Vài ngày sau bọn họ vẫn ở lì trong khách sạn. Du Chiêu từ trên giường tỉnh lại, thuận tay cầm lấy điện thoại di động, mở xem "lịch trình du lịch", phát hiện có rất nhiều hạng mục giải trí phong phú. Nào là đi dạo dưới đáy biển, đua xe công thức một, nhảy dù, xem cá voi, câu cá đêm,... Du Chiêu nghĩ tới hành trình bị bỏ phí, lại nghĩ tới mấy ngày hoang đường này, cảm giác tội lỗi trong lòng càng thêm mãnh liệt.
Hành trình được sắp xếp riêng này Du Chiêu chưa từng thử qua bất cứ hạng mục nào. Đúng là vừa phí sức, vừa phí tiền.
Du Chiêu nói Khuất Kinh, Khuất Kinh lại không coi là chuyện lớn: "Tuần trăng mật, vốn là để tiêu tiền mà."
Du Chiêu lại nói: "Nhưng đều là mấy hoạt động anh thích, bỏ lỡ không tiếc sao?"
"Anh càng yêu thích hoạt động hiện tại." Khuất Kinh ôm Du Chiêu cười.
Du Chiêu có chút ngượng ngùng quay mặt đi: "Lẽ nào anh cũng thích ngủ?"
"Ngủ rất tốt." Khuất Kinh đáp, "Huống hồ, lúc em ngủ anh liền đi trải nghiệm mấy hạng mục này, cũng không phải tất cả đều lãng phí."
Có lúc Du Chiêu ở trong 'hành trình bận rộn' mệt mỏi ngủ thiếp đi, không cùng Khuất Kinh đồng thời 'vận động'. Lúc này Khuất Kinh hoặc ở trong phòng bồi Du Chiêu ngủ, hoặc ra ngoài hoạt động. Bơi lội, lặn san hô, spa, khi trở về thì vợ cũng đã tỉnh dậy, hoặc là cùng nhau ăn cơm, hoặc tiếp tục "high", đều vui vẻ. Nói chung, Khuất Kinh vẫn có thể tìm được niềm vui, dù sao chỉ cần có Du Chiêu, làm cái gì cũng thích.
Có lúc, Khuất Kinh đi dạo trên bờ biển, nghĩ tới bộ dáng Du Chiêu trong phòng ngủ, trong lòng hắn cũng cao hứng.
Du Chiêu cảm thấy, mình vẫn nên ra khỏi cửa, không thể cứ ở lì trong khách sạn.
Vì vậy, cân nhắc tới Du Chiêu không thích nắng nóng, không thích vận động, Khuất Kinh chỉ có thể mang Du Chiêu đi spa. Hẹn spa xong Khuất Kinh lại oán giận: "Làm sao anh có thể để em lõa thể trước mặt người khác đây chứ?"
Du Chiêu bất đắc dĩ nở nụ cười: "Không phải anh cũng lõa thể trước mặt người khác sao? Chúng ta hoà nhau."
Khuất Kinh bị thuyết phục, nhưng trong lòng vẫn có chút không cao hứng: "Vậy em đừng để người ta sờ loạn."
Du Chiêu bất đắc dĩ đáp: "Em đi spa để massage."
Spa được chia thành nhiều phòng riêng tư, hướng ra biển.
Trong phòng đốt nến thơm, tản ra hương vị tự nhiên thoải mái. Sàn nhà làm bằng thủy tinh trong suốt, chỉ cần cúi đầu có thể nhìn thấy nước biển xanh biếc lưu động. Dù sao lúc massage thư giãn lại có thể ngắm cảnh biển cũng không dễ.
Nhân viên spa thành thục xoa bóp bắp thịt trên người Du Chiêu, khiến cậu hiếm thấy mà cảm giác thả lỏng. Du Chiêu quay đầu nhìn, nhân viên massage cho mình hiển nhiên là một omega.
Du Chiêu thầm nghĩ: Thế này thì Khuất Kinh có thể yên tâm nhỉ?
Du Chiêu nhịn không được hỏi: "Cách vách, nhân viên massage cũng là omega sao?"
Nhân viên trả lời: "Rất có thể, mà em cũng không xác định."
Nhân viên lại hỏi: "Em bóc miếng dán của ngài đi nhé?"
Du Chiêu suy nghĩ một chút, mình đến thư giãn, quần áo cũng đã cởi, không có đạo lý nào vẫn dán miếng ngăn tin tức tố, liền lấy đi.
Omega kia cũng rất chuyên nghiệp, sẽ không vì Du Chiêu bỏ miếng dán ngăn tin tức tố mà chiếm tiện nghi. Toàn bộ quá trình Du Chiêu vẫn rất là hưởng thụ sự phục vụ chuyên nghiệp. Sau khi kết thúc omega nọ còn nhắc nhở Du Chiêu: "Ngài đừng quên dán miếng dán lại nhé."
Du Chiêu cảm thấy trên cổ đều là tinh dầu, dán lên cũng không tiện, lại nghĩ chút nữa trở về khách sạn, cũng lười làm, trực tiếp ném miếng dán vào thùng rác, mặc áo xong liền rời khỏi.
Khuất Kinh cũng làm xong spa, thấy Du Chiêu đi ra liền cười nói: "Thế nào? Thoải mái không?"
"Cũng không tệ lắm." Du Chiêu đáp, "Đây là lần đầu tiên em đi spa."
"Không thể nào?" Khuất Kinh cũng có chút bất ngờ, mà ngẫm lại, thoạt nhìn Du Chiêu cũng không phải là loại người thích 'sinh hoạt tình thú', chưa từng đi spa cũng không lạ.
Khuất Kinh lại nói: "Vậy sau này em có thể làm thêm vài lần, thư giãn một chút."
Du Chiêu cười nói: "Cũng đúng. Mấy phu nhân giàu có ai mà không làm cái này?"
Khuất Kinh gật đầu: "Đúng vậy. Em đã kết hôn với một thanh niên vừa đẹp trai vừa nhiều tiền, nên hưởng phúc."
Khu Spa được xây trên một hòn đảo nhỏ cách xa trung tâm du lịch, đại khái là muốn khách hàng càng thêm thư thái. Spa nằm yên lặng bên bờ biển, xung quanh không người, ngược lại có rất nhiều cây xanh, gió biển thổi qua còn có thể mang theo chút hương vị cỏ cây.
Du Chiêu khịt khịt mũi, phát hiện khứu giác so với trước kia nhạy bén hơn.
Cậu tỉ mỉ suy nghĩ, có lẽ là do mình đã bỏ miếng dán đi.
Từ khi cậu trưởng thành phát dục đến nay vẫn luôn dán miếng ngăn tin tức tố, khiến bản thân thoạt nhìn như một beta bình thường. Cho dù ở nhà, chỉ cần rời phòng ngủ cậu cũng sẽ dán cái này lên, chẳng những sợ thất thố trước người nhà, càng sợ vị em trai alpha kia lợi dụng nhược điểm mà trêu đùa mình.
Giống như vậy đi ở bên ngoài không dán miếng ngăn tin tức tố, vẫn là lần đầu tiên.
Lúc này Du Chiêu phát hiện, omega quả nhiên là một loài cực mẫn cảm.
Hương gió biển ôn nhu, hương cây cỏ, còn có mùi bạch đàn từ trên người Khuất Kinh, nồng đậm mà ấm áp. Mùi hương kia mãnh liệt như dùng nến thơm đốt ngay dưới mũi Du Chiêu.
Du Chiêu không nhịn được từ sau lưng ôm lấy Khuất Kinh, chóp mũi cọ lên sống lưng Khuất Kinh. Mùi bạch đàn nồng đượm xuyên qua quần áo, tựa như sóng biển nhấn chìm cảm xúc của Du Chiêu.
Sóng biển, tiếng gió, tiếng chim hót, tất cả đều không tồn tại. Giờ phút này, trong thế giới của Du Chiêu chỉ còn dư lại mùi hương cực kì xứng đôi với mình kia.
Giờ phút ấy, dường như tất cả tri giác đều được phóng đại, lại dường như đều mất đi, cái gì cậu cũng không biết.
Chờ phục hồi lại tinh thần, cậu đã cùng Khuất Kinh làm việc không thích hợp... Trong rừng cây, ở trong bóng tối u ám, hai người tỏa ra tin tức tố nồng đậm. Khí tức như vậy, chỉ cần có người đi qua, cho dù không nhìn thấy cũng sẽ biết, có người ở trong này làm việc xằng bậy... Điều này khiến Du Chiêu cực kì xấu hổ, tội lỗi, nhưng cũng sung sướng cực kì.
Cuối cùng, thân thể Du Chiêu như nhũn ra, đành phải để Khuất Kinh ôm về khách sạn.
Sau khi khoái cảm qua đi, chỉ còn lại vô hạn xấu hổ và tội lỗi. Du Chiêu mặt đỏ bừng chôn trước ngực Khuất Kinh, mà khí tức ấm áp truyền tới lại khiến Du Chiêu cảm thấy miệng khô lưỡi khô.
Khuất Kinh thả Du Chiêu trên giường. Du Chiêu nhìn sống lưng, đường nét cơ bắp rõ ràng của Khuất Kinh, muốn ôm, lại nghe thấy tiếng chuông cửa, đành phải nhịn xuống. Khuất Kinh mặc thêm áo ngủ, đi mở cửa.
Bên ngoài là phục vụ món. Cửa vừa mở phục vụ liền ngửi thấy hai cỗ tin tức tố đặc biệt nồng nặc quấn quýt cùng nhau, không giải thích dông dài, chỉ đẩy xe đồ ăn tới rồi nói: "Chúc hai vị buổi tối vui vẻ."
Khuất Kinh cũng không để phục vụ vào cửa, chỉ lấy đồ ăn rồi tiện tay đóng lại: "Hoa mân côi, em muốn ăn cái gì?"
Du Chiêu lắc đầu: "Không có khẩu vị."
Khuất Kinh để đồ ăn lên bàn: "Vậy chờ em muốn ăn lại ăn. Chúng ta đi tắm?"
Du Chiêu lại ôm lấy Khuất Kinh.
Khuất Kinh sờ cả người vợ nóng hổi, liền nói: "Cũng có thể không cần tắm vội."
Thế là, hai người bọn họ lại lăn tới lăn đi.
Du Chiêu cùng Khuất Kinh ở trên giường lăn lộn thêm vài hiệp, lúc nghỉ ngơi thì đồ ăn cũng đã lạnh ngắt. Khuất Kinh định hâm nóng lại, Du Chiêu vẫn không có hứng thú.
Khuất Kinh đánh giá Du Chiêu, hỏi: "Vợ, em đến kì phát tình?"
Du Chiêu trợn mắt lên: "Ồ?"
"Bởi vì so với bình thường em càng..." Khuất Kinh cũng không biết nói sao, liền khẽ mỉm cười, "Hơn nữa cũng không muốn ăn. Anh đoán là nguyên nhân này."
Du Chiêu suy nghĩ một chút, ngồi xếp bằng, nói: "Có thể!"
Khuất Kinh kinh hãi: "Làm sao vậy? Chính em cũng không biết mình tới kì phát tình?"
"Em là người nghiện công việc!" Du Chiêu nhún vai, "Trường kì dùng thuốc ức chế, không trải qua kì phát tình."
Thuốc ức chế Du Chiêu vẫn dùng định kì, mà miếng dán là dán mỗi ngày. Bởi vậy cậu chưa từng trải qua kì phát tình. Bởi vì có kế hoạch tuần trăng mật, lại chuẩn bị mang thai, Du Chiêu mới bỏ thói quen dùng thuốc ức chế, ở trong khách sạn cũng không dán miếng ngăn tin tức tố.
Khuất Kinh vui sướng nói: "Vậy anh chính là lần đầu tiên của em!"
Khuất Kinh cảm thấy cần phải làm thêm một trận để ăn mừng.
Sau đó, bọn họ liền chúc mừng rất nhiều lần.
Chờ chúc mừng qua, Khuất Kinh lại bắt đầu suy nghĩ, vừa đè lên Du Chiêu vận động, vừa nói: "Chúng ta phải cố gắng, nghe nói trong kì phát tình rất dễ mang thai..."
Du Chiêu đỏ mặt thở hổn hển, không tiếp lời.
Khuất Kinh lại hỏi: "Em thích con là omega? Beta? Hay là alpha?"
Du Chiêu khó khăn nói: "Đừng... Nói nữa..."
Khuất Kinh ngẫm lại, lúc này xác thực không thích hợp tán gẫu. Lại nói, bất kể thế nào, trước tiên 'rót đầy' rồi lại nói.
Thế là, Du Chiêu ở Maldives chân chân thực thực trải qua kì phát tình đầu tiên trong đời.
Khuất Kinh đối với việc này rất rất hài lòng.
Hắn cảm thấy, Du Chiêu lúc phát tình rất tốt, bởi vì cậu trở nên cực kì nhiệt tình.
Thế nhưng cũng có điểm xấu.
Chính là tính tình Du Chiêu có chút kì lạ.
Omega trong thời kì phát tình tương đối táo bạo, đều là trong dự liệu. Nhưng Du Chiêu táo bạo có chút khiến Khuất Kinh mù mờ.
Tỷ như, bữa sáng, Khuất Kinh vừa cầm lên một miếng bánh quy liền bị Du Chiêu hất bay.
Khuất Kinh nhìn bánh quy lăn trên đất, mờ mịt cúi đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro