(Thế giới thứ nhất hoàn thành, cầu hôn, kết hôn)
Một đôi tay bắt lấy tay Tư Ái Lâm, Tư Ái Lâm đau đến nhăn nhó, nhịn đau xoay người muốn nhìn xem đến cùng là ai.
Vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy Tư Niên mặt không thay đổi nhìn bà ta, con mắt đen nhánh nhìn đến Tư Ái Lâm hoảng sợ, động tác giãy dụa cũng ngừng lại.
Tư Ái Lâm bị Tư Niên nhìn chằm chằm đến toát mồ hôi lạnh, bà ta không hiểu làm sao Tư Niên luôn thuần khiết cảm giác tại sao có thể có khí tràng kinh người như vậy.
Tư Niên đẩy Tư Ái Lâm sang một bên, bây giờ hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, chưa phải lúc dạy bà ta một bài học.
"Bảo bối đến đây, anh đưa em đến một nơi."
Tư Niên lôi kéo tay nhỏ của Thu Xuyên Bạch đi ra ngoài, Tư Ái Lâm trừng to mắt, không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình.
Mãi cho đến khi cả hai đều biến mất hồi lâu, Tư Ái Lâm lúc này mới lấy lại tinh thần, lập tức bấm số của Tư Mục.
"Tiểu, Tiểu Mục, ta vừa mới trông thấy Tư Niên và Thu Xuyên Bạch hai người bọn họ......"
Tư Ái Lâm vội vội vàng vàng muốn miêu tả những gì vừa nhìn thấy, Tư Mục biết bà ta muốn nói gì, bình tĩnh ngắt lời bà ta.
"Người xem tin tức một chút."
Cái gì, Tư Ái Lâm ngây thơ làm theo chỉ dẫn của Tư Mục mở tin tức lên, lúc này lập tức bị dòng chữ trên tiêu đề làm cho hoa mắt.
"Xuyên Niên......"
"Ừ, Thu Xuyên Bạch đã không còn là mẹ nhỏ của con, cô cô nếu muốn trôi qua an ổn, tốt nhất nên giữ mồm miệng sạch sẽ."
Tư Mục không chút lưu tình nói, hắn đối với người của Tư gia đều không có hảo cảm gì, Tư Ái Lâm cũng là mượn gió bẻ măng.
Tư Ái Lâm vừa ly hôn, bây giờ có thể ngưỡng vọng chỉ có Tư gia, nghe ngữ khí của Tư Mục, tựa hồ cũng không tính trợ giúp mình, tâm Tư Ái Lâm trong nháy mắt lạnh một nửa.
Tư Ái Lâm sợ hãi và khẩn trương, hai người Tư Niên hoàn toàn không biết, Thu Xuyên Bạch bị Tư Niên kéo lên xe, Tư Niên một cước đạp chân ga, mở hướng về phía nơi khác.
"Chúng ta đi đâu vậy?"
"Đến nơi em sẽ biết."
Tư Niên nở một nụ cười thật to với Thu Xuyên Bạch, Thu Xuyên Bạch cũng không tự chủ bị lây nhiễm, hỏi thăm vốn muốn thốt ra rụt trở về, an tĩnh ngồi ở vị trí ghế phụ.
Xe dần dần chạy đến một khu dân cư cao cấp nào đó, Thu Xuyên Bạch nhận ra nơi này, nằm ở trung tâm thành phố, không có hơn trăm triệu tài chính căn bản không thể mua được một căn.
Tư Niên lái xe vào tầng hầm, lôi kéo Thu Xuyên Bạch vào thang máy, nhìn thấy số lượng trong thang máy không ngừng nhảy lên, tâm của Thu Xuyên Bạch cũng dần dần nhấc lên.
"Thích không?"
Tư Niên mở cửa phòng, trước mặt Thu Xuyên Bạch xuất hiện một tầng lớn bằng phẳng, Thu Xuyên Bạch sững sờ nhìn Tứ Niên.
"Đây là......"
"Nhà tương lai của chúng ta."
Một tảng đá lớn đột nhiên rơi xuống đất, nghi ngờ được xác nhận, Thu Xuyên Bạch không còn duy trì được vẻ mặt bình tĩnh nữa, thanh âm trở nên có chút run rẩy.
"Giấu em làm từ lúc nào."
Tư Niên ôm chặt Thu Xuyên Bạch đang xúc động trong lòng, ấm giọng kể ra những khúc mắc trong đó.
"...... Tóm lại, bảo bối cũng đã nhìn thấy, anh cùng Tư gia hợp tác?"
Thấy Thu Xuyên Bạch gật đầu, Tư Niên mới nói tiếp.
"Mục đích hợp tác là để nhận được sự ủng hộ của đại ca, lúc đầu chờ thêm một chút sẽ càng ổn thỏa hơn, nhưng anh không chờ được, anh muốn trên của em quang minh chính đại in dấu lên tên của anh."
Thu Xuyên Bạch chỉ cảm thấy toàn thân huyết dịch không ngừng dâng cao, nhiệt độ gương mặt dần dần ấm lên, không biết mình trong mắt Tư Niên có xấu xí hay không.
"Nhưng thân phận của e......."
"Đã không còn là người nhà họ Tư, bây giờ em chính là Thu Xuyên Bạch."
Tư Niên kiên định nói, Thu Xuyên Bạch im lặng gật đầu, ánh mắt trở nên có chút mông lung, trở tay ôm chặt eo Tư Niên.
"Tư Niên, em có từng nói em thật sự yêu anh hay chưa."
"Không có."
Tư Niên có chút ủy khuất, Thu Xuyên Bạch từ trước đến nay rất ngượng ngùng thổ lộ tình cảm, ba chữ này luôn luôn xấu hổ nói ra miệng, Thu Xuyên Bạch ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt sáng lấp lánh.
"Vậy bây giờ em nói, em yêu anh nhất." Có thể gặp được anh thật tốt.
Tư Niên kích động hôn môi Thu Xuyên Bạch, đầu lưỡi không ngừng đan vào nhau, mắt thấy là sắp cắm súng cước cò, lúc này Tư Niên mới miễn cưỡng buông ra.
"Bảo bối, gả cho anh nhé."
Tư Niên cầm chiếc nhẫn quỳ một chân trên đất, chờ mong nhìn xem Thu Xuyên Bạch, Thu Xuyên Bạch không có lý do gì để từ chối, cười gật đầu.
......
Nhìn cửa yến hội người đến người đi, Tư Ái Lâm khó xử đứng ở một bên, hộp quà trong tay bị bà ta bóp ra nhăn nheo.
"Xin lỗi phu nhân, không có thiệp mời không được đi vào."
"Tôi là cô cô của bọn họ!"
Bảo an bất vi sở động, mắt thấy ánh mắt tập trung càng lúc càng nhiều, Tư Ái Lâm bất đắc dĩ, đành phải chật vật rời đi.
Hai năm trước, tin tức tuôn ra Tư Niên là người sáng lập của tập đoàn Xuyên Niên, cùng đại ca của mình hợp tác liên thủ nghiên cứu phát minh khoa học kỹ thuật mới, bây giờ giá trị bản thân của bọn họ sớm đã trở nên không thể đo lường.
Tư Mục đã sớm có vị hôn phu, hai người ân ái không thôi, Tư Niên với tư cách 'Độc thân', thu hút tất cả ánh mắt, trở thành đối tượng tranh đoạt của mọi người.
Chẳng ai ngờ rằng, không đợi mọi người xuất thủ Tư Niên đã gửi thiếp mời ra bên ngoài, mọi người thế mới biết nhận thiệp mời của Tư Niên còn sớm hơn Tư Mục.
Không thể làm thân gia, làm đối tác cũng tốt, trên yến hội vô số tên tuổi lớn nối liền không dứt, đều muốn nhờ vả chút quan hệ của Tư Niên Tư Mục.
"Nghe nói lần này Tiểu Tư tổng đối với Tư gia bên kia, ngoại trừ Tư tổng, một người cũng không mời."
"Tự mình tạo nghiệt, lúc người ta còn chưa giàu có một chút thể diện không giữ, đặc biệt là cô cô của Tiểu Tư tổng, hình như đã đắc tội người yêu của Tiểu Tư tổng, mấy năm nay cuộc sống cũng không tốt."
"Đúng vậy, em trai của Tư tổng, sao có thể không quản được cô ta."
Hai vị tổng giám đốc châu đầu ghé tai, thỉnh thoảng biểu lộ đồng tình với Tư gia, hai năm nay nhánh phụ bị chèn ép không có thành tựu, đã không còn được kiêu ngạo như trước.
"Bảo bối, buổi lễ sắp bắt đầu."
Tư Niên đi vào trong nhà, nhìn những sợi tóc tinh xảo của Thu Xuyên Bạch, trong mắt cất giấu cưng chiều thật sâu.
Hai năm tẩy lễ khiến Thu Xuyên Bạch trở nên trầm ổn, uy nghiêm trên người cũng sâu sắc hơn, nhưng duy nhất không thay đổi chính là thái độ của Thu Xuyên Bạch.
"Được ~"
Thu Xuyên Bạch gật đầu, hai năm nay cậu được Tư Niên sủng đến yếu ớt, tê liệt ngã vào trong ngực Tư Niên, ngửi ngửi mùi của hắn.
Không không ngờ cả đời mình lại có được một hôn lễ trong mơ, Thu Xuyên Bạch từ hôm qua đến bây giờ đều trong trạng thái hưng phấn tột độ, níu góc áo Tư Niên, hi vọng thời gian đến nhanh một chút, vừa hi vọng nó qua chậm một chút.
Tư Niên mặc cho quần áo của mình trở nên dúm dó, ôm Thu Xuyên Bạch đi ra ngoài......
"Tư Niên tiên sinh, cậu cưới Thu Xuyên Bạch tiên sinh, yêu hắn, trung thành với hắn, bất kể nghèo khó, bệnh tật hay tàn tật, cho đến tử vong."
"Tôi nguyện ý"
"Thu Xuyên Bạch tiên sinh, cậu nguyện ý gả cho Tư Niên tiên sinh, yêu hắn, trung thành với hắn, bất kể nghèo khó, bệnh tật hay tàn tật, cho đến tử vong."
"Tôi nguyện ý."
Giữa tiếng vỗ tay vang dội, Tư Niên hôn lên môi Thu Xuyên Bạch
"Em là của anh."
"Em đã sớm là......"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro