Chương 17
Trời tối Lưu Anh Hùng mới tan tầm, từ trong trường học đi ra liền trực tiếp đi về nhà. Từ sau lần trước ngẫu nhiên gặp công tử nhà hiệu trưởng, hai người cũng chưa gặp lại . Lưu Anh Hùng muốn thử xem vận may mình, đi qua đi lại ở cửa bar club, làm bộ như không có việc gì thò cổ nhìn vào bên trong cửa kính. Lặp lại mấy lần nhưng không thấy bóng dáng cậu ta đâu, lúc này mới hết hy vọng, xoay xoay bả vai, có chút nhàm chán đi ngang qua một công viên nhỏ, tính toán đi đường tắt về nhà.
Đi qua công viên này là đến khu trọ nhà hắn, con đường nhỏ được xây bằng gạch , hai bên đường đều là cây, ánh đèn đường chiếu mập mờ trên mặt đất.
Lưu Anh Hùng huýt sáo ngựa quen đường cũ đi về phía trước. Bỗng nhiên trong rừng cây có tiếng sột soạt vang lên , Lưu Anh Hùng còn tưởng đôi trai gái nào ở trong bụi cây làm chuyện xấu, cũng không còn chú ý, tiếp tục đi qua. Ai ngờ không mấy giây sau, đột nhiên có người từ phía sau lưng phi thân tới, đợi đến khi Lưu Anh Hùng lấy lại tinh thần, thì hắn đã bị người kia chế trụ, hai tay cũng bị vặn ra đằng sau.
"Không cho kêu ! Không được nhúc nhích !" Nam nhân dán ở lỗ tai Lưu Anh Hùng trầm thấp nói.
Thân hình Lưu Anh Hùng cao lớn tráng kiện, khí lực cũng lớn nên người bình thường đều không làm gì được hắn, nhưng người này chỉ dùng mấy chiêu mà đã chế trụ được hắn rồi , điều đó chứng tỏ người này có võ. Hơn nữa thân hình người này cũng không nhỏ, chỉ so với Lưu Anh Hùng thấp hơn một chút, cơ thịt trên cánh tay cũng rất rắn chắc. Nam nhân thở ra khí tức toàn bộ phun ở trên cổ Lưu Anh Hùng, không biết bởi vì nguyên nhân gì mà hô hấp của người này so với người bình thường dồn dập hơn, giống như vừa mới vận động xong, hơi thở cũng tương đối nóng , làm hại Lưu Anh Hùng giật mình.
Hắn không có tiền lại không có sắc, đây là muốn làm gì a ! Lưu Anh Hùng tiếp tục cùng nam nhân thương lượng: "Anh bạn ah,anh bạn ah, tôi có chút chuyện muốn nói nói..."
Nam nhân vẫn án binh bất động, lồng ngực cường tráng ghé sát vào phía sau lưng của Lưu Anh Hùng , chui đầu vào bả vai của Lưu Anh Hùng hít ngửi, sau đó giống như là nhẫn nại đến cực hạn, từ sau ôm lấy Lưu Anh Hùng, nhẹ nhàng cọ tới cọ lui.
Thao ! Này con mẹ nó là phát tình !! Lưu Anh Hùng nhịn không được ở trong lòng sợ hãi than. Chỗ hiểm được nam nhân buông ra, Lưu Anh Hùng quay đầu lại, "Anh bạn ah, anh có thể nói cho tôi biết anh muốn làm gì hay không !"
"Uhm... Mang tôi đến nhà trọ gần nhất ... Nhanh lên !"
Lưu Anh Hùng cảm nhận được thứ đang đỉnh vào đùi của mình là bộ phận sinh dục của nam nhân trong lòng có chút sáng tỏ, người này có thể là bị người ta hạ dược, nhưng mẹ nó người này là muốn làm hắn hay là muốn bị hắn làm đây !
"Nhanh lên ! Bằng không tôi bẻ gẫy một cái cánh tay của anh!" Nam nhân bắt lấy còng đang còng tay Lưu Anh Hùng khẽ gầm nhẹ.
Hai người mặt đối mặt, Lưu Anh Hùng mới phát hiện ra người nam nhân này mặc một bộ đồng phục cảnh sát. Là một công dan tuân thủ pháp luật văn minh, Lưu Anh Hùng kiên quyết nghe theo sự phân phó của cảnh sát, mang theo còng tay dẫn nam nhân đến nhà trọ gần nhất.
*******
Vừa mới mở cửa phòng, Lưu Anh Hùng liền bị một lực lớn đẩy ngã ngồi ở trên giường.
"Uy, tôi nói này mặc dù anh là cảnh sát nhân dân nhưng cũng không thể ẩu đả công dân chứ !" Lưu Anh Hùng thấy nam nhân rất khỏe mạnh cũng không dám coi thường.
"Ít nói nhảm ! Tôi còn chưa chê bộ dạng anh xấu đâu!" Nam nhân thuần thục tháo một bên còng tay của Lưu Anh Hùng sau đó trực tiếp khoá vào đầu giường.
Lưu Anh Hùng lắc lắc một bên tay bị khóa chặ, nhìn khố hạ của nam nhân khố đang cộm lên một đống, có chút bất đắc dĩ, "Tôi chỉ thao cúc huyệt nam nhân, không muốn bị nam nhân thao cúc huyệt , tôi nói xong rồi !"
Sắc mặt nam nhân phiếm hồng trán lấm tấm mồ hôi, có chút khó chịu cởi bỏ cúc áo đồng phục,lộ ra áo sơ mi trắng bên trong bị mồ hôi thấm ướt, vải dệt ẩm ướt loáng thoáng phác thảo ra dáng người kiện mỹ của nam nhân.
Mặt không tồi, dáng người cũng không tồi, còn có thể chơi trò đồng phục hấp dẫn, nhưng hắn-Lưu Anh Hùng từ trước đến nay luôn để ý trên dưới, đây là nguyên tắc ! Lưu Anh Hùng âm thầm hạ quyết tâm.
"Uhm... Sờ sờ tôi !" Nam nhân mạnh mẽ bắt lấy bàn tay đang rảnh rỗi của Lưu Anh Hùng để lên đũng quần cương cứng của mình.
Mẹ nó ! Không nhỏ nha ! Lưu Anh Hùng theo bản năng cách ngoại khố liền bắt đầu xoa nắn côn thịt của nam nhân, từ gốc cho đến quy đầu ngay cả trứng đản đều không buông tha, tỉ mỉ bộ lộng.
Nam nhân theo động tác xoa nắn của Lưu Anh Hùng cũng tự giác vặn vẹo vòng eo, lồng ngực rắn chắc cũng phập phồng, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập, vải dệt nơi đũng quần cũng dần dần có chút ướt át, hầu kết từ từ di chuyển, tiếng rên rỉ khe khẽ từ trong cổ họng nam nhân miệng tiết ra.
Nói thật, một tráng nam mặc bộ đồ cảnh sát bị mình đùa bỡn đến mặt đỏ bừng, bộ dáng sắp cao trào thật sự là một chuyện khiến người ta tự hào. Lưu Anh Hùng nhìn bộ dáng mê người của nam nhân mà khao khát nuốt một ngụm nước bọt.
"Chờ... Chờ một chút..." Nam nhân ngăn động tác của Lưu Anh Hùng càng lúc càng nhanh, có chút không cam lòng cởi quần, sau đó tụt quần đến tận cẳng chân, rất vô tư nhưng lại làm bộ như bị cưỡng ép nhìn về phía Lưu Anh Hùng nói: "Anh lộng mặt sau cho tôi!"
Thao ! Là 0 ! phí công lo lắng một hồi, Lưu Anh Hùng thở phào một cái, thả lỏng tâm tình.
"Anh dịch lui sang bên này một chút, tay tôi bị anh khoá nên hơi bất tiện một chút !"
Bên trong mắt nam nhân đã tràn ngập không biết là lửa giận hay là dục hỏa, hung hăng trừng mắt nhìn Lưu Anh Hùng, sau đó không tình nguyện chổng mông lên đối với Lưu Anh Hùng.
"Mẹ nó ! Cúc huyệt của anh đều ướt rồi, không phải là lần đầu tiên chứ?"
Nam nhân vô cùng bất mãn với Lưu Anh Hùng, tức giận nói: "Đừng nói những lời vô nghĩa ! Lão tử bị người ta kê đơn ! Tiện nghi cho đồ quái dị nhà ngươi rồi ! Mau lộng cúc huyệt cho lão tử !"
Cầu xin người ta mà không biết đường nói chuyện ! Nếu không phải nhìn anh một thân vũ lực cao cường hơn nữa còn là một cảnh sát, thì hắn đã không thèm quen rồi một cước đạp đến Nam Thiên Môn ! Lưu Anh Hùng ở trong lòng yên lặng thổ tào, nhưng tay vẫn tuân mệnh sờ huyệt khẩu ướt át của nam nhân, chuyển động trái phải mấy cái, dần dần cắm vào một ngón tay.
"Uhm... Rất ngứa... Nhanh hơn chút nữa... Sâu hơn chút..." Nam nhân ngửa mặt hưởng thụ, tốc độ trừu sáp của Lưu Anh Hùng hơi chậm khiến nam nhân không chiếm được thỏa mãn, nam nhân dần dần cảm thấy không chịu nổi, quay đầu hướng Lưu Anh Hùng hô to: "ĐM tôi bảo anh nhanh lên một chút anh không nghe thấy sao !"
Mẹ nó chê chậm phải không ! Nghe thấy ngữ khí mệnh lệnh hùng hổ của nam nhân, Lưu Anh Hùng nhin không được, tính tình bạo phát, trực tiếp cắm thêm vào một ngón tay, móc ngoáy một chút rồi nhắm thẳng vào điểm đang gồ lên ở trong tràng bích mà ấn. Sáp đến nỗi dâm thuỷ nam nhân dâm thủy chảy liên miên , dọc theo đùi non chảy xuống dưới.
"A ! A ! Quá nhanh quá nhanh ! Không được, chậm một chút chậm một chút !" Nam nhân chịu không nổi bắt lấy bàn tay đang xâm phạm mình.
" ĐM ! Anh bạn là cho dù anh có là cảnh sát đi nữa thì cũng đừng trở mặt nhanh như thế chứ! Lúc kêu nhanh lúc kêu chậm, kê ba của tôi vẫn còn đang cứng rắn nè!"
Nam nhân quyệt mông khôi phục lại hô hấp, sau đó đem ngón tay của Lưu Anh Hùng rút ra, xoay người ngồi trên người Lưu Anh Hùng, bộ dáng cả vú lấp miệng em nói "Bây giờ thì liếm cúc huyệt cho tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro