CHAP 1

Diệp Anh thành thục khui chai rượu vang như thể đây là việc cô làm hằng ngày. Rót rượu ra ly thủy tinh xinh đẹp, chất lỏng màu đỏ bầm sóng sánh như một cơn sóng nhỏ dao động trong không gian chật hẹp. Diệp Anh đưa rượu lên mũi ngửi một chút rồi lại khẽ xoay nhẹ ly trước khi nhấp một ngụm thứ chất lỏng đắng chát nhưng hậu vị lại ngọt ngào. Cô gác chân lên lên chiếc bàn trước mặt thả người dựa vào sofa, Diệp Anh đang tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh quý giá riêng mình sau cả một ngày dài mệt mỏi.

Căn phòng khách sang trọng tối om vì không bật đèn, chỉ còn ánh sáng từ chiếc TV đang phát nhạc ôm lấy sự cô đơn của Diệp Anh. Nghĩ lại xem, sáng nay cô đã chở Boorin đi học rồi sang công ty. Bắt đầu làm việc với đối tác, họp với nhân viên, ăn vội món gì đó rồi lại làm việc tiếp tới chiều, đón Boorin về cùng con bé ăn cơm, chơi với con một chút rồi vội vã quay lại công ty cho công việc livestream buổi tối. Cả một ngày cười cười nói nói để rồi bây giờ là 2h sáng, Diệp Anh còn lại gì ngoài một cơ thể rã rời và một tâm hồn kiệt quệ chứ?

- Mẹ Cún

Diệp Anh giật mình quay lại, Boorin đang ôm con gấu ghiền dụi mắt đứng ở trước cửa phòng ngủ của con bé gọi cô. Vội vã đặt ly rượu xuống, Diệp Anh sải ba bước chân đã đến được chỗ cô con gái của mình. Cô ngồi xuống dùng tông giọng ngọt ngào, dịu dàng nhất của mình hỏi con: "Boorin sao thế, nhớ mẹ à?"

- Con muốn đi tè.

Diệp Anh bật cười cưng chiều xoa đầu con: "Thế Boorin tự đi được không hay muốn mẹ dẫn đi?"

- Con muốn đi với mẹ Cún.

Diệp Anh bế con lên dù điều đó là không cần thiết với một đứa bé 5 tuổi, cô bế con vào nhà vệ sinh và giúp con bật đèn lên. Đóng cửa giữ sự riêng tư cần thiết cho một bé gái, Diệp Anh quay lại phòng khách dọn nhanh rượu của mình và tắt TV. Khi cô xong thì Boorin cũng đã đến phòng khách, con bé gọi cô: "Mẹ có ngủ với Boorin không?"

- Boorin thích mẹ ngủ chung à?

- Dạ

- Nhưng chúng ta đã thỏa thuận với nhau là con sẽ ngủ riêng mà. Con lớn rồi, cần có không gian riêng của mình đúng không?

- Nhưng mà con nhớ mẹ Cún.

Có trời mới biết thật ra Diệp Anh còn nhớ con hơn cả Boorin nhớ mẹ. Nếu có thể cô còn muốn được ngủ chung với con thêm mười năm, hai mươi năm nữa cũng được. Mới hôm nào Boorin còn là đứa bé sơ sinh trắng bóc thơm mùi sữa nằm gọn trong lòng cô mà chớp mắt một cái con gái cô đã cao lớn nhường này, còn sắp sửa phải đi vào đại học chữ to nữa chứ. Diệp Anh hay bất cứ người mẹ nào cũng muốn con mình cứ mãi mãi bé nhỏ, là đứa trẻ mình ôm trong lòng, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Nhưng cô vẫn phải chấp nhận sự thật rằng con mình đang lớn lên từng ngày và con bé phải được chuẩn bị đầy đủ hành trang để có thể vững vàng bước chân trên cuộc đời này.

- Vậy đêm nay mẹ Cún ngủ với Boorin, nhưng mai thì con ngủ một mình nhé.

Nhận được một cái thơm má của con gái, lòng Diệp Anh không thể nào ngọt ngào hơn. Tựa như mọi sự mỏi mệt cùng kiệt quệ khi nãy đều biến mất. Con cái quả thật là liều thuốc chữa lành của cô mà. Diệp Anh ôm con lên giường, hôn lên má con một cái trước khi hai mẹ con ôm nhau chìm vào giấc ngủ.

.

.

.

Nhìn bảng báo giá của bên brand gửi tới các sản phẩm để chuẩn bị cho buổi live của mình, Diệp Anh xoay xoay bút trong tay cau mày tính toán. Cô nói với bé trợ lý: "Em đi một vòng trên các kênh khác xem giá họ đang bán thế nào. So luôn với giá trên facebook, shopee và web chính hãng của họ luôn đi"

Mười lăm phút sau trợ lý của Diệp Anh báo lại: "Trên tiktok với shopee thì giá của mình là rẻ hơn các chỗ khác hai mươi nghìn. Còn trên facebook thì nếu khách PM đặt hàng trực tiếp sẽ có giá bằng mình"

Diệp Anh lắc đầu: "Vậy không được rồi, em gọi cho họ để chị deal thêm hạ giá hoặc có thêm quà tặng đi. Mình live mà không phải giá tốt nhất thì mất khách lắm"

Trợ lý của cô vừa bấm số định gọi thì điện thoại Diệp Anh rung lên. Cô nhìn tên người gọi đến thì khóe môi khẽ kéo lên như một phản xạ. Diệp Anh nói với trợ lý: "Em nói chuyện với brand đi rồi báo lại chị kết quả. Chị đi nghe điện thoại đã"

Diệp Anh bước ra ngoài ấn nhận cuộc gọi: "Tôi nghe đây bé ơi"

- Xồng iu đang làm gì đấy?

Không hẹn mà cả hai cùng bật cười với câu nói đùa vừa rồi. Rất phối hợp với cô vợ cả của mình, Diệp Anh đáp lại: "Thì đang đi làm kinh tế kiếm tiền cho vợ đi ăn này. Thế vợ đang làm gì mà gọi cho chồng thế?"

Đầu dây bên kia Trang vẫn đang cười khúc khích với trò đùa này: "Vợ gọi rủ chồng đi làm với vợ"

- Làm gì cơ?

- Thành lập nhóm nhạc.

- Ơ, không phải vợ chồng mình đã rã nhóm sau đúng hai mươi phút thành đoàn à?

Trang lại một lần nữa bật cười với câu nói đùa này, lần này thì tiếng cười của cô đã lan sang đến tận Diệp Anh. Phải mất vài giây Trang mới lấy lại hơi để nói: "Thôi không đùa nữa, vợ nghiêm túc này. Yeah1 gợi ý chúng ta lập thành một nhóm nhạc, sẽ không lấy hết 7 người thành đoàn được vì cơ bản muốn một nhóm nhạc hoạt động tốt thì chúng ta cần có sự đồng đều về tất cả các mặt cũng như lịch trình của chúng ta nữa. Cho nên vợ gọi hỏi ý kiến chồng iu có muốn đi diễn với các chị em không?"

- Vậy chồng vào nhóm sẽ đảm nhận vị trí gì? Làm chồng của các chị em à?

- Hậu cung đông như vậy nhưng tôi vẫn phải là vợ cả đấy nhá.

- Ok vợ iu.

- Vậy chốt rồi, chồng đồng ý nha. Yeah chúng ta có main dancer rồi Ngọc ơi.

Diệp Anh nghe giọng Lan Ngọc đang cười ở đầu dây bên kia liền hỏi: "Trang còn đang ở với ai đấy?"

- Chị Cún ơi em nè - Ngọc chiếm lấy cái điện thoại của Trang cười nói với cô - Có em với chị Trang ở đây thôi. Chị Cún đi ăn không, sang đây đi.

- Em cũng vào nhóm đúng không Ngọc? Có kẹt lịch đi học của em không đấy?

- Em đi có 2 tháng thôi, tầm giữa năm sẽ đi nhưng vẫn có thể bay đi bay về với mọi người được.

- Chà chà có Ngọc rồi thì cần gì dancer như tôi nữa.

- Chị Cún chị thôi điiiiiii, tôi là main vocal rồi, chị ôm cái vị trí main dancer đi, đừng hòng tranh vị trí vocal với tôi.

Diệp Anh cùng Trang Pháp cười vang lên, cô nhìn đồng hồ rồi nói: "Thôi hai chị em đi ăn đi, Cún còn chưa xong việc. Ngọc nói với Trang là chị ok việc vào nhóm nhé, khi nào chúng ta gặp mặt để bàn việc cụ thể hơn thì nhắn cho chị"

Diệp Anh cúp máy, khóe môi vẫn vẹn nguyên nụ cười quay lại với nhân viên của mình.

- Chị Cún ơi bên brand đồng ý cho chúng ta thêm 100 slot giảm 50k và tặng thêm sampling nữa.

Diệp Anh mỉm cười vô cùng đắc ý không quên tán thưởng trợ lý: "Giỏi lắm, vậy nói họ confirm thông tin qua mail nhé. Em hối họ gửi hàng sang cho mình luôn, mai live rồi"

- À chị Cún có mail của hai brand khác đang muốn mình live độc quyền cho họ, em nhận cho chị nhé.

Diệp Anh mở lịch làm việc trên điện thoại của mình ra rồi lắc đầu: "Khoan đã, em báo họ xếp lịch hai team họp với nhau về thời gian đã. Sắp tới chị bận lắm"

Vừa nói xong thì messenger của Diệp Anh đã nhảy notification lên một group mới. Group không có tên, chỉ có năm cái icon: "Gấu, Cún, Mèo, Nho, Dâu"

"Hi các xị em của tôi" - Thùy Trang Nguyễn

Diệp Anh nhanh chóng nhắn lại: "Ôi nhóm của chúng ta đây sao, lấy tên gì đây các chị em?"

"Theo icon đi, Pets & Fruits" - Thùy Trang Nguyễn

"Em không ý kiến, cho Changiuoi quyết định hết" - Ninh Dương Lan Ngọc

"Chị Trang là leader, tên do chị Trang quyết" - Khổng Tú Quỳnh

"Này này, sao tôi lại là leader? Chúng ta chưa chọn leader mà" - Thùy Trang Nguyễn

"Vậy thì bây giờ vote leader. Ai chọn chị Trang là leader thì thả tim tin này nhá" - Đặng Ngọc Huyền

Diệp Anh bấm thả tim đầu tiên, chưa đầy 5 giây sau đã có đủ 4 tim trên tin nhắn của Huyền Baby.

"Vợ ơi vợ làm leader đi nhé =))" - Diệp Lâm Anh

"Tôi phản đối, không công bằng T.T" - Thùy Trang Nguyễn

"Không công bằng chỗ nào chị nói tôi nghe. Thành đoàn cũng là quán quân, cũng là đội trưởng rồi, lại còn có thêm giải đội trưởng của năm. Đáng lý chuyện chị làm đội trưởng phải là đương nhiên chứ đừng để chúng tôi vote chị Chang à" - Ninh Dương Lan Ngọc

"Em +1 cho chị Ngọc" - Khổng Tú Quỳnh

"+ 2" - Đặng Ngọc Huyền

"Vợ tôi có cố gắng phản kháng nhưng không hiệu quả, rồi chốt Trang là leader nhé. Khi nào họp nhắn chồng, chồng đi làm kinh tế đây" - Diệp Lâm Anh

- Sắp tới chị phải làm gì vậy? - Trợ lý của Diệp Anh tò mò hỏi khi cô đã bỏ điện thoại xuống.

- Thành lập nhóm nhạc - Diệp Anh cười cười đọc tiếp đoạn hội thoại trong group.

- Rồi nhắm làm nổi không bà, hồi thi chị đẹp là hầu như bỏ bê livestream đấy.

- Dư xăng, yên tâm đi.

- Đồ mê gái!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro