Chương 5
Kỹ nữ chính là khi mặc quần vào là tỏ ra trinh tiết , cũng đã gần một tuần rồi kể từ lần làm nhất pháo đó với Lâm Ngạn. Không biết đồ lẳng lơ đó còn mải chơi đùa với người khác hay là do có nguyên nhân gì, thế mà còn chưa chủ động đến tìm Lưu Anh Hùng. Có mấy lần hắn ngẫu nhiên gặp cậu ta ở đại sảnh tầng một, nhưng Lâm Ngạn cũng chỉ hung hăng liếc nhìn hắn rồi nhỏ giọng mắng câu " Đại xấu xí" xong vểnh mông đi mất . Lưu Anh Hùng có chút buồn bực , nhưng mà đại điểu của hắn vẫn còn có chút tín niệm đối với Lâm tử, Lưu Anh Hùng nhàn nhã ngồi trong phòng bảo vệ từ từ thưởng thức tiểu thịt tươi.
Tay làm hàm nhai tự lực cánh sinh, Lưu Anh Hùng là người dân Trung Hoa có truyền thống kế thừa những cái hay , cái đẹp. Thấy trời cũng đã xẩm tối rồi , Lưu Anh Hùng đang đợi GV load trên màn hình, tai nghe đã cắm rồi , hộp giấy hình trái tim cũng để sẵn bên cạnh, tay áo xắn lên để chuẩn bị cho đợt quay tay tinh phong huyết vũ sắp tới. Nhưng người tính không bằng trời tính, mọi chuyện đều đã chuẩn bị hết cả rồi thế mà đột nhiên cửa phòng lại có người gõ.
"Này ! Đồ dị nhân! Mở cửa nhanh ! Là tôi !"
Thanh âm quen thuộc từ ngoài cửa truyền vào, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết đó là là đồ tiểu lẳng lơ Lâm Ngạn kia. Lưu Anh Hùng vội vàng nhét đại điểu cứng nhắc vào rồi gập mát tính lại, lo lắng không yên mở cửa phòng.
"Tại sao lại khóa cửa, ở trong phòng làm gì lén lút không cho người khác biết, lớn lên bệnh hoạn như thế còn sợ người khác xem, a, Đồ dị nhân !"
Lâm Ngạn chỉ mặc một áo phông free size, để lộ đôi chân nhỏ nhắn thon dài, tay cầm một cái gối trắng tựa đầu vào khung cửa, biểu tình vô cùng kiêu ngạo.
Lưu Anh Hùng dùng đôi mắt nhỏ bẹp tam giác nhìn chằm chằm cặp chân trắng muốt của Lâm Ngạn, "Bề ngoài xấu không quan trọng, có thể đem cậu thao choáng váng mới là chính là chuyện cốt yếu !"
"Kháo, bệnh hoạn !" Lâm Ngạn đẩy bức tường người Lưu Anh Hùng ra, ôm gối đi vào trong phòng.
"Cậu tới tìm tôi có chuyện gì?"
Lâm Ngạn nhìn đống giấy vệ sinh lộn xộn trên sô pha, trào phúng cười cười: "Ô, Cái tên vừa xấu vừa thối nhà ngươi còn biết xem GV đánh phi cơ ư !" Lâm Ngạn dùng chân đá đống giấy sang một bên , cao ngạo ngồi xuống " Bạn cùng phòng của tôi uống nhiều quá , không làm mấy trò điên thì lại ngáy ngủ nói mới . Nên ở trong kí túc xá tôi không tài nào ngủ được, dù sao chỗ này vẫn là trường học nên tôi ngủ đây cũng không mất phía . Ngủ chỗ này một đêm cũng là chuyện bình thường!"
Hơn nửa đêm mặc ít như vậy, đến phòng một người đàn ông độc thân mà nói chỉ đơn giản ngủ mà thôi ? Định lừa ai chứ ! Lưu Anh Hùng mặc dù biết tỏng nhưng vẫn giả vờ hồ đồ, "Nhưng mà giường của tôi nhỏ lắm không chứa nổi hai thằng đàn ông ."
"Cũng không cần chứa được." Lâm Ngạn nhỏ giọng than thở một câu, tiếp tục giả bộ kiêu ngạo, "Ai muốn ngủ chung giường với ông chứ ! Tôi ngủ giường còn ông ra sô pha mà ngủ ." Nói xong ôm gối đi vào buồng trong.
Thao, phát tao muốn đại điểu của ông đây thì cứ nói thẳng còn giả vờ lòng vòng. Lưu Anh Hùng vừa mắng chửi trong lòng , tay chân vừa vội vàng khoá cửa cởi quần áo.
Đến khi còn mỗi cái quần lót thì hắn mới tiến vào buồng trong. Quả nhiên thấy Lâm Ngạn mặt đầy ghét bỏ nằm ở trên giường.
"Chăn thối chết ! Thật phiền !"
"Tiểu cô nương thì biết cái gì, đây mới chính là mùi vị của nam nhân . Người cậu thơm như thế nên mới bị người ta thông mông."
"Cút mẹ nhà ngươi đi!" Lâm Ngạn vươn ra đôi chân nõn nà định đạp cho Lưu Anh Hùng một phát.
Lưu Anh Hùng thuận thế tóm lấy cái chân trắng nõn của Lâm Ngạn, phủng vào trong ngực bắt đầu mờ ám xoa nắn.
"Uhm... Đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của ông chạm vào tôi, cút đi !" Lâm Ngạn dùng cái chân khác đạp vào mặt Lưu Anh Hùng.
"Mẹ nó, kỹ nữ khẩu thị tâm phi ! Không muốn ông đây chạm vào thế mà kê ba của cậu lại ướt như thế này sao, chẳng lẽ tè ra quần !" Lưu Anh Hùng bắt lấy cái chân đang quậy phá trên mặt mình tóm chặt ở trong tay.
Lâm Ngạn đương nhiên biết cậu bị sờ mà cương thế nhưng vẫn cố mạnh miệng nói , mặc dù mặt có chút hồng nhưng vẫn không phục nói " Đại xấu xí , bỏ tay ra ! Tôi sẽ không chạm vào ông nữa !"
"Không sao, cậu không muốn chạm tôi thì tôi sẽ chạm vào cậu ! Để cho kê ba của tôi đem cậu thao bắn, tự nhiên sẽ thành thật thôi !" Dứt lời, há miệng đem ngón chân mượt mà trắng nõn của Lâm Ngạn ngậm trong miệng bắt đầu hút mát.
"A a a !! Biến... Biến thái, dám dùng miệng thôi... uhm liếm chân của ta..."
Lưu Anh Hùng nhìn hai tay Lâm Ngạn đang nắm chặt ga giường , tiểu quần lót màu xám ướt một mảng thì biết đây chính là chỗ mẫn cảm của tiểu lẳng lơ này. May mà miệng hắn rộng, "chụt chụt" một hồi đã liếm hết cả bàn chân, ngón chân xinh đẹp dính đầy nước miếng. Sau đó, Lưu Anh Hùng mới theo bắp đùi xinh đẹp của Lâm Ngạn bắt đầu sờ lên phía trên, năm ngón tay không ngừng xoa nắn phía đùi trong, rồi thần tốc cởi tiểu quần lót của Lâm Ngạn ra.
Tiểu kê ba của Lâm Ngạn cũng đãcứng rắn, hai hòn bi đã nổi lên thấy rõ, quy đầu từ từ lộ ra từ trong bao bì, tư thế gấp khúc một góc 60 độ. Nhục huyệt đỏ sậm ở giữa hai chân không ngừng khép mở co rút lại, loáng thoáng có thể thấy phần thịt bên trong phấn hồng tươi mới , nếp uốn nơi huyệt khẩu xếp hàng vô cùng chỉnh tề. Cùng là lỗ hậu môn của nam nhân mà tại sao của tiểu lẳng lơ này là xinh đpẹ như thế , vừa nhìn đã có cảm giác muốn cắn rồi!
Lưu Anh Hùng mắt phóng lang quang, vươn ra đầu lưỡi liếm bắt đầu từ âm nang rồi đi xuống dưới, tại miệng nhục huyệt nhẹ nhàng trượt một vòng, sau đó dùng đầu lưỡi đỉnh mở nếp uốn nhuyễn hoạt xâm nhập vào bên trong.
"A uhm ! A ! Đầu lưỡi của đồ dị nhân đang liếm cúc huyệt của ta, a... bẩn quá... nhưng mà lại rất sướng..." Lâm Ngạn thích đến nỗi nâng mông lên bắt đầu rên rỉ phóng đãng.
Hậu huyệt thường xuyên đùa bỡn rất nhanh liền thích ứng sự liếm láp của đầu lưỡi , tràng nhục càng ngày càng ướt át, huyệt khẩu liên tục mấp máy, càng phân bố ra nhiều dịch ruột non hơn, miệng cúc huyệt cùng với âm nang đều ướt sũng .
Lưu Anh Hùng thấy nơi riêng tư của Lâm Ngạn vừa tao lại vừa nồng nặc mùi , kê ba cứng rắn như sắt, cảm giác đầu lưỡi càng ngày càng bị bóp chặt , liền biết Lâm Ngạn đã thích đến cùng cực. Lưu Anh Hùng cũng không nhẫn nại nữa, ngẩng đầu đang chôn ở giữa mông Lâm Ngạn lên , thay vào đó là đại điểu thô dài , một cây vào động.
"A a !! Kê ba của đồ dị nhân lại vào rồi ! Thô quá..." Lâm Ngạn bị kích thích uốn cong người, tay tóm chặt lấy ga giường.
Côn thịt của Lưu Anh Hùng vừa mới tiến đi, liền bị từng tầng tràng nhục dày trơn ướt bao quanh, giống như có sinh mệnh tự động cuốn lấy côn thịt của hắn gắt gao không chịu buông. Hồn của Lưu Anh Hùng giống như bị hút hết. Da đầu tê dại, tách hai chân Lâm Ngạn ra bắt đầu giống như máy đóng cọc liên tục đâm vào bên trong "Òm ọp òm ọp".
"A... A... Thật lớn lực... A... Xấu, Đồ dị nhân... Tôi muốn ở trên !" Lâm Ngạn bị côn thịt đỉnh nên tiếng rên rỉ đều đứt quãng, tóm lấy cánh tay Lưu Anh Hùng ngón tay bấu chặt, khớp xương đều trắng nhợt.
"Được, vậy cho đồ lẳng lơ nhà ngươi ở phía trên vậy!" Lưu Anh Hùng dùng lực hung hăng thao vài cái, sau đó ôm lấy Lâm Ngạn nghiêng người, nằm xuống, đổi thành tư thế kỵ thừa.
Cái đồ lẳng lơ Lâm Ngạn này vừa thấy liền biết chơi nhiều tư thế này rồi, vừa ngồi ở trên người Lưu Anh Hùng liền bắt đầu vặn vẹo eo, đem kê ba trong mông kịch liệt ma sát với tràng nhục hết sức có thể, tay còn không chịu nhàn rỗi, liên tục xoa nắn lồng ngực trắng ngón của mình.
"Sờ ta, uhm... Đồ dị nhân... Sờ ta, sờ đầu vú của ta !" Lâm Ngạn đem lòng bàn tay của hắn áp lên ngực, ý bảo nam nhân dùng đại lực đùa bỡn đầu vú, "Thao ! Lẳng lơ muốn chết !" Lưu Anh Hùng lấy ngón tay nhu vê quanh hai tiểu đầu vú của Lâm Ngạn, nửa người dưới không ngừng chọc lên phía trên. Tao thuỷ bên trong nhục huyệt theo trừu sáp "Phốc xuy xì" vẩy ra ngoài.
"A a... Kê ba của đồ dị nhân biết chọc đó !"
"Nói ! Về sau còn dám chê ông đây khó coi nữa không? Hửm, có thích côn thịt của ông đây không?"
Lâm Ngạn eo xoay được càng hăng say, "Đồ dị nhân xấu vẫn là xấu, uhm... Nhưng, nhưng côn thịt của đồ dị nhân , ta... Ta thích, a a —— thao đến ! Thao đến ! Muốn bị đại nhục bổng thao chết ! A —— "
Lâm Ngạn tăng tốc độ xoay eo , dương vật ở phía trước liên tục suý động . Sau đó hai mắt trợn trắng , mông kẹp chặt , nhấp nhấp mấy cái liền bắn ra.
Lưu Anh Hùng một nửa là muốn nhẫn, một nửa lại muốn thử xem công lực bắn tinh của thần điểu , nên hắn cũng gầm nhẹ một tiếng, gắt gao niết cái mông trắng nõn đầy thịt của Lâm Ngạn, đem tất cả tinh dịch phun vào trong mông Lâm Ngạn.
"A a a !!! Kê ba ! Kê ba lại phóng điện ! A ——" Lâm Ngạn sau khi bắn tinh thì xụi lơ ở trên người Lưu Anh Hùng , "Đùng" một phát ngồi dậy, toàn thân run rẩy, miệng há to, nước miếng theo cằm chảy ra bên ngoài . Hai viên núm vú sưng lớn cũng đột nhiên run run một chút, ngay sau đó không hề báo hiệu bắn ra hai dóng sữa trắng phun đầy mặt Lưu Anh Hùng.
"Ai nha ta thao ! Cậu thật con mẹ nó phun sữa !" Lại thấy tận mắt một lần nữa, Lưu Anh Hùng lúc này có thể tin thần điểu của mình rồi.
"Đều, đều tại con mẹ nó nhà ông thì có ! Kê ba... uhm... Như thế nào mẹ nó lại phóng điện loạn lên a !" Lúc này Lâm Ngạn không có ngất đi, chỉ ngã quỵ xuống giường, toàn thân co rút từng ngụm từng ngụm hấp khí, "Ô ô... Tôi mẹ nó, sẽ không... Sẽ không biến thành nữ nhân chứ ?"
"Không đâu !" Lưu Anh Hùng tâm tình vô cùng tốt đem Lâm Ngạn ôm lấy đặt lên đùi, an ủi: "Đồ dị nhân như ông đây thao mới phun sữa, vấn đề không phải do cậu mà là do thần điểu của ta !"
"Sửu nhân nhiều tác quái..." Lâm Ngạn cúi đầu nhìn đầu vú thấm đầy nữa nói thầm một câu.
Lưu Anh Hùng ôm xốc Lâm Ngạn hướng lên, mặt đối mặt ngồi cùng một chỗ, đôi mắt tam giác mắt nhìn chằm chằm hai tiểu núm vú không buông, "Đời này tôi còn còn chưa được thưởng thức sữa của nam nhân đâu. Đồ tiểu lẳng lơ chúng ta tại thao một trận nữa, sau đó bắn hết sữa vào trong miệng của ông đây , một giọt cũng không chừa!" Nói xong sẽ đem kê ba đâm vào, há miệng ngậm tiểu núm vú của Lâm Ngạn bắt đầu dùng lực mút.
Chuyện sướng thì ai cũng đều nguyện ý nếm thử vài lần, Lâm Ngạn cũng thập phần phối hợp ôm lấy quả đầu trọc của Lưu Anh Hùng, bắt đầu rên rỉ phóng đãng...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro