Chương 35: Thế giới ba [5] H

(Dùng mông của giáo chủ kẹp côn thịt, quy đầu cắm vào huyệt dâm điên cuồng phun tinh)

Mộc Thanh Hoài cảm thấy ngoài miệng nóng lên, lập tức phát giác bờ môi bị Tư Niên bao trùm.

Đầu lưỡi ướt át của Tư Niên khẽ liếm bờ môi của Mộc Thanh Hoài, Mộc Thanh Hoài bị giật nảy mình theo bản năng mở ra một khe hở, Tư Niên thừa cơ dùng đầu lưỡi cạy mở môi đỏ của Mộc Thanh Hoài, tùy tiện khuấy động trong miệng Mộc Thanh Hoài.

"Ưm...... A ư...... Đừng ư......"

Đầu lưỡi của Mục Thanh Hoài bị hút run lên, đại nhục bổng ở giữa hai chân cũng đang điên cuồng kích động, khiến cho người ta không thể coi nhẹ, huyệt dâm của Mộc Thanh Hoài dính sát đại nhục bổng của Tư Niên, dưới tác động của dòng nước, trở nên vừa ướt vừa dính.

"Ha ha a...... Ngươi...... A ha ha làm càn......"

Mộc Thanh Hoài trong mắt khó thở, Tư Niên vội vàng buông môi đỏ của Mộc Thanh Hoài ra, nhưng cánh môi lại lưu luyến trên da thịt của Mộc Thanh Hoài không đành lòng rời đi.

Môi Tư Niên một đường hướng xuống, để lại trên người Mộc Thanh Hoài một chuỗi vệt nước, kích thích run rẩy một hồi.

Mộc Thanh Hoài trở tay nắm chặt tóc Tư Niên, trong lòng tự động bỏ qua suy nghĩ sử dụng vũ lực, chỉ mềm mềm nói vài câu quát lớn, nghe cũng như đang tán tỉnh.

"Chủ nhân, Ảnh Nhất khó chịu."

"Liên quan gì đến ta...... Ngươi muốn thế nào."

Mộc Thanh Hoài liếc Tư Niên đang quấn lấy mình, muốn lạnh giọng trào phúng, lại bị Tư Niên nhìn như tội nghiệp làm cho đáy lòng mềm nhũn, lời nói lập tức thay đổi phương hướng.

"Xem ở phân thượng ngươi trung thành với bản tọa như thế, nếu là dùng...... A ha ha...... Cái gì"

Mộc Thanh Hoài còn chưa nói xong, đã bị Tư Niên nhấc người lên, hai tay chống trên thành bồn, mông nhỏ nâng lên cao, huyệt dâm phấn nộn cứ như vậy bại lộ trước mắt Tư Niên.

Đôi mắt Tư Niên tối sầm, như thợ săn gắt gao nhìn chằm chằm cục thịt béo trước mắt, vịn đại nhục bổng của mình đâm vào giữa đùi Mộc Thanh Hoài.

Mông thịt mềm mại kẹp chặt đại nhục bổng của Tư Niên, Tư Niên thoải mái hít sâu một hơi, không khỏi miên man bất định bên trong huyệt dâm.

Chờ một chút, Tư Niên tự thuyết phục mình, bắt đầu thao lộng ở tư thế này.

"Ha ha a a...... Không muốn...... Ư ha ha a a...... Ngứa...... A a a"

Cửa huyệt bị Tư Niên ma sát qua lại, gây ra từng đợt ngứa ngáy không thể kìm nén, Mộc Thanh ngửa đầu, nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ trong miệng.

Khi tay to của Tư Niên nắm chặt côn thịt của Mộc Thanh Hoài, chút sức lực cuối cùng trên người Mộc Thanh Hoài cũng biến mất hầu như không còn, thành cá trên thớt mặc người chém giết.

"Mông của chủ nhân thật mềm thật chặt, cứng lên thật thoải mái."

"Ha ha a ngậm miệng...... Ngươi ha ha a a...... Hỗn đản ô ô ha ha a a......"

Theo tốc độ xả cắm càng lúc càng nhanh, giữa đùi cũng biến thành dinh dính, không chỉ có đại nhục bổng của Tư Niên phun ra dịch nhờn, còn có bên trong huyệt dâm của Mộc Thanh Hoài tiết ra dâm thủy.

Hai người cứ như vậy đứng trong thùng tắm say đắm kích tình, nước trong thùng tắm tràn ra hơn phân nửa, trở thành bằng chứng cho sự hỗn loạn của hai người.

"Chủ nhân, Ảnh Nhất muốn bắn, bắn trên mông đít nhỏ của chủ nhân có được hay không."

"Ư a ha a không...... Ha ha a a......"

Dưới loại tình huống này bị Tư Niên kêu hai tiếng chủ nhân, Mộc Thanh Hoài có loại cảm giác xấu hổ không nói ra được, huyệt dâm nhịn không được mãnh liệt co vào mấy lần, phun ra càng nhiều dâm thủy.

"Ha ha a a a đi...... Thật nóng...... Nha A ha a......"

Huyệt dâm bị Tư Niên đỉnh làm càng thêm mềm mại, ngay trước khi sắp xuất tinh Tư Niên dùng sức đẩy toàn bộ quy đầu vào trong huyệt dâm.

Mị thịt ướt mềm lập tức quấn lên, liều mạng mút thỏa thích quy đầu cực đại, Tư Niên bỗng nhiên cảm nhận được lực hút ướt mềm, lúc này miệng tinh tê rần, bắn vào trong Mộc Thanh Hoài.

"Ách...... Chủ nhân......"

Tư Niên nhắm chặt hai mắt, tinh dịch như súng bắn nước không ngừng đập vào trên mị thịt, Mộc Thanh Hoài cũng nhịn không được, bắn ra trên lòng bàn tay Tư Niên.

Chớ hẹn mấy phút sau, Tư Niên bắn xong một dòng tinh dịch cuối cùng, lúc này mới chậm rãi rút quy đầu ra, không có quy đầu ngăn cản, tinh dịch tranh nhau chen lấn xông ra huyệt dâm, theo cặp đùi chặt chẽ tráng kiện của Mộc Thanh Hoài chậm rãi chảy xuống mặt nước.

Tư Niên nhìn mà mắt nóng lên, sắp cứng ngay tại chỗ, vội vàng ổn định tâm thần, kéo Mộc Thanh Hoài còn đang thất thần vào trong ngực, giúp hắn giải quyết hậu quả.

Chờ Mộc Thanh Hoài lấy lại tinh thần, hắn đã mắc áo trong nằm trên giường, cảm giác toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, nếu không phải huyệt dâm truyền đến cảm giác căng đau, Mộc Thanh Hoài cũng muốn cho là chuyện vừa xảy ra vừa rồi chỉ là ảo giác.

"Ảnh Nhất!"

Mộc Thanh Hoài nhìn về phía Tư Niên hai mắt như muốn phun lửa, Tư Niên nhìn vẻ mặt sáng rực của Mộc Thanh Hoài, trong lòng càng thêm ngứa, trên mặt lại là một bộ dáng kính cẩn nghe theo, tiến đến nửa ngồi bên người Mộc Thanh Hoài, dùng tay nhào nặn eo nhỏ của Mộc Thanh Hoài, làm dịu sự khó chịu của hân.

Dùng nội lực ấn vào huyệt đạo, thân thể Mộc Thanh Hoài rất nhanh đã thả lỏng, nhìn Tư Niên đê mi thuận nhãn trước mắt, vừa mới lọt mất khí rốt cuộc lên không nổi.

"Ngươi quá phận."

Mộc Thanh Hoài nhàn nhạt nói, Tư Niên lúc này mới ngẩng đầu, cảm xúc trong mắt mảy may không còn có che giấu, ngay thẳng khiến Mộc Thanh Hoài hơi chậm lại.

Mộc Thanh Hoài vẫn cố giả bộ trấn định, nhưng ở trong mắt Tư Niên sớm đã là loạn trận cước, bộ dáng đáng yêu đáng thương trực tiếp khiếm Tư Niên mặt mày nhu hòa, bất ngờ lộ ra mấy phần tuấn mỹ bị đè nén.

Mộc Thanh Hoài thấy thế trái tim không khỏi đập nhanh mấy lần, Ảnh Nhất này, hình dạng trước kia có bắt mắt đến như thế sao.

Trong lúc Mục Thanh Hoài còn đang sững sờ, Tư Niên liền nhấc người lên, khóe miệng lưu lại một dấu vết, trên mặt mang theo vẻ thoả mãn.

"Mọi thứ của thuộc hạ đều thuộc về chủ nhân, mọi thứ đều phải phục vụ chủ nhân."

Miệng lưỡi trơn tru, Mộc Thanh Hoài như bị tức giận mà cười.

"A, theo lời ngươi nói, vậy người của Thiên Thần giáo đều phải lần lượt tiến cống cho bản tọa mới phải."

Sắc mặt Tư Niên cứng đờ, không ngờ lại tự khiêng đá đập chân mình, vừa nghĩ đến cảnh tượng như thế, Tư Niên tâm muốn giết người cũng có.

Nhìn thấy vẻ mặt Tư Niên thay đổi rõ ràng, không vui trong lòng Mộc Thanh Hoài cũng tan đi, cảm giác kiêu ngạo không thể giải thích được xông lên đầu.

"Thuộc hạ sai."

Tư Niên lập tức lật ngược lời vừa rồi, nắm lấy tay nhỏ của Mộc Thanh Hoài qua đặt lên gương mặt của mình, trong mắt nhìn về phía Mộc Thanh Hoài mang theo quyến luyến thật sâu.

"Là thuộc hạ dùng từ không đúng, việc này chỉ có thuộc hạ mới có thể làm với chủ nhân."

"Hừ, nào đến phiên ngươi."

Mộc Thanh Hoài rút tay mình về, xoay người nằm trên giường, nhắm mắt lại, phòng ngừa cảm xúc trong mắt bị Tư Niên nhìn thấy.

Tư Niên cũng không quan tâm, tiến lên giúp Mộc Thanh Hoài chỉnh lý chăn mền, sau đó lùi lại cách Mục Thanh Hoài năm bước để bảo vệ hắn.

Đây là khoảng cách chưa bao giờ có, Mộc Thanh Hoài vốn cho là Tư Niên dựa vào gần như vậy, mình sẽ cảnh giác đến ngủ không được, nhưng không ngờ chính là, không đến một khắc đồng hồ, Mộc Thanh Hoài đã nặng nề ngủ thiếp đi.

"Thanh Hoài, chào buổi sáng."

"A Thanh."

Mộc Thanh Hoài gật đầu với Trần Tùng Thanh, so với Mộc Thanh Hoài mặt mày tỏa sáng, Trần Tùng Thanh có vẻ hơi uể oải, xanh đen dưới mắt càng rõ ràng, hai người đứng cùng một chỗ, Trần Tùng Thanh lại có cảm giác bị Mộc Thanh Hoài hạ thấp.

"Thanh Hoài, ngươi không lo lắng cho Ân Viên sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro