này..
Còn chuyện giữa tôi và học muội không như chị nghĩ...
Tôi không yêu bất kỳ ai trừ bản thân tôi và người nhà tôi..
Em nói dối... Em sợ chị hại cô ta chứ gì...
La nhi em biết mà đúng không chị yêu em đến có thể làm tất cả để có được em vậy thì em nghĩ xem nếu như chị cũng dùng cách yêu em điên cuồng ngược lại hại nguời em nghĩ sau...
Chị điên rồi sau chị muốn làm gì...
Thượng quan già la vừa nghe mi tâm chắn động chị ta lại muốn làm gì đây
Mà tôn lệ phàm nhìn cô sợ như vậy chỉ khẽ cười nhẹ đáp... Chị không làm gì cả chỉ cần em chịu từ từ tiếp nhận chị chị sẽ không hại giang yến đình em thấy thế nào....
Chị....
Chị quy hiếp tôi....."
Thì sau....
Thượng quan già la...."
Em không vui à.... Hử... Ưm... Đừng...
Ngoan chị sẽ nhẹ nhàng với em chị biết đêm nay là đêm em mãi mãi thuộc về chị... Ưm... Đừng mà... Lệ phàm... Ưm... Gọi... Đi nào... La nhi... Gọi tên chị... Á.. Ah... Hộc... Đừng tôi không muốn.... Ưm... Ngoan... Rên lớn một chút... Á... Ưm.... Đừng... Mà.... La.... Nhi... Em là của chị.... Á.... Ưm...
Màn đêm bên ngoài dằng thay đổi....
Ngày hôm sau đông phương tuyết tỉnh lại trên một chiếc giường lớn bên cạnh cô là người bạn thân đã lâu không gặp thẩm dung
Thẩm dung nhìn người đã tỉnh liền cười khẽ nói... Cậu sau lại đến ma nhân uốn đến say như vậy sảy ra chuyện gì rồi
Đông phương tuyết xoa mi tâm cúi đầu khẽ đáp... Mình và tôn lệ phàm chia tay rồi hơn nữa cô ấy hiện tại còn là con dâu của thượng quan gia
Ánh mắt thẩm dung sâu xa nhìn nàng an ủi nói... Phương tuyết thật ra mình có thể nhìn ra tôn lệ phàm không thật sự yêu cậu...
Ba năm sở dĩ cô ấy bên cậu là vì muốn khiến thượng quan già la ghen mà thôi
Đông phương tuyết không tin nhìn thẩm dung phát... Cậu im đi tớ không tin chắc chắn là thượng quan già la ép nàng
Nàng yêu tớ sẽ không phản bội tớ sẽ không đâu...
Hazzz.....
Phương tuyết tội tình gì cậu lại phải chấp niệm đến thế...
Mình nhất định trả thù cậu đừng nói nữa....
Nghe đến lời đông phương tuyết mi tâm thẩm dung khẽ giật nàng nhìn cô hỏi... Cậu muốn làm gì...
Đông phương tuyết ngồi trên giường ánh mắt hằng lên tia hận thù khẽ đáp... Rồi cậu sẽ biết....
Ba ngày sau tại thượng đô...
Thượng đô là nơi xa hoa cũng là nơi đầy rẫy thế lực hung ác...
Quyền quy đối với người thượng đô là thứ đã ăn mòn vào xương cốt họ...
Nói đến thượng đô không thể không nhắc đến gia đình mai gia mai gia ở thượng đô là gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc...
Hôm nay cũng là ngày vui của mai gia
Nghe nói nhị tiểu thư mai gia mai anh cùng tiêu sùng con trai duy nhất của tiêu kiến hôm nay thành hôn...
Yến tiệc được tổ chức huy hoàng mời không ít gia tộc đến dự...
Cánh cổng lớn đại sảnh đang hưng hoan chào đón các doanh nhân thành đạt nổi tiếng...
Cùng lúc này một cô gái xinh đẹp xuống xe cầm theo thiệp mời bước vào đại sảnh
Cô nhìn các khách mời từ mai gia mà nhếch môi khẽ nghĩ... Hừ mai gia sắp có kịch hay để xem rồi...
Tiếng người ồn ào vội vã tưng bừng làm cho buổi tiệc càng thêm xao động....
Những ánh đèn lắp ló làm cho buổi lễ càng thêm quành tráng....
Mai anh được ba nàng là mai đông dẫn đi trên lễ đường ông cầm tay cô mà đặt vào vòng tay tiêu sùng nói sùng nhi ba giao anh nhi cho con con phải trăm sóc con bé...
Ánh mắt tiêu sùng dâm tà nhìn mai anh chứa đầy thèm muốn...
Trái lại mai anh lại nhìn hắn đầy câm ghét đây trả giống như một buổi lễ khiến bao người mong ước mà trái lại như một âm mưu nào đó đang hiện hữu tại đây...
Khung cảnh cứ như nghe theo thời gian ngưng đọng....
Trái lại cô gái xinh đẹp trong róc phức của bữa tiệc lại đạm nhiên uốn lên ly rượu vang đỏ như đang thưởng thức rượu mà không hoài nhìn đến khung cảnh hi hữu ấy....
Khi cánh tay tiêu sùng đưa đến lại bị mai anh không lưu tình tránh thoát...
Điều này không thể không khiến ba nàng mai đông câu mày lạnh nhạt nói... Con tốt nhất nên nghe lời bằng không con đừng hồng gặp lại đoạn mộc linh
Mai anh nghe thấy lời nói quy hiếp mím môi nắm lấy tay tiêu sùng không cam lòng cùng hắn đi đến bên người chủ trì
Khi cả hai bước đến bên cạnh người chủ trì chỉ nghe người chủ trì hỏi...
Xin hỏi tiêu thiếu gia có bằng lòng vì mai tiểu thư mà đi đến hết đời hay không dù là sinh là tử cũng không rời không bỏ nàng....
Tôi đồng ý...
Ánh mắt tiêu sùng nham nhở nhìn mai anh chậm rãi đồng ý....
Người chủ trì lúc này lại nhìn đến mai anh đang mím môi cười nhẹ đáp...
Vậy xin hỏi mai tiểu thư cô có bằng lòng lấy đoạn mộc linh hay không...
Một câu nói của người chủ trì khiến dưới đại sảnh ngưng đọng ai cũng bàng hoàng chỉ duy nhất một mình tiêu sùng mất bình tỉnh phát.... Lão già ông nói cái gì....
Ông đang hỏi cái gì thế....
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người mai anh lại vô tình nhìn thấy trong róc phòng một thân ảnh đang đứng lên tiến về phía nàng hỏi... Anh nhi chị vẫn chưa trả lời từ thúc đấy chị có bằng lòng không....
Mai anh nhìn thân ảnh người thương ủy khuất đau lòng chạy đến ôm lấy cô khẽ ấm ức nói... Chị bằng lòng linh nhi em không sau thật tốt quá họ có làm gì em không....
Dưới ánh mắt lo lắng của mai anh chỉ nghe đoạn mộc linh nói... Chị đừng lo chị họ đã cứu em em vốn không sau
Mai anh khóc nức trong lòng người thương đáp... Tốt quá thật tốt em đừng rời xa chị linh nhi...
Ân... Em không xa chị anh nhi đừng khóc....
Đủ rồi... Các ngươi coi đây là đâu...
Coi ta chết rồi sau mai anh con qua đây cho ba....
Ba con yêu linh nhi con xin ba đừng ép con lấy tiêu sùng... Hắn không phải người tốt....
Nghe lời mai anh tiêu sùng tức giận lạnh nhạt phát... Tiện nhân cô ngoan một chút nếu không mai gia cũng cứu không nỗi cô đâu....
Tiêu sùng cậu gọi ai tiện nhân...
Ba ba nhìn xem con đã nói nó không phải người tốt sau ba cứ ép anh nhi gả cho nó...
Người nói chuyện là mai châu chị gái duy nhất của mai anh....
Là tổng tài của mai gia dưới gối cô đã có một vợ và một cô con gái...
Ngây từ đâu khi ba cô muốn liên hôn cùng tiêu gia để mai gia ngày một hùng mạnh cô đã không đồng ý...
Nhưng ba cô lại cứ nhiên bắt đoạn mộc linh quy hiếp em gái cô trong khi cô đang cùng mẹ và vợ còn có con gái đang ở đế kinh...
Sau khi biết chuyện cô đã vội vã cùng mẹ và vợ con trở về nhưng vừa về đã nhìn thấy một màn này...
Cô thật không ngờ ba cô thật độc ác.. Lại có thể vì gia tộc thế lực mà làm đến mức bán con gái....
Dưới khán đài ngày một xôn xao có không ít người khi nhìn đến sự có mặt của gia đình mai gia mà ngạc nhiên nói...
(Này là sau sau gia chủ mai gia nói phu nhân cùng con gái lớn đang bệnh nên không đến được)
(Đúng đấy hóa ra là mai lão gia ép hôn)
( khó trách tôi cứ thấy kỳ lạ)
(Ha ha đường đường là tiêu thiếu thế mà lại hạ đẳng như vậy
( đúng vậy cướp vợ người ta đấy à)
( nè cậu không biết nói thì thôi đi ai lại không muốn cùng tiêu gia kết giao)
( phải đấy theo tôi thấy là mai gia tiểu thư ngu ngốc không biết trọn)
( nhìn xem cô gái kia trong đẹp thật đấy nhưng có giàu bằng tiêu thiếu hay không)
( đúng đấy còn bắt trước người ta cướp dâu)
Mau xuống đi... Mau xuống đi... Đúng vậy xuống... Đi....
Mầy nghe chưa đoạn mộc linh tao mới xứng đáng có được mai anh mầy là cái thá gì mà muốn tranh với tao...
Nghe thấy giọng điệu của tiêu sùng đoạn mộc linh đang ôm mai anh trong lòng cười nhạt khẽ nói... Mai gia tiêu gia là cái thá gì mà muốn cùng tôi đoạt anh nhi
Tiêu sùng anh có tin hay không chỉ một câu nói của tôi tiêu gia sẽ biến mất khỏi thượng đô...
Ha.. Ha.... Ha... Mầy hù ai tao mới không tin...
Ánh mắt tiêu kiến âm trầm lạnh nhạt phát... Một đứa nhà quê có tài gì mà muốn nhắm đến tiêu gia...
Cô nếu không muốn chết thì bây giờ cút ngây....
Ông thông gia nói phải... Anh nhi còn không qua đây...
Ánh mắt mai đông khó chịu khi nhìn con gái đang ôm lấy đoạn mộc linh
Lạnh nhạt phát... Qua đây...
Sự lạnh nhạt của ông càng khiến lý bội khó chịu nói... Mai đông tôi không nghĩ ông lại vì thế lực tiêu gia bắt ép con gái lấy người mà nó không yêu như vậy có khác gì phá hủy cuộc đời con bé chứ...
Ba mẹ nói phải đó ba...
Mai châu nhìn mai đông với ánh mắt cầu xin...
Nhưng chỉ nhận lại cái lạnh nhạt của ông ông nhìn đoạn mộc linh quy hiếp nói... Cô bây giờ mau cút đi biết đâu ta còn nảy tình anh nhi mà tha cho cô...
Sự lạnh nhạt của mai đông khiến lòng mai anh lạnh giá nàng nhất quyết nói.. Ba con chỉ yêu linh nhi còn về tiêu sùng ba nghĩ cũng đừng nghĩ...
Tiêu sùng còn chưa đợi mai đông nỗi giận đã dứt phát đi xuống dưới đài cầm con dao đi đến chỉa về phía mai anh nói. Cô có ngoan ngoãn hay không cũng phải làm vợ của tôi sinh con đẻ cái cho tiêu sùng tôi đừng có ý nghĩ muốn ở bên đoạn mộc linh cô nghĩ cũng đừng nghĩ..
Đoạn mộc linh nhìn thấy con dao đã vội lôi mai anh ra sau bảo vệ lạnh nhạt nói.. Tiêu sùng bỏ dao xuống....
Tiêu sùng nhìn đoạn mộc linh bảo vệ mai anh càng khiến hắn nổi điên ngông cuồng phát... Mầy sợ rồi sau con khốn dám phá đám cưới của tao tao cho mầy chết...
Dưới sự la hét của mọi người một tiếng súng vang lên máu chảy linh láng...
Cùng lúc đó mọi người bịch tai mở mắt ra chỉ thấy tiêu sùng ngã trong vũng máu... Tiêu kiến cùng vợ ông trương liên và con trai út ông tiêu trần đang ôm lấy tiêu sùng gọi tên hắn....
Cùng lúc này âm thanh ai oán vang lên trong yến tiệc....
Ai... Là ai ra tay....
Là tôi thì sau...
Theo âm thanh lạnh nhạt ấy chỉ thấy một người con gái xinh đẹp ưu tú... Dẫn theo hai thuộc hạ và người chủ trì từ thúc vừa rồi bước đến trước mặt tiêu kiến chỉ nghe cô nói...
Tiêu kiến ông tưởng tiêu gia có thể một tay tre trời sau...
Tiêu kiến nhìn cô gái trước mặt sợ hãi rung giọng nói... Cô... Cô... Sau cô lại ở đây....
Tiêu trần cùng tất cả khách mời điều nhìn ông khó hiểu trương liên khóc nức ôm con trai đang đau đớn trong lòng mà hỏi tiêu kiến... A kiến cô ta là ai sau anh lại sợ hãi như vậy....
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người tiêu kiến sợ hãi cúi đầu nhìn vợ nói... Cô ấy là thượng quan u đàm là con gái út của thượng quan gia....
Vợ chúng ta không nên đụng đến cô ấy...
Trương liên nghe lời chồng kinh hoảng ý anh là nữ ma đầu đó là...
Ân là cô ta.... Sau lại trùng hợp như vậy cô ta cũng ở thượng đô...
Nhưng chuyện này lại có liên quan gì
Thượng quan u đàm nhìn cặp vợ chồng rung rẫy quỷ dị nhìn từ thúc ra hiệu...
Từ thúc nhận được lệnh của thượng quan u đàm lạnh nhạt nhìn trương liên nói ra thất mất của bà... Thật là một lũ ô hợp... Các người lẽ nào không biết đoạn tiểu thư là em họ của cô chủ nhà ta sau
Cái gì...
Đoàng... Đoàng....
Một tiếng nổ lớn trọc thủng cả một bầu trời khiến cho mọi người xôn xao dư luận...
Ai nấy điều khó tin nhìn đoạn mộc linh
Những kẻ vừa rồi nói xấu đoạn mộc linh tân bóc tiêu sùng điều câm như hến không ai dám lên tiếng trừ một người...
Đó là mai anh nàng khó tin nhìn đoạn mộc linh hỏi... Linh nhi em... Em là đoạn gia tiểu thư em họ của thượng quan u đàm ư...
Đoạn mộc linh sờ đầu ngốc nghếch nhìn chị họ lạnh nhạt liếc cô cười nhìn mai anh ấy nấy nói... Anh nhi xin lỗi em không cố tình tre giấu thân phận... Là vì ba mẹ em không cho em lấy thân phận ỷ thế hiếp người cho nên em... Em xin lỗi.. Chị đừng giận....
Mai anh nghe cô giải thích lại nhìn bộ dạng ngốc nghếch của cô nàng chỉ thấy buồn cười buông tay cô ra quay đầu nhìn thượng quan u đàm nói... Chị họ em là mai anh rất vui gặp chị....
Thượng quan u đàm nhìn dung mạo mai anh ngẫm nghĩ... Khó trách tiểu ngốc nghếch nhà cô yêu say đấm đúng là đẹp không tùy vết...
Nghĩ một chút cô lại nhìn mai anh nói... Nếu linh nhi đã yêu cô thì hôm nay hai người thành hôn đi còn về nhà họ đoạn bên kia tôi sẽ sử lý thay các người...
Nghe thấy lời cô... Còn chưa chờ mai anh đồng ý...
mai đông đã lạnh nhạt không biết sống chết tiến lên phát.... Này cô kia tôi mặt kệ cô là ai ở đây không tới lược cô múa tay múa chân khôn hồn thì mau cút...
Một chữ cút của ông vừa ra....
Mã lệ đã lấy thanh súng vừa rồi bắn tiêu sùng chỉa thẳng vào đầu ông khiến bao người ôm đầu không dám nhìn đến
Ngai cả mai châu cô bình thường cùng mẹ cô lý bội bình tỉnh nhất cũng trở nên lo lắng suốt ruột...
Vì thanh súng trên tay mã lệ chỉ cần bóp cò là trên đời mãi mãi không còn mai đông lão gia gia chủ....
Nhìn thấy thanh súng chỉa vào đầu mình mai đông kinh hoàng nhìn trằm trằm thượng quan u đàm phát... Cô cô điên rồi cô có biết thượng đô... Có hình cảnh không hả lại dám ở đây muốn mạng người...
Lời nói chứa đầy sự sợ hãi của mai đông vang lên chỉ nhận lại một ánh mắt khinh thường của thượng quan u đàm
Chỉ nghe cô nói.... Hình cảnh vậy thì sau cho dù họ có ở đây cũng không quản nỗi...
Ông đang hù tôi đấy à....
Ánh mắt thượng quan u đàm hiện lên chết chóc khiến cho hai nhà mai tiêu sợ hãi không thôi...
Mai châu nhận thấy tình hình không ổn vội vã tiến lên nói... Thượng quan tiểu thư xin cô nảy tình đoạn mộc linh yêu em gái tôi mai anh mà tha cho ba tôi một mạng... Mai châu cảm kích không ngừng....
Nghe lời tỷ tỷ mai anh cũng nhìn đoạn mộc linh với ánh mắt cầu xin
Đoạn mộc linh vội ôm lấy nàng nhìn thượng quan u đàm nói... Chị hay là thôi đi cứ xem như nảy mặt mai anh mà tha cho ông ta....
Thượng quan u đàm nghe thấy lời cô rất đạm nhiên kiêu mã lệ thu tay nói... Được thôi... Xem như nảy mặt mấy đứa tha cho ông ta vậy....
Nhưng mai lão gia nếu ông còn muốn mai gia tồn tại thì đừng nên đụng vào giới hạn của tôi...
Lần này linh nhi có thể vì mai anh cứu ông một mạng nhưng lần sau tôi không chắc....
Kẻ đi quá giới hạn của tôi muốn sống mà rời đi hình như chưa bao giờ có...
Dưới khán đời những gia tộc chú ý đến lời cô điều sợ đến xanh mặt....
Họ không chỉ sợ thượng quan gia mà còn là khí thế áp bách đó...
Ánh mắt lạnh nhạt đó dường như chưa từng để ai vào trong mắt...
Một lúc sau tiêu kiến lại sợ hãi nhìn con trai toàn thân đầy máu cúi đầu cầu xin thượng quan u đàm tha mạng cho cả nhà ông nhưng thứ làm ông không ngờ là câu nói của mã lệ...
Thượng quan tiểu thư xin cô tha cho tiêu gia...
Ha... Kẻ phá hoại tình cảm của thượng quan gia mà còn muốn sống thật là mơ tưởng diễn vong....
Mã lệ nhìn thượng quan u đàm ngồi trên ghế mi mắt nhắm lại mà nói... Tiêu sùng đã phạm vào đại kỵ của thượng quan gia giết hắn bọn ta còn thấy chưa đủ.... Tiêu kiến ông cũng nên chôn cùng nhỉ...
Cô... Cô dám...
Tiêu trần không nghĩ một thuộc hạ bên cạnh thượng quan u đàm vậy mà lại cao ngạo muốn giết cả nhà hắn... Hắn không hiểu sau ba hắn lại sợ hãi cô như thế...
Cho đến khi đám người hình cảnh bên ngoài ùa vào... Tiêu trần mới dõng dạc nói... Là họ đã bắn anh trai tôi...
Thường đội trưởng hãi bắt họ đi...
Mi mắt thường tam khẽ giật nhìn đến thượng quan u đàm ngồi trên ghế không biết từ khi nào đã mở mắt nhìn về phía hắn...
Dưới ánh mắt của mọi người thường tam đi đến cúi đầu hướng thượng quan u đàm nói.... Tam... Tam tiểu thư sau ngài lại ở đây...
Hắn vừa nói vừa lau mồ hôi trên trán mình nghĩ sau tiểu tổ tông này lại đến thượng đô rồi.... Thật là khổ rồi... Á
Nghe thấy lời của thường đội trưởng khiến mọi người chết lặng tam tam tiểu thư Á...
Phải rồi sau tôi lại quên cô nhỏ của cô ấy là chủ của một quân khu quân đội hình cảnh dưới tất cả nội bộ điều là cô nhỏ cô ấy thống lĩnh a....
Ôi thật vậy sau vậy tiêu gia gay rồi đây lại dám đụng vào tổ ông hồng....
Tiêu kiến nhìn thấy một màn sợ hãi tát cho tiêu trần một bạc tay phát... Súc sinh ai cho mầy báo cảnh sát hình cảnh hả....
Có phải mầy muốn hại tiêu gia không...
Tiêu trần bị đánh đến choáng váng nhìn ba anh anh cũng sợ hãi nói... Ba con thật sự không biết cô ta lại có quy lực lớn đến vậy....
Đồ ngu... Mầy thì biết gì.... Thượng quan gia có thế lực nhất nam châu lục tỉnh không ai là không biết đến họ...
Nghe lời của tiêu kiến khiến mai đông lùi lại hoảng sợ...
Cúi cùng dưới cái nhìn của tất cả tiêu gia bị người của thường tam đưa đi dưới lệnh của thượng quan u đàm...
Còn về mai đông bị ép buộc ngồi trên ghế nhìn lý bội đưa tay con gái là mai anh cho đoạn mộc linh cúi cùng khi hôn lễ hoàng toàn kết thúc các khách quý ra về thượng quan u đàm mới dẫn đoạn mộc linh rời đi...
Trên xe cô nhìn đôi vợ vợ mới cưới nói... Em đã nghĩ cách nói chuyện với dì chưa
Đoạn mộc linh nghe lời cô cúi đầu nhìn tay của mai anh nói... Em biết mẹ không thích mai gia chuyện này em sẽ sử lý
Mai anh nghe lời cô ánh mắt có chút lo âu cùng buồn bã nàng đưa tay nắm lấy tay cô như an ủi....
Thượng quan u đàm nhìn họ một lúc cúi cùng cũng thở dài nói... Cứ nói với mẹ em chuyện này là do chị sắp đặt nếu bà ấy muốn hỏi tội cứ đến thượng quan gia tìm mẹ chị...
Đoạn mộc linh....."
Mai anh...."
Mã lệ.... "
Hắc bạch....."
Từ thúc...."
Như vậy cũng được sau...."
Nghe thấy lời thượng quan u đàm mai anh cảm thấy kinh ngạc xen lẫn ngưỡng mộ...
Vì nàng chưa bao giờ có được ba phần lời nói khi ở nhà của mình...
Nhưng nàng lại không biết một điều rằng lời của thượng quan u đàm bắt kể là ai ở thượng quan gia điều phải kính sợ hơn là mặt ngoài lời nói...
Vì sau ư vì cô là viên minh châu trên tay thượng quan phu nhân... cảnh hà
Nghe nói cảnh gia năm đó đại tiểu thư cảnh hà một tay thế lực tiêu diệt không ít gia tộc có ý hại cảnh gia...
Sự việc khi ấy ngoài các đại gia tộc thế lực ngầm thì không một ai biết thế lực của cảnh gia mạnh đến mức nào...
Mãi khi cảnh hà lấy thượng quan thiên mới thu liễm thành một người vợ và một người mẹ một bà nội trợ chính thống nhưng đó chỉ là mặt ngoài không ai biết thế lực của bà còn tồn tại hay không...
Cho nên khi thượng quan u đàm nhắc đến bà cũng làm cho đoạn mộc linh câm nín vì cô biết rõ dì của mình rất thương chị họ này của cô...
Có thể nói ngậm trong miệng sợ tan cầm trên tay sợ vỡ... Cưng chiều đến tận mây xanh...
Khó lòng nói rõ...
Một lúc sau con xe phiên bản dưới hạn y được lái vào khu đại trạch đế uyển thượng đô...
Đoạn mộc linh nắm tay mai anh bước xuống cô lại nhìn đến chị cô vẫn không động cứ nghiên người nhắm mắt không biết đã ngủ hay chưa cô chỉ có thể nhìn từ thúc cùng mã lệ còn có hắc bạch ra hiệu cho họ gọi chị cô...
Nhưng cả ba người lại làm như không thấy quay mặt ra cửa xe... Đoạn mộc linh nhìn thấy bất đất dĩ thở dài nói... Chị chị không vào cùng bọn em sau
Mi tâm thượng quan u đàm không mở lại đạm nhiên nói... Em vào đi cứ hưởng thụ thế giới riêng của mình chị còn có việc cần sử lý..
Đoạn mộc linh nghe thế ôm lấy mai anh đi vào trong cô không hỏi vì cô biết chị họ cô là người thế nào...
Người như chị cô ghét dài dòng cũng không có kiên nhẫn giải thích...
Sau khi nhìn đến bóng dáng đoạn mộc linh cùng mai anh vào nhà thượng quan u đàm mới nói... Đi thôi...
Theo lời của cô chiến xe đen phiên bản y lăn bánh đến đường lớn...
Thượng quan u đàm lại xoa tâm hỏi... Tra ra sau....
Một câu của cô không mở đầu hay còn gọi là không kết thúc khiến người khó hiểu nhưng hắc bạch cùng mã lệ lại rất hiểu cô nói....
Tam tiểu thư... Theo như thông tin tra được thì đại tiểu thư thật sự bị tôn lệ phàm gài vào bẩy cùng nàng gạo nấu thành cơm còn để cho hai nhà phát hiện
Vì cô ta biết rất rõ quy lực thượng quan gia một khi da chạm xác thịt cho dù không yêu cũng phải có trách nhiệm với Người đó....
Còn có giang gia giang yến đình từng bị tôn lệ phàm tiểu thư cảnh cáo...
Về tiếp cận đại tiểu thư hơn thế tôn lệ phàm tiểu thư vì muốn khiến đại tiểu thư ghen còn cố tình tiếp cận đông phương tuyết sau đó còn vì đại tiểu thư mà chia tay nàng...
Hơn nữa....
Làm sau không nói....
Thượng quan u đàm nhìn mã lệ khó hiểu sau cô nàng lại không nói tiếp...
Hơn nữa thế nào...
Mã lệ đưa mắt nhìn hắc bạch hắc bạch lại nhìn thượng quan u đàm khẽ nói.. Hơn nữa cô ta còn ghi hận thượng quan gia muốn tiếp cận ngài để trả thù...
Ồ...,......."
Một tiếng này của thượng quan u đàm thành công làm bầu không khí lắng đọng... Vì ai cũng hiểu vị đại phật trước mặt rất khác người quả nhiên lại nghe cô nói....
Ta cũng muốn biết cô ta sẽ làm gì để tiếp cận ta đây.... Ha
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro