Giới thiệu
Truyện: Bình Minh Của Hồ Điệp
Tác giả: Không Thể Không Mê Husky
Thể loại: Đam mỹ, Hiện Đại, 1v1, Giới giải trí, Niên hạ
Nhân vật chính: Trình Cẩn Ngôn ( công ) - Tần Dao ( thụ )
_________________
Văn án:
Tần Dao là một diễn viên trẻ tuổi tiềm năng, anh có kỹ năng diễn suất xuất sắc lẫn gương mặt đẹp thu hút mọi ánh nhìn. Người ta thường nói anh đẹp, không phải kiểu tỏ sáng rực rỡ tựa ánh mặt trời, mà là vẻ đẹp của khói sương hừng đông, dịu dàng lại êm ả tự vầng trăng sáng.
Nhưng trong sự mềm mại ấy lại ẩn chứa sự lạnh lùng xa cách. Anh luôn không muốn người khác bước vào thế giới của mình, nếu ai đó có ý đồ gì cũng sẽ bị anh khéo léo dùng lớp màng bảo vệ nhẫn nhụi mà đẩy ra xa. Thế giới của anh hệt như một bức tranh nghệ thuật kiêu sa trong viện bảo tàng, được bảo vệ trong lồng kính chắc chắn.
Nhưng Tần Dao lại có một ngoại lệ.
Trình Cẩn Ngôn là đứa trẻ được anh vô tình dùng cả mạng sống để cứu khi còn bé, cũng chính hắn đồng hành cùng anh trong cuộc đời gian truân này.
Hắn là tài xế kiêm vệ sĩ riêng của anh. Một gã tài xế bình thường lại ít nói, lặng lẽ đứng dưới ánh đèn sân khấu của anh. Luôn sẵn sàng làm chổ dựa vững chắc cho anh, sẵn sàng che chắn anh trước hàng loạt ánh đèn flash rọi gắt, nhấp nháy đến đau mắt, sẵn sàng làm thùng rác cảm xúc cho anh, bên anh mỗi khi anh mất kiểm soát.
Trình Cẩn Ngôn chính là người duy nhất chiêm ngưỡng bộ mặt thật của Tần Dao, cũng là người duy nhất khiến Tần Dao sẵn lòng mở lớp mặt nạ khi ở riêng, hoặc có thể nói anh không thể che giấu được hắn.
Và hắn tận hưởng điều đó.
____________________
Một người vừa có tài lại có sắc như Tần Dao hiển nhiên không thể tránh có nhiều kẻ ganh ghét, âm mưu hãm hại, vùi dập anh dưới lớp mặt nạ tử tế. Anh leo càng cao, càng lắm bàn tay bẩn thỉu muốn kéo anh xuống vũng lầy, thích thú ngắm nhìn viên ngọc quý lắm lem bùn đất nhớp nháp. Và mỗi khi như vậy, Trỉnh Cẩn Ngôn sẽ đứng ra xử lí một cách vô cùng gọn gàng sạch sẽ.
Nhưng những người ghét anh cũng không ít hơn lượng fan của anh là bao, có thể nói công việc của Trình Cẩn Ngôn phải nhiều đến mức xếp được một cái bàn, nhưng có vẻ hắn không có ý kiến gì cả.
Tần Dao gối đầu trên đùi hắn, lơ đãng hỏi: " Anh không thấy làm việc cho em rất phiền phức sao? Với hồ sơ của anh có thể có được một công việc nhẹ lương cao, "
Hắn rũ mắt xuống nhìn anh, thờ ơ trả lời: " Không phiền, không cần thiết. "
Tần Dao vốn cho rằng hắn đang trả ân cho mình, đợi đến khi nào hắn thấy đủ có lẽ sẽ rời đi nên không suy nghĩ nhiều.
Cho đến khi anh nhận ra, ẩn sâu bên trong sự ân cần, nhẫn nại đó là một ngọn lửa nóng rực đầy mãnh liệt, lại giống một vực thẳm không đáy rợn người. Và chỉ cần anh lỡ sa vào đó, anh có thể sẽ bị cuốn vào, bị nhấn chìm trong ngọt ngào đó.
Và điều đáng sợ là... Anh cam tâm bị nhấn chìm trong vực thẳm đó, bị bao bọc trong ngọn lửa đó. Anh cam tâm bước tới ngục tù đó, tự tay mở cửa, tự tay vặn chìa khóa, ngoan ngoãn chìm trong ảo ánh dịu dàng đó, mỉm cười trong chiếc lòng mạ vàng hắn đặt sẵn.
______________________________
Lưu ý: Truyện có thể có sai sót trong chính tả và diễn đạt. Nếu có góp ý thì mình rất hoan nghênh ạ. Cảm ơn mọi người rất nhiều!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro