Chương 4: Đánh dấu chiều sâu


" Nhan Mộ ánh mắt tối sầm lại"

Trạng thái của Giang Tri Hỏa cũng không tốt hơn chỗ nào so với Nhan Mộ.

Anh không thể nào hình dung cảm giác này là gì, chỉ cảm thấy đầu choáng váng não trướng lên, trước mắt trống rỗng, sức lực cả người phảng phất bị rút ra, lòng bàn chân nhũn ra thậm chí không thể đứng thẳng, chỉ có thể chậm rãi ngồi xổm xuống.

Ngay sau đó chóp mũi nóng lên, Giang Tri Hỏa vội vàng che lại miệng mũi, một tia máu đỏ tươi dọc theo khe hở ngón tay lăn xuống tới.

Địt.

Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?!

Nhan Mộ chống tường, miễn cưỡng làm chính mình đứng, sau chút mờ mịt ngắn ngủi hắn lập tức nhận rõ trạng thái của chính mình -- dễ cảm kỳ.

Dễ cảm kỳ của Alpha không có khả năng đột nhiên xuất hiện.

Nhan Mộ nhìn về phía Giang Tri Hỏa: "Cậu vừa làm cái gì?"

"Tôi còn muốn hỏi cậu đó!" Bên tai anh như là phủ một tầng màng, nghe cái gì đều khó chịu, tiếng Nhan Mộ truyền đến như là hung hăng đập vào trên màng nhĩ, chấn đến cả người phát run, "Chạm vào cậu một chút liền thành như vậy, trên người của cậu có độc?"

Anh ngẩng đầu lên, cả xoang mũi đầy mùi máu tươi, môi cũng khô, yết hầu như là vài ngày không uống qua nước, khát đến khô cả họng.

Cảnh tượng trước mắt càng mờ ảo. Không biết là ảo giác gì, trong mắt anh cả người Nhan Mộ đều hợp nhiều ánh sáng nhu hòa, tin tức tố lại đâm thẳng xoang mũi anh.

Giang Tri Hỏa thấp giọng mắng một câu, nhắm mắt lại ngẩng đầu --

Vẫn là bộ dáng kia, tin tức tố phóng qua khe hở ngón tay chui vào xoang mũi, toàn thân mỗi cái tế bào đều ở kêu gào, khát cầu kia hương vị tươi mát lại sạch sẽ kia.

Một cái thanh âm khác ở trong đầu một lần lại một lần lặp lại: Tiến gần, chạm vào người kia, không thể đi cũng không sao, vậy bò qua đi.

Thời khắc kề bên mất đi lý trí đó, Nhan Mộ lại lần nữa ra tiếng, nói ra tin tức mấu chốt: "Tin tức tố."

Tiếng của tình địch có hiệu quả kỳ lạ, Giang Tri Hỏa thu hồi một tia tỉnh táo: "Không được, tôi không khống chế được ."

Không tỉnh táo quá một cái chớp mắt, giây tiếp theo đầu óc anh "Ong" một tiếng, ý thức hoàn toàn bị rút ra, hai tay hai chân đã không thuộc về anh, bản năng lôi kéo anh đi về phía trước, nghĩ cách chút tin tức tố này càng gần, càng gần.

Nhan Mộ nhẫn nhịn cảm giác máu đang quay cuồng trong cơ thể, dễ cảm kỳ sẽ không duyên cớ mà đột nhiên xuất hiện, mà nhân tố sẽ khiến cho dễ cảm kỳ xuất hiện đại khái chỉ có một.

Trong đầu mới vừa có cái suy đoán mơ hồ , Giang Tri Hỏa cũng đã bổ nhào vào trước mặt hắn,  tin tức tố thơm ngọt lôi cuốn mà đến.

Không quá giống cảm giác hồi nãy, cùng là mùi rượu mà mùi này lại là ngọt, như là rượu trái cây.

Hương vị quá nồng, nồng đến lồng ngực hắn nhanh chóng phập phồng, suy nghĩ biến trống rỗng.

-- Alpha ở dễ cảm kỳ căn bản không khống chế được chính mình.

Thiếu niên kia có cổ tịnh sứ trắng nõn, cổ tin tức tố vô cùng thơm ngọt kia chính là từ chỗ này liên tục dật ra.

"Cậu là Omega?!" Nhan Mộ cố hết sức làm chính mình giữ được lý trí, cho dù cố như thế thanh âm của hắn vẫn có chút run rẩy.

Giang Tri Hỏa đã nghe không được hắn đang nói cái gì, nâng mắt lên, trong mắt ngậm đầy hơi nước, anh bắt lấy tay Nhan Mộ đè lên gáy mình.

Rất nóng, đầu ngón tay như là đốt ngọn lửa.

Bản năng khống chế của Alpha nào đó không kìm được nhảy ra bên ngoài.

Sau đó, tay thiếu niên leo lên cổ Nhan Mộ, hơi hơi dùng sức, môi dán ở nách tai hắn, nhẹ nói.

Trước khi một tia lý trí cuối cùng hoàn toàn sụp đổ, Nhan Mộ nghe thấy tiếng Giang Tri Hỏa, lười biếng, âm cuối kéo dài, chỉ nói hai chữ.

"Cắn tôi."

Khi Giang Tri Hỏa mở mắt ra, liền phát hiện chính mình nằm ở bệnh viện, trần nhà tuyết trắng, bốn phía tất cả đều là hương vị nước sát trùng.

Sao lại thế này?

Mới vừa tỉnh lại, ý thức của Giang Tri Hỏa còn chưa trở về, nhìn chằm chằm trần nhà hồi lâu, ký ức ở hẻm nhỏ vừa rồi mới rót từng chút một vào trong óc.

"......"

"............"

Hình ảnh như đèn kéo quân từ trước mắt thoảng qua.

Anh giống như ôm lấy Nhan Mộ?

Giống như kéo hắn đè lên gáy anh?

Giống như còn kêu hắn cắn chính mình??

Cắn xong còn chưa đủ sướng, còn muốn hôn?

Hôn xong lại cắn tiếp??

Giang Tri Hỏa cá chép lộn mình từ trên giường bệnh nhảy dựng lên, sờ sau gáy, sau gáy dán một khối băng gạc, sờ lên còn có chút đau.

Giang Tri Hỏa: "......"

Còn bọc lên băng gạc?!

Mẹ nó đến cỡ này thì phải cắn mạnh bao nhiêu?!

Đang khó hiểu hết sức, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, hộ sĩ tới kiểm tra tình hình định kỳ liền thấy Giang Tri Hỏa đã tỉnh, hỏi sơ sơ mấy vấn đề liền nói: "Hiện tại cậu hãy đi phòng khám bệnh số 15 tìm bác sĩ."

Giang Tri Hỏa vẫn không thể đi ra từ trong trí nhớ vừa rồi.

Không phải, mặc kệ anh rốt cuộc bị gì thì sao hắn lại cơ khát như vậy??

Bụng đói ăn quàng tìm tình địch của hắn???

Nhan Mộ liền ngồi ở ghế dài trước cửa phòng khám bệnh, thấy Giang Tri Hỏa ra tới liền vẻ mặt trở nên một lời khó nói hết.

Người bị cắn chính là anh mà!

Người này lại có cái vẻ mặt gì đó?! Như là bị ủy khuất lắm á?!

Giang Tri Hỏa giả một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt không sợ gì cả vỗ vỗ vai Nhan Mộ: "Không sao đâu, việc này rất bình thường a."

Nhan Mộ vẫn là biểu cảm kia hỏi lại: "Bình thường?"

Giang Tri Hỏa: "Bình thường mà, không phải cắn cổ mấy ngụm, hôn mấy ngụm? Phải rồi, bị tình địch hôn khiến cậu có khả năng cảm thấy không ổn, nhưng tôi lại đẹp trai thế này, cậu không lỗ chút nào cả!"

Nhan Mộ nhíu mày.

Nhan Mộ hàng năm giống tượng băng điêu khắc thế mà lộ ra loại vẻ mặt này còn làm anh thấy rất mới mẻ, Giang Tri Hỏa ghé sát vào Nhan Mộ, hỏi: "Cái hồi nãy không phải là nụ hôn đầu tiên của cậu đi?"

Nhan Mộ: "......"

Ngầu đến không biên giới Nhan đại thiếu gia thế mà chưa bao giờ yêu ai?!

Giang Tri Hỏa "Phụt" một tiếng cười ra tới, Nhan Mộ xanh mặt quay đầu.

Giang Tri Hỏa đi vào phòng khám bệnh.

Bác sĩ cho anh một tờ đơn báo cáo, hẳn là kiểm tra trong khi anh ngất xỉu đó, phía trên có một đống trị số, có cao có thấp, Giang Tri Hỏa không biết nên xem cái nào trước đang muốn hỏi, bác sĩ trực tiếp tới câu: "Cậu bị đánh dấu."

"......" Giang Tri Hỏa dùng ba giây để phản ứng, nhưng vẫn không phản ứng nổi, "Hả?"

Bác sĩ gập ngón tay chỉ chỉ sau gáy, đại khái là vị trí Giang Tri Hỏa dán băng gạc, lại lặp lại nói: "Cậu bị đánh dấu."

Giang Tri Hỏa khó hiểu nhìn về phía bác sĩ: "?"

Đánh dấu cái gì?

Cái gì đánh dấu?

Anh là Alpha mà?

Alpha còn có thể bị đánh dấu?!

Bác sĩ phóng đơn báo cáo lên màn hình, chỉ hướng hai trị số trong đó quá thấp, giải thích: "Cậu đang biến thành một Omega."

?

Giang Tri Hỏa đột nhiên phát hiện mình không nghe hiểu những từ này lắm.

Bác sĩ giải thích nói: "Hoàn toàn tồn tại khả năng Alpha phân hóa lần thứ hai thành Omega, nguyên nhân cụ thể chưa thể đưa ra kết luận nhất trí, tạm thời không thể trị liệu."

"May mắn là từ trường hợp đã được phát hiện trước kia, đã xác nhận được phân hóa lần thứ hai sẽ không ảnh hưởng sức khỏe. Không thể  xác định được thời gian quá trình phân hóa lần thứ hai hoàn toàn là bao lâu nhưng xem xét tình trạng hiện tại của trường hợp này cho thấy ngắn thì mấy tháng, dài nhất thì là ba năm, tùy vào tố chất thân thể."

Giang Tri Hỏa: "......"

Bác sĩ: " Kết cấu cơ thể của Alpha khác với Omega cho nên trước khi hoàn toàn phân hoá hoàn thành, tình huống thân thể của cậu khả năng sẽ không quá ổn định."

Bác sĩ xem Giang Tri Hỏa giống tảng đá mà ngồi ở trên ghế, lại hỏi: "Cậu hiểu ý của tôi đi?"

Giang Tri Hỏa lắc đầu.

Anh không hiểu, một chữ anh cũng không nghe hiểu.

Bác sĩ cố gắng tìm từ, đối với một cái Alpha mà nói chuyện biến thành Omega còn bị người đánh dấu thật sự rất khó để người ta chấp nhận.

Bác sĩ kiên nhẫn giải thích: "Omega có...... kỳ phát tình."

"Cho nên ở trước khi hoàn toàn biến thành Omega, khả năng cậu sẽ vẫn luôn có cảm giác động nhiệt."

"Biểu hiện cụ thể khác nhau tùy người, khi động nhiệt tích lũy đến giá trị nào đó sẽ đi đến kỳ phát tình."

Giang Tri Hỏa: "?"

Bác sĩ cố gắng hết sức dùng ngôn ngữ dễ hiểu để miêu tả: "Tựa như một cốc nước, vẫn luôn rót nước đến lúc đầy liền sẽ tràn ra tới. Quá trình tích lũy động nhiệt đó đến lúc tràn ra tới kia chính là kỳ phát tình."

Giang Tri Hỏa: "......"

Bác sĩ: "Trong tình huống bình thường, ở lần phân hoá thứ hai, quá trình động nhiệt có thể dùng thuốc tới ức chế nhưng tình huống của cậu khá là đặc thù...... cậu bị đánh dấu chiều sâu, thuốc không có tác dụng đối với Omega bị đánh dấu, cậu cần ỷ lại tin tức tố của Alpha đánh dấu cậu."

Giang Tri Hỏa: "......"

"Chờ, chờ chút." Giang Tri Hỏa ý bảo bác sĩ dừng lại, lượng tin tức quá nhiều, anh muốn từ từ tiêu hóa một chút.

Thứ nhất, anh phân hoá lần thứ hai.

Thứ hai, anh bị đánh dấu.

Thứ ba, anh sẽ luôn động nhiệt, cần ỷ lại tin tức tố Alpha để ức chế.

"......"

"............"

Giang Tri Hỏa trong lòng có loại dự cảm không được tốt lắm: "Tôi bị ai đánh dấu?"

Bác sĩ: "Nam sinh vừa rồi đưa cậu tới."

Quả nhiên, khó trách gáy dán băng gạc. Giang Tri Hỏa lại hỏi: "Tôi đang biến thành Omega?"

Bác sĩ: "Đúng vậy."

Giang Tri Hỏa: "Ỷ lại tin tức tố như thế nào??"

Bác sĩ: "Tiếp xúc, tiếp xúc trên mọi ý nghĩa."

Giang Tri Hỏa nhảy nhảy lông mày: "Ví dụ như?"

"Tin tức tố Alpha trải rộng các tế bào trên thân thể, tiếp xúc tay chân, tiếp xúc thể dịch, đều có thể, nội dung cụ thể không cần giải thích đi?" Nói đến đây, bác sĩ dừng một chút, nghiêng đầu nhìn tên của Giang Tri Hỏa trên đơn, "Cậu mười tám?"

Giang Tri Hỏa: "Ừm."

Mười tám, đã trưởng thành, vậy không còn vấn đề gì, bác sĩ tiếp tục nói: "Còn có......tiếp xúc càng thân mật."

Giang Tri Hỏa: "?"

Bác sĩ nói hai chữ.(???:)))

Nhẹ nhàng hai chữ mà thôi, lại giống như một tia sét kinh thiên, Giang Tri Hỏa đột nhiên đứng lên, ghế dựa cọ xát sàn nhà kéo ra tiếng ồn chói tai: "Cái gì?! Mẹ nó chúng tôi đều là nam mà! Cùng cậu cậu cậu ta, không có khả năng!!"

Đi ra phòng khám bệnh, Nhan Mộ vẫn ngồi ở trên ghế dài như cũ, phỏng chừng đang đợi anh.

Trước khi đi vào Giang Tri Hỏa có bao nhiêu kiêu ngạo khi ra tới liền có bao nhiêu mất tinh thần.

Anh ngồi vào chỗ cách Nhan Mộ hai chỗ , tạm thời anh không muốn giao lưu với người này chút nào.

Anh cần hoãn lại chút.

Anh đang biến thành Omega. Chuyện này cũng không có gì, dù sao không ảnh hưởng sức khỏe mạnh, là Alpha hay là Omega đối cá nhân anh mà nói không có gì ảnh hưởng.

Anh bị đánh dấu. Người đánh dấu anh là Nhan Mộ, là tình địch của anh, là đối thủ một mất một còn của anh, là phú nhị đại anh vừa thấy đến liền muốn OOC động nắm tay?! Cái này cũng không có gì, chuyện nhỏ, vừa rồi là anh chủ động ra tay, anh cũng không phải là người dám làm không dám nhận.

Anh, anh, anh về sau chỉ có thể dựa tin tức tố người này? Tiếp xúc chân tay, tiếp xúc thể dịch, còn có hai chữ kia bác sĩ hỏi xong tuổi tác của anh rồi nói ra?!

Giang Tri Hỏa bỗng run rẩy cả người.

XX?!

Không tồn tại! Không thể nào!!

Anh rõ ràng là giáo bá!! Ngay cả tay của cô gái đang theo đuổi cũng chưa sờ qua, sao có thể cùng người này có tiếp xúc chân tay?! Còn...?

Giang Tri Hỏa anh liền tính nhảy từ trên lầu nhảy xuống, động nhiệt phát tác đến đốt cả người, phải thôi họ nhốt mình ở trong nhà cũng không thể có nhỏ tí tẹo tiếp xúc cùng người này!!!

Mẹ nó!

Còn không phải chỉ là biến Omega? Còn không phải chỉ là động nhiệt? Còn không phải chỉ là kỳ phát tình? Có cái gì anh không thể chịu đựng qua được????

---------------

Tác giả có lời muốn nói:

Hai chữ kia, đúng, chính là hai chữ kia các mày nghĩ.

Không biết nói như vậy có rõ ràng chưa nhưng vá chút đi, tóm lại chính là sẽ vẫn luôn ở cái kỳ kia, yêu cầu đủ loại như vậy như vậy á, he he he...............

--------

Bản edit đăng tại acc @gri1004 in WATTPAD.COM, nghiêm cấm hành vi re-up

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro