Chương 13: Le Lói

Giang Dục nghe vậy thì liền hiểu là cậu nứng rồi nhưng vẫn muốn trêu chọc cậu một chút.

"Bé ngoan nói gì vậy, ba nghe không rõ." Gã làm như không nghe rõ nhưng tay đã không yên mà nắm lấy bầu vú mềm mại của cậu mà xoa nắn.

"Ưm....ba ba....đừng ngắt đầu ti nữa mà...ha...sưng lên mất....ha....lỗ nhỏ bên dưới cũng muốn được xoa...ba ba xoa lỗ nhỏ đi...ha"

Thấy dáng vẻ nứng tình của cậu như vậy khiến gã không thể chịu nổi nữa, con cặc bên dưới đã căng cứng từ lâu rồi. Gã nhẹ nhàng bế cậu đặt lên bàn ăn rồi từ từ cởi bỏ lớp quần vướng víu kia.

Cảm giác lạnh giá truyền tới da thịt khiến cậu vô thức rút người lại nhưng chưa bao lâu thì hai chân cậu đã bị thô bạo tách ra.

"Đúng là đã sưng đỏ lên này, để ba thoa thuốc chó bé ngoan nha"

Nói rồi gã lấy ra một bình thuốc nhỏ, từ từ bôi đều lên miệng huyệt, khi bôi còn không quên trêu chọc vài cái.

"Ưm...lạnh" Cảm giác lành lạnh từ vùng kín khiến cậu vô thức rên rỉ.

"Lạnh sao? Vậy để ba ba sưởi ấm cho con"

Bạch bạch bạch
______
Ngày hôm sau, Giang Từ phải rời nhà để đến bệnh viện để điều trị. Trong căn biệt thự rộng lớn bây giờ chỉ còn Giang Dục và Vọng Nham.

Trong bữa cơm trưa, Giang Dục chủ động hỏi.

"Con với Từ nhi bây giờ đang như thế nào rồi?"

"Dạ chúng con vẫn ổn chỉ là..." Anh ấp úng

"Chỉ là sao? Hay con chê thằng bé mù nên nhớ nó vì ai mới mù"

Đây quả thật là những gì gã muốn nói từ khi đọc cốt truyện của thế giới này.

"Dạ không không không phải như vậy, thôi cũng không có gì."

"Ừm"

Bữa ăn kết thúc trong chóng vánh. Hai người ai trở về phòng người ấy.
___
Lát sau trong phòng Giang Dục, gã lúc này đang chuẩn bị đi tắm thì nghe tiếng gõ cửa, biết chắc là Vọng Nham nên gã để nửa thân trên trần trụi ra mở cửa.

Cửa vừa mở, đập vào mắt anh là cơ thể rắn chắc của Giang Dục khiến anh vô thức nuốt nước bọt mà lấp bấp hỏi.

"Ba ba rảnh không, nếu được thì chúng ta cùng đi xông hơi đi ạ"

"Hừm ..được thôi"

Anh không ngờ gã đồng ý nhanh như vậy, trong lòng dâng lên một niềm hứng khởi khó tả.

Tại phòng xông hơi, hai người ngồi sát bên nhau mùi hương nam tính của ba vợ sộc vào mũi anh, đang mê man bỗng có cảm giác mông bị thứ gì đó bắt lấy.

Là Giang Dục, từ khi mở cửa gã đã biết anh muốn làm gì vì thế nên mới nhanh chóng đồng ý. Hai người ngồi cạnh nhau khiến hắn vô thức nhìn vào mông anh, không nhìn thì thôi nhưng một khi đã thấy thì chắc chắn sẽ mê mẩn.

Cặp mông căng tròn đầy đặn làm hắn không kìm được mà bóp lấy. Ngoài dự đoán Vọng Nham không những không chống cự mà còn thuận thế sát gần hơn.

"Ba...ha....thật ra...giữa con với Từ nhỉ....ưm...chỉ có bất hoà trong chuyện chăn gối."

"Hửm chuyện chăn gối?"

"Đúng vậy ạ...ah...ba...đừng bóp mạnh như vậy...ha....con và em ấy không hợp"

"Đúng thật. Mông cả hai đều mềm như vậy nếu không bị đàn ông chơi đúng thật là uổng phí ". Hắn vừa nói vừa cố tình bóp thêm mạnh.

"Ah...ha" Khoái cảm từ da thịt khiến anh cong cả lưng, bầu vú theo đó mà đưa cao lên.

Anh không hề để ý đến từ ' cả hai ' trong lời nói của Giản Dục vì trong đầu Vọng Nham bây giờ chỉ có mong muốn được ăn cặc.

Một lát sau, khi đã xông hơi hoàn tất, khi anh đang luyến tiếc chuẩn bị mặc đồ vào thì bỗng một ý tưởng loé lên.

Vọng Nham khoả thân đi đến chỗ ba vợ đang thay đồ, bước vào đập vào mắt anh là một con hàng thô to gân guốc đang ngốc đầu dậy.

Thấy anh bước vào gã hơi giật mình,nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"Con qua đây có chuyện gì không?" Gã bình thản đặt câu hỏi cho anh, gã tò mò xem anh có thể dâm đến mức nào.

"Thật ra con muốn học cách chăm sóc Giang Từ" Lời nói đoan chính nhưng ánh mắt cứ dính lấy con cặc dưới háng của anh đã bán đứng tất cả

"Con...con muốn bắt đầu từ việc giúp ba mặc quần áo...."

Ý tưởng hay đấy.

"Được thôi, nào con rể ngoan lại đây mặc đồ cho ba nào"

Nói rồi gã dang tay ra chờ phục vụ.

Anh nhanh chóng bước tới.

Vọng Nham đưa tay lên sờ lấy cơ bụng săn chắc sau đó từ từ đi xuống phía dưới.

"Cái này của ba để ngoài lâu sẽ bị lạnh mất, ba mau đút vào để sưởi ấm đi ạ"

Vừa nói anh vừa xoay người, đưa tay banh lỗ nhỏ đã được nới rộng trong lúc hai người nói chuyện.

"Chăm sóc tận tình thật đấy"

*Phập* một tiếng, con cặc thô to tiến vào vách thịt. Ban đầu là cảm giác như bị xé toạc nhưng sau nhịp nắc của Giang Dục, anh dần rơi vào trầm mê.

"Ah...ha....ba...ba...nắc sướng....cặc to...ha....ba...đừng ngắt ti nữa....ưm..."

"Ưm...đau.....chỗ đó....ha...."

"Ha...dâm như vậy mà vẫn muốn có vợ sao?..." Vừa nói gã vừa chịch mạnh hơn. Con cặc to tướng đang được sưởi ấm trong lỗ nhỏ của con rể.

Hai người miên man khắp nơi, đâu đâu cũng có dấu vết hoan ái. Tới lúc Giang Từ trở về thì Vọng Nham đã bị cải tạo thành một con đỉ nứng tình.

Khi trở về, Giang Từ nói bác sĩ bảo cậu nghỉ ngơi 3 ngày nữa sẽ khỏi hoàn toàn, bây giờ cậu chỉ có thể lấy lờ mờ vài bóng hình.

Lúc này trong phòng bếp Giang Dục và Vọng Nham đang nấu ăn cùng nhau.

"Ưm...ba...đừng bóp nữa....vú đã bị ba bóp to lên một vòng rồi ha..."

Vọng Nham đang nấu ăn thì bị một thân ảnh to lớn, bầu vú bị người kia ôm chặt. Những ngày hoan ái gần đây làm anh rất nứng, chỉ cần được đàn ông chạm nhẹ đã nứng.

"Nham nhi nấu ăn xong chưa....ba và vợ con đói quá..."

"Ưm....xong rồi...ba ba nếm thử..." Nói rồi anh để một phần nhỏ thức ăn lên ngực mình, dùng tay nâng lên trước mặt Giang Dục mong gã nếm thử.

"Để ba xem nào"

Gã liếm láp khắp bầu vú đã bị đụ nẩy nở.

"Hình như hơi thiếu gì đó." Gã làm ra vẻ nghiền ngẫm.

"À để ba nêm nếm cho con"

Chưa kịp định thần thì con cặc to tướng đã đâm vào lỗ đít của ảnh.

"Ưm...ức....nấc..nấc chậm thôi...ha...ba"

Bạch bạch bạch.

"Đây rồi nguyên liệu bí mật"

Gã cầm con cặc nhỏ xinh của anh hướng vào nồi thức ăn.

"Ngoan bắn vào đó"

"Ưm..."

Đang miên man, anh thuận thế làm theo. Dòng tinh dịch bắn vào nồi thức ăn, bên dưới gã cũng đã bắn đầy lỗ nhỏ của anh.

" Có vẻ chưa đủ, nào bảo bối ngoan ngồi lên banh lồn ra cho tinh chảy xuống nào"

Gã banh chân anh đặt lên bàn bếp, nồi thức ăn bây giờ đang nằm dưới lỗ nhỏ đầy tinh của anh. Từng dòng tinh dịch từ từ chảy xuống nồi.

Cảm thấy tốc độ khá chậm nên gã đưa tay moi móc bên dưới anh, lấy hết những gì bên trong ra.

Anh lúc này được bàn tay gã an ủi, vừa tự mân mê đầu vú của bản thân.

Sau khi cảm thấy đã đủ, gã bế Vọng Nham xuống. Lấy một phần thức ăn cho anh nếm thử.

"Vị ngon chứ"

"Ngon ạ"

Hai người trầm mê trong bếp một hồi mới mang thức ăn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro