Chương 69: Thu hồi bắt đầu
Chương 69: Thu hồi bắt đầu
Bạch Duy đứng sau lưng hắn, tay phải xách vali, tay trái trống không.
Trông cứ như cậu chỉ vừa đi vứt rác.
"Quý khách chú ý, chuyến bay đến thành phố Hắc Cảng đã bắt đầu, mời quý khách lên máy bay..."
Lư Sâm ổn định lại tinh thần, hạ giọng nói:"Em không bỏ chạy, tốt quá."
"Tại sao phải chạy? Đi thôi, lên máy bay nào." Bạch Duy nhún vai rồi lại kéo dài giọng gọi: "Chồng yêu."
Cánh máy bay màu bạc xé ngang bầu trời. Họ rời khỏi lãnh thổ nước Ý, hướng đến thị trấn Tuyết Sơn, nơi hai người sinh sống.
Mâu thuẫn giữa tổ chức sát thủ và những người ngoại địa ngày càng gay gắt, cuộc chiến thương mại giữa nhà họ Tạ và văn hoá Bắc Đô cũng bắt đầu nổ ra. Người theo đuổi Bạch Duy, Kiều Diệp đau đầu vì mối giao tình với nhà họ Tạ. Sherlock Holmes Bạch nổi tiếng trên mạng, vụ bê bối với studio bị phanh phui khiến nam blogger phim ngắn Đại Mộc đang trong tâm điểm dư luận, quyết định liều lĩnh mượn độ hot của “người ngoại địa” mở lối đi mới cho thể loại phim ngắn. Còn lính đánh thuê Ricardo vẫn không cam lòng, đang âm thầm chờ thời cơ thuyết phục Lư Sâm, rồi cả Long Hạ điên cuồng, Long Đông muốn mượn tay Bạch Duy để diệt trừ Long Hạ và Long Xuân…
Ngoài kia rối ren là vậy, còn trên máy bay, cặp vợ chồng nhỏ bé đầy bí mật và mâu thuẫn này chỉ nhìn thấy một thứ duy nhất ngăn cách giữa họ, mâu thuẫn hôn nhân.
Còn có lễ kỷ niệm hai năm ngày cưới của họ. Lư Sâm nghĩ vậy khi ngồi trên máy bay.
Còn hai tháng nữa là tròn hai năm ngày cưới.
Ba tháng trước, đầu óc hắn toàn nghĩ đến việc sẽ đưa Bạch Duy đi du lịch nhân dịp kỷ niệm. Nhưng bây giờ… hắn không còn chắc chắn nữa.
Dù thế nào đi nữa, việc ngăn Bạch Duy bỏ chạy khỏi bên cạnh mình vẫn là nhiệm vụ hàng đầu của Lư Sâm.
Còn Bạch Duy thì len lén dời mắt khỏi người Lư Sâm, hóa ra chồng mình lại là một lính đánh thuê bí ẩn.
Cuối cùng cậu cũng nắm được chút quá khứ của Lư Sâm.
Cậu chống má, bắt đầu suy nghĩ cho kế hoạch tiếp theo.
Nhưng cả hai đều không biết mọi mâu thuẫn này sẽ va chạm với nhau, cuối cùng dẫn đến một màn kịch vừa bi vừa hài mở màn ngay tại thị trấn Tuyết Sơn.
……
“Bạch Duy, từ sau khi cậu rời khỏi trường trung học, mọi người đều rất nhớ cậu.” Kiều Mẫn nói.
“Tôi phải dành nhiều thời gian hơn cho công việc chính của mình.” Bạch Duy đáp.
“Cậu từng nói, chiều ngày mai cậu đi khám bác sĩ?” Kiều Mẫn nhận lấy mẻ bánh nướng từ tay thợ làm bánh: “Cơ thể cậu gặp vấn đề gì sao?”
Trước sự lo lắng của Kiều Mẫn, Bạch Duy cố tình làm ra vẻ mất tự nhiên: “Ừm… một chút vấn đề nhỏ thôi.”
“Được rồi.” Kiều Mẫn không hỏi thêm. Ai cũng có những điều riêng tư không muốn nói, nhưng cô vẫn nhắc đến một chuyện khác: “Phải rồi, homestay của Lư Sâm cũng khai trương hai tháng rồi nhưng không có lấy một vị khách. Hai người có quảng cáo online không?”
… Nhờ ơn Lư Sâm, giờ cả thị trấn ai cũng hỏi Bạch Duy về cái homestay chết tiệt ấy. Bạch Duy che giấu cảm xúc của mình: “Ừm… Hai tháng trước Lư Sâm gọi là ‘khai trương mềm’.”
Mềm cái quái gì, căn bản là chẳng ai đến. Dù sao thì thị trấn Tuyết Sơn cũng đâu phải điểm du lịch. Kiều Mẫn giữ thể diện cho cậu: “Ồ, vậy à.”
“Tôi thấy chắc chắn không có khách đâu.”Thợ bánh chen vào:“Còn làm lắm phòng thế nữa chứ.”
Không xa đó, Long Xuân đang mua bánh cũng cười nhạt đầy mỉa mai. Nhưng khi Bạch Duy bước ngang qua lại co cổ lại vì sợ.
Bạch Duy lái xe về nhà. Trên đường cậu cố ý đi ngang qua phòng khám tâm lý trong thị trấn và nhà họ Long, hai nơi từng nằm trong danh sách mục tiêu mà cậu tính dùng để đổ tội cho Lư Sâm trong một vụ “ngộ sát”.
Nhưng muốn Lư Sâm tin rằng cậu có gian tình với Long Xuân hoặc Long Hạ thì đúng là bất khả thi. Sau vụ sinh nhật, Long Hạ bị Long Xuân giam lỏng nghiêm ngặt trong nhà. Long Xuân có thể cảm thấy mình từng bị Bạch Duy gài bẫy, nên vừa e ngại vừa giữ khoảng cách với cậu.
Trong khi lục tìm phương án, vị bác sĩ phòng khám tâm lý lọt vào tầm mắt của Bạch Duy.
Vị bác sĩ này có đời tư bê bối. Hồi còn làm việc ở Hắc Cảng, hắn từng dụ dỗ một cô gái trẻ thừa kế tài sản của cha mẹ phải lòng hắn, rồi sau đó cô gái tự sát. Nhờ di chúc của cô, hắn thừa kế toàn bộ tài sản. Sự việc khiến hắn không thể sống yên ở Hắc Cảng, phải đổi danh tính, quay về Tuyết Sơn làm lại từ đầu.
Bạch Duy xem qua danh sách bệnh nhân dưới tay bác sĩ, xác định mình khá hợp “gu” của hắn. Để Lư Sâm nghi ngờ cậu có quan hệ mờ ám với bác sĩ, Bạch Duy đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ trước.
---
Chiều năm giờ Lư Sâm tan làm ở tiệm sửa xe. Khi đẩy cửa vào nhà, đúng lúc thấy Bạch Duy giấu lá thư vào hộp bánh quy.
“Em yêu ơi, anh về rồi.” Lư Sâm nói.
Mắt hắn dừng lại ở hộp bánh quy. Bạch Duy đứng dậy: “Anh về rồi? Tối ăn chút bánh mì nhé?”
“Để anh nấu, ăn không bánh thì không đủ chất.” Lư Sâm lắc lắc túi rau củ trong tay.
Bạch Duy làm như không có chuyện gì, đi lên phòng. Đến lúc xuống ăn cơm, cậu quả nhiên phát hiện hộp bánh đã bị mở ra.
Lư Sâm giống như một người chồng nghi ngờ bị cắm sừng nhưng vẫn nhẫn nhịn. Hắn nhìn Bạch Duy ăn mì, nói: “Em yêu à, em có cảm thấy gần đây nhà mình bị ai đó quấy rối không?”
“Có à?” Bạch Duy hỏi.
“Ví dụ như, luôn có thư từ hay quà kỳ quặc đặt trước cửa…”
“Ồ, chắc là có người ganh tị việc anh mở homestay sắp phát tài nên đến phá đấy.” Bạch Duy không chút áp lực, thản nhiên đổ vấy ngược lại.
Ăn xong, Lư Sâm vào phòng làm việc của hắn, còn Bạch Duy về phòng sách. Lư Sâm nhìn chằm chằm màn hình máy tính rất lâu, cuối cùng đi đến kết luận:
Người đàn ông không thành công trong sự nghiệp thường thiếu cảm giác an toàn trong hôn nhân.
Nếu homestay của hắn nổi như cồn, khách đến tấp nập mỗi ngày, người trong thị trấn ai cũng khen ngợi thì Bạch Duy nhất định sẽ ngưỡng mộ hắn – như vậy hắn đâu cần lo lắng chuyện người khác đến quấy rối cậu nữa!
Đúng lúc đó, tên lính đánh thuê tóc vàng Enzo gửi tin nhắn tới: “Anh bạn, có tin không vui muốn nói với anh.”
Còn có gì tệ hơn chuyện homestay không có khách cơ chứ?
“Ricardo vẫn chưa bỏ cuộc. Hắn định đích thân tới thị trấn Tuyết Sơn thuyết phục anh, tiện thể xem cuộc sống gia đình mà anh hằng tự hào. Tôi cũng sẽ đi cùng hắn.”
Lư Sâm lập tức ngồi thẳng dậy.
“Thị trấn Tuyết Sơn không có khách sạn.”
“Ha, chuyện đó thì có gì đâu. Chúng ta là lính đánh thuê cơ mà. Mỗi lần làm nhiệm vụ đều được ngủ khách sạn lớn chắc?”
“Ý tôi là, hai người chỉ có thể ở homestay nhà tôi thôi. Mau tới đi.”
“Hả??”
Một Ricardo, một Enzo — tức là hai phòng! Lư Sâm dựa vào ghế bắt đầu làm phép toán, cực kỳ phấn khích. Homestay bên cạnh tầng hai có ba phòng (ban đầu là bốn nhưng một phòng bị Lư Sâm cải tạo thành phòng sinh hoạt), tầng một có hai phòng và một khu sinh hoạt đa năng ngăn bằng sofa, tầng hầm có một phòng, gác mái có một giường.
Tính ra là tám phòng.
Nói cách khác thì chỉ cần Ricardo và Enzo đến, là đã giải quyết được một phần tư chỉ tiêu cho thuê rồi!
Quá hoàn hảo! Gương mặt Lư Sâm rạng rỡ hẳn lên. Sự nghiệp làm người lương thiện của hắn cuối cùng cũng bắt đầu rồi!
Ricardo và Enzo tới vì hắn — chẳng phải điều đó chứng minh sức hút cá nhân của hắn đã mang lại doanh thu hay sao?
Lư Sâm hớn hở bước ra khỏi phòng làm việc của mình. Lúc này, hắn thấy Bạch Duy đang đứng trên cầu thang.
Bạch Duy nhìn hắn, vẻ mặt như muốn nói lại thôi. Lư Sâm ngẩng đầu lên, nở nụ cười rạng rỡ như hoa hướng dương: “Em yêu, có việc gì muốn anh làm giúp không?”
“Ờ... Chuyện là thế này.”
Thực ra, chuyện này cũng nằm ngoài dự đoán của Bạch Duy. Bởi theo kế hoạch của cậu, ngày kia Lư Sâm sẽ bị bắt vì tội giết người hoặc mưu sát. Nhưng cậu vẫn cắn răng nói ra:
“Hai người bạn của em có thể sẽ đến thị trấn Tuyết Sơn thăm em.”
“Ồ! Họ là một cặp đôi à?!” Lư Sâm thầm cầu nguyện, đừng là vậy nha!
“Không. Một người tên là Lý Nguyện, một người là Kiều Diệp, chắc chắn họ sẽ ở riêng.”
Lư Sâm càng phấn khởi hơn. Như vậy là có thêm hai phòng nữa rồi!
Bạch Duy: “Nhà mình chỉ có một phòng khách ở tầng một, đúng không? Một người trong họ chỉ có thể ở phòng trẻ em tầng hai...”
“Sao có thể để họ ở phòng của đứa con tương lai của chúng ta được? Dĩ nhiên là phải để họ ở homestay.” Lư Sâm đáp:“Không sao đâu, anh sẽ không lấy tiền của họ đâu.”
Dù sao homestay cũng để rửa tiền mà.
“Được thôi.” Bạch Duy gật đầu. Dù sao thì Lư Sâm cũng không còn có thể tự do hành động đến lúc họ đến nơi.
Lư Sâm: “Em yêu à, homestay của chúng ta khai trương, và một nửa số phòng đã được thuê ngay! Tuyệt vời quá!”
Bạch Duy: ?
Lư Sâm lại nhào tới ôm Bạch Duy, Bạch Duy cũng không từ chối. Dù sao cậu nghĩ đây cũng là lần cuối cùng rồi, nên cứ để mặc Lư Sâm bế mình lên lầu.
Chỉ là Bạch Duy không ngờ, người muốn đến tìm cậu còn nhiều hơn cậu tưởng.
Diêu Đại Mộc là một blogger chuyên làm phim ngắn đời thường, đi theo phong cách “thanh niên hiện đại gần gũi”. Một năm trước nổi như cồn trên mạng, từng bêu xấu Bạch Duy là “thần đồng lụi tàn” một trận tơi bời. Được dịp chê bai một người vừa đẹp trai, xuất thân tốt, lại học giỏi hơn mình khiến anh ta vô cùng đắc ý. Nhưng không ngờ, báo ứng đến rất nhanh.
Thực ra Diêu Đại Mộc chẳng có tài cán gì. Kịch bản phim ngắn toàn chép từ mấy câu chuyện cười của dân văn phòng trên mạng, lại nhờ bạn gái chỉnh sửa. Lúc đầu còn thấy hài, xem nhiều thì nhạt, lại còn dính phốt đạo nhái. Sau khi nổi tiếng, anh ta hống hách với nhân viên trong studio, dần thấy bạn gái mình không xứng, chỉ trích chê bai đủ kiểu.
Sau vài cú sốc từ đối thủ cạnh tranh, bạn gái anh ta vì phát hiện Diêu Đại Mộc mập mờ với blogger khác cuối cùng không chịu nổi nữa, tuyên bố chia tay và tung ra đoạn chat anh ta yêu cầu đạo nhái tác phẩm của một blogger học sinh trung học mang tên Sherlock Holmes Bạch.
Diêu Đại Mộc trở tay không kịp. Trước scandal tài chính và ngoại tình, anh ta chuyển hướng dư luận sang bạn gái cũ.
Livestream khóc lóc kể lể, tố bạn gái trước khi cưới đòi sính lễ 800 nghìn tệ. không được thì quay ra vu vạ chia tay. Anh ta còn đăng chi tiêu lúc yêu và khoản chuyển tiền của studio lên, gọi đó là “hồ sơ gái đào mỏ”.
Một bộ phận fan nữ thấy tội nghiệp, thương cảm cho “anh yêu bị phụ bạc”. Nhưng phần lớn đều bỏ theo dõi, chửi rủa rồi block. Dù vậy, với Diêu Đại Mộc, không thành vấn đề.
Vì fan của anh ta thậm chí còn tăng. Một phát kéo về mấy chục vạn fan nam, mấy người này cảm thấy anh ta “chân tình thuần khiết”, cùng nhau hô hào bênh vực.
Diêu Đại Mộc từng kiếm không ít tiền từ fan nữ, nhưng thật ra chẳng bao giờ coi trọng họ. Anh ta thích lướt tài khoản fan nữ, thấy xinh thì nhắn tin tán tỉnh, thấy bình thường thì khinh ra mặt. Anh ta nghĩ, đàn ông thực thụ thì phải kiếm tiền từ đàn ông.
Nhưng rất nhanh anh ta nhận ra một sự thật: đàn ông không có tiền, nhất là đám fan nam mới kéo về. Họ hôi thối tới mức nổi tiếng trong giới đàn ông luôn. Góp lượt xem cho video thì ít, lại còn chê bai ngoại hình nữ giới trong clip, khiến người xem bình thường bỏ chạy hết.
Diêu Đại Mộc không ngờ, “nước cờ hay” của mình lại biến thành “nước cờ thúi”. Anh ta nghĩ đi nghĩ lại, bèn moi ra địa chỉ nơi sống của blogger học sinh trung học Sherlock Holmes Bạch, định tới đó “khui” chuyện để kéo độ hot lần nữa.
Khi liên hệ, blogger Sherlock Holmes Bạch tỏ ra do dự, lạnh nhạt, không mặn mà gì gặp mặt. Nhưng Diêu Đại Mộc phát hiện đối phương còn là học sinh, mà học sinh thì khó cưỡng lại lời ngon tiếng ngọt của người lớn…
Anh ta dùng chút thủ thuật nói chuyện đã khiến đối phương mắc bẫy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro