3
Dân làng B
8.
Dân làng B về nhà thu dọn hành lý, quyết định đi ra ngoài phiêu lưu với anh hùng, anh sinh ra ở trong ngôi làng này, chưa bao giờ rời xa nơi này, nơi xa nhất mà anh đi là khu rừng và hồ nước.
Anh cầm lấy hành lý, nhanh chân chạy đến bên anh hùng.
Anh hùng nắm tay anh, dẫn anh vào khu rừng.
9.
Ngay khi đi qua hồ nước, một con quái vật cấp thấp nhảy ra từ bụi cây. Dân làng B giật mình, khi anh định trốn, quái vật đã bị anh hùng đánh gục.
Anh hùng rất lợi hại!
Anh nắm chặt tay anh hùng, trong lòng run sợ nhìn cảnh vật xa lạ.
Càng đi sâu vào rừng, khu rừng càng trở nên tối tăm, nơi nơi đều là thực vật kỳ quái, một đóa hoa to đến mức có thể ăn trọn người anh.
Anh hùng không hề sợ hãi, còn hái một quả phát sáng cho anh, nói rằng nó có thể bổ sung thể lực.
Dân làng B tò mò cầm trái cây nghiên cứu, lại gần ngửi nó, có một mùi hương ngọt ngào, anh cẩn thận cắn một miếng nhỏ, đôi mắt lập tức sáng ngời.
Thịt quả giòn giòn, mùi vị có chút giống quả lê.
Sau khi ăn xong, anh ngạc nhiên khi thấy cơ thể mình được bao phủ bởi ánh huỳnh quang mờ nhạt, cũng có thể nhìn thấy con đường phía trước mà không cần đèn lồng.
Có thể chứng kiến nhiều điều thú vị đến như vậy, dân làng B rất vui vẻ, nhưng khi nghĩ đến mình không thể giúp anh hùng, đối phương vì anh mà còn giảm bước chân, anh cảm thấy rất thất vọng.
Anh hùng rất ít khi nói chuyện với anh, anh cũng không biết đưa ra đề tài.
Dân làng B lo lắng anh hùng sẽ chán khi ở bên anh, khi hai người ngồi trên cây nấm lớn để nghỉ ngơi, anh suy nghĩ hồi lâu, nhỏ giọng hỏi đối phương: [Ngài anh hùng ơi, ngài có muốn nghe tôi hát không?]
-
Anh hùng
7.
Đây là nội dung mới được thêm sao? Công muốn quay lại xem cảnh hôn, nhưng sợ sau khi quay lại thì cốt truyện sẽ biến mất.
Hắn đăng nhập vào diễn đàn trò chơi xem, không có thông báo cập nhật gần đây, trong các bài đăng mới và những người cùng sở thích đều không có ai nhắc đến sự thay đổi của dân làng B.
Chẳng lẽ chỉ có hắn mới có thể tương tác với dân làng B?
8.
Công không nghĩ nhiều như vậy, mở trò chơi lên, thỏa mãn nhìn anh hùng đi cùng dân làng B.
Anh hùng không thể đi quá nhanh, nếu không dân làng B phải chạy bộ để đuổi kịp.
Công kiên nhẫn nắm tay dân làng B vào khu rừng, dù sao hắn cũng đã làm nhiệm vụ chính, mục đích chính khi vào trò chơi là để gặp dân làng B.
Trên đầu dân làng B vẫn luôn đổ mồ hôi, có vẻ như đang sợ hãi.
Để đến thị trấn tiếp theo, bọn họ cần phải đi qua khu rừng.
Công muốn an ủi dân làng, nhấp vào nút đối thoại.
Anh hùng: [Xin chào, thời tiết hôm nay thật đẹp.]
Đến cả máy móc còn nói chuyện hay hơn mày!? Gân xanh nổi trên trán Công, muốn lao vào màn hình đẩy anh hùng xuống hồ.
Hắn hít vào một hơi, tiếp tục dẫn dân làng B tiến lên phía trước.
Sau ba bốn cuộc nói chuyện về thời tiết, Công nhận ra rằng mình có thể đưa dân làng B một cái gì đó.
Cái miệng nhỏ của thiếu niên cắn trái cây mà hắn đưa.
Bầu trời được bao phủ bởi lớp sương mù nhẹ.
Cách ăn cũng dễ thương, quả thực là một thiên thần.
Sau khi ăn xong, những bông hoa màu hồng nhạt xuất hiện trên đầu dân làng B.
Công vừa chụp màn hình, vừa nhìn màn hình cười ngơ ngác.
Hắn nhìn thiếu niên đang đung đưa chân trên cây nấm lớn, ngay khi hắn chuẩn bị phóng to hình ảnh để chiêm ngưỡng sự đáng yêu của dân làng B, một lời thoại đột nhiên xuất hiện trên màn hình.
Dân làng B: [Ngài anh hùng ơi, ngài có muốn nghe tôi hát không?]
9.
Nghe được giọng hát trong trẻo của thiếu niên phát ra từ tai nghe, Công ngơ ngác nhìn dân làng B trong trò chơi, một lúc sau mới hoảng loạn mở ghi âm.
Lỗ tai hắn ngứa ngáy, lồng ngực rung động đập thình thịch, gương mặt tuấn tú dần ửng đỏ.
Dường như hắn có thể nghe được tiếng hít thở của dân làng B.
"Sao có thể như vậy được......" Công ngã người ra sau, nhìn trần nhà, lẩm bẩm, "Chẳng phải điều này rất giống thật sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro